Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1243 chữ

“Ký chủ à ngươi nghĩ gì vậy tất nhiên thế giới này có quỷ, ngươi sống ở đây lâu như vậy ngươi không xem tin tức sao”.

Diệp Anh hơi lúng túng, “Tất nhiên ta có xem, đôi khi, có thể, chắc vậy”.

Hệ thống, bây giờ đổi ký chủ còn kịp sao.

“Thế giới này không chỉ có quỷ còn có nhiều thứ đáng sợ hơn nữa”.

Quỷ dị ở thế giới này được xem là một loại tai nạn chúng có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu, quỷ dị được chia thành hai loại là ác quỷ và kỳ dị.

Kỳ dị là thứ không thuộc về thế giới này nói chính xác thì nó và thế giới là hai mặt trên cùng một đồng xu. Nơi đó được gọi là thế giới bên kia nó như một loại dịch bệnh muốn lây lan sang thế giới con người.

Ác quỷ là những sinh vật ở thế giới bên kia hoặc là bị nơi đó ô nhiễm. Chúng không thể bị giết bằng cách thông thường dao, súng, thậm chí vũ khí hạt nhân.

Cách duy nhất có thể giết ác quỷ là dùng ác quỷ hoặc là dùng các vật kỳ dị có mức ô nhiễm cao. Mặt trời và vàng là hai thứ duy nhất có thể hạn chế chúng, ánh sáng mặt trời sẽ làm chúng suy yếu vì thế giới bên kia không có mặc trời còn vàng có thể giam cầm ác quỷ.

Diệm Anh nghe vậy lanh hết cả người mẹ nó quỷ ở gần ta như vậy sao cũng may là mấy năm nay không gặp vấn đề gì nếu không chưa kịp mở hệ thống đã chết có phải trở thành nỗi nhục của xuyên việt giả không.

“Hệ thống nếu theo ngươi nói thì làm sao ta giết được chúng ta không có quỷ cũng không có vật phẩm kỳ dị ta nghĩ hay là thôi đi có ngươi bảo vệ ta là được rồi”.

“Ký chủ đừng ảo tưởng nữa hệ thống chỉ có thể phụ trợ ngài mạnh lên không có chức năng bảo vệ này”.

“Vậy ta phải làm sao”.

“Ký chủ bị ngu à không phải ngài [ có Hắc tinh luyện thể pháp ] sao ngài nghĩ năng lượng tạo thành hắc tinh từ đau”.

“Không phải hấp thu thiên địa nguyên khí, còn mỗi sáng hấp thụ tử khí sao”.

“Ký chủ à ngài nói như vậy với ta thì được nói cái này ra bên ngoài con nít có cười đấy, chúng ta đi là quỷ dị lưu không phải tiên hiệp”.

“Em gái ngươi chứ mấy món đồ cao cấp ngươi báng cái nào không giống tiên hiệp lưu không”.

“Tất cả con đường khi đến một cấp độ nhất định thì đều có sức mạnh như nhau cả thôi tới khác biệt chính là phương thức sử dụng mà thôi”.

“Không đúng nha hệ thống, tu tiên giả quá mạnh so với khoa học kỹ thuật nha”.

“Hết cứu, đó là vì khoa học chưa đủ phát triển. Trong vô lượng thế giới rất nhiều nền văn minh có thể tạo ra cường giả cấp vị diện, thậm chí cấp sáng thế cũng có vài vị”.

“Thì ra là vậy”. Diệp Anh như được khai sáng lần đầu tiên trong hai đời hắn mới hiểu được hàm ý thật sự của câu 3000 đại đạo từng đạo thông thần là thế nào.

Ring Ring Ring.

Diệp Anh lấy điện thoại ra, người gọi đến là đến Tiền Minh.

“Lão Diệp ngươi đang ở đâu, chúng ta sắp chết đói rồi đây”.

“ da lão Tiền các ngươi chờ một chút ta đang về đây”.

Diệp Anh bây giờ mới nhớ ra là bản thân quên mua điểm tâm cho các huynh đệ ở nhà. Hắn vội vàng chạy về trên đường tiện mua một ít điểm tâm sáng, 15 phút sau hắn đã ở trước cửa.

Nơi ở của Diệp Anh là một tòa trạch viện trong khu vực gần nội thành nơi này là một trong số khu vực bất động sản của Tiền gia. Vì sau khi tốt nghiệp hắn cùng Tiền Minh và hai người nữa vì chưa có nơi ở nên đã được Tiền Minh mời đến sống tạm ở đây.

Tiền Minh là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Tiền Long Hải mà Tiền gia là một trong mười thế lực giàu nhất Nam Thiên quốc. Người đứng đầu của tập đoàn Tiền Long Hải là Tiền Thế Bảo cha của Tiền Minh, ông ấy trong giới kinh doanh được xem là một huyền thoại. Lập nghiệp từ hai bàn tay trắng từng bước chống lên tên tuổi của tập đoàn Tiền Long Hải con mắt nhìn người và thủ đoạn trên thương trường là số một số hai.

“Lão Tiền ta về rồi đây”, vừa nói Diệp Anh tiện tay để đồ ăn trên bàng đi đến bên tủ lạnh lấy một chai nước uống,

Dưới nhà một bàng tử bước lên chính là Tiền Minh, hắn có thân hình mập mạp trên người mặc rất phổ thông người bình thường không biết thân phận của hắn thì không ai có thể nhận ra hắn là phú nhị đại.

“Lão Diệp ngươi về muộn quá anh em ở nhà đói khóc đòi ăn”, vừa nói hắn còn làm ra vẻ mặt đáng thương như bị bỏ đói lâu ngày.

“Mẹ nó lão Tiền ngươi không thấy ác tâm sao”, Diệp Anh thấy dán vẽ này của Tiền Minh gai ốc toàn thân nổi lên.

“Diệp ca nói đúng đó Tiền ca, động tác đó phải để ta làm mới thích hợp”, một giọng nói nhẹ nhàng từ trong phòng cất lên một thiếu niên với ngoại hình xinh đẹp xuất hiện. Đúng vậy chính là xinh đẹp một từ không nên dùng cho nam nhân nhưng người này chỉ có thể dùng xinh đẹp miêu tả hắn.

Hắn có một làn da trắng như ngọc trai, vóc dáng nhỏ nhắn kiểu tóc hơi dài che đi một bên mắt, ngũ quan tinh xảo đặc biệt là đối mắc có màu xanh như ngọc bích. Hắn mặc một bộ đồ ngủ hình con mèo màu cam rất dễ thương nhìn bề ngoài ai cũng sẽ nghĩ là một thiếu nữ nhẹ nhàng.

Hắn tên Ngụy Thanh Hà là thiên tài ngành khoa học công nghệ, từ nhỏ cha mẹ mất vì gặp tai nạn công việc được ông hắn nuôi lớn nhưng ông hắn không lâu sau cũng mất vì tuổi già. Đừng nhìn bây giờ hắn đùa giở phóng khoán nhưng thật ra rất sợ tiếp xúc xa hội là một trạch nam chính hiệu hiện là chuyên viên cố vấn bảo mật thông tin hệ thống cho tập đoàn Tiền Long Hãi.

“Mẹ nó tiểu Ngụy ngươi đừng làm vậy nữa được không, ta mà bị ngươi bẻ cong thì ta sẽ bị đánh kép đến chết đây”. Vừa nói Tiền Minh run rẩy lùi lại hai bước tỏ vẽ bản thân sắp không kìm được.

“Tiểu Ngụy ngươi đừng trêu ghẹo hắn nữa nhà hắn chỉ có mình hắn độc đinh thôi”. Mẹ nó mị lực của tiểu tử này càng ngày càng mạnh may mà định lực của ta tốt, nghĩ vậy nhưng DIệp Minh cũng không nhịn được mà hơi lạnh gáy.

Bạn đang đọc Luyện Thể Ba Năm Ngươi Nói Ta Đây La Thế Giới Quỷ Dị sáng tác bởi MieuNhiDanTra
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MieuNhiDanTra
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.