Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam nữ vây công

Tiểu thuyết gốc · 1890 chữ

Cung Hà Trang vừa mới rên được vài câu, thì môi nàng đã ngay lập tức bị Thanh Ngọc chiếm cứ. Tay hắn vẫn ở dưới hạ thân nàng, di động liên hồi, không hề buông tha.

- Ưm…ưm…ưm…

Sau một hồi dùng ngón tay, Thanh Ngọc lại trực tiếp cúi mặt xuống, gục mặt vào đó mà yêu thương nơi khe hẹp thầm kín kia. Cung Hà Trang lúc này đã hoàn toàn chịu thua, nàng nằm vật giữa giường, nơi giữa hai chân đang bị Thanh Ngọc tra tấn bằng một hình thức táo bạo.

Đầu lưỡi Thanh Ngọc uốn éo, trêu ghẹo cô bé của Cung Hà Trang, hắn hết lướt ngang, lại lướt dọc, từ chậm tới nhanh. Một lúc sau, hắn trực tiếp đẩy sâu con trăn trong miệng mình vào đó mà tham lam mút lấy quỳnh tương ngọc dịch.

- A…a…đừng, chết thiếp mất, a…

Trong lúc mặt Thanh Ngọc còn đang gục dưới hạ thân Cung Hà Trang, hai tay hắn đưa lên, xoa bóp lấy hai bầu vú cao ngất, mịn màng mà đàn hồi của nàng. Phải nói rằng ngực Cung Hà Trang rất đẹp, khe rãnh kiều mỵ, hơn nữa đồi núi vô cùng vừa tay. Thanh Ngọc vừa liếm, vừa bóp, nhiều lúc lại còn dùng hai ngón tay mà se lấy nhũ hoa, làm một hồi sau hai bầu vú nàng cũng phải săn cứng lên vì khoái cảm.

- A…a…thiếp…thiếp ra…

Chưa được bao lâu, thì từ nơi sâu trong hoa tâm của Cung Hà Trang đã trào ra một làn âm tinh nhớt nhát. Thanh Ngọc lúc này mới buông tha cho nàng, mà lại trèo lên thân thể đang run rẩy dữ dội kia, tiếp tục hôn hít.

Cung Hà Trang lúc này quay mặt sang một bên, không hiểu sao nàng tự nhiên lại cảm thấy vô cùng xấu hổ. Ngọc thể của Cung Hà Trang cũng ửng hồng, tỏa ra một làn phong vị nữ nhân thành thục, khiến Thanh Ngọc nhìn vào mà cũng phải mê đắm không thôi.

- Muốn thiếp đi…!

Thanh Ngọc cười tà, dùng đầu cây nhục côn to lớn của mình chà nhẹ vào trước cửa mình của Cung Hà Trang, làm nàng phải uốn éo dữ dội. Nhưng hồi lâu mà nhất quyết mà hắn không chịu cắm nó vào trong, khiến Cung Hà Trang bừng lên một nỗi nhột nhạt khó chịu.

Trong lòng nàng vô cùng ao ước và nhớ mong cảm giác Thanh Ngọc ở sâu trong cơ thể mình, không chờ đợi được nữa, nên phải đỏ bừng cả mặt mà ném cho hắn một cái mị nhãn, cầu xin:

- Phu quân, thiếp không chịu nổi, muốn thiếp đi mà…

Thanh Ngọc cười ha ha, trực tiếp thúc thật mạnh mệnh căn của mình vào nơi trong âm huyệt mịn màng đó. Cung Hà Trang thấy trong thâm tâm của mình bỗng dưng như có một vụ nổ lớn, làm nàng phải kêu rên lên một âm thanh dâm mỵ tột cùng:

- Arhh!…

Đúng là cái cảm giác này!

Cái cảm giác tê tái, đau đớn mà lại kèm theo chút mê đắm này!

Cung Hà Trang cũng gạt bỏ xấu hổ qua một bên, mông nàng bắt đầu uốn éo, đôi mắt to tròn mê ly nhìn Thanh Ngọc, nàng nhẹ nhàng cắn môi, sau đó nói:

- Phu quân, hành hạ thiếp đi!…

Thanh Ngọc vốn còn đang tận hưởng cái cảm giác mệnh căn của mình bị một u cốc chật hẹp ẩm ướt vây lấy, thì bây giờ lại bất ngờ nhìn thấy biểu cảm của Cung Hà Trang. Hắn lập tức dâm tính đại phát, bắt đầu di chuyển hạ thân.

Người Thanh Ngọc đổ gục trên ngọc thể Cung Hà Trang, hắn hôn tới tấp lên môi, lên cổ, lên ngực nàng, trong khi bên dưới cơ hông thì vẫn hoạt động liên hồi, đẩy từng cái thật nhịp nhàng vào trong nơi âm huyệt mê người kia.

Cung Hà Trang nhìn Thanh Ngọc bằng ánh mắt ngập tràn si mê và dục vọng. Mỗi khi con trăn lớn kia tung hoành ở trong hạ thân nàng, Cung Hà Trang lại cảm thấy một nỗi niềm thích thú không sao diễn tả.

Lần này không còn đau nhiều như lần trước, tuy nhiên mới chỉ là lần thứ hai, vẫn có chút khó chịu. Nhưng Cung Hà Trang mặc kệ, nàng muốn nam nhân của mình có một cuộc ân ái thật trọn vẹn.

Thanh Ngọc cũng biết điều đó, nên nãy giờ hắn vẫn nhẹ nhàng âu yếm, chứ chưa tới lúc mạnh bạo. Hung vật của nam nhân miệt mài ấn vào từng cái, khiến cho Cung Hà Trang lâng lâng như muốn bay lên thiên không. Hai bắp đùi trắng mịn của nàng quắp chặt lấy lưng Thanh Ngọc, muốn đón đỡ những cú đâm như trời giáng kia.

- A…Phu quân, mạnh nữa đi, a…

Thanh Ngọc chỉ chờ có thế, hắn lập tức kéo nàng đứng dậy, để Cung Hà Trang chống tay lên giường, sau đó bắt đầu tấn công từ phía sau.

Ngắm nhìn bóng lưng trần trắng hồng đầy tinh mỹ, cùng với cặp mông khiến vạn người điên đảo, Thanh Ngọc không thể kiềm chế lại được bản thân mình.

Bạch…Bạch…

Hắn dập một cách điên cuồng, không ngơi nghỉ. Những cú húc thật mạnh, tận sâu chạm đến hoa tâm liên tiếp làm cho Cung Hà Trang phải rên rỉ liên hồi:

- Á…Ưm…chàng, chàng giết thiếp rồi…a…

Càng nghe thấy những âm thanh dâm mỵ đó, hung tính của Thanh Ngọc lại càng bộc phát dữ dội. Lần này, hắn lại để Cung Hà Trang đứng áp mặt với mình. Hắn xách một bên chân trái nàng lên, bắt nàng phải đứng lò cò mà dùng tay ôm lấy cổ mình, sau đó lại đưa cây trường thương vào trong khe hẹp chật chội mà bắt đầu chọc tới.

Tư thế mới lạ này khiến Cung Hà Trang thực sự bị sốc. Nàng chơi vơi trong vòng tay Thanh Ngọc, không có điểm nào để bám tựa vào cả, trong khi âm huyệt của nàng vẫn còn đang có một con trăn lớn vào ra liên tục. Cơn khoái cảm bùng nổ lên tận não, khiến Cung Hà Trang thở không ra hơi.

- A…Không, thiếp…thiếp…

Thanh Ngọc càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh, Cung Hà Trang phiêu tiên dục tử, ánh mắt mơ màng không còn biết đâu là trời đâu là đất nữa.

Hồi lâu sau, Thanh Ngọc gồng mình lên, đâm mạnh vào mấy nhát cuối cùng, sau đó trực tiếp trút toàn bộ tinh hoa vào trong người Cung Hà Trang. Thân thể nàng co giật dữ dội, vẫn còn chưa kịp hoàn hồn lại sau trận hoan ái miên man.

Thanh Ngọc đẩy Cung Hà Trang ngã vật xuống giường, mặc kệ nàng đang thở dốc không ra hơi mà vẫn tiếp tục nhào đến hôn tiếp.

Cung Hà Trang lúc này mới nói:

- Chàng…chàng đừng…dừng lại…thiếp không…chịu…a…

Chưa để nàng nói hết câu, thì Thanh Ngọc đã tiếp tục bá đạo hôn lên đôi môi hồng rực rỡ kia, không cho phép nữ nhân này có một chút cơ hội nào.

Cung Hà Trang mạnh mẽ đẩy hắn ra, hô lên:

- Điệp Nhi, Quỳnh Nhi, cứu tỷ… mau lên! Tỷ sắp…chết rồi!

Thanh Ngọc bất giác sững sờ một chút, nhưng ngay lập tức đã thấy Dương Điệp và Trần Phi Quỳnh trần truồng đi tới, sau đó giống như hai con mèo nhỏ tinh nghịch, bắt đầu hôn khắp người hắn.

Thanh Ngọc hai tay ôm lấy vòng eo của hai tiểu mỹ nhân, rồi cũng đáp trả các nàng bằng những nụ hôn nồng nhiệt.

Cung Hà Trang thở hổn hển ngồi dậy, sau đó tóm lấy cây trường thương vẫn còn đang cứng ngắc sau một phen đại chiến kia.

Thực ra bản thân nàng có chút ngượng ngùng, nhưng mà nghe Ly Ly nói Thanh Ngọc rất thích được mút như vậy, nên Cung Hà Trang cũng cố gắng làm theo, nàng muốn chiều nam nhân của mình hết lòng.

Thanh Ngọc đang hôn Trần Phi Quỳnh vậy mà cũng phải liếc mắt nhìn qua, muốn xem xem Cung Hà Trang định làm gì.

Sau hồi lâu do dự, cuối cùng nàng cũng bỏ nó vào miệng, bắt đầu mút.

Thanh Ngọc vừa mới trào ra tinh hoa, đây là thời điểm đầu mệnh căn của hắn nhạy cảm nhất. Cung Hà Trang đưa cái lưỡi nhỏ bé của mình đảo quanh đầu nhục côn, lập tức khiến cho Thanh Ngọc hai tay đang bóp vú Dương Điệp và Trần Phi Quỳnh cũng phải rùng mình kêu gào lên những âm thanh đầy nam tính.

Thanh Ngọc sướng run khi thấy gương mặt tuyệt mỹ của Cung Hà Trang đang ngậm lấy mệnh căn của mình. Trong lòng hắn sôi trào lên khoái cảm mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Cung Hà Trang bắt đầu quen dần, rồi nàng tiếp tục mút nhanh hơn. Hai bàn tay thon thả ép chặt lấy bắp đùi Thanh Ngọc, không cho hắn giãy dụa chút nào.

Dương Điệp và Trần Phi Quỳnh thấy cảnh này thì đỏ bừng hết cả mặt lên, nhưng cũng bắt đầu dùng lưỡi của mình hôn lên hai bên cơ ngực săn chắc của hắn.

Đây là lần đầu tiên các nàng cùng nhau hầu hạ Thanh Ngọc, cái cảm giác nhìn thấy nam nhân của mình đang được tỷ muội khác hầu hạ thật là kích thích dị thường.

Sau một hồi, Cung Hà Trang thấy hung vật đã cứng ngắc lại như cũ, thì bắt đầu thả ra, nhường lại chỗ cho hai vị muội muội.

Dương Điệp vẫn hôn Thanh Ngọc say đắm, còn Trần Phi Quỳnh thì đã thế chỗ Cung Hà Trang để mút hung khí kia. Bản thân nàng cũng muốn thử một chút hương vị của cây nhục côn này xem nó thế nào.

Một lúc lâu sau, Thanh Ngọc bắt đầu hành hạ từng người một.

Đầu tiên là Trần Phi Quỳnh, hắn đề nàng chổng mông lên, sau đó đánh liên tiếp ba cái thật mạnh vào đó:

- Nói, ai cho phép cùng nhau câu dẫn chủ nhân!

Những tiếng đốp, đốp, đốp vang lên trong không gian tràn đầy hương sắc mỹ nhân này. Trần Phi Quỳnh không hề kêu ca gì cả, thậm chí còn lắc lắc bờ mông tròn ngạo nghễ trước mặt hắn, cố tình khiêu khích. Nàng biết Thanh Ngọc thích đánh mông nữ nhân của mình, nên cũng cố chịu đau, nhưng mà thực ra bản thân Trần Phi Quỳnh thấy bị đánh cũng không tệ lắm mà?

Dương Điệp thấy vậy, cũng bắt chước Thanh Ngọc, đánh nhẹ lên mông Trần Phi Quỳnh, nàng thỏ thẻ nói:

- Chủ nhân, chúng thiếp biết sai rồi, người trừng phạt chúng thiếp đi…

Cung Hà Trang đang nằm một bên nghỉ mệt, bất giác nhoẻn miệng cười.

Thanh Ngọc nhếch khóe miệng lên, sau đó lại bắt đầu đút cây hung khí ghê gớm của mình kia vào hạ thân Trần Phi Quỳnh.

Nhất long tam phụng, hoan ái dục lạc, xuân quang vô hạn…

Bạn đang đọc Ma Đế Quân (Sáng Tác) sáng tác bởi sarjuly1910
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sarjuly1910
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 558

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.