Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2117 chữ

Dọc những hành lang dài trong cung điện, những dòng máu đỏ từ những quỷ thủ dữ tợn trên vách tường chảy lênh láng theo hai bên. Giữa tòa ma cung có một cái tháp chín tầng đứng đó, ở đằng trước còn có ba cuốn sách đang lơ lửng.

Đài phun bây giờ cũng không phun ra nước nữa, mà là thứ chất lỏng đỏ như máu tươi. Thi thoảng, cách vài bức tường lại xuất hiện một hình ảnh Ma thủ với hai con mắt đỏ và cái miệng đen ngòm, rất đáng sợ.

Lúc trước khi tiến vào phía trong Ma Đạo Chi Môn, nơi ấy chỉ có một khoảng tối tăm vô tận mà thôi. Nhưng khi Thanh Ngọc ngồi xếp bằng xuống, thì không hiểu làm sao mà tự nhiên mình lại biết thêm rất nhiều thứ. Hơn nữa Linh luân ở trong đó đã tiến hóa thành Pháp luân màu hồng sẫm, bên trên có vô số phù văn chằng chịt tối nghĩa.

Trong Ma Đạo Chi Môn, Thanh Ngọc đã biết được rất nhiều kiến thức về con đường tu hành của mình. Tu sĩ bình thường tấn thăng Nguyên Anh kỳ thì trong thân thể viên Kim Đan sẽ vỡ nát ra, kết thành nguyên anh ở trong đan điền.

Nhưng Thanh Ngọc không giống tu sĩ bình thường, hắn tương lai không có nguyên anh!

Nếu Thanh Ngọc tiến vào Nguyên Anh kỳ, thì Huyết Long Ma Đan sẽ vỡ nát ra mà biến thành một con Huyết Long bằng ma khí trong đan điền. Huyết Long càng trưởng thành bao nhiêu thì Thanh Ngọc lại càng mạnh mẽ bấy nhiêu. Xem ra con rồng đỏ này sẽ còn đi theo hắn từ giờ đến mãi về sau đi nữa.

Lúc này chưa nói đến những chuyện đó vội, bởi vì bây giờ trước mặt Thanh Ngọc, Ly Ly vẫn đang trong bộ cung trang màu đỏ trễ ngực quen thuộc, đứng đó mỉm cười với hắn. Ly Ly là Chí Tôn Tổng Giám mục Ma sứ, nàng không hề sợ hãi tòa Ma cung này, thậm chí có lẽ còn thấy thích hơn.

Sau khi mở mắt ra, Thanh Ngọc thấy Ly Ly nhào đến ôm hắn vào lòng. Nàng khóc lóc mà nói:

- Chàng biết không, thiếp thật sự rất sợ, sợ chàng phải ngã xuống, huhu…

Thanh Ngọc vuốt ve lưng nàng, rồi nâng cằm Ly Ly lên mà trút xuống một nụ hôn nồng ấm. Không cần nói gì nhiều, hắn bế xốc nàng lên, đi vào trong chủ điện.

Tâm niệm xoay chuyển, Thanh Ngọc biến ảo ra một chiếc Ma tọa to lớn, trên có đệm bông màu đỏ vô cùng tinh mỹ, đủ cho cả mười mấy người ngồi lên cũng không hết. Hắn ngồi xuống, rồi ôm ngang eo Ly Ly để nàng ngồi lên đùi mình, rồi nói:

- Nữ hoàng của ta, hôm nay ta muốn trừng phạt nàng!

Ly Ly nhìn Thanh Ngọc bằng ánh mắt mê hồn, khẽ làm lại động tác mà ả cung phi trước đây từng làm, nhẹ lấy hàm răng trắng muốt ra cắn vào môi. Thanh Ngọc nhìn nàng mà mê đắm, so với Ly Ly thì ả kia thua mười vạn tám ngàn dặm.

Một nữ vương xinh đẹp kiêu sa cao quý tột cùng, mang theo hơi thở thần thánh mà lại làm động tác khiêu khích nam nhân thế kia, đó là cái tình cảnh gì?

Ai có thể chịu được?

Ly Ly phất tay, biến ảo quần áo trên người thành một loại váy ngủ bằng ren hở ngực vô cùng mỏng manh, phía dưới còn không hề mặc gì, sau đó lại xóa tan đi y phục trên người Thanh Ngọc. Nàng giơ tay vuốt má hắn mà nói:

- Đế Quân của thiếp, trừng phạt thiếp đi, xin người đấy!

Thanh Ngọc nghe tới đây mà dục hỏa công tâm, hiển hóa ra một đôi còng trực tiếp xích tay Ly Ly lại, rồi lại bịt mắt nàng, không cho nàng nhìn thấy gì cả. Sau khi để hai tay Ly Ly giơ lên cao, Thanh Ngọc ngắm nhìn thân hình tuyệt mỹ kia mà phía dưới muốn nổ tung.

Hai bầu ngực to lớn cong vút mà tinh mỹ, eo thon, mông căng tròn trịa, nhất là những hình xăm vô cùng tà mỵ. Thanh Ngọc dâm tính đại phát, để hai tay bị còng của Ly Ly choàng qua đầu mình, sau đó vỗ thật mạnh vào bờ mông mỹ diệu kia:

- Aa…aa…

Cứ mỗi lần Thanh Ngọc vỗ xuống là Ly Ly lại vang lên một tiếng kêu rên khiến tâm thần người ta phải bấn loạn tột cùng. Đốp! Đốp! Đốp!…

- Aa…aa…Hành hạ thiếp đi, xin chàng, xin chàng, aa…

Thanh Ngọc tới đây thì không nghe nổi nữa, trực tiếp đè Ly Ly xuống Ma tọa, điên cuồng bá chiếm lấy đôi môi đỏ căng mọng kia, tham lam mút lấy quỳnh tương ngọc dịch trong miệng nàng. Tay phải của hắn du tẩu khắp nơi trên thân thể Ly Ly, từ bầu ngực căng tròn, tới vùng âm huyệt tinh mỹ.

Thi thoảng, Thanh Ngọc lại dùng hai ngón tay se lại chiếc núm hồng nhỏ xinh, làm Ly Ly đang đắm chìm trong nụ hôn ân ái cũng phải ưm lên vài tiếng dâm mỵ.

- Aa… ưm ưm…aa…

Thanh Ngọc di chuyển đôi môi tới tai Ly Ly, tới cổ nàng, tới xương quai xanh, rồi lại đắm chìm trong hai bầu ngực to lớn mà săn chắc. Ngực nàng thực sự rất đẹp, căng mịn, lại cao cao không có chút chảy xệ nào. Riêng hai núm thì màu hồng nhỏ xinh, khiến cho bất cứ ai kể cả nữ nhân mà nhìn thấy cũng phải điên cuồng.

Thanh Ngọc chấn tan váy ren của nàng rồi lả lướt chiếc lưỡi tinh nghịch xuống tới bụng Ly Ly, tới rốn của nàng, rồi lại kéo dài đến vùng tam giác thần bí. Nhưng hắn lại không hề chạm đến khe hẹp ẩm ướt kia, mà chỉ trêu đùa tới bắp đùi, tới hai bên chân nàng. Ly Ly vô cùng khó chịu, đành rên lên xin tha:

- Aa, xin chàng, xin chàng, đừng hành hạ thiếp nữa, thiếp không chịu nổi rồi…

Chưa để nàng kịp nói xong, thì cái miệng của Thanh Ngọc đã ngập trong cái khe hẹp tinh xảo trắng hồng kia. Hắn cắn nhẹ, rồi lại dùng lưỡi di chuyển khắp nơi, làm cho Ly Ly đang bị còng tay lúc này cũng phải oằn người liên tục. Ly Ly cảm thấy nơi đó của mình như đang có một con rắn trơn trượt đang bò vậy, kích thích vô cùng. Không bao lâu sau, nàng đã tiết thân lần đầu tiên.

Thanh Ngọc không buông tha, hiển hóa ra một thanh xà ngang trên đại điện, bắt Ly Ly đứng dậy, móc chiếc còng tay của nàng ở trên đó, rồi bắt đầu đi vòng quanh mà trêu ghẹo Ly Ly. Tay Thanh Ngọc mơn man từng làn da thịt trên cơ thể nàng, từ ngực, tới eo, đặc biệt tới cặp mông tròn tinh mỹ thì hắn còn bóp mạnh.

Ly Ly hai tay bị treo lên cao, lại đeo bịt mắt, chỉ biết uốn éo thân thể theo từng cử động của Thanh Ngọc. Nàng không hề biết tiếp theo hắn định làm gì, tấn công vào đâu nên cũng đành oằn người lên mà hưởng thụ khoái cảm. Bởi vì hai tay đang bị treo lên, bộ ngực căng mịn tuyệt đẹp kia lại càng phô ra trước, vẽ lên một bức họa kiệt tác thần thánh mà dâm mỵ.

- Đế Quân của thiếp, hành hạ thiếp đi…

Lời van cầu của Ly Ly làm Thanh Ngọc tiến tới sau lưng nàng, đưa hai tay ra bóp chặt lấy hai chú tiểu bạch thỏ mà điên cuồng nhào nặn. Từ từ vuốt ve mơn trớn, sau đó lại bóp mạnh, thi thoảng hắn lại kẹp lấy hai núm hồng nhỏ xinh mà vân vê, khiến cho Ly Ly phải run rẩy rùng mình. Chưa dừng lại ở đó, cái lưỡi Thanh Ngọc lại đưa tới vùng thịt nhạy cảm sau tai nàng, làm Ly Ly đột ngột hét lên:

- Không, đừng, đừng chạm vào đó, ở đó thiếp, thiếp…

Thanh Ngọc biết ngay đây là điểm chết của Ly Ly, tiếp tục điên cuồng kích thích, làm thân thể nàng mềm oặt, liên tiếp rên rỉ xin tha.

- Đừng, đừng mà, aa…aa…

Đến khi Ly Ly rung người lên mà tiết thân lần nữa, Thanh Ngọc mới thả nàng xuống, làm Ly Ly quỳ bịch xuống đất, không còn chút sức lực phản kháng nào. Hắn mở bịt mắt cho nàng, sau đó hiên ngang đứng trước mặt Ly Ly mà ra lệnh:

- Mút nó đi.

Ly Ly tay thì bị Thanh Ngọc kéo lên cao, chỉ biết dùng đôi môi đỏ mọng mà cuốn lấy chiếc mệnh căn to lớn kia, nhanh chóng phun ra nuốt vào. Nhiều lúc Thanh Ngọc còn ấn nó vào thật sâu, khiến cho nàng cảm thấy hơi bị ngộp thở.

- Còn dám cắn môi quyến rũ ta nữa không?

Ly Ly vậy mà lại nhìn hắn bằng một cái nhìn ma mị, sau đó lại cắn môi, rồi tiếp tục công việc còn đang dang dở. Thanh Ngọc đứng thẳng lưng, một tay giữ dây xích của Ly Ly, tay kia thì giữ lấy mái tóc suôn mượt của nàng, thi thoảng lại ấn một cái thật mạnh. Vật anh dũng của nam nhân liên tiếp ra vào trong miệng Ly Ly, làm Thanh Ngọc cảm thấy một trận đê mê khoái hoạt.

Được một lúc, Thanh Ngọc lại treo Ly Ly lên thanh xà ngang, rồi lấy hung vật kia điên cuồng thúc vào từ phía sau. Hai tay hắn không yên phận, du tẩu trêu đùa hai ngọn sơn phong cao ngất trắng ngần, khiến Ly Ly run rẩy mà vẫn không biết sợ, liên tục khiêu khích:

- Aaa, sao chàng chậm vậy, mạnh lên, aa…aa…làm chết thiếp đi….aa..

Thanh Ngọc không thể ngờ được Ly Ly lại học theo mấy cô cung phi kia, trở nên càng ngày càng yêu mị, khiến hắn không thể chịu nổi, vừa thúc vừa vỗ mông nàng:

- Nói, có dám dâm đãng câu dẫn phu quân nữa không?

Ly Ly đến đây lại im bặt, không thèm trả lời, ý tứ “Chàng đánh ta nữa đi”.

Thanh Ngọc vừa thúc vừa vỗ mông Ly Ly đôm đốp, đến một lúc nàng phải mở miệng cầu xin:

- Thôi, thôi, thiếp xin chàng, đừng đánh thiếp nữa, aaa…

Chưa buông tha, Thanh Ngọc vỗ tiếp ba cái nữa mới dừng lại. Sau đó hắn tiến tới trước mặt Ly Ly, xách một chân nàng lên, rồi làm nàng từ phía trước. Ly Ly mê đắm nhìn vào gương mặt nam tính tuyệt mỹ của Thanh Ngọc mà bất giác lại làm ra cái hành động cắn môi tràn đầy mị hoặc. Thanh Ngọc hung tính đại phát, không thể không trị nàng được, bèn càng lúc càng thúc thật mạnh.

- Aa, aa…thích quá, sướng chết mất, aa…aa…

Ly Ly vừa nói, thi thoảng lại vừa cắn môi, khiến Thanh Ngọc hận không thể làm chết nàng tại chỗ. Một lúc sau, hắn cởi hết dây xích của Ly Ly ra, rồi đặt nàng nằm xuống Ma tọa, còn hắn thì kéo lấy hai chân của nàng, quỳ xuống thúc vật hùng dũng kia vào.

Ly Ly cả đời chưa bao giờ có cảm giác đam mê sung sướng như thế, chỉ biết nằm một chỗ mà hưởng thụ khoái lạc trần gian, nàng lại tiết thân lần tiếp theo. Một lúc sau, Thanh Ngọc lại kéo nàng ngồi dậy, để nàng hầu hạ chiếc mệnh căn đang sắp đến điểm cao trào của mình.

Ly Ly hai tay ôm lấy bắp đùi Thanh Ngọc, đưa chiếc miệng nhỏ xinh vào mà mút thật chặt, thi thoảng còn cắn nhẹ vào đầu con trăn lớn đó. Một luồng tinh hoa ấm nóng tràn vào miệng nàng, Ly Ly mặc kệ, cứ điên cuồng mút tiếp, khiến Thanh Ngọc phải rùng hết cả thân mình mới thôi.

Một lúc sau, đại chiến kết thúc. Thanh Ngọc lại bế Ly Ly vào phòng tắm, ngập trong làn nước đỏ như máu kia. Ly Ly ôm lấy cổ Thanh Ngọc, ánh mắt tràn đầy yêu thương và nuông chiều. Nàng thỏ thẻ nói:

- Thiếp có tuyệt không, Đế Quân của thiếp?

Bạn đang đọc Ma Đế Quân (Sáng Tác) sáng tác bởi sarjuly1910
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sarjuly1910
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 829

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.