Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Thê (4)

Tiểu thuyết gốc · 1498 chữ

Chương 11: Hôn Thê (4)

...

Cuối cùng cũng bồi xong Đại Tiểu Thư, tôi mệt quá. Tôi muốn về ngủ.

"Về rồi, Đường Lang?"

Mẹ tôi hỏi.

"Vâng... Về rồi ạ!"

Đúng rồi đấy, về rồi đây... Và vẫn nguyên vẹn. Ý tôi là Đại Tiểu Thư.

Mà bầu không khí có chút không ổn, bởi ánh nhìn dồn về phía tôi. Ánh mắt của Công Tước có chút nhíu nhìn tôi rồi quay sang Vợ Tương Lai.

Thấy được việc này ông già liền lên tiếng.

"Đường Lang vai con...?"

À ra là cái này ấy hả, có gì đâu. Bị Vợ Tương lai bạo lực gia đình đó.

"Ahaha... Không có vì đâu ạ, tại có anh tội phạm nên con bị vị Đại Tiểu Thư nào đó lôi ra làm bia đỡ đạn ạ!"

Tôi nở nụ cười ngây thơ vô số tội của mình.

"Ngươi-"

Vợ Tương lai tức giận kìa, khi cô vừa định nói thì...

Bốpppp!

Tôi bị Mẫu Thân Đại Nhân tát cấm đầu xuống bàn, mất luôn một miếng thạch vì mặt tôi úp vào đó. Ha ha... Không sao, không sao đâu... Dăm ba cái miếng thạch thì không chết được tôi đâu. Mấy cái này thua cái búng trán của Mẫu Thân Đại Nhân nữa.

Và vâng... Mẹ tôi vừa tạo một cái bầu không khí, căng thẳng hơn lúc đầu. Mà đa số là nhìn vài tôi, mấy bác yên tâm... Chưa chết! Chuyện như cơm bữa ấy mà.

"Aha ha ha... Thằng nhóc có tính bất đồng từ nhỏ, Phu Nhân và Công Tước đừng để tâm."

Mẹ tôi chống chế.

Và thế!! Bầu không khí một lần nữa lâm vào căng thẳng!

Làm tốt lắm mẹ, đúng là Mẫu Thân Đại Nhân của con... Giờ thì tôi thành quái vật trong mắt họ rồi, bạn biết đấy chả thằng bình thường nào bị đập đầu vào cục đá to mà vẫn bình thường đâu.

"Tố Anh... Có việc gì vậy con?"

Ngài Công Tước nhìn Vợ Tương lai của tôi hỏi. Vợ Tương lai khuôn mặt có chút giật mình, mơ hả bé dùm ơn xuống đất dùm em cái. Nhanh nhanh để em còn về ngủ chị ơi.

"Là... Là... Có một tên tội phạm truy nã bất ngờ, tấn công..."

Công Tước nghe được lời nói của con gái có chút nhíu mày.

"Rồi sau đó?"

Công Tước hỏi, khuôn mặt có chút lo lắng.

Tôi thấy ông này hơi thái quá rồi đấy, chả phải con ông vẫn nguyên vẹn đấy sao? Đứa mắt miếng thịt là tôi đây này... CHA-VỢ tương lai ơi!

"Anh ấy... Đánh ngất hắn..."

Vì nữa đây mẹ trẻ, sao thím không nhận luôn cho xong. Giờ thì tôi lần nữa làm tâm điểm cho cuộc hỏi chuyện, ngoại trừ mẹ tôi ra thì ai cũng nhìn tôi như quái vật.

Tôi có nên đứng vậy phất tay chào Fan của mình không nhỉ?

"Ah ha ha! Tôi thường có chỉ cho thằng bé ít kĩ năng phòng vệ ấy mà... Ah ha ha!"

Mẹ tôi lại chống chế, tay thì vỗ vỗ lưng tôi. Mà hình như lời nói của mẹ tôi rất đáng tin cậy hay một lí do nào đó mà cả Phu Nhân và Công Tước điều không có vẻ gì  nghi ngờ.

Mà cảm giác của tôi lúc này... Móa!!! Muốn nôn ra máu luôn! Dùm ơn tém tém lại cái mẹ ơi.

Và thế là cuộc hành sát của tôi bắt đầu... Ăn cơm, trò chuyện, uống trà, và cả buổi tôi bị Vợ Tương lai lườm thấy ớn. Muốn gì? Kiếm chuyện à? Đánh nhau không? Thích nhàu vô? Ai sợ ai? Làm gì làm đi?

Tôi mệt quá mà, dùm ơn cho tôi về ngủ đi mà. Nơi này làm tôi kiệt sức quá đi.

Và một lần nữa tôi bị đưa đi cùng Đại Tiểu Thư, nói chính xác là bị dẫn đi. Chủ mưu lại là Mẫu Thân Đại... Tôi thật sự bất lực rồi.

Lần này tôi được Đại Tiểu Thư dẫn tới Hoa viên, mà nơi này cỏ hơi cao, hoa đa số bị héo tàn.

Vì đây, muốn giở trò vì nữa đây mẹ trẻ?

Khuôn mặt vợ tương lai có chút buồn, đôi mắt có vẻ u sầu hối tiếc. Tôi không hiểu, mà cũng chả hỏi làm gì, tiếp tục quan sát thế thôi.

Vợ tương lai vậy mà một tay nhỏ đi nhúm cỏ dại, bộ dạng giận cá chém thớt, cô hì hục nhổ từng ngọn cỏ. Dằn mặt nhau à?

Mà Hoa Viên này nếu không có nhiều cỏ dại và sự thiếu hụt chất dinh dưỡng, nước từ đất thì có lẽ là một Hoa Viên đẹp. Thế quản gia người làm vườn chết hết à? Lâu Đài Công Tước mà có cảnh này thật hơi lạ.

Thôi kệ, gặp nhau coi như nữa chữ duyên... Tôi giúp Vợ Tương lai lần này vậy.

[Ma Pháp Đen - Lụi Tàn]

Nhận thấy Mana toát ra từ tôi Vợ tương lai quay lai nhìn, nhưng nhanh chóng khuôn mặt giận dữ bởi tất cả hoa cỏ điều lụi tàn hóa thành tro bụi.

"Này!!! Ngươi làm-"

Xin lỗi nhé, tôi méo có hứng thú cãi nhau với cô đâu. Nên tôi gạt vợ tương lai bật ngửa ngồi trên ghế trong Hoa Viên. Cô ta lần nữa tròn mắt nhìn tôi.

[Ma Pháp Trắng - Khôi Phục]

Tôi bắt đầu khôi phục lại sự màu mỡ của đất bằng Ma Pháp Trắng.

[Thổ Ma Pháp - Đất Mềm]

Vâng, tôi là nông dân kì cựu đấy nên dùng Thổ Ma Pháp làm mềm đất.

[Mộc Ma Pháp - Gieo Hạt]

[Mộc Ma Pháp - Sinh trưởng]

[Thủy Ma Pháp - Mưa rào]

Trên tay tôi liên tục xuất hiện những vòng tròn Ma Pháp, mắt đất và bầu trời trong hoa viên liên tục thay đổi.

Đầu Tiên,  mặt đất mềm dẻo, màu mở. 

Kế, Là những Hạt Hoa mà tôi đã sao chép từ những bông hoa đã tàn lụi.

Tiếp theo, tôi cho chúng nảy mầm và sinh trưởng tự nhiên.

Một đám mưa thì sao... Không tệ đâu.

Và cuối cùng là... [Ma Pháp Đen - Gia Tốc Thời Gian]

Phựt, cái cây cối xanh tươi, muôn hoa đua nở, Hoa Viên nhanh chóng thơm ngát hương hoa, ong bướm liền bị thu hút, bay lượn khắp Hoa Viên. Tôi vô tình tạo ra một khung cảnh nên thơ.

Vợ tương lai cứng mặt luôn rồi.

Cũng phải tôi vừa tháo bỏ nghịch lý của tự nhiên mà.

"Ngươi đã làm gì..."

Vợ tương lai nhỏ giọng.

"Phá hủy và Tạo lại nó."

Tôi trả lời vậy đó, Phá có nghĩa là Tạo, Mà tạo thì cũng có thể Phá. Nó sẽ đẹp đẽ hơn mỗi lần Phá đi và Tạo lại, mỗi lần Tạo Lại là một sự khởi đầu mới... Mà khởi đầu mới luôn có những điều tốt hơn trong quá khứ.

"...Ý ta nói là... Ngươi đã làm quái gì vơi Hoa Viên của ta... Hoa viên do chính ta trồng... Ta mới là người có quyền làm gì với nó! Ngươi là cái thá gì hả!!!"

Đấy vợ tương lai lại nổi điên, tôi khổ quá mà... Phụ nữ các người là sinh vật ngoài hành tinh à?

Tôi gạt tay Vợ tương lai đi, một tay nâng cầm ngọc, môi sát lại gần nhau.

"Tôi là thá gì?... Tôi nghĩ hiện tại tôi là Phu Quân Tương Lai của cô đấy Đại-Tiểu-Thư."

Chúng tôi khóa mắt và nhau một lúc, mà không hay Mẹ, Ba, Phu Nhân và Công Tước từ bao giờ đã đến.

"Ấy da~ con trai mình trước thành rồi anh nó ơi~"

Giọng mẹ tôi, thôi bỏ mọe. Lo chơi với Đại Tiểu Thư quên mất...

Hai tôi buông nhau ra, Vợ tương lai bẽn lẽn, ngại ngùng... Thôi xong rồi, cô mà làm kiểu đó có lấy nước sôi cũng không xóa nổi cái tình huống này đâu!

Ông già một tay để lên mặt lắc đầu...

Còn hai người kia thì... Hoàn toàn ngơ ngác bởi cái Hoa Viên. Tôi không có mắt thẳm mỹ nên đã nháy theo cánh đồng hoa Nemophila.

Vâng, hãy chú tâm vào nó và quên đi việc vừa rồi đi ạ!

"Hai đứa có vẻ thân nhau rồi nhỉ?"

Công Tước nghiêng đầu cười hiền nhìn tôi.

Quái nào!!! Cái quái nào ông nghĩ vậy hả!!!!

Giờ thì là cười khúc khích đến từ vị trí của Mẫu Thân Đại Nhân và Phu Nhân Công Tước.

Xong rồi, xong rồi... Này giải thích vì đi chứ Vợ Tương lai!

Tôi quay sang nhìn thì... Khuôn mặt cô Vợ Tương Lai đỏ chót, quay mặt chỗ khác tránh ánh nhìn của mấy người kia.

Cô nghĩ cái quái gì thế hả? Trốn tránh là nhận tội có biết không hả!!!!

Trời ơi, tôi khổ quá mà...

Bạn đang đọc [Ma Pháp] Hệ Thống Ta Rất Thích Ngủ sáng tác bởi NTNN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTNN
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.