Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó Hoang

Tiểu thuyết gốc · 1749 chữ

Chó hoang

Về phía Tây Bắc của An Nam quốc, Có một thành phố gọi là Nam Cương. Nơi đây là một thành phố lớn được coi là cửa ải quan trọng của quân đội cũng như các ma pháp sư. Vì nơi đây là Thành phố duy nhất nằm giao giữa Tây biên giới và Bắc biên giới của An Nam quốc . Xung quanh Nam Cương là rất nhiều mỏ khoáng cùng tinh khoáng do địa hình ở đây là vùng giao nhau của Thiên Lĩnh sơn mạch và Sa Hằng hoang mạc. Nhưng nơi đây cũng phải chịu hung thú tấn cống thường xuyên hơn.

Ở vào góc phía tây của thành phố có một ngọn núi nhỏ. Phía dưới núi là một cái thôn nhỏ. Nổi bật ở trong thôn là một khu vườn nhỏ cuối thôn ở gần về phía chân núi. Khu vườn này rất nhỏ. Bao xung quanh khu vườn chỉ là một hàng rào tre đã có chút ọt ẹt cùng rêu xanh bám vào. Ở giữa khu vườn là một ngôi nhà được xây bằng đá lổm cổm, nhìn như có thể sập bất cứ lúc nào. Bên trong nhà khá đơn sơ chỉ có cái giường, một cái bếp củi nhỏ cùng một cái nồi.

Ở trên giường là một cậu thiếu niên, ăn mặc hơi rách rưới , đắp trên mình chỉ là một tấm vải may vá tạm . Thân hình người thanh niên này cũng không quá lực lưỡng nhưng cũng là có cơ bắp rắn chắc . Thân hắn cao khoảng chừng 1m75 . Người thanh niên này chính là Thiên Phàm , một đứa cô nhi được dân làng tình cờ nhặt phía sau núi . Tên của hắn được đặt theo dòng chữ viết bằng máu trên người hắn . Cả làng ban đầu chỉ là chu cấp cho hắn thức ăn cùng sửa , mãi cho đến khi Thiên Phàm 5 tuổi mới bỏ mặc hắn trong ngôi nhà này .

Với một đứa bé 5 tuổi thì đã phải tự túc sống một mình là quá khó khăn , ở cái tuổi này của hắn mấy đứa trẻ con trong thôn đều được đưa đi học chữ và học văn hoá . Còn Thiên Phàm phải xoay sở mưu sinh học cách trồng rau , đi phụ giúp việc kiếm ăn . Nhưng còn vì quá nhỏ , nên Thiên Phàm không thể kiếm đủ ăn . Vì thế Thiên Phàm chỉ đành ăn cắp vặt một số trái trứng vịt , trứng gà hay là củ khoai tây, khoai lang, cà rốt .

Mà làm gì có chuyện đi bên bờ sông lại không ướt chân . Mọi người trong thôn dần dần phát hiện mất trộm , họ bắt đầu chửi bới đánh đập . Một trong những trận kinh khủng nhất đó là Thiên Phàm bị đánh đến chảy máu đầu ngã xuống ngất đi . Mọi người trong thôn cũng là không màng tới Thiên Phàm mặc hắn sống chết . Trong lúc đã tưởng Thiên Phàm phải chết vì mất máu , vị Trưởng thôn đã ra tay cứu giúp , kéo hắn về lại dương gian . Từ sau vụ ấy Thiên Phàm cũng không giám đi ăn cắp vặt nữa . Dưới sự chỉ dạy của thôn trưởng , Thiên Phàm đã có thể tự cung tự cấp , đi lên núi đốn củi , nhặt củi đem bán kiếm tiền đổi khoai , đổi gạo .

Cho đến hôm nay là một ngày đặc biệt của Thiên Phàm cũng như các đứa trẻ khác trong làng . Hôm nay là ngày toàn quốc nói chung cũng như Nam Cương Thành phố nói riêng bắt đầu giác tỉnh ma pháp hệ cho các thanh thiếu niên đủ 15 tuổi ở mọi nơi . Vừa nghe tiếng gà gáy , Thiên Phàm đã trở mình ngồi dậy . Thiên Phàm mơ mơ màng màng đứng dậy đi ra ngoài dùng nước mưa hứng trong lu để rửa mặt . Sau đó Thiên Phàm lại đi vào trong bếp loay hoay rút ra một que củi đã cháy một đầu . Thiên Phàm cầm lấy đầu than củi đưa vào trong miệng ngoáy ngoáy đánh răng . Sau khi đánh răng rửa mặt sạch sẽ , Thiên Phàm đi vào tủ đựng đồ trong nhà , kiếm một bộ quần áo thể thao xem như là ít rách nhất mặc vào . Sau đó Thiên Phàm lục trong nồi ra củ khoai lang luộc cuối cùng vừa đi ra khỏi nhà vừa ăn khoai lang .

Bây giờ chỉ là hơn năm giờ sáng , Thiên Phàm muốn đi đến trường sơ trung ma pháp phải đi đến điểm tập trung tại đầu thôn . Bởi vì hôm nay trong thôn cũng có rất nhiều thanh niên trong thôn cũng đủ điều kiện đi giác tỉnh ma pháp nên mọi người trong thôn cũng góp tiền lại thuê một chiếc xe buýt để đưa đón bọn thanh niên này . Thiên Phàm mất năm phút mới tới được địa điểm tập kết , còn phần khoai lang luộc đã bị Thiên phàm tóm gọn trong bụng .

Tới nới Thiên phàm nhìn một vòng nhưng lại vẫn không thấy bất kì một ai đến đây tập hợp . Thế là Thiên phàm quyết định trèo lên cây sung cổ thụ kế đó hái sung ăn bổ sung , củ khoai lúc nãy cũng chỉ làm lửng dạ của Thiên Phàm , bây giờ hắn co chút đói . Thiên Phàm với kinh nghiệm 7 , 8 năm leo trèo chỉ thoắt một cái là leo lên 6 , 7 mét . Thiên phàm vừa hái vừa tìm được một cành cây thô to nằm lên hưởng thụ không khí trong lành buổi sáng .

Chỉ 10 , 15 phút sau bên dưới cây đã bắt đầu nhộn nhịp lên , đầy tiếng chào hỏi , nói cười , hỏi thăm vang lên . Thiên Phàm rãnh rồi liếc mắt xuống nhìn . Hắn nhìn thấy một số khuôn mặt quen thuộc . Trong đó có bọn thanh niên hay bắt nạt hắn . Thiên Phàm nhìn chằm chằm về một thanh niên to con đứng ở phía trước nhất . Người này tên nghe có chút hơi buồn cười Ngưu Ca , trong đám bắt nạt thì người này là tên đầu sỏ , vả lại mỗi lần đánh Thiên Phàm cũng là tên này ra tay nặng nhất . Thiên Phàm cũng nhìn thêm mấy giây cảm thấy hết hứng thú mới tiếp tục bắt chéo chân nhỡn nhơ ăn sung chín .

Nhưng Thiên Phàm không có hứng thú với bọn thanh niên kia nhưng không có nghĩa là bọn thanh niên kia không muốn . Rất nhanh đứng phía dưới cây Ngưu Ca đã phát hiện bóng dáng Thiên Phàm . Ngưu Ca cười to khiêu khích

" Ai da , từ khi nào mà một con chó hoang lại có thể leo cây a , lại còn mặc đồ nữa a . Mọi người mau tới đây a , có ai có thể giải thích một chút không a ."

Ngưu Ca mở lời rất độc địa , vì Thiên Phàm được nhặt về nên bọn bắt nạt đều kêu hắn là chó hoang . Xung quanh bọn thanh niên kia liền a dua nói to

" A đúng là có đầu chó hoang à , làm sao hôm nay chó hoang muốn làm người à , muốn đi làm ma pháp sư . Thật là một chuyện cười a , kiếp chó thì sống làm sao cho giống chó một chút . Còn bày đặt mặt đồ a , mà lại ngươi tự nhìn một chút xem cái này là đồ hay là giẻ lau nhà a . "

Bộ đồ Thiên Phàm đang mặt tuy là ít rách rưới nhất nhưng là so với mấy bộ khác mà thôi nhưng vẫn là quá rách , hơn nữa Thiên Phàm chỉ có thể đem đồ ra sông giặt nên vẫn còn dính rất nhiều vết bẩn hằn sâu trên quần áo .

Ngưu Ca cười to , hắn rất thích cái cảm giác lăng nhục Thiên Phàm , nó cho hắn được cảm nhận cảm giác siêu việt người khác .

" Được rồi a , các ngươi cũng đừng đè nén con chó hoang này a . Người xưa chẳng phải có câu con thỏ gấp còn cắn người huống chi là một đầu chó . Các ngươi không sợ nó lao xuống cào xé cắn các ngươi à . Cứ kệ nó đi , sau ngày hôm nay ta xem khoảng cách giữa chúng ta và con chó hoang này sẽ như thiên và địa a , không cần hạ thấp mình đi nói chuyện với hắn ."

Thiên Phàm nằm trên cây cũng là không quan tâm tới những lời thô tục kia . Những lời này Thiên Phàm nghe đã có chút chán lỗ tai . Nhưng bất quá có một câu mà Ngưu Ca nói rất đúng . Sau hôm nay chưa biết ai sẽ là thiên ai sẽ là địa a . Hôm nay là cơ hội duy nhất cho Thiên Phàm thay đổi cuộc đời hắn . Cho tới bây giờ Thiên Phàm chỉ có hai mục tiêu . Một đó là chăm sóc đền ơn cho trưởng thôn . Cái thứ hai là đi tìm kiếm tung tích cha mẹ .

Thiên Phàm đang tính nhắm mắt lại tiếp tục nằm hưởng thụ lại nghe một tiếng nói thiếu nữ vang lên

" Gia gia bọn Ngưu Ca lại bắt đầu ăn hiếp Thiên Phàm . Gia Gia ngài mau cho bọn hắn cái giáo huấn a ."

Thiên Phàm vội vàng nhìn xuống đã trông thấy một cô gái tóc buộc cao sau gáy , khuôn mặt tinh xảo , thân hình cao ráo , mặc một bồ đồ jean bó sát chân một chiếc áo sơ mi trắng . Thiên Phàm sau khi thấy rõ là Tử Sam cháu gái của thôn trưởng , hắn vội vàng đứng dậy tay hướng lên phía trên hái một trùm to sung chín mới theo thân cây leo xuống chạy về phía Tử Sam cùng thôn trưởng .

" Thôn trưởng , Tử Sam hai người tốt a . Tử Sam có đói không , ta có trùm sung to mới hái này , ăn thử đi . Ta ăn rồi , rất ngon à ."

Vừa chạy tới trước mặt Tử Sam cùng thôn trưởng Thiên phàm đã lễ phép chào hỏi thôn trưởng mấy câu , lại tiện tay cầm trùm sung đưa cho Tử Sam

-------oOo-------

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư (Mps) sáng tác bởi HuyHoangmp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyHoangmp
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.