Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn thì tìm La Thiên là được?

Tiểu thuyết gốc · 2044 chữ

Đại Trưởng Lão Vân Thiên Tông cạn lời trước câu lẩm bẩm của La Thiên tên này vẫn nung nấu ý định giết người sao. Hắn không ra tay thì Lâm Nhược Hàn xong là cái chắc lúc đó hắn phải ăn nói thế nào với Vân Thiên Tông tông chủ đây chả lẽ nói là Lâm Nhược Hàn bị giết chết vì dám đụng tới sủng vật người ta ???

Hắn thở dài một tiếng vẫn tiếp tục lấy ra từ túi lưu trữ một cái lọ ngọc ném cho La Thiên:" Đây là Linh Nguyệt Đan nhị phẩm đang dược có thể giúp ít cho Tiểu vật nhỏ kiêu khôi phục thương thế nhanh xem như là lời xin lỗi"

La Thiên hắn bắt lọ ngọc kia vẫn thu vào trong túi lưu trữ sau đó nói một tiếng"đa ta" Vân Thiên Tông Đại Trưởng Lão.

Hắn vẫn không quên khiêu khích Lâm Nhược Hàn một câu:" Lạc Long Thành Thiên Tài xuất chúng chậc chậc cũng chỉ có như thế thật khiến ta thất vọng đây Lâm đại tiểu thư à!"

Lâm Nhược Hàn vẫn chưa tim mình đã thua còn đang thất thần thì lại bị La Thiên cho thêm một câu châm chọc khiến nàng hận nghiến răng nghiến lợi với La Thiên.

La Thiên hắn quay sang Phượng Vũ Tiên nhìn thấy vậy nàng không khỏi run một hồi, hắn đi tới trước mặt nàng mà chắp tay đa tạ:" Phượng Cô Nương đa tạ ngươi khi nãy đã ngăn trở giúp Tiểu Bạch một hồi. Không có ngươi nó chắc chắn sẽ bị thương nặng hơn thế, việc này coi như ta thiếu ngươi một ân tình "

La Thiên mỉm cười thật tươi chân thành cảm ơn nàng lúc này hắn y như một người khác kẻ lúc nãy thì tàn bạo, sát phạt còn La Thiên bây giờ thì lại vui cười, hoà đồng không có một chút sát khí hay sự thù hằn nào.

"La công tử quá khách khí ta ra tay vì vật nhỏ này nhìn rất dễ thương ta không muốn nó bị người khác khi dễ chỉ là ta vô lực" Phượng Vũ Tiên đối mặt với La Thiên có một chút ấp úng và áy náy vì không thể bảo vệ Tiểu Bạch. Đối với La Thiên nàng lại có một giác rất thoải mái vì khí chất của hắn xen lẫn sợ hãi vì việc hắn làm lúc này.

Tuy nói Nàng đã từng chém giết rất nhiều việc thấy người chết cũng rất bình thường mà La Thiên lại cho nàng một cái một cảm rất kỳ lạ ở đây không phải là cảm giác hắn giết người mà xuất phát từ bản thân hắn.

"Vậy ta cáo từ trước" La Thiên hắn nói lời tạm biệt với nàng và thi lễ với phụ thân hắn La Vân một cái. Trước khi đi hắn có ghé mắt sang phía Hoàng Gia hai người hắn nhếch miệng cười trong mắt nổi lên một chút hàn man rất nhanh đã biến mất.

"Tất cả các ngươi nhớ sau này không nên trêu chọc La Thiên" La Vô Ngân khi nhìn thất La Thiên đi mất cuối cùng thở phào nhẹ nhõm quay lại phía sao nhắc nhở La gia đệ tử đám người. Bọn hắn điều ríu rít gật đầu không ai phản đối. Bọn hắn đã biết La Thiên hiện tại đã không phải là một "Phế vật" mà lại là một kẻ rất đáng sợ tìm hắn kiếm chuyện trừ khi muốn chết!

Nhìn La Thiên biến mất trước mắt La Vân hắn thu liễm khí tức giam cầm La Thanh Trưởng Lão mà khoá chặt Hoàng Gia hộ pháp kia. Tuy đã được La Vân thả ra nhưng cả hai người điều cực kỳ không cam lòng một thì nhìn Nhi tử bị đánh trong bất lực, một thì nhìn thuộc hạ mình bị giết hết.

Còn cái tên chém tiểu Bạch ừ thì cũng đã chết luôn chết trong sự sợ hãi và bất lực.

La Thiên quá ác đã phế đan điền thì thôi đi còn phá nát toàn bộ Kinh Mạch đến cả một người bình thường hắn cũng chả cho làm.

La Vân hắn đứng lên tuyên bố Luận Võ Niên Hội này hiện tại đã kết thúc đồng thời cũng xin lỗi vì một chuyện không đáng tiếc đã xảy ra. Hắn thấy hôm nay sự việc chắc chắn khiến Lạc Long Thành một mảnh náo nhiệt.

"Khoan đã" Hoàng Gia Hoàng Văn Vũ hắn tiếng lên với vẻ mặt không được mấy thoải mái hắn hỏi La Vân " La gia chủ ngươi nói thì tốt đẹp lắm thế những người chết của bọn ta ngươi muốn giải thích như thế nào đây?"

La Vân hắn hơi nhíu mày thấy thế Hoàng Gia hộ pháp khôn khỏi cảnh giác mà đứng chắn trước mặt Hoàng Văn Vũ và Hoàng Vũ Thi. Hắn thật sự không chắc La Vân có muốn làm gì bọn hắn không đứng trước La Vân hắn hơi áp lực.

Rõ có thể đi khỏi nơi này một cách dễ dàng mà không có chuyện, còn đám người chết kia có thể bảo qua không quan trọng dù gì chỉ là một lũ hạn nhân mà thôi. Hay có thể trở về tìm người có thực lực cao hơn hắn để chất vấn La Vân nếu như bọn họ không muốn bỏ qua là được a cần gì phải là lúc này chứ.

Nhìn cử động của Hộ Pháp kia La Vân khoé miệng giật giật hắn sao không hiểu ý định của tên này là gì chứ! Hắn cũng không có động tay chân đâu.

La Vân hắn đạm mạc trả lời:" Ta biết việc này là lỗi của Thiên Nhi trong lúc tức giận nên ta thành thật xin lỗi" La Vân hắn vẫn nhận lỗi của La Thiên mà chắp tay xin lỗi

"Chỉ vậy thôi sao" Hoàng Văn Vũ tiếp tục nói

"Đúng chỉ như thế! Ta biết ngươi rất không hài lòng nhưng đấy là giới hạn của ta. Hoàng Công Tử xét thực tế thì người bắt đầu và gây chuyện là các ngươi chứ không phải bọn ta "

"Còn việc Hạ nhân của ngươi chết là gieo gió gặp bão ta đã cảnh báo các ngươi rồi không chịu nghe bây giờ lại chỉ sang chất vấn ta?" Hắn thấy thái độ của Hoàng Văn Vũ thì cũng không hơi thoải mái mà trực tiếp trách móc.

"Sai là các ngươi trước"

"Ngươi biết việc này sẽ khiến Hoàng Gia bọn ta rất không thoải mái cho nên ta sẽ bỏ qua khi ngươi đáp ứng một việc" Hắn trả lời La Vân

"Việc gì "

"Cho La Thiên tạ tội trước mặt bọn ta " Hắn cười lạnh một tiếng đây mới là thứ hắn muốn La Thiên ban nãy đã cho bọn hắn biết thế nào là cường thế, thế nào là xỉ nhục. Hắn thân là Hoàng Gia nhị công tử nhưng không thể làm gì được cho nên điều này khiến hắn rất khó chịu.

Thân là một thiên tài của Hoàng Gia tu vi hắn đã đạt đến Ngũ Trọng Ngưng Chân cảnh được mọi người tôn sùng thế lại tới La gia này muốn khi dễ người khác một phen. Ai ngờ bất thành còn bị người ta giết người bọn hắn trước mặt bọn hắn cảm giác này hắn nuốt không trôi.

Hắn nhìn thấy La Thiên đánh với La Vũ và Lâm Nhược Hàn cảnh tượng cũng rất muốn chứng minh thực lực chỉ là quy tắc của Luận Võ Niên Hội không cho phép. Bị một tên" Phế Vật" như thế dằng cho một cái thật là khó chịu cho nên hắn muốn lợi dụng việc này cho La Thiên xin lỗi hắn

"Ửmm?" La Vân nghe lời của Hoàng Văn Vũ thì nhìm chằm chằm hắn một hồi nói:" Ngươi muốn hắn xin lỗi thì Ngươi đi tìm hắn mà cho hắn tạ tội trước ngươi đi"

La Vân mỉm cười:" Ngươi tu vi là Ngưng Chân cảnh Ngũ Trọng thiên có thể thiên phú rất cao dựa vào tu vi này ngươi và muội muội của ngươi có thể tìm La Thiên mà chất vấn hắn là được, ta cam đoan việc này ta sẽ không nhúng tay vào"

"Đúng ban đầu người sai khiến Hạ nhân kia bắt tiểu Bạch chẳng phải là Hoàng Công Tử và Hoàng Tiểu Thư đây sao. La Thiên hắn vẫn không biết hai người cũng có tham gia vào việc bắt Tiểu Bạch cho đến nỗi nó bị chém một kiếm nhỉ?"

"Ngươi muốn câu trả lời thỏa mãn thì hãy đuổi theo La Thiên mà bắt hắn phải xin lỗi là được " =))))

Ngoài cuộc người Đại Trưởng Lão, Nhị trưởng lão và Lạc An thành chủ nghe nhưng lời của La Vân thì há hốc mồm. La Vân hắn rõ là đang kêu hai tên này đi tìm chết a đi tới trước mặt La Thiên bảo hắn ta là người có liên quan đến thú nuôi của ngươi bị thương sao?

Rõ là đi tìm phiền phức chưa tính tới việc La Thiên có đánh thắng được Hoàng Văn Vũ hay không thì biết.Có một điều đã khẳng định cả hai bọn này chắc chắn không yên với La Thiên một chút nào.

Hoàng Văn Vũ La Thiên có thể không đánh lại theo gốc nhìn của bọn hắn nhưng Hoàng Thi Vũ là đi tự sát thấy rõ, dù không chết cũng bị thương nặng Ngưng Chân cảnh nhất trọng mạnh sao ? Nhìn La Vũ và Lâm Nhược Hàn là biết bị La Thiên vừa cho trận người thì bị đánh cho còn nằm thoi thóp, người còn lại thì khí huyết đảo lộn bây giờ đã mất đi ngạo khí luôn rồi.

Bảo hắn có biết thương hoa tiếc ngọc vì Hoàng Thi Vũ là nữ nhi không thì Lâm Nhược Hàn một tí nữa đã bị La Thiên chém chết nếu không phải là Vân Thiên Tông đại trưởng lão ra tay thì bây giờ nàng ta đã là một cái xác chết!

"Ý ngài là sao Hắn là con của La gia chủ đây thân là cha ngươi ra mặt không được sao" La Vân bảo hắn đi tìm La Thiên nói rõ sao hắn hơi e dè tên điên kia lỡ không may thì hắn chắc chắn lãnh đủ. Còn La Thiên thực lực sao hắn không rõ cho lắm Hoàng Văn Vũ có cảm giác lúc đánh với Lâm Nhược Hàn thì La Thiên vẫn chưa tới điểm cuối thậm chí còn rất sung sức đây.

"Hắn đúng là con ta nhưng các ngươi muốn hắn xin lỗi thì đi tìm hắn chứ tìm ta làm gì" Hắn vẫn thản nhiên đáp trả. Ngụ ý rằng ngươi dám thì đi tìm hắn còn không thì nên im lặng là được.

Xong thì hắn vẫn quay người rời khỏi nơi này bỏ mặt Hoàng Văn Vũ tính nói gì tiếp hắn tức giận chưởng một cái vào hư vô ": La Vân, La Thiên ngươi rất tốt chuyện này không kết thúc như thế đâu"

Hắn dứt lời phất tay kéo muội muội vẫn còn đang sợ mất mật của mình cùng Lâm gia đám người đi mất. Trước khi đi hắn không quên nhóm một mồi lửa thiêu sạch thi thể thành đóng cho tàn

La Tam Trưởng Lão thì đã bế La Vũ đi trị thương cùng với người bên hắn La Trọng tứ lão, và Lục Trưởng Lão La Hoàng đi mất. Các trưởng lão khác cũng tiến lên an ủi hắn một chút rồi thôi ai bảo bọn hắn ngoan cố, cố chấp cái ý niệm muốn đoạt người cầm quyền làm chi.

Giờ thì Thiếu gia chủ vẫn chưa có thể đá La Thiên khỏi vị trí kia ngược lại thành lí do cho La Thiên có cơ hội khiêu khích và khiêu chiến La Vũ sau đó thì cho một trận nữa sống nữa chết.

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.