Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là ai

Phiên bản Dịch · 1942 chữ

Đại xà một đôi mắt đen to như chuông đồng lưu loát, trợn thật lớn.

Thậm chí còn hữu lực thêm đuôi rắn, biểu hiện cực kì vui mừng.

Cái này có thể lý giải, rốt cuộc tu nhiều năm như vậy, cuối cùng đã đến thời điểm hóa rồng, đây là thời khắc thay đổi vận mệnh của nó.

"Ngươi không cần phải gấp, chờ ta sắp xếp xong xuôi, sẽ phong chính cho ngươi." Tôi không nói với nó không thể giúp nó hóa rồng, nó hiện tại là thời khắc hưng phấn nhất, một khi nghe được tin tức xấu này, sẽ thoáng cái xì hơi, tu vi đại giảm, mấy trăm năm cố gắng đem thất bại trong gang tấc.

Nó hướng tôi nhẹ gật đầu, nằm sấp cực kỳ an tĩnh, tôi có thể lờ mờ nhìn thấy hai chỗ phình ra trên đầu của nó, đây là dấu hiệu tu vi đến giai đoạn sắp hóa rồng.

Tôi từ trên thân móc ra hai lá bùa, đây là tôi ở trong tiệm đã chuẩn bị trước.

Một tấm lá bùa vẽ sông, sông nước cuồn cuộn.

Một tấm lá bùa vẽ biển, hải triều mãnh liệt.

Đem hai cái lá bùa phân biệt đặt ở hai bên thân thể Đại thanh xà, sau đó tôi lại dựng một tòa cầu bằng giấy, vượt ngang giang hải.

"Bắt đầu đi."

Chuẩn bị kỹ càng tất cả những thứ này, tôi nói thẳng.

Đại thanh xà linh trí đã tương đối cao, thoáng cái đã hiểu ý tôi.

Nó phun nọc độc, sau đó toàn bộ thân thể to khoẻ uốn éo lên, thân thể càng ngày càng nhỏ, không bao lâu cơ thể nó đã trở nên rất nhỏ, biến thành một Tiểu Thanh Xà bé nhỏ, nhưng trên trán Tiểu Thanh Xà này rõ ràng đã mọc ra sừng dài, thoạt nhìn thực rất giống một đầu tiểu long.

Nó nhảy một cái lên trên cầu giấy, chậm rãi hướng phía trước bò.

Đây là trình tự linh xà phong chính, dưới tình huống bình thường, đại xà tu đến hóa rồng chi cảnh, chọn một cái cầu lớn, giống như người dạo chơi qua, nhất định phải đi trên mặt cầu, không thể đi dưới cầu, một khi đi dưới cầu lại mang ý nghĩa bị người giẫm ở dưới chân, đem tu vi đại giảm, bỏ qua cơ hội hóa rồng.

Đang bò bò, nó đột nhiên đứng thẳng đứng lên, một bộ tư thế muốn bay lên, kích động nhìn tôi.

"Ngươi thấy ta giống rắn hay vẫn là giống như rồng?" Nó miệng nói tiếng người, hỏi tôi đầy mong đợi.

Một khi tôi nói nó chính là một đầu Tiểu Thanh Xà, vậy liền mang ý nghĩa nó đòi phong thất bại, triệt để trở thành tiểu xà, tu vi mấy trăm năm tẫn tán, đây cũng là lý do rất nhiều người vì sợ đại xà làm hại nhân gian, cũng không muốn chúng hóa rồng, trừ phi có đại cơ duyên đụng phải người hiểu đạo hạnh, người bình thường sẽ không nói chúng giống rồng.

Nhưng tôi thực không đành lòng nói nó là rắn, theo cái sừng trên đầu nó mà nói, nó đã có Chân Long chi tượng, chứng minh nó chưa từng làm chuyện xấu, trong lòng vẫn là còn có thiện niệm, muốn trách chỉ có thể trách chỗ nó lựa chọn tu hành lại ở Thanh Long sơn, đây là địa phương Long khí cực thịnh, không cho phép nó tồn tại.

Tôi nhìn nó, nói thẳng: "Ta xem ngươi không giống rắn cũng không giống rồng."

Nó sửng sốt một chút, vẫn hung hăng hướng ánh mắt tôi nhìn về phía biển, một mực ám chỉ tôi để nó xuống biển để thành rồng, cái kia cử chỉ thần thái thật cùng người không sai biệt lắm.

Tôi lắc đầu, nói: "Vào sông là giao, xuống biển thành rồng, nhưng ta xem ngươi không vào được sông, hạ không được biển!"

Tôi vừa nói xong, trong cặp mắt Thanh Xà kia xẹt qua bảy phần không hiểu, hai phần cầu khẩn, một phút phẫn nộ.

Nó cho rằng bị tôi đùa nghịch, tôi phá hư chuyện tốt của nó.

Nhưng nó cũng không dám đi lên đối phó tôi, nó đang đòi phong, cái gì cũng phải nghe lời của tôi, huống chi chúng tôi vẫn còn khế ước.

Nhìn ánh mắt nó cầu khẩn, tôi tâm hung ác, tiếp tục nói: "Giang hải không thuộc về ngươi, ngươi mau nhìn xem đó là cái gì?" Nói xong, tôi chỉ hướng con pha lê búp bê bị tôi đặt ở cửa đá kia.

Thanh Xà nhìn về phía pha lê búp bê, có chút không hiểu.

Tôi đột nhiên mở miệng nói: "Ta nhìn ngươi rất giống con tiểu khô long trong búp bê kia vậy!"

Nó đột nhiên phản ứng lại, trong ánh mắt xẹt qua một vệt oán hận.

Nhưng đã không còn kịp rồi, không còn chỗ để quay đầu, đây chính là đại giá phải trả khi đòi phong.

Chỉ thấy, vốn là Thanh Xà đã co lại cỡ như cái đũa, lần nữa thân thể co rụt lại, chạy về phía pha lê búp bê.

Bên trong búp bê dường như là có lực lượng gì đó khác lạ đang thu hút nó, sau cùng cả người nó đều tiến vào trong pha lê búp bê.

Tôi vừa sải bước ra Long Môn, cầm lên búp bê.

Lúc này Đại thanh xà đã hoàn toàn bị trói buộc ở bên trong búp bê, mà nó cũng không còn là rắn, đầu có sừng rồng, miệng có râu rồng, thân có vảy rồng, bất ngờ đã huyễn hóa thành một tiểu Thanh Long.

Nhưng nó tuy rằng đã hóa rồng thành công, lại không có một chút ý tứ cảm kích tôi, mà là u oán nhìn tôi, ánh mắt kia hận không thể muốn ăn tôi, bởi vì nó coi như đã thành tiểu long, lại bị cầm tù, ít nhất phải nhốt trăm năm, còn không bằng làm một cái đại xà càng sung sướng hơn.

Tôi trực tiếp cầm lấy búp bê rời Thanh Long sơn, sau đó mới quay về phía nó nói: "Tiểu Thanh Long, ngươi chớ nhìn ta như vậy. Không phải ta muốn hại ngươi, ta thật ra là đang giúp ngươi. Ngươi sinh ra tại Thanh Long sơn, trên núi có mấy cái Chân Long ngươi hẳn tinh tường chứ? Chín chính là cực số, ta nếu để cho ngươi đòi phong thành công, hóa thành Chân Long, hôm nay vừa là lúc ngươi bay lên, sẽ càng là thời khắc ngươi ngã xuống!"

Oán hận trong mắt nó đã tiêu tán một chút, tôi tiếp tục nói: "Tuy rằng không có thể giúp ngươi hóa thành Chân Long, nhưng trốn vào trong tiểu oa nhi này cũng coi như là giúp ngươi thoát qua một kiếp.

Ngươi bây giờ chỉ là một đầu tiểu long, nhưng tu vi còn đó, chỉ cần ngươi đi theo ta khổ tâm tiềm tu, ngày khác ngươi nhất định phá xác mà ra, bay lượn tại cửu thiên chi thượng!"

Nghe tôi nói xong, nó cuối cùng đã bình tĩnh lại, bản thân nó linh trí không thấp, thêm vào hiện tại đã hóa thành tiểu long, thì càng thông minh, rất nhanh liền nghe ra tôi không phải nói láo, xác thực giúp nó vượt qua một kiếp.

Nó ở bên trong búp bê quơ quơ cái đầu nhỏ, còn rất đáng yêu, phải biết đây chính là Chân Long trong truyền thuyết, dù là có nhỏ, cũng là tồn tại cực kỳ hi hữu, không nghĩ tới lại thành tiểu sủng vật của tôi, cũng thật là tạo hóa trêu ngươi.

"Về sau lại gọi ngươi là Tiểu Thanh đi, ta sẽ dốc toàn lực giúp ngươi tu hành. Bất quá ngươi cũng phải giúp ta, ở bên trong búp bê chỉ có tiểu quỷ, ngươi trước tiên ngăn chặn nó cho ta, để nó không làm phiền ta, cũng không cho phép nó đem tình huống của ta truyền lại cho chủ nhân nó." Tôi nói lần nữa.

Tiểu Thanh Long nhẹ gật đầu, rất nhanh nó mạnh mẽ há miệng ra phát ra một đạo tiếng long ngâm, tiểu quỷ kia mặc dù là một hung thần, nhưng lại nơi nào thấy qua Chân Long, dọa đến cuộn mình lại, một cử động nhỏ cũng không dám.

Tôi khẽ cười một tiếng, vô tâm cắm liễu liễu xanh um, đây cũng là giúp tôi giải quyết một việc phiền toái.

Sau đó liền trở lại trong tiệm, không có tiểu quỷ quấn tôi, tôi ngủ một giấc an giấc.

Sáng sớm hôm sau, tôi lại chạy tới Diệp gia.

Diệp Thanh Sơn ra ngoài làm việc, hai mẹ con Hứa Tình cùng Diệp Hồng Ngư đang làm thể dục buổi sáng.

Nhìn thấy tôi tới, Hứa Tình ngược lại là nhiệt tình, trực tiếp hướng tôi vẫy vẫy tay, nói: "Hoàng Bì tới rồi đó à, cháu muốn ăn điểm tâm không?"

Nhìn bộ dáng của bà ấy cũng không khiến tôi thấy đáng ghét, không có Diệp Thanh Sơn thượng vị giả xa cách, bà ấy chính là nữ nhân dịu dàng lo cho gia đình.

Tôi cười cười, lễ phép nói: "Cháu ăn rồi, chú Diệp hôm qua có tới tìm cháu, nói qua việc đáp ứng hôn sư của cháu cùng Hồng Ngư, cho nên hôm nay cháu đến nhà xem, có cái gì cần cháu chuẩn bị, cháu sắp xếp trước một chút cũng tốt."

Hứa Tình nhu hòa cười một tiếng, phong tình vạn chủng, nói: "Hoàng Bì a, đừng khách khí, về sau chúng ta chính là người một nhà. Cháu cũng không cần bởi vì Hồng Ngư là tiểu thư khuê các, lại bó tay bó chân, chỉ cần cháu đối với con bé đối xử thật tốt là được rồi. Còn có Thanh Sơn ông ta coi như chướng mắt cháu cũng đừng để ý, cháu còn trẻ, chỉ cần mọi thứ ôn hòa, tất cả đều sẽ ổn cả. Lại nói, Diệp gia chúng ta gia đại nghiệp đại, làm con rể của Diệp gia, cái gì cũng đã có, cháu không cần quá áp lực."

Hứa Tình tận tình khuyên bảo, tuy rằng trong lời nói dường như cũng không coi tôi là người trẻ tuổi ưu tú gì, nhưng giọng điệu nghe lại không giống kiểu không thoải mái như Diệp Thanh Sơn.

Tôi cười nói: "Cảm ơn bác gái quan tâm, cháu sẽ cố gắng thật tốt, sẽ dùng tâm đối xử với Hồng Ngư. Đúng rồi, bác gái, sáng nay cháu có nhìn qua camera giám sát, nhìn thấy ngài chiều hôm qua hình như có đi qua, thế nào lại không vào cửa hàng ngồi một chút a?"

Tôi không trực tiếp hỏi sự việc hộp quà, mà là nói bóng nói gió hỏi.

Hứa Tình trợn to mắt, khó hiểu nói: "A? Chiều hôm qua? Chiều hôm qua ta không đi ra ngoài a, ta một mực tại nhà luyện yoga đây."

Lòng tôi hồi hộp một cái, phản ứng của bà ấy không giống như là giả.

Kỳ thật tôi đã sớm nghĩ tới điểm này, chỉ bất quá bây giờ lấy được xác minh.

Nữ nhân chống dù đen kia không phải là nhạc mẫu Hứa Tình, vậy cô ta là ai?

Bạn đang đọc Ma y thần tế (Trần Hoàng Bì) của Nhất Cử Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11607142
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.