Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão công

Phiên bản Dịch · 1793 chữ

May đạo hạnh của tôi không cạn, dám hạ thủy mộ để tìm hiểu ngọn ngành, bằng không để trận sát cục này tùy ý phát triển tiếp, hiện trường hôn lễ của tôi cùng Diệp Hồng Ngư, sợ là sẽ trở thành tam tai oanh động giới phong thuỷ.

Cũng may tất sát chi cục này là nhằm vào tôi, mà không phải nhằm vào Diệp gia, dù là tôi không cùng Diệp Hồng Ngư thành hôn, tôi cũng có thể lựa chọn phá giải.

Tôi ở trước quan tài thong thả tới lui mấy bước, xác định không có trận pháp nào khác ở đây, thoáng buông lỏng một chút.

Chỉ cần tôi cắt bỏ chỉ đỏ bên trên ngón út nữ thi lấy ra, đoạn âm hôn nghiệt duyên này coi như chặt đứt.

Bất quá tôi cũng không có lập tức làm như thế, tuy rằng đối với đạo hạnh tự thân có lòng tin, nhưng trước mắt đến xem tôi không cần thiết vừa thoát ra đã lại rơi vào khốn cục.

Một khi tôi cắt sợi chỉ đỏ này, cô hồn mà Tô Thanh Hà một mực cất giấu sẽ xuất hiện, chỉ đoạn sát thành, nơi này là địa bàn của nó, tôi đấu với nó có trắc trở không nhỏ.

Cho nên có thể thiện, tôi khẳng định lựa chọn thiện, nếu có thể đem nó kéo về phía tôi, vậy thì không thể tốt hơn, tôi lại có thêm lực lượng cùng Bát Thi môn Tô Thanh Hà đấu một trận.

Thế là tôi móc ra một cái gậy chiêu hồn cắm ở trước quan tài, sau đó lại đem quần áo đỏ lấy từ nhà Tô Thanh Hà mang ra, tiếp đó lấy một chút tiền giấy đốt ở trước quan tài.

Đốt xong, tôi lại gần quan tài, yên lặng chờ cô hồn Tô Thanh Hà xuất hiện, một mặt cũng là muốn lợi dụng trong khoảng thời gian này nghiên cứu thật tốt thi thể này một chút, tôi đối với bí thuật Bát Thi môn cũng rất là hiếu kỳ, muốn nhìn một chút có thể hay không nghiên cứu ra chút gì.

Không thể không nói, thủ pháp thực là không tầm thường, thi thể Tô Thanh Hà không có bị khô quắt chi tướng, thoạt nhìn cực kỳ ôn nhuận, giống như là một mỹ nữ đang ngủ say.

Phải biết bộ dáng hôm qua của cô ta chính là nhạc mẫu Hứa Tình, mới vừa bị thi khí cải tạo qua, hiện tại lại có thể khôi phục, không hổ là Bát Thi môn.

Tôi dùng cái mũi ngửi ngửi, có một hồi nhàn nhạt mùi thơm, chắc là ở trên thi thể bôi lên cái gì đó.

Rất nhanh, tôi lại cậy ra miệng nữ thi, ở dưới đầu lưỡi cô ta cất giấu một viên hạt châu màu đỏ, thi thể của cô ta có thể bảo tồn và phục hồi tốt như vậy, hiển nhiên là do hiệu quả của viên huyết châu này mang lại.

Đoán không sai, đây chính là Huyết Hồn Châu trong truyền thuyết, giá trị liên thành, nếu như cầm tới hội bán đấu giá của giới phong thủy, giá cả ít nhất cũng phải chín chữ số.

Xem ra Bát Thi môn Tô Thanh Hà đối với Tô Thanh Hà đã chết kia cũng xem như không tệ, khó trách cô ta lại phối hợp nuôi sát.

Công hiệu của Huyết Hồn Châu này, loại trừ bảo tồn thi thể, tác dụng khác chính là trấn hồn, bên trong miệng thi thể ngậm Huyết Hồn Châu, bất kỳ âm hồn nào cũng đừng nghĩ lại đến việc xâm nhập xác, cho dù là âm hồn của chính mình cũng không được, xem ra Bát Thi môn Tô Thanh Hà cũng là sợ sát mình nuôi sẽ mượn xác hoàn hồn, hoặc là tự phá hủy thi thể này.

Mỗi ngày nhìn thi thể của mình lại không thể tới gần, cái này không thể nghi ngờ lại tăng lên oán niệm của cô sát.

Đúng lúc này, tôi đột nhiên cảm giác phía sau truyền đến một hồi lạnh lẽo, giống như là bị thứ gì đó đang nhìn chằm chằm mình.

Tôi biết, nhất định là cô hồn Tô Thanh Hà đang len lén nhìn tôi.

Tôi ra vẻ như không biết, tiếp tục quan sát nữ thi, muốn nhìn một chút phản ứng đầu tiên của cô ta sẽ là thế nào, nhờ vào đó phán đoán linh trí của cô ta.

Nhưng đã qua mấy phút, cô ta đều không phản ứng, nhưng cảm giác bị ánh mắt nhìn chăm chú lại một mực tồn tại.

Tôi không đơị được nữa, nói thẳng: "Ra đi! Ta biết ngươi ở đó."

Vừa dứt lời, một đạo âm khí nồng đậm đột nhiên bao phủ ở đằng sau tôi.

"Khanh khách, lão công, ngươi rốt cục cũng chịu đến thăm ta."

Cùng với âm khí nồng đậm, một âm thanh giọng nữ truyền đến.

Tôi cau mày, cô ta nhận ra tôi, đây cũng không phải nói linh trí cô ta còn cực kỳ cao, mà bởi vì tôi là chấp niệm của cô ta, tôi là chấp nhiệm duy nhất mà cô ta nhớ tới.

Tôi quay đầu nhìn về phía cô ta, chỉ thấy cô ta đứng sau lưng tôi, hai đầu mũi chân kiễng lên, thoạt nhìn cũng là không dọa người lắm, chính là một mỹ nữ, nhưng tôi biết, đây chỉ là vẻ ngoài mà thôi, cô ta không chỉ là quỷ, còn sẽ thành sát, nếu như đứng ở trước mặt cô ta không phải tôi, cô ta đã sớm giết người.

"Ta không phải lão công của ngươi, không được kêu loạn." Tôi âm thanh lạnh lùng nói.

Cũng không phải tôi tâm ngoan, loại thời điểm này tôi nhất định không thể tạo cho cô ta một mong ước gì, một khi cùng cô ta dây dưa không rõ, liền sẽ cắt không đứt lý còn loạn, không phá thì không xây được, tôi chỉ có đánh vỡ chấp niệm của cô ta, như thế mới có thể đem mộng ước của cô ta cho tỉnh lại.

Nghe tôi nói, trong mắt cô ta lập tức xẹt qua một vệt u oán, hai mắt vô thần biến thành huyết hồng.

"Ta lạnh quá, ta rất sợ hãi, lão công, ngươi xuống đây với ta đi. . ." Cô ta nhìn chằm chằm tôi, tự lẩm bẩm nói.

Vừa nói còn vừa dùng mũi chân nhón hướng tôi đi tới, tôi biết cô ta đây là nổi lên sát niệm, muốn giết chết tôi, khiến cho tôi lưu tại đây theo cô ta.

"Hồ nháo, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi mà có thể giữ lại ta?" Tôi quát lạnh một tiếng, rút ra kiếm gỗ đào sau lưng.

Cô ta lại không có chút kiêng kị trước kiếm gỗ đào của tôi, với tư cách Thất tinh cô sát, dù là còn chưa có thành sát, cũng là thiên tính cao ngạo, cực kỳ tự phụ.

Rất nhanh cô ta liền đi tới trước người của tôi, một đôi bàn tay tái nhợt hướng về phía cổ của tôi, cái tay này chính là cái tay trước đó đã ngăn cản tiểu Thanh Long kéo quan tài lên.

Tôi lập tức móc ra bức ảnh đặt trước mặt cô ta, phối hợp Trấn Hồn Phù thoáng cái dán tại gáy của cô ta, âm thanh lạnh lùng nói: "Tô Thanh Hà, ngươi mở to hai mắt ra nhìn một chút ngươi là ai?"

Trấn Hồn Phù phát huy tác dụng, cô ta ngừng lại.

Nhưng rất nhanh tóc của cô ta lại toàn bộ phiêu tán lên, thoáng cái đem Trấn Hồn Phù cùng bức ảnh thổi đi.

Sát khí thật mạnh, sợ là đã dưỡng thành tám phần mười, cô ta đã sắp thành sát.

Xem ra thông qua bức ảnh là không thể nào khiến cô ta tỉnh lại, tôi quyết định tung ra hiểm chiêu, làm cô ta trong thời gian ngắn ngủi hoàn dương.

Thế là tôi giả bộ dáng vẻ như không phải đối thủ cô ta, lập tức nhảy về sau một cái, nhảy vào trong quan tài.

Cô ta sợ Huyết Hồn Châu, không dám vào quan tài, liền ở một bên nhìn qua.

Lúc này, tôi mạnh mẽ nâng hai tay lên, tay trái lấy ra Huyết Hồn Châu trong miệng nữ thi, tay phải một chưởng đánh vào hồn phách của cô ta, khiến cô ta bay về phía thi thể của mình.

Cùng lúc đó tôi thầm đọc hoàn dương chú: "Bế mục minh tâm, Lưỡng thủ bao Côn Luân. Tân thử nhất khẩu khí, Tưởng hỏa thiếu tề luân. Âm hồn thượng dương thân, Tốc tốc tỉnh vi nhân!"

Đọc xong, tôi lập tức đốt đi một tấm phù ngay trên mi tâm của cô ta.

Cô ta phát ra một tiếng ho khan, mạnh mẽ mở mắt ra.

"Lão công!"

Sau khi mở mắt, theo bản năng cô ta đối với tôi hô to.

Sau khi hô xong, bên trong hai mắt cô ta lại xẹt qua một vệt oán hận, cuồng loạn nói: "Ta giết chết các ngươi, ta muốn các ngươi đều chôn cùng ta!"

Tôi biết, cô ta đây là mới vừa hoàn dương, còn có chút ý thức mơ hồ, ký ức trong đầu tương đối hỗn loạn.

Tôi một chưởng vỗ ở trên vai của cô ta, thâu nhập vào cô ta một tia Huyền Dương chi khí thuần chính.

Kỳ thật hành vi hiện tại của tôi vô cùng nguy hiểm, lần này Tô Thanh Hà hoàn dương cùng lần trước Tiểu Binh hoàn dương cũng không giống nhau, lần này thế nhưng là dùng cấm thuật, làm trái thiên lý, nhiều nhất tôi chỉ có thể khiến cô ta hoàn dương nửa giờ, một lúc sau nếu là bị đại nhân vật phía dưới biết chuyện, vậy thì tôi lại thực sự đã chọc phải đại sự.

Thế là tôi lập tức đối với Tô Thanh Hà nói: "Tô Thanh Hà, cô nghe kỹ cho tôi! Cô bị gian nhân làm hại, hiện tại đã chết. Là tôi khiến cho cô hoàn dương, tôi chỉ giúp cô được thời gian một khắc đồng hồ, chờ cô nghĩ thông suốt, có nguyện ý hay không nghe lệnh của tôi, giúp tôi phá pháp? Nếu như cô sẵn lòng, sau đó tôi sẽ giúp cô luân hồi chuyển thế. Nếu như cô không muốn, tôi nhất định khiến cô hồn phi phách tán!"

Bạn đang đọc Ma y thần tế (Trần Hoàng Bì) của Nhất Cử Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11607142
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.