Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình địch

Phiên bản Dịch · 2219 chữ

Mẹ tôi nghi hoặc nhìn xuống đất, lúc ấy đã khoảng mười một giờ sáng, tuy không phải là lúc ánh sáng mặt trời mạnh nhất, nhưng cũng là thời gian nhìn rõ được cái bóng của mọi vật.

Chỉ thấy trên mặt đất có hai cái bóng, bóng của tôi thì rất bình thường, mà cái bóng của Tống Diệu Diệu lại cực kỳ quỷ dị.

Đó vốn dĩ không phải là bóng người, nó chỉ dài hơn một thước, còn đang lắc lư uốn éo, giống như là một con mèo.

Mà trong lòng tôi rất rõ ràng, đây chính xác là bóng của một con Hoàng Đại Tiên.

“A aaaaaa, đây là thứ gì thế?”

Sau khi mẹ tôi phản ứng lại liền phát ra một tiếng thét chói tai.

Cùng với tiếng thét này của mẹ, thân thể Tống Diệu Diệu đột nhiên cứng đờ, tung chân bỏ chạy.

Tư thế chạy của cô ta không theo lẽ thường, hai mũi chân chạm xuống đất, dáng chạy rất linh hoạt, tốc độ cực nhanh.

Tất nhiên tôi sẽ không để ‘nó’ chạy như vậy, Tống Diệu Diệu cũng chưa chết, cô ta chỉ là bị khống chế mà thôi.

Mọi chuyện bắt đầu là do tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được.

Tôi lập tức đuổi theo Tống Diệu Diệu, bước tới sau lưng đối phương, lập tức dán một lá bùa trấn yêu ngay sau gáy cô ấy.

Chuông đồng trong tay trái rung nhẹ, trong miệng lẩm bẩm: “Lục hợp chi gian, tứ hải trong vòng, yêu nghiệt nặc tung, một phù tìm tích!”

Đây là Lục Hợp Tầm Yêu Quyết, có nguồn gốc từ 《 U Danh Lục · Gia Tiên Thiên 》, lúc mười bốn tuổi tôi đã học được, tuy nhiên đây vẫn là lần đầu tiên lao vào thực chiến.

Khẩu quyết mới vừa niệm xong, thân thể Tống Diệu Diệu liền đột nhiên cứng đờ lên, ngay sau đó cả người cô ta như một cây thân gỗ, thẳng tắp ngã quỵ trên mặt đất.

Ngay sau đó, từ trong bụi cỏ cách đó không xa vụt ra một con Hoàng Bì Tử (*) (chồn) rất lớn.

(*) không rõ là tại sao tác giả lại gọi là Hoàng Bì Tử mà không gọi thẳng là con chồn, có thể là do con này đã tu thành tinh. Nói chung nó vẫn là con chồn nha nha mọi người.

Nó hướng về phía tôi nhe răng trợn mắt mà kêu lên vài tiếng, sau đó bỏ chạy nhanh như chớp.

Con Hoàng Bì Tử này không giống như con lông vàng đã chui vào gầm xe của cha con Diệp Hồng Ngư, lông của nó có màu trắng bệch.

Hiển nhiên là một con cái, tôi nghĩ rằng nó với con trước đó vốn là một đôi.

Da lông đã đổi màu, lại còn lớn như vậy, hiển nhiên là đã có đủ linh hồn, nói vậy cũng đã tu luyện trên trăm năm.

Tôi cũng không đuổi tận giết tuyệt, đây không phải là do tôi sợ nó, chủ yếu là tâm lý trả thù của Hoàng Bì Tử rất mạnh, tôi giết được một con, nó còn có vô số con cháu tới báo thù.

Mà tôi cũng sắp phải rời đi rồi, cũng không muốn gây thêm phiền phức gì cho mẹ tôi và dân làng.

Mang đến một bát nước, tôi đốt lá bùa trấn yêu đi, tro tàn thì hòa vào bát nước, để Tống Diệu Diệu uống xong, chỉ sau một lát cô ấy cũng đã tỉnh lại.

Cô ấy tất nhiên là mê man không hiểu gì, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi cũng không nói cho đối phương chuyện cô ấy bị Hoàng Đại Tiên khống chế rồi nhập vào người, sợ dọa đến cô ấy.

Chờ sau khi Tống Diệu Diệu đi rồi, tôi tìm một nơi chôn đi món quà sính lễ mà Hoàng Bì Tử kia đã trộm mộ mang đến, tôi không thể động vào thứ này được, một khi chạm vào thì không thể biết được số mệnh nữa.

Về đến nhà, mẹ tôi vẫn đang ngẩn người ngồi trong nhà, lúc này bà mới ý thức được là tôi và ông nội đều giống nhau, “Mẹ, con cũng không nói nhiều lời nữa, ông cũng đã sắp xếp đường đi cho con cả rồi. Con phải rời khỏi thôn, sau này nếu có cơ hội con sẽ trở về báo đáp ơn dưỡng dục của mẹ.”

Tôi quỳ gối trước mặt mẹ mình, vành mắt ửng đỏ.

Tôi cần phải rời đi càng nhanh càng tốt, không có thời gian để giải thích quá nhiều.

Vận mệnh của tôi và Diệp Hồng Ngư gắn liền với nhau, con Hoàng Bì Tử cái ở thôn này đã hạ sính cho tôi, hẳn là Diệp Hồng Ngư bên kia cũng sẽ gặp phải rắc rối, tôi phải đi xem.

Mẹ tôi sống đơn giản cả đời, cũng không học hành văn hóa gì, nhưng giờ khắc này bà bỗng trở thành một người thấu hiểu lý lẽ và có lòng chính nghĩa sâu sắc.

“Hoàng Bì, con đi đi thôi, đừng khiến cho ông nội con phải mất mặt.”

Ánh mắt mẹ tôi kiên định, mắt nhìn về phương xa.

Thu dọn xong hành lý, tôi lập tức rời đi.

Tôi không dám quay đầu lại, sợ bản thân sẽ khóc thành tiếng.

Mới vừa bước ra khỏi sân nhà, giọng mẹ tôi đột nhiên lại vang lên: "Nếu sau này con mà ổn định được cuộc sống, hãy đưa cô gái từ thành phố về cho mẹ con xem. Thật ra mẹ con cũng thích cô gái xinh đẹp ấy lắm.

Giờ khắc này, cuối cùng mẹ tôi cũng nói ra suy nghĩ trong lòng, trước đó bà không chịu thừa nhận, là vì muốn giữ mặt mũi cho con trai mình.

Tôi cũng không đáp lại, tiếp tục bước đi.

Đi ra tới cửa thôn, nước mắt rốt cuộc cũng không nhịn được mà chảy dài.

21 năm, đây là lần đầu tiên tôi ra khỏi núi lớn, lẻ loi một mình, không biết con đường phía trước gian khổ như thế nào, không biết mẹ tôi có thể cả đời an khang hay không.

Sau hơn năm tiếng ngồi trên chiếc xe lửa màu xanh, tôi đã đi tới thành phố Tây Giang.

Đi vào thành phố lớn tôi mới phát hiện ra năng lực thích ứng của bản thân rất mạnh, có lẽ là bởi vì tôi đã biết được từ ông tôi thế giới phồn hoa bên ngoài là như thế nào.

Chẳng mấy chốc, tôi đã tìm được một con phố cũ.

Con phố này là phố Tiểu Phong, là một phố chuyên về việc mai táng, có cả cửa hàng bán đồ tang lễ, cả những cửa hàng xem bói.

Xem ra thành phố lớn cũng không giống như lời mà Diệp Thanh Sơn nói, trong thành phố này cũng có người tin vào chuyện phong thủy cơ mà.

Tuy nhiên tôi đi dạo qua một vòng, phát hiện đại đa số cửa hàng bói toán đều là bọn bịp bợm giang hồ, không gặp được cao nhân gì cả.

Tình cờ là có một cửa hàng nằm sâu trong con phố Tiểu Phong muốn chuyển nhượng, tôi liền liên hệ chủ nhà bàn bạc và thuê lại, dù sao tôi cũng phải có chỗ đặt chân đã.

Tổng cộng đã tiêu tốn hơn mười một vạn tệ, lúc tôi rời đi mang theo hai mươi vạn tệ, nhưng mà một trăm vạn tiền từ hôn của nhà họ Diệp tôi không động tới một xu, số tiền này là ông đã để lại cho tôi.

Sau khi ổn định xong, tôi liền dựa theo địa chỉ mà Diệp Hồng Ngư để lại, tìm được chỗ ở của nhà họ Diệp.

Sau khi nhìn thấy gia trạch nhà họ Diệp, tuy tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nhưng vẫn còn kinh ngạc tới mức muốn rớt cằm.

Phản ứng đầu tiên của tôi là lớn, và phản ứng thứ hai là thực sự lớn!

Đây không thể gọi là biệt thự nữa, quả thực chính là một khu trang viên.

Mà sau khi tôi hoàn toàn nhìn cảnh vật xung quanh, chỉ biết bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.

Tôi đã bị lừa, Diệp Thanh Sơn đã nói dối, ông ấy không có khả năng không tin vào phong thuỷ.

Bởi lẽ nếu không phải tìm được một thầy phong thủy chắc tay, ông ấy không có khả năng xây dựng và sắp xếp gia trạch được như thế này.

Trang viên này được xây dựng ở dưới chân núi, phía sau là ngọn núi hùng vĩ chống đỡ, núi Thanh Long.

Núi Thanh Long rất nổi danh trong giới phong thủy, nghe đồn rằng vào thời nhà tống, nơi này từng xảy ra hiện tượng quỷ dị Thanh Long kéo quan tài.

Trương đại quốc sư lúc bấy giờ dứt khoát cho rằng đây là phong thuỷ bảo địa (vùng đất phong thủy quý báu), có long mạch chi tướng, sau khi chết liền chọn chôn cất mộ mình ở nơi đây, nghĩ rằng sau này con cháu ông sẽ có người trở thành hoàng đế! Nhưng mà kết quả không được như mong muốn, thế hệ con và cháu sau này của ông ta đều phạm tội, bị chém đầu.

Nghe nói là bởi vì không áp chế được Long áp, người bình thường nếu như mai táng ở chỗ này, con cháu đời sau đều chết sẽ không được yên thân.

Truyền thuyết truyền từ đời này sang đời khác, núi Thanh Long đã trở thành vùng đất hiểm nổi tiếng khắp nơi, không ai dám đem gia trạch xây dựng ở trên vùng đất này.

Tôi không lên núi thăm dò kỹ càng, nhưng sau khi khảo sát một lượt dưới chân núi, tôi chắc chắn rằng quả thực không thể xây nhà ở đây.

Không phải ở đây không mạch không thế, mà ngược lại còn thật sự có Long mạch ẩn chứa.

Nhưng nơi này lại có địa tạng âm khí, muốn bắt được mạch quá khó khăn, tám chín phần mười xây trạch lên chính là hung trạch.

Nhưng khu sân này của Diệp Thanh Sơn lại không giống nhau, ông ấy chắc hẳn đã được cao nhân chỉ điểm.

Tìm lối tắt, không thể bắt được chính xác long mạch, dứt khoát xây dựng gia trạch trên long mạnh, mà thay vào đó là nhi thị thối nhi cầu kỳ thứ (*), vừa vặn tránh khỏi âm khí, ngược lại còn có thể hưởng được chút chi khí phong thủy có lợi.

(*)nhi thị thối nhi cầu kỳ thứ : Nếu không có được thứ tốt nhất thì rút lui để có được thứ tương đối hơn.

Hơn nữa sân nhà của Diệp Thanh Sơn phía đông nam còn đào một cái hồ nhân tạo, vừa lúc ngăn cách được sự hấp thụ âm khí trên núi Thanh Long.

Phương pháp này đúng là cao tay, ở phương diện phong thủy người này cũng tuyệt đối không thua kém tôi, cũng khiến tôi phải lau mắt mà nhìn, quả thật đúng như lời ông tôi nói, núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn, tôi phải luôn giữ vững ý niệm kính nể người khác.

Nhưng mà nếu như Diệp Thanh Sơn đã tin vào phong thủy, vì sao ông ấy phải lừa tôi nói mình không tin chứ.

Nếu như ông ấy tin tưởng, thì cũng biết được thực lực của ông nội tôi, ông ấy không sợ hãi sao?

Đang buồn bực, tôi lại nhìn thấy Diệp Thanh Sơn cùng một vị lão giả ngoài sáu mươi tuổi bước ra từ trong trang viên.

“Thầy Thẩm, tôi đã hủy bỏ cuộc hôn nhân bên nhà họ Trần kia rồi. Nói thật, hai ngày này trong lòng tôi luôn cảm thấy hốt hoảng, dự cảm không tốt lắm. Nếu như xảy ra chuyện gì thầy cần phải giúp tôi ngăn chặn đó. Thầy cũng biết mà, danh tiếng của Thanh Ma Quỷ Thủ không thể khinh thường, tôi sợ ông ta có để lại hậu chiêu.”

Diệp Thanh Sơn cung kính nói chuyện với lão giả kia.

Người lão giả được gọi là Thầy Thẩm kia nhướn lông mày lên, mang theo giọng điệu khinh thường mà nói: “Nếu Trần Ngôn kia còn sống, ta tuyệt đối sẽ không để anh làm như vậy. Nhưng lão đã xuống mồ rồi, mà con cháu của lão lại không phải là kỳ tài phong thủy gì. Thằng nhãi Trần Hoàng Bì kia cũng chỉ là tên bệnh tật ốm yếu, không có khả năng vực dậy được, huyết mạch Thanh Ma nhà lão đó xem như bị đứt đoạn. Thanh Sơn à, anh cứ yên tâm, để Hồng Ngư cùng cháu trai tôi đính hôn, chuyện này đối với hai nhà chúng ta đều có chỗ lợi. Lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì, có tôi tới che chở!”

Bạn đang đọc Ma y thần tế (Trần Hoàng Bì) của Nhất Cử Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11607142
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.