Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh giá thấp

Phiên bản Dịch · 1903 chữ

Hồ Tam Đao lại hô lên tên của tôi, còn bảo tôi đi cùng ông ta.

Xem ra ông ta thực sự quen biết ông nội tôi, theo như ông ta mới vừa triển lộ một thân đạo hạnh mà nói, ông ta là có bản lĩnh thật sự, hẳn là một người có thể tin tưởng.

"Hồ tiên sinh, ngài cũng không thể cứ thế mà đi a. Làm phiền đưa phật đưa đến tây thiên, giúp Diệp gia chúng tôi đem phiền phức này giải quyết triệt để." Diệp Thanh Sơn nghe Hồ Tam Đao phải đi, vội vàng nói.

Hồ Tam Đao nhìn về phía Diệp Thanh Sơn, nói: "Đem cái thi thể hoàng bì tử này chôn ở dưới cây liễu hậu viện, tạm thời không có chuyện gì. Về phần tiếp sau đó, tôi cũng bất lực. Vẫn là câu nói kia, ông phá hư chính là Thanh Ma Quỷ Thủ quy củ, hy vọng ông tỉnh ngộ đúng lúc, còn kịp."

Nói xong, Hồ Tam Đao nhìn tôi liếc mắt, ra hiệu tôi đi cùng hắn.

Diệp Thanh Sơn hiển nhiên hiểu được ý tứ Hồ Tam Đao, có chút không tình nguyện nói: "Thế nhưng Trần Hoàng Bì hắn. . ." Tôi hiểu ý của Diệp Thanh Sơn, ông ta là chướng mắt tôi, cảm thấy tôi không xứng với con gái của ông ấy, nhưng bản thân lại không tiện nói thẳng. Tôi thở dài, đi theo Hồ Tam Đao rời đi. Đi tới trước một ngõ nhỏ cách đại viện Diệp gia một cây số, Hồ Tam Đao ngừng lại, tôi cũng ngừng chân theo.

"Hoàng Bì, không có gì muốn hỏi sao?"

Ông ta nhìn tôi, thái độ hòa ái, dường như còn coi tôi là vãn bối kinh nghiệm sống chưa nhiều. Tôi hỏi ông ta cùng ông nội tôi có quan hệ thế nào, ông ta nhìn hướng phương xa, đôi mắt kiên nghị kia bên trong xẹt qua một tia kính sợ cùng không muốn.

"Quen biết, mạng của ta là do Trần lão tiên sinh cứu trở về, ông ấy có thể coi là nửa cái lão sư của ta. Cho nên thấy cậu gặp nạn, ta sẽ không đứng ngoài quan sát." Hồ Tam Đao trịnh trọng nói.

Ông ấy tình chân ý thiết, không giống như là giả vờ, tôi đối tốt với ông ta cảm thấy lại thăng lên một chút cảm tình, ở cái thành thị lớn như vậy, đây giống như là có thân nhân đồng dạng.

"Đao thúc, tôi vừa rồi một mực suy nghĩ một vấn đề. Cái kia hoàng đại tiên hành vi khá là quái dị, vốn là tôi cho rằng hắn là muốn cùng Hồng Ngư kết hôn, cướp đoạt tạo hóa. Nhưng nó lại không có làm như vậy, ngược lại là một mực hù dọa Hồng Ngư, tựa như là ở khích tướng tôi xuất thủ, đây là chuyện gì xảy ra?" Tôi hỏi nghi ngờ trong lòng.

Hồ Tam Đao kinh ngạc nhìn tôi liếc mắt, nói: "Không hổ là cháu trai Thanh Ma Quỷ Thủ, thông minh hơn người. Không sai, cái này hoàng bì tử mục đích vốn là muốn cướp đoạt tạo hóa, nhưng nó từ lúc tới Diệp gia, lại bị khống chế. Vừa rồi nó rõ ràng là muốn kích ngươi xuất thủ, cứ như thế cậu lại phá hư mất quy củ của ông nội cậu, đem hôn sự từ bé của cậu cùng Diệp Hồng Ngư thất bại trong gang tấc."

Nghe Hồ Tam Đao nói xong, phía sau lưng tôi thấm chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Khó trách cái này hoàng bì tử phải chờ tôi xuất hiện mới tác quái, vốn dĩ lại trở thành công cụ của người khác.

Quá hiểm, vừa rồi tôi kém chút liền muốn xuất thủ vì Diệp gia làm việc.

"Đa tạ Đao thúc đúng lúc chạy tới, tôi vẫn là trẻ tuổi nóng tính. Bất quá cái này hoàng bì tử tôi trước đó từng tiếp xúc qua, sợ là ít nhất cũng có tu vi hai trăm năm, đợi một thời gian là có thể hóa hình phong tiên, đến cùng là đồ chơi gì có thể khống chế nó? Vừa rồi bên trong cái lư hương kia xuất hiện ba cây rưỡi nhang, đồ chơi kia rốt cuộc là thứ gì?" Tôi nhịn không được truy vấn.

Tôi là thật sự hiếu kì, cái đồ vật nửa thần nửa quỷ này rốt cuộc là gì, nếu không phải trước khi thành thân tôi không thể cho Diệp gia biết chuyện, vừa rồi tôi đã hành động.

Hồ Tam Đao đốt điếu thuốc, lâm vào trầm tư, thật lâu sau ông ta lắc đầu, nói với tôi: "Ta cũng nhìn không ra, chỉ biết là đồ chơi này rất lợi hại. Ta thậm chí nhìn không thấu việc nó muốn hủy hôn sự của cậu cùng Diệp Hồng Ngư, đây là cố tình nhằm vào cậu, vẫn là nhằm vào Diệp Hồng Ngư, thậm chí nói là cùng nhằm vào hai người đi."

Quả nhiên là cái đồ chơi tà môn, xem ra tôi phải cẩn thận mới là tốt nhất, không quản nó là nhằm vào ai, tôi đều phải mau chóng ở rể Diệp gia, tới lúc đó, tôi có thể không kiêng kỵ mà cùng nó so chiêu.

Hồ Tam Đao thấy tôi trầm mặc, cho là tôi sợ hãi, cười vỗ vỗ bả vai tôi, nói: "Hoàng Bì, cậu cũng không cần lo lắng quá mức. Ông nội của cậu thế nhưng là Thanh Ma Quỷ Thủ, đồ chơi giấu ở Diệp gia này tất nhiên tà dị, nhưng Trần lão gia tử không tiếc giảm thọ cũng phải vì cậu lập thành thông gia từ bé với bọn họ, ông ấy hạ cờ thì không dễ dàng phá như vậy. Ta sẽ vận dụng một số nhân mạch, cho cậu chỗ dựa, chỉ cần Diệp gia đáp ứng hôn sự này, mặc hắn yêu ma quỷ quái, cũng đừng nghĩ phá cách cục của Thanh Ma Quỷ Thủ!"

Hồ Tam Đao thời điểm nói những thứ này, ánh mắt kiên định, tựa hồ đối với ông nội có mười phần lòng tin, cực kỳ kính sợ.

Ông nội nói qua cho tôi rất nhiều chuyện phiếm về giới kỳ nhân phong thuỷ, cũng rất ít khi nói về chính mình, tuy nói năm đó ở quê nhà phát sinh trận sự tình đính hôn kia chấn kinh phong thuỷ giới, nhưng lúc đó tôi mới chỉ là hài tử hai tuổi, không mang đến cho tôi chấn động quá mạnh.

Thế là tôi nhịn không được hỏi Hồ Tam Đao: "Đao thúc, ông nội tôi đến cùng là một người như thế nào, ông ấy ở phong thuỷ giới uy vọng như thế nào?"

Hồ Tam Đao mạnh mẽ hít một ngụm hơi, chỉ nói một câu nói: "Nhất Lung Nhị Hạt Tam Qua Tứ Quỷ Thủ, ông nội của cậu là người duy nhất toàn thân nguyên vẹn."

Tôi ngu ngơ đứng tại chỗ, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.

Nhất Lung, Nhị Hạt, Tam Qua, ba người này ông nội có nói qua cho tôi, có thể coi là nhân vật truyền kỳ của phong thuỷ giới.

Giang Nam có Vương Lung Tử, bị điếc cả hai tai, nhưng lại có thể nghe được chuyện vạn dặm, từng một kiếm vạn dặm phong hầu.

Tây Bắc có Triệu Hạt Tử, tùy ý phân kim định huyệt, mặc ngươi vương hầu tướng lĩnh chi mộ, hắn đều có thể ở bên trong ngủ ba ngày ba đêm, toàn thân trở lui.

Miêu Cương có Lý Qua Tử, quỷ phủ thần công, một đôi quỷ thủ có thể tạo ra ba ngàn thế giới, ông ta chính là người ông nội năm đó du lịch phương nam gặp lúc uống nước, chính là thợ thủ công trát giấy có đại thần thông.

Ông nội thế mà có thể cùng tam đại kỳ nhân này nổi danh, hình tượng ông ấy trong lòng tôi trong nháy mắt vĩ ngạn như núi.

Mà ông nội dạng này thần nhân, một mực nói mình cực kỳ nhỏ bé, chưa đủ nhấc lên, còn nói tôi có hi vọng cải biến vận mệnh thầy phong thủy, tôi lập tức cảm thấy gánh nặng trên người hơn rất nhiều.

"Được rồi, Hoàng Bì, cậu trở về đi. Sự tình hôn ước ở Diệp gia, cậu vẫn là đừng đến, tôi sẽ mau chóng sai người đến Diệp gia du thuyết." Một điếu thuốc hút xong, Hồ Tam Đao nói với tôi.

Trong lòng tôi cảm kích, nhìn về phía Hồ Tam Đao, vừa muốn mở miệng cảm tạ, đột nhiên phát hiện bọng mắt ông ấy hãm sâu, mơ hồ có một tia huyết khí vờn quanh.

Đây không phải điềm tốt, ám chỉ Hồ Tam Đao có tuyệt hậu chi tướng.

Tôi không phải một người vong ân phụ nghĩa, Hồ Tam Đao đối với tôi có ân, hơn nữa ông ấy cái điềm dữ này rõ ràng là bởi vì giúp tôi làm việc, đắc tội với đồ chơi tà dị giấu ở Diệp gia kia, tài rước họa vào thân.

Diệp gia sự tình tôi không thể xen vào, nhưng chuyện của Hồ Tam Đao tôi thế nhưng quản định.

Thế là tôi lập tức đối với Hồ Tam Đao nói: "Đao thúc, ngài có con cái chứ? Thúc đã giúp cháu một chuyện, khẳng định đã đắc tội vật kia. Nó ngay cả hoàng đại tiên đều có thể khống chế, cũng là có thần thông. Cháu sợ hắn sẽ phục thù thúc, cháu có thể hay không đi qua nhà thúc nhìn một chút chứ?"

Hồ Tam Đao nhìn về phía tôi, nhịn không được nói: "Hoàng Bì, cháu có phải hay không đạt được chân truyền của ông nội cháu?"

Tôi không che giấu, nhẹ gật đầu.

Hồ Tam Đao đột nhiên ngửa đầu phá lên cười, vui vẻ nói, "Ha ha ha, thế nhân đều cho rằng Trần Ngôn một thân thông thiên bản lĩnh đi theo ông ấy chôn xuống đất. Cho là cháu trai ông ấy là con ma bệnh phế vật, lấy tên Hoàng Bì chỉ vì nhẫn nhục sống tạm bợ. Nhưng có ai lại nghĩ tới thực sự sẽ như vậy, lão gia tử sẽ cam tâm sao?"

Ngưng cười, Ông ấy nhìn về phía tôi, nói: "Thôi, Hoàng Bì, cháu đi với ta một chuyến đi. Có cơ duyên, cũng có thể trước thời hạn hiểu rõ đồ chơi giấu ở Diệp gia kia đến cùng là cái gì. Bất quá cháu phải đáp ứng Đao thúc, gặp phải phiền phức đừng xuất thủ, giao cho Đao thúc thì tốt rồi. Cháu còn trẻ, có chút phiền phức cháu vẫn là không có năng lực xử lý."

Hồ Tam Đao hiển nhiên cũng đánh giá thấp năng lực của tôi, bất quá cái này cũng bình thường, tôi chỉ là đi theo ông nội bí mật học âm dương Huyền Thuật, tại trong mắt thế nhân, tôi chính là một phế vật.

Dù là kế thừa y bát ông nội, sao có thể còn trẻ như vậy có tư cách ra mặt?

Bạn đang đọc Ma y thần tế (Trần Hoàng Bì) của Nhất Cử Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11607142
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.