Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ hội

Phiên bản Dịch · 837 chữ

Ôn Mạn nhìn xem hai người nắm chắc tay, không hiểu rõ cảm giác của mình, rõ ràng hai người đã chia tay rất lâu rồi, vì sao anh ta còn có thể nắm tay mình một cách tự nhiên như vậy?

"Nghĩ gì đấy?" Chu Giai cúi thấp xuống con mắt ,tình ý trong mắt y hệt năm đó.

Ôn Mạn có chút bối rối dời ánh mắt, "Không có gì."

Chu Giai nhẹ nhàng ừ một tiếng, thân sĩ không hỏi nữa, hắn biết số phòng là bao nhiêu, nói một tiếng với phục vụ viên rồi lôi kéo Ôn Mạn đi theo phục vụ viên tới cửa bao sương.

"Tiên sinh." Phục vụ viên dừng lại trước phòng, cung kính khom người một cái.

"Cám ơn." Chu Giai rất tự nhiên buông ra tay cầm Ôn Mạn, lấy ra túi tiền từ trong áo khoác âu phục choàng cho cô lúc trước, rút ra một tấm tiền boa đưa cho phục vụ viên.

Phục vụ viên tiếp nhận hai tay, lời nói cảm tạ nhiệt tình hơn không ít, cúi đầu rời đi.

Lòng bàn tay Ôn Mạn bỗng nhiên trống trải, giống như mang một khoảng không trong lòng, ngay cả khi tay của hắn sát qua trước ngực nàng để lấy túi tiền cũng không có tâm tình mà nói.

vốn là không nhìn thấy hắn, mình chưa đến nỗi này. . .

Sớm biết thì sẽ không đến họp lớp này rồi, Ôn Mạn mím môi, trong con mắt rõ ràng mang chút hối hận.

Cô còn khát vọng Chu Giai chạm vào còn hơn tưởng tượng của mình.

"Quần áo trả lại cho ngươi." Ôn Mạn cởi áo khoác âu phục trên thân, gương mặt xinh đẹp mang theo ý xa cách, "Cám ơn."

Dưới con mắt ám xuống, Chu Giai tiếp nhận áo khoác không nói gì.

Ôn Mạn đẩy ra cửa phòng, âm thanh ồn ào náo nhiệt vốn bị ngăn cách trong cửa lập tức tràn vào lỗ tai của mình, nhao nhao khiến đầu cô đau.

"Kìa! Ôn Mạn!" Có người thấy được nàng, lập tức hô lên.

"Mạn Mạn ~" Lúc này La Hàm mới nhìn thấy tin tức Ôn Mạn gửi cho mình, "Ai nha, ta mới vừa liều mạng nhắm rượu với bọn họ, không nghe thấy điện thoại di động kêu, sao cậu tìm được phòng thế, hình như tớ chưa nói số phòng cho cầu mà. . ."

La Hàm vừa đi tới Ôn Mạn vừa nói, khi nhìn đến người nam nhân đứng ngoài cửa, âm thanh không tự chủ được nhỏ lại.

"Ồ, Chu Giai."

Âm nhạc ồn ào trong phòng bị dừng lại, lập tức an tĩnh đến nghe được cả tiếng kim rơi.

"Ôn Mạn đi cùng với Chu Giai?"

"Hai người bọn họ hòa hảo sao. . ."

"Ba năm không thấy được bọn họ đi chung."

. . .

Bạn học trong phòng thấp giọng giao lưu, thật tình không biết Ôn Mạn nghe rành mạch.

"Gặp lúc dưới lầu." Ôn Mạn cười yếu ớt, tiến vào phòng khách.

Chu Giai thân cao, đứng tại cửa ra vào như muốn đỡ cả khung cửa, anh ta gật đầu chào với đám người trong phòng, giữa cánh tay vác áo khoác vét đi vào, tùy ý tìm một góc rồi ngồi xuống.

Nữ tính chung quanh rất nhiều, trong bao sương đủ loại mùi nước hoa và mùi khói hỗn tạp, hắn lại có thể phân biệt được mùi nước hoa nhẹ nhàng tao nhã của Ôn Mạn trên áo khoác.

Lúc Ôn Mạn muốn kéo ra khoảng cách giữa hai người, sự nóng lòng trong nháy mắt đó.

Âm nhạc trong phòng vang lên lần nữa, nhịp trống bạo hưởng đánh thẳng vào màng nhĩ của mọi người, bầu không khí vừa hơi quái dị bị xua tan lập tức, mọi người riêng phần mình đều bắt đầu high.

"Mạn Mạn tới chơi xúc xắc đi!" Có nam nhân đứng ở chính giữa bên bàn phất tay, gân giọng hô.

"À, ta không. . ."

Lời từ chối còn chưa kịp nói ra miệng, lập tức có những nữ nhân khác đẩy cô một cái, "Nhất định phải chơi nhất định phải chơi, tốt nghiệp đến bây giờ Ôn Mạn tham gia họp lớp lần thứ nhất, thế nào cũng phải chơi mấy ván với chúng ta."

"Mạn Mạn tới mau ~" La Hàm phất tay với cô, con mắt lóe sáng ngôi sao nhìn xem cô, "Yên tâm, uống say ta đưa ngươi đi khách sạn!"

Ôn Mạn bất đắc dĩ thở dài trong lòng, cũng không từ chối, treo túi xách ở một bên, đứng dậy đi tới.

Rất nhanh, xung quanh Chu Giai vây một ít nữ nhân, trên tay hắn cầm một chén rượu lạnh, ánh mắt xuyên thấu qua tầm mắt mọi người nhìn Ôn Mạn chằm chằm, không dễ dàng phát giác híp mắt.

Nếu như hắn nhớ không lầm, Ôn Mạn cũng không uống rượu được.

Bạn đang đọc Mạn Mạn Kiều Dâm (Gương Vỡ Lại Lành) [Dịch] của A Ô Loạn

Truyện Mạn Mạn Kiều Dâm (Gương Vỡ Lại Lành) [Dịch] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngotienphong5141
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.