Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 681 chữ

Cẩm Nhiên bèn lấy chuyện vị kia tặng một bản vẽ cực kì đẹp ra nói cho Cố Tư Ngôn nghe, Cố Tư Ngôn đang lái xe suýt nữa đã gây ra tai nạn, nhưng anh nhanh chóng trấn tĩnh lại, nói.

“Như thế thì cũng tốt quá, nếu vậy sau này có vài họ hàng chuyên gia lắm mồm sẽ không thể nói linh tinh được gì nữa. Nhà chúng ta sau này cũng được thanh tịnh.”

Cẩm Nhiên cười vô cùng vui vẻ, cô cũng không biết vì sao, có lẽ là vì suy nghĩ của Cố Tư Ngôn cũng giống với mình đi!

Tới nhà họ Cố, đầu tiên là phải mời trà người nhà họ Cố, sau đó nói lời thề, ngay khi Cẩm Nhiên vừa mang bản vẽ kia ra khoe thì cô cũng cảm nhận được hô hấp của những người đang có mặt ở đây đã nhẹ đi vài phần.

Có người vốn đang định nói gì đó cũng biết điều ngậm miệng lại, không lắm mồm thêm một chữ.

Như thế này thì đáng sợ quá, rốt cuộc gia cảnh nhà gái như thế nào vậy!

Chờ mọi người tới nhà hàng rồi, nhìn về phía nhà gái toàn những vị tai to mặt lớn tiếng tăm vang xa đang ngồi, mọi người lại im lặng.

Nhà họ Cố này là như thế nào đây, ban đầu còn tưởng là cưới một đứa con gái nông thôn mà thôi, ai biết lại là một phúc tinh.

Hôn lễ trôi qua trong tiếng nịnh hót và sự im lặng của mọi người, mãi tới khi kết thúc.

Sau khi tiễn hết khách khứa đi, nhà họ  Thẩm cũng đã đi qua giai đoạn lưu luyến tiếc nuối, ai nấy đều vui vẻ rời đi.

Cẩm Nhiên nghĩ, quả nhiên là tình yêu lớn thế nào cũng sẽ phai nhạt dần.

Chờ mọi người đi hết cả, bà nội Cố vội vàng giục hai người mau về phòng tân hôn, đừng để lỡ thời gian.

Cẩm Nhiên lại một lần nữa trầm mặc, rốt cuộc đây là cái phân đoạn giục gì, còn… khiến mình cảm thấy rất hưng phấn.

Cố Tư Ngôn có uống một chút rượu, phải để một đàn anh dìu về nhà.

Tới nơi rồi, đàn anh chỉ nói một câu tân hôn vui vẻ rồi lập tức biến mất.

Xung quanh không có ai, Cố Tư Ngôn lập tức bế Cẩm Nhiên lên, cười rất phóng khoáng.

“Cuối cùng em cũng là của anh rồi, chúng ta là vợ chồng hợp pháp.”

Cẩm Nhiên bèn nói một câu phá hỏng không khí.

“Thực ra cũng không phải, đến ngày mai chúng ta mới được lĩnh giấy kết hôn, hôm nay chỉ coi như một đôi uyên ương hoang dã thôi.”

Cố Tư Ngôn: … kích thích đến vậy sao?

Cẩm Nhiên thúc giục anh.

“Mau lên, vào động phòng đi, đừng để bị muộn.”

Cố Tư Ngôn: … Có phải là có chỗ nào sai sai không?

Cuối cùng giữa hai người đã không còn phân biệt được ai mới là người chiếm thế thượng phong nữa, Cẩm Nhiên tự nhận là cô, bởi vì cô là người ngủ cuối cùng, điều này chính là bằng chứng.

Hiếu thắng đến thế này, chính là chấp niệm cả đời của một người.

Ngày hôm sau hai người cùng tỉnh lại, không có gì là ngượng ngùng, Cẩm Nhiên thẳng thắn bình phẩm.

“Em cực kì hài lòng với cơ bụng của anh, còn nữa, em hi vọng anh luôn giữ gìn được như thế.”

Cố Tư Ngôn khiêm tốn tiếp thu, nhưng vẫn quật cường nói.

“Vậy còn em?”

Cẩm Nhiên trợn mắt nhìn anh một cái.

“Có thể cưới được em đã coi như là phúc ba đời của anh rồi, anh còn có yêu cầu khác nữa à? Con người anh đúng là quá tham lam.”

Cố Tư Ngôn: …

Tự dưng thấy cô nói cũng có lý, có phải là chỗ nào xảy ra vấn đề hay không?

Bạn đang đọc Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70 của Nhiên Nhiên An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LapCola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.