Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc toàn văn

Phiên bản Dịch · 960 chữ

Suốt mấy năm nay chị dâu cả Cố và chị dâu thứ Cố đã tuyệt vọng rồi, hoàn toàn không có động tĩnh gì, họ cứ cảm thấy em rể mình như đang đi ở rể, còn Cẩm Nhiên mới là cô chủ của cái nhà này.

Cả mẹ chồng và bà nội đều kính cẩn với cái cô gái kia, đúng là chưa từng thấy cảnh này bao giờ, thậm chí họ còn chẳng thân thiết với con gái ruột của mình đến thế nữa.

Hai chị dâu cũng rất hâm mộ Cẩm Nhiên, cô ấy tốt số thật đấy, được nhà mẹ đẻ cưng chiều từ nhỏ tới lớn, bản thân cũng tốt nghiệp đại học.

Sau khi gả cho nhà người ta rồi thì lại được nhà chồng cưng chiều tiếp, chồng kiếm được tiền thì nộp hết cho vợ, càng ngày càng đối xử tốt với vợ suốt cả vài chục năm nay, con cái thì phấn đấu, không cần phải lo lắng chuyện học tập, mấy đứa nó còn được đứng đầu danh sách nữa chứ.

Hơn nữa cô ấy còn lập nhóm kết giao chơi với mấy nhà nghệ thuật nổi tiếng kia nữa, vui ơi là vui, họ đều cưng chiều cô ấy như con cái mình vậy. Có việc cần giúp là được giúp luôn.

Ra ngoài nghe ngóng xem, có ai mà không biết gia thế của Cẩm Nhiên oai đến mức nào đâu. Nào có ai dám động vào chứ.

Mà điều khiến người ta cạn lời chính là cô ấy vẫn làm một người cần tài không cần quyền, có nhiều điều kiện thuận lợi như thế mà cô ấy chẳng cần gì cả, điều ước lớn nhất là làm con cá mắc cạn nằm trong nhà.

Bị ông nội bắt ép thi nghiên cứu sinh, làm giảng viên đại học, mà một tuần cũng chẳng lên dạy được mấy tiết, thế mà cứ không vui một cái là cả nhà lại chạy theo dỗ dành.

Đúng là khiến người ta ghen tỵ!

Cẩm Nhiên không biết mình được nhiều người ngưỡng mộ đến thế, cô vẫn chỉ làm người tốt làm việc tốt.

Cô đưa đồ trong không gian cho quốc gia, vì chuyện này mà cả nước rúng động, sau khi điều tra rõ ràng cũng chẳng có manh mối gì, chỉ đành quy hành động này thành việc làm cá nhân của tri thức yêu nước.

Hễ là trong không gian có thứ gì thì cô đều quyên tặng hết, hiện giờ cô có ăn có mặc rồi, không thiếu gì cả, nên cứ để quốc gia đưa những thứ có thể sử dụng được cho những người cần nó đi.

Đến cuối cùng, Cẩm Nhiên chỉ còn lại toàn là vàng bạc trang sức, nhưng cô thật sự không thể bỏ chúng đi được, thôi thì cứ giữ đấy trước đã, chờ đến khi sắp chết thì quên tặng sau, cô là cái đồ hẹp hòi vậy đó.

Năm đứa nhỏ trong không gian vẫn khỏe mạnh vui chơi nô đùa, bọn nhãi con đến tám tuổi cũng đã tới tuổi tìm đối tượng rồi, điều này khiến Cẩm Nhiên buồn cực kỳ, nhưng cô lại nghĩ, chúng nó có cha có mẹ, sợ gì, không phải lo chạy vạy, cứ độc thân là được.

Cứ thế đỡ phải chịu trách nhiệm.

Hai anh trai Thẩm Thông và Thẩm Minh thì vẫn cứ không chịu tìm người yêu, lúc đầu gia đình còn sốt ruột, nhưng sau này cũng không thúc giục nữa, cứ để vậy thôi, mọi người cũng từ bỏ.

Ai ngờ hai người kia còn biết đường mà đưa nửa kia của mình về nhà, nói là Hoa Kiều mới về nước, tiếp xúc với nhau rồi để ý nhau, dần thu hút lẫn nhau, sau khi bày tỏ thì ở bên nhau luôn, chuẩn bị kết hôn.

Tham gia hôn lễ của hai anh xong, Cẩm Nhiên bị Cố Tư Ngôn đưa đi.

Hai người họ mang theo tiền, lái xe, mở ra một thế giới viên mãn.

Cố Tư Ngôn nắm lấy tay Cẩm Nhiên hỏi rằng: “Em có tiếc nuối gì khi gả cho anh không?”

Cẩm Nhiên cười duyên đáp:

“Không hề, gả cho anh là việc đúng đắn nhất em làm trong cuộc đời này. Anh cho em tình yêu đẹp nhất trên thế giới, cho em những người nhà rất tốt, con của chúng mình cũng ưu tú, em có được hết thảy mọi thứ rồi.

Em thật sự rất hạnh phúc.”

Cố Tư Ngôn chỉ cười, rồi nói: “Còn anh thì có điều tiếc nuối đó.”

Cẩm Nhiên nhìn anh nghi ngờ.

“Vì anh không được gặp em sớm hơn chút nữa, anh đã không đi gặp em luôn từ lúc Đoàn Đoàn nói với anh về em, nếu vậy anh đã có thể ở bên em thêm mấy năm nữa rồi.”

“Ngài Cố, anh hơi tham lam đó nhé!”

“Đúng thế, em là điều mà anh ham muốn nhất, anh sẵn lòng chịu đựng.”

Hai người lái xe, đi về phía cuộc sống tương lai đẹp đẽ của riêng hai người họ.

Cuộc sống hẵng còn tiếp diễn, màn trình diễn đặc sắc nhất nằm ở đoạn pháo hoa đó.

Hết toàn văn.

----

Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện đến đây.

Mời đọc thêm các truyện khác của nhóm:

Kết Hôn Mà Thôi - Tưởng Mục Đồng (Hoàn)

Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào - Hạ Vãn Ca (Hoàn)

Khiến Anh Si Mê - Nghê Đa Hỉ (Hoàn)

Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70 - Nhiên Nhiên An

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà - Chư Cát Hàm Ngư

Bạn đang đọc Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70 của Nhiên Nhiên An
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LapCola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.