Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sharingan Tiến Hóa Phương Hướng!

Tiểu thuyết gốc · 2332 chữ

Không biết Tiểu Hắc đã sinh hoạt trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bao lâu, nhưng có vẻ như nó vô cùng quen thuộc với địa hình rừng rậm nguyên thủy nơi đây.

Suốt dọc đường di chuyển, cả hai không hề phải chạm trán với bất kì hồn thú cũng như vô tình bước vào lãnh địa của chúng để rồi hao phí hồn lực lẫn thời gian một cách vô ích.

Có Tiểu Hắc dẫn đường phía trước, không mấy khó khăn đã tiến vào khu vực phổ biến của ngàn năm hồn thú, từ bây giờ trở đi hắn cần nâng tinh thần cảnh giác lên mức tối đa, đề phòng bất kì tình huống bất ngờ phát sinh.

Mục đích của Trần Tự Minh trong lần xâp nhập sâm lâm thứ hai này chính là tìm kiếm một con hồn thú có niên hạn phù hợp cho Sharingan hấp thụ tiến giai, tối ưu nhất là nằm trong khoảng từ năm ngàn năm đến sáu ngàn năm tu vi.

Hắn ước lượng bản thân hiện tại có thể bình yên hấp thu hồn hoàn niên hạn trong khoảng này, hơn thế nữa thực lực toàn bộ mở ra cũng có thể hạ gục được hồn thú tu vi năm ngàn đến sau ngàn năm.

Nhưng đó là xét trên những chủng loại hồn thú thông thường, đối với cao cấp hồn thú thì còn rất khó để phán định. Bởi vì hắn mới thu được hồn hoàn thứ ba không bao lâu, sức chiến đấu tăng nhiều nhưng chưa hề hoàn toàn được kiểm chứng.

....

Thời điểm con mắt Sharingan vừa mới thức tỉnh, Trần Tự Minh cứ ngỡ rằng nó thuộc một loại Bản Thể vũ hồn biểu hiển qua cặp mắt. Nhưng sau thời gian dài tu luyện cộng với nghiên cứu, hắn phát hiện Sharingan mà bản thân sở hữu mang những đặc điểm rất khác với một võ hồn thông thường.

Theo kiến thức từ kiếp trước của hắn, song sinh võ hồn có hai nhược điểm vô cùng trọng yếu:

"Thứ nhất, nếu hồn sư sở hữu Song Sinh Võ Hồn thì người đó chỉ có thể chọn một trong hai võ hồn để tiến hành tu luyện, nâng cao cấp độ hồn lực cho đến hấp thu hồn hoàn. Đến một cảnh giới nhất định có thể là Hồn Đấu La hoặc Phong Hào Đấu La, mới thích hợp bắt đầu trang bị hồn hoàn cho võ hồn thứ hai. Trong trường hợp bản thân nóng vội mà sớm đồng thời tu luyện cả hai võ hồn, đồng thời thêm hồn hoàn cho chúng thì một hệ quả gần như chắc chắn sẽ xảy ra, cơ thể Hồn Sư không thể chịu nổi năng lượng khổng lồ từ cả hai cường đại võ hồn mà kết cục thê thảm chính là nổ tung mà chết."

"Nhược điểm thứ hai chính là Hồn Sư sở hữu Song Sinh Võ Hồn không thể đồng thời sử dụng cả hai võ hồn để chiến đấu. Mỗi lần muốn sử dụng võ hồn thứ hai, bản thân hồn sư phải thu hồi võ hồn đang chiến đấu hiện tại mới có thể sử dụng được. Khoảng thời gian trì hoãn giữa những lần chuyển đổi chính là điểm yếu của những Hồn Sư sở hữu song sinh vũ hồn, ngay cả nhân vật chính Đường Tam cũng thể tránh khỏi."

"Tuy rằng khoảng thời gian trì hoãn này rất ngắn, nhưng đối với những Hồn Sư mạnh mẽ với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, một chút khảnh khắc như vậy cũng đủ để họ lợi dụng công kích đối phương. Chỉ có một mình nữ giáo hoàng Võ Hồn Điện - Bỉ Bỉ Đông, mới sở hữu một loại kĩ xảo đặc biệt để rút ngắn tối đa khoảng thời gian trống này, từ đó khắc phục điểm yếu của Song sinh Võ Hồn hồn sư, nhưng chung quy cũng chỉ là khắc phục mà thôi."

Không giống như Trần Tự Minh, Sharingan của hắn có thể cùng lúc mở ra song song với võ hồn Tử Lôi đồng thời chiến đấu mà không gặp bất cứ hạn chế nào.

Cùng với đó, mỗi một lần đạt tới bình cảnh Tự Minh có thể yên tâm phụ gia hồn hoàn cho cả hai võ hồn, không phải lo ngại đến vấn đề cơ thể vượt quá mức chịu đựng năng lượng dẫn tới nổ tung như Song Sinh Vũ Hồn hồn sư thông thường.

Khẳng định này được chứng thực khi hắn hấp thụ thành công hồn hoàn niên hạn gần hai ngàn năm sau khi đạt đến Đại Hồn Sư cảnh giới, ngay sau đó Sharingan cũng thuận lợi tiến giai lên song câu ngọc.

Đương nhiên việc này hắn giấu giếm Lão Viện Trưởng một mình làm, mượn sức vị chủ quản nơi nhà hàng hắn làm việc tại Nặc Đinh Thành thuê một đoàn đội săn hồn hoàn cấp bậc Hồn Tông săn giết, cũng tiêu tốn của hắn không ít kim tệ.

Khác với những loại võ hồn bình thường trên đại lục này, khi tiến hành hấp thu hồn hoàn chính cơ thể Hồn Sư phải là nơi chịu đựng và hấp thụ toàn bộ năng lượng từ hồn hoàn mang đến. Chỉ khi hoàn thành quá trình này mới coi như việc hấp thu hồn hoàn đã thành công, chính thức bước vào một cảnh giới mới.

Nhưng với con mắt Sharingan của hắn thì khác, chính nó mới là chỗ cắn nuốt năng lượng của hồn hoàn chứ không phải là thân thể, bản thân không hề nhận được bất cứ ích lợi nào.

Vì thế mà bản thân Tự Minh chỉ cần duy trì tỉnh táo, thân thể đủ mạnh mẽ để kiên trì trong suốt tiến trình này diễn ra, làm cầu nối trung gian lưu chuyển năng lượng giữa hồn hoàn và Sharingan là được. Do đó, chuyện cơ thể hắn no bạo vì phải đồng thời chịu đựng năng lượng từ Song Sinh Vũ Hồn là không thể xảy ra.

Một điều nữa tối quan trọng để hắn khẳng định nhãn đồng Sharingan không hoàn toàn là một loại võ hồn, chính là thời điểm sử dụng nó trong chiến đấu không hề xuất hiện bất cứ dấu hiệu hồn hoàn hiện diện bên ngoài thân thể.

Tất cả những năng lực của con mắt này đều tự bản thân nó thức tỉnh mà có, không hề dựa vào hồn hoàn tạo ra hồn kỹ như những võ hồn thông thường khác. Hồn hoàn đối với nó chỉ là năng lượng để tiến giai mà thôi, nên việc coi Sharingan như một loại vũ hồn không phải là nhận định hoàn toàn đúng.

....

Trở lại với công cuộc tìm kiếm hồn hoàn, vì không phải chú trọng đến vấn đề Chủng Loại, Thuộc Tính lẫn Hồn Kỹ sản sinh phù hợp cho vũ hồn, chỉ cần niên hạn hồn hoàn đầy đủ không vượt quá giới hạn chịu đựng của thân thể, thì đều là mục tiêu Tự Minh nhắm đến.

Mới tiến vào khu vực này được gần hai canh giờ, một hồn thú niên hạn tương đối phù hợp đã xuất hiện trong phạm vi bao trùm của Tâm Võng. Cường độ tín hiệu truyền đến không xê xích là mấy so với con Quỷ Diện Lôi Điểu mà hắn đánh bại mấy ngày trước, phỏng đoán niên hạn của nó trên dưới năm ngàn năm.

"Gâu gâu gâu...!"

Lúc này đây, Tiểu Hắc dường như cũng đã phát giác được sự hiện diện của con hồn thú này. Nó cúi thấp đầu xuống kề sát mặt đất, dùng cái mũi ngửi ngửi một chút, hai cái tai lớn không còn cụp xuống mà vểnh cao lên hết cỡ. Ngay lập tức nó inh ỏi sủa lên không ngừng, phương hướng trùng khớp với những gì Tự Minh đã xác định từ trước.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn chứng kiến khả năng này của Tiểu Hắc, suốt dọc đường đi không ít lần nó làm như vậy, vô cùng nhạy bén phát giác được rất nhiều mối uy hiếp xuất hiện xung quanh không xa.

Mỗi khi cả hai sắp sửa tiến vào phạm vi lãnh địa của một loại hồn thú cường đại, nó đều có thể nhận biết trước rất sớm đồng thời truyền lại tin tức cho hắn.

Nhiều thời điểm, mối nguy mà Tiểu Hắc cảnh báo còn nằm ngoài phạm vi của Tâm Võng bao phủ. Chính nhờ cảm giác linh mẫn này, Tiểu Hắc mới có khẳ năng sinh hoạt một cách thoải mái trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nguyên thủy đầy rẫy những mối hiểm họa chết người.

"Chính là nó, Tiểu Hắc!"

"Phải nhanh lên, đừng quên cảnh giác khu vực xung quanh!"

Không một khắc chần chờ, cả hai dùng tốc độ nhanh nhất phi thẳng đến chỗ của mục tiêu. Không mất bao lâu thời gian, bộ dạng con hồn thú này đã xuất trong tầm mắt Tự Minh, dừng lại ngoài hai mươi thước cận thận chăm chú quan sát tránh phát ra động tĩnh.

Trước mặt Trần Tự Minh là một loại hồn thú trông giống như trâu rừng, toàn thân được bao phủ bởi một tầng lông đen nhánh có phần bóng bẩy, thân thể khá to lớn với chiều dài khoảng bốn thước có hơn, hai vai của nó cách mặt đất khoảng một thước rưỡi, cơ bắp mạnh mẽ khắp người có thể chứng kiến rõ ràng. Nổi bật hơn cả là cặp sừng uốn lượn màu trắng bạc sáng loáng nhô cao, nhọn hoắt như một mũi khoan bằng kim thiết dài gần một thước, càng tạo cho nó cảm giác kinh khủng và bạo ngược.

Tập trung lục tìm trong trí nhớ một chút, miệng Tự Minh chợt lẩm bẩm:

"Hẳn là một con Thiết Giác Man Ngưu!

"Với kích thước con Thiết Giác Man Ngưu trước mắt này, tu vi của nó khoảng chừng từ bốn đến năm ngàn năm a!"

"Vừa hay đầy đủ cho Sharingan lần này tiến giai!"

...

Lúc này đây, Thiết Giác Man Ngưu dường như cũng đã phát giác được điều gì đó, tức khắc nó dừng lại việc gặm Lam Ngân Thảo, ngước cái đầu lên chăm chú quan sát, ánh mắt trừng tròng tròng đề phòng nhìn về hướng chỗ cả hai đang ẩn núp.

"Hồn Thú hoang dã đúng là nhảy cảm a!" - Tự Minh không khỏi âm thầm cảm thán một câu.

Tiểu Hắc theo sau hắn chậm rãi bước ra phía trước một chút, bình tĩnh để lộ tung tích trước mặt Thiết Giác Man Ngưu nhưng lạ kỳ thay mục tiêu không hề cho thấy dấu hiệu hoảng sợ quay đầu chạy trốn, ngược lại hung bạo ánh mắt trừng về phía trước.

Nó hoàn toàn bỏ qua Tiểu Hắc một bên, vì bản thân không hề cảm nhận được bất kì dao động năng lượng nào trên người con hắc cẩu bé nhỏ này, một mực tập trung mọi sự chú ý lên người tên nhân loại trước mặt.

Giác quan nhạy bén của hồn thú giúp nó phát giác được nhân loại đang đứng cách nó không xa vô cùng nguy hiểm, ngay lập tức toàn thân nó căng thẳng, từng khối cơ bắp gồ lên bành trướng một vòng tỏa ra khí tức hung lệ, cặp ngưu giác càng phát ra quang mang sắc lạnh áp bách về phía nhân loại hồn sư.

Trần Tự Minh mơ hồ phán đoán mục đích của hắc ngưu, chính là toàn lực phô bày sức mạnh nó xem là kinh khủng nhằm trấn nhiếp đối thủ, dọa lui nhân loại này thì càng tốt.

Nhưng mục tiêu hồn hoàn cho Sharingan đã xác định, làm thế nào hắn có thể bỏ ba chứ. Càng kéo dài thời gian trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm càng là nguy hiểm, thực lực bây giờ không cho phép hắn khinh thường tất cả.

Không kéo dài thêm thời gian mà ngay lập tức động thủ, hồn lực một chút không hề che dấu mà toàn bộ phóng xuất ra, trên thân lôi điện đột nhiên lập lòe dày đặc, theo trong lòng bàn tay nhanh chóng lan tràn bao phủ toàn thân.

"Lôi Thần Hình Thức phụ thể!"

Đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn đồng thời sáng lên quang thải, sắc vàng cùng tím lộng lẫy bắn ra quanh người, khí thế trên thân lần nữa tăng gấp bội không chỉ vài lần.

"Bạo Bộ...!"

"Phanh!"

Trong chớp mắt đã không thấy Tự Minh đứng tại chỗ nữa, trong con ngươi mở lớn của Thiết Giác Man Ngưu chỉ trông thấy cả người nhân loại hóa thành một đạo bạch quang phóng đi, mang theo tí tách lôi điện hướng phía ngưu đầu ác liệt mà đến, một cước toàn lực đạp đới.

Khoảng cách hai mươi thước trong lúc này không là gì đối với tốc độ hiện tại của hắn, thời gian chưa đầy cái nháy mắt đã tới trước mặt hắc ngưu hồn thú. Tốc độ quá nhanh khiến Thiết Giác Man Ngưu không kịp đưa ra bất kì phản ứng nào đáng nói, chỉ theo phản xạ dùng đôi Thiết Giác bị động đâm tới.

"Bành!"

Một tiếng nổ lớn tại chỗ tiếp xúc phát ra, lực lượng cường đại đánh tới kinh khủng tới nỗi khiến cho thân thể khổng lồ của Thiết Giác Man Ngưu không khỏi chao đảo xoay vòng, lảo đảo lùi lại phía sau gần chục thước mới ngã nhào trên mặt đất. Mặc dù đã dùng cặp Thiết Giác hấp thụ một phần lực đạo, nhưng một cước toàn lực này của Tự Minh đâu chỉ đơn giản có thể đón đỡ.

Bạn đang đọc Mang Sharingan Trọng Sinh Đấu La sáng tác bởi TrầnHữuĐịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnHữuĐịnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.