Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Hướng Dẫn (9)

Phiên bản Dịch · 2702 chữ

Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Chương 11 - Tầng Hướng Dẫn (9)

Team Just T

Khoảnh khắc chúng thấy ánh mắt dữ tợn của Yeon-woo, đồng đội của Kaen đóng băng tại chỗ.

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt anh dường như không có chút cảm xúc nào khiến đôi chân của chúng run rẩy trong vô thức.

“Tại- Tại sao mày lại làm thế? Tụi này đã đụng chạm gì đến mày đâu! Sao mày lại cản trở tụi tao?”

Một trong số chúng lấy hết lòng can đảm và thét về phía Yeon-woo.

Những người chơi thường không can thiệp vào công việc của người khác. Đó như một điều luật bất thành văn ở trong Tầng Hướng Dẫn.

Tất cả họ luôn có những lập trường khác nhau và hoàn cảnh khác nhau xung quanh rắc rối riêng của họ.

Và không thích người khác can thiệp vào công việc riêng của họ là điểm chung giữa những người chơi với khuynh hướng cá tính mạnh mẽ.

Nên về mặt kỹ thuật, Yeon-woo chẳng có lý do gì để can thiệp vào vấn đề này.

Nhưng Yeon-woo trả lời thẳng thừng.

“Tao thấy chướng mắt.”

“Cái gì?”

“Tao nói tao thấy chướng mắt. Tụi mày ý kiến thêm không?”

“…!”

“…!”

Yeon-woo chế nhạo chúng.

“Tụi mày muốn làm gì thì làm mà, thế ai bảo tao không thể?”

Chúng muốn hét lên vì những điều vô nghĩa này.

Nhưng đôi mắt đe dọa đằng sau cái mặt nạ khiến chúng không thể nói gì thêm nữa.

Chúng có linh cảm rằng chúng có thể gặp rắc rối lớn hơn nếu chúng lao đầu tới.

Yeon-woo nói.

“Hạ vũ khí của tụi mày xuống.”

“….”

“….”

Rắc

“AAAK!”

“Bỏ xuống ngay.”

“Làm đi! Ném chúng đi! Tao lạy tụi mày!”

Cuối cùng, Kaen cũng không thể chịu đựng thêm được nữa và bắt đầu rên la.

3 người kia cũng bắt đầu bỏ vũ khí xuống từng người một trong khi nhìn nhau.

Clang Clang

“Được rồi chứ, giờ thả Kaen ra.”

Một trong số chúng nói với giọng run rẩy, khi hắn ta luôn phải cảnh giác với Yeon-woo.

Tại thời điểm đó,

Hứ

“Lũ ngu.”

Yeon-woo cười khinh bỉ và ấn chân mạnh xuống, bẻ gãy xương sống của Kaen.

Đôi mắt của Kaen trợn ngược, khi hắn rơi xuống sàn.

Hắn vẫn đang thở, nhưng rõ ràng là hắn không thể cử động tay chân được nữa.

“Mày bảo tụi tao hạ vũ khí xuống để mày… Awk!”

Một tên thét lên với gương mặt tái nhợt và thở hổn hển vì kinh ngạc,

Trước hắn kịp biết, Yeon-woo đã ném một con dao găm vào hắn.

Hắn ta phần nào đánh bật được con dao găm.

Trong lúc đó, Yeon-woo nhanh chóng tiếp cận hắn và đập vào cổ họng hắn ta với đòn đánh từ tay cầm của con dao.

Yeon-woo lao gần đến hắn ta, đập vào ngực với cùi chỏ, chấn vào xương ức với đầu gối và đấm vào bụng hắn ta.

Kwang

Rụp

Cơ bắp của hắn bị phá vỡ và tất cả những cái xương bị đánh đều bị phá hủy, kèm theo một tiếng nổ trong không khí. Hàm của hắn ta bị nghiền nát, và 3 đến 4 cái răng bị nứt mẻ.

Tởm tởm

Cuối cùng, hắn ta ngã gục xuống sàn với đầy máu.

Hắn ta không thở hổn hển nữa. Hắn giống như có thể hoàn toàn ngưng thở bất cứ lúc nào.

“Tao sẽ giết mày!”

“Chết đi thằng chó!”

Lúc đó, 2 tên kia lao về phía sau Yeon-woo và vung kiếm chém vào cổ và thắt lưng của anh.

Đó là nỗ lực cuối cùng của chúng.

2 người đồng đội của chúng đã ngã gục mà chẳng gây ra được tí sát thương nào. Cũng chẳng còn cơ hội để bỏ chạy, nên ít nhất, chúng phải cố gắng chống cự.

Yeon-woo hạ mình xuống sát đất để tránh 2 đòn tấn công và đồng thời rút con dao găm của anh từ thắt lưng và chém về phía trước anh.

Shluk Shluk

“WAAK!”

“AAAK! Chân tao!”

Hai tên đó ngã xuống sàn khi góc chân và động mạch của chúng bị cắt đứt.

Và sau đó,

Bụp Bụp

Một cú đấm lao thẳng vào mặt chúng, hai cái đầu hoàn toàn bị hất về phía sau.

Miệng chúng đầy bọt hòa với máu.

Hàm của Yul cũng rơi xuống khi chứng kiến cảnh tượng đó.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh.

Mặc dù khó thấy, nhưng chúng vẫn là những người chơi phần nào đã vượt qua được Phần A bằng chính sức của chúng.

Nhưng Yeon-woo nghiền nát không chỉ 2 tên mà tận 4 tên cùng một lúc.

Cậu biết Yeon-woo mạnh, nhưng cậu không nghĩ anh ta lại áp đảo đến thế này.

4 tên đó dường như không thể trở lại được nữa, trừ khi ai đó đem chúng tới một High Priest (Linh Mục Cao Cấp), hoặc đem cho chúng Potion hồi máu siêu cấp.

Nếu cứ để chúng như thế này, chúng có thể chết hoặc bị liệt suốt phần đời còn lại.

Chắc chắn 1 trong 2 sẽ xảy ra, khả năng cao là cái thứ 2.

Yul cảm thấy nhẹ nhõm, không phải vì chúng đã chết, nhưng vì chúng phải chịu đựng như thế này cho đến khi chúng chết.

Nên cậu muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Yeon-woo vẫn bình tĩnh và tự tin như thể anh đang đi dạo ở công viên.

Anh vẫy máu ra khỏi con dao găm, để nó vào thắt lưng và nhìn về phía Yul.

“Cậu chảy dãi kìa.”

Yul vội vàng chùi mép bằng tay.

Cười thầm

Vừa nãy, Yul vừa mới nghe thấy Yeon-woo cười.

Yul ngẩng đầu lên với đôi mắt mở to.

Anh đang mang một chiếc mặt nạ và đôi mắt của anh thật lạnh lùng cho đến giờ, nên Yul nghĩ rằng anh là người vô cảm.

Cậu vừa nghe tiếng cười thầm, nhưng cậu chưa từng nghe tiếng cười thật sự của Yeon-woo.

Nhưng Yeon-woo quay lưng đi như thể chẳng có gì xảy ra.

“Bảo trọng. Hãy cảnh giác với những người khác từ giờ trở đi.”

“Uh, uh, đợi đã…”

Không nghĩ ngợi gì, Yul gọi Yeon-woo.

Nhưng Yeon-woo chỉ tiếp tục bước đi trên con đường của anh mà không nhìn lại.

Nên Yul khẩn thiết hét lên.

“Cảm ơn anh! Hyung! Một ngày nào đó tôi sẽ thành một người như anh.”

Yul nghĩ rằng bản thân cậu muốn vứt bỏ đi sự hèn yếu này và trở nên mạnh mẽ hơn như con người này.

Đột nhiên, Yeon-woo dừng lại chốc lát và quay đầu lại.

Yul nao núng, tự hỏi liệu cậu có phạm sai lầm gì không.

“Thử đến Khu Vườn Freesia xem.”

“Hả?”

“Nơi đó sẽ hữu ích cho cậu đấy.”

Yeon-woo rời đi ngay sau những lời nói đó và vẫy tay chào tạm biệt mà không nói gì thêm.

Yul đứng đó một lúc với vẻ mặt vô thức, nhưng chẳng mấy chốc cậu hiểu ý của anh ta và nắm chặt tay lại.

‘Khu Vườn Freesia, ư?’

Như thể cậu tự cam kết với bản thân mình, cậu hướng mắt nhìn đến một phía khác của căn phòng.

* * *

“Oh! Em có thấy cảnh vừa nãy không?”

Ở một nơi có rất nhiều người bị bỏ lại phía sau, một chàng trai đang cúi mình ở một góc và ngáp hết lần này đến lần khác, thốt lên với sự ngưỡng mộ.

Tối rối bù xù, quần áo rũ rượi, và nhìn rất bẩn thỉu. Cậu ta không phải là người để lại những ấn tượng mạnh với người khác.

Nhưng diện mạo của cậu ta hoàn toàn thay đổi khi cậu thấy một điều gì đó ấn tượng ở gần cánh cổng.

Nó giống như một đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi vui nhộn.

“Này, này. Đừng ngủ nữa, dậy đi.”

“Haaam! Anh còn không cho em ngủ nữa. Sao, cái gì?”

Chàng trai trẻ với mái tóc rối bù đá vào cậu bé đang lăn lộn và trở mình.

Khi cậu bé với gương mặt trẻ thơ đứng dậy và khẽ cau mày khi dụi mắt.

Cái đầu cũng rối bù lúc mới ngủ dậy và đôi mắt vẫn còn ngáy ngủ.

Tuy nhiên, cậu bé có một khuôn mặt khá xinh khiến ai nhìn vào cũng thấy kinh ngạc. Nếu không vì trái táo Adam của cậu, người ta có thể lầm tưởng cậu là con gái.

“Em có thấy nó không?”

“Thấy cái gì mới được?”

“Thì mấy thằng đang khoe khoang về việc chúng sắp được chấp thuận vào Arangdan, chúng vừa bị đánh nhừ tử.”

“Haaam.”

Cậu bé ngáp.

“Có gì không ổn ư?”

‘Chúng ta biết rằng chuyện đó sẽ xảy ra vì chúng cứ đi khắp nơi với vẻ kiêu căng vì điều đó. Em biết rồi có ngày chúng cũng sẽ bị đánh mà. Và này chúng đâu có mạnh lắm đâu.’

Cậu bé định nói những điều này, nhưng khi chàng trai trẻ kia nói thêm câu nữa, cậu bé chỉ biết trơ mắt nhìn chằm chằm.

“Chúng bị đánh chỉ bởi 1 người duy nhất.”

“Huh?”

Đôi mắt buồn ngủ của cậu bé đột nhiên lóe lên.

“Tất cả bởi một người ư?”

“Yup. Anh nghĩ anh ta cũng vượt qua toàn bộ Phần A một mình luôn.”

Cậu bé thét lên một tiếng ‘Oh!’, và nở một nụ cười rụt rè khi nhìn vào cánh cổng dẫn tới Phần A.

Đó như thể là một nụ cười dễ thương thậm chí có thể khiến cho trái tim đàn ông rung động.

“Thật ư? Vào thời điểm như giờ ư? Tuyệt đấy chứ~ Em nghĩ sẽ không có thêm người nào nữa. Nhưng tên Kaen hay đại loại vậy cũng khá ổn mà.”

Rồi cậu bé nghiêng đầu một cách đáng yêu.

“Nhưng anh nói người đó vừa gây hấn với Arangdan, nên Cheonghwa có thể sẽ phát điên lên vì điều đó, đúng không?”

Chàng trai trẻ cười to.

“Chính xác thì, chúng mới chỉ là ứng viên thôi. Hehe. Tuy nhiên, anh đã đến đây mà không kỳ vọng gì nhiều, nhưng giờ anh đã thấy một điều thú vị ngay từ lúc đầu. Nên, em nghĩ sao?”

“Cái gì?”

“Thì về chuyện mời anh ta vào tổ đội của mình. Em nghĩ anh ta không được à? Chơi Solo đồng nghĩa với việc anh ta chưa thuộc về bất cứ tổ đội nào khác. Anh không nghĩ sẽ còn người nào khác như thế đâu.”

“Mà, em vẫn chưa bị thuyết phục. Dính tới Cheonghwa cũng rắc rối lắm đấy.”

“Ha! Từ khi nào mà em quan tâm đến mấy thứ như vậy nhĩ?”

“Heehee. Đúng ha.”

“Để cho chắc. Cứ kiểm tra anh ta lần nữa, tụi mình có nên đi theo anh không?”

“Hyung, đó là thói quen xấu đấy.”

“Vậy? Em không đi đúng không?”

Cậu bé phồng má để đáp lại câu hỏi của chàng trai.

“Ai nói em không đi.”

Rồi, cậu bé rụt rè cười.

“Làm như anh không biết em thích mấy chuyện như vậy còn nhiều hơn anh nữa mà? Hehe.”

* * *

‘Cậu ta nói, cảm ơn ư…’

Yeon-woo cười khúc khích khi anh nhớ lại lời nói của Yul.

Anh còn một chặng đường dài phải đi, nhưng anh không phiền với những mối quan hệ như thế này khiến cho anh cảm thấy thoải mái và vui vẻ.

Hơn nữa, anh đã nhìn trộm vào khả năng huyết thống của Yul với đôi Mắt Rồng của mình.

Cậu ta là một Enchanter (Người bỏ bùa mê, Người cường hóa).

‘Đó là một khả năng cho phép cậu ta truyền Mana vào một người hoặc trang. Mình không nghĩ mình sẽ thấy một thứ như thế này ở đây,’

Cười thầm

Anh cảm thấy bị cuốn hút bởi một khả năng độc nhất mà rất khó tìm ngay cả trong Tòa Tháp.

‘Nếu mình có thể kết thân với cậu ta…’

Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều trong tương lai.

‘Dĩ nhiên, điều đó chỉ khi cậu ta có thể vượt qua khỏi đây an toàn.’

Yeon-woo không thể xóa đi nụ cười trên gương mặt của anh mỗi lần nhớ đến ánh nhìn tha thiết của Yul.

‘Mà,’

Yeon-woo dừng lại và quan sát xung quanh một lúc.

‘Hành lang dẫn đến Phần B nằm ở đâu?’

Anh không biết liệu có vì trận chiến với nhóm của Kaen hay không, nhưng anh có thể cảm thấy có những người chơi đang nhìn anh. Anh mặc kệ họ và bước qua trung tâm của phòng chờ.

Ở cuối bức tường bên tay phải của anh, có 4 cánh cửa xếp thẳng hàng.

Khi anh bước qua cái đường màu vàng thứ đánh dấu khu vực bắt đầu Phần B, một tin nhắn tự động hiện ra trước võng mạc của anh.

[Thử thách của Phần B sẽ bắt đầu.]

[Phần B có tổng cộng 4 con đường. Chọn một cửa và hoàn thành con đường đó.]

Ở cuối khoảng đất trống khổng lồ đặt 4 cánh cửa xếp thành một đường thẳng.

Mỗi cái trong số chúng có kích cỡ và hình dạng giống nhau, nhưng có sự khác biệt về màu sắc.

‘Mình sẽ chọn.’

Trắng, xanh dương, đỏ và đen.

‘Màu đen.’

Yeon-woo quét qua từng cánh cửa và hướng đến cánh cửa ở phía xa nhất bên phải mà không chần chừ.

Phòng chờ ở Phần B chắc chắn là nơi có đầy những người bỏ cuộc. Nhưng em không thể từ bỏ giống họ. Em đã hứa với bạn bè của em sẽ ra khỏi đây an toàn. Em không phải là người duy nhất gặp khó khăn ở đây, nên em không thể chùn bước.

Thay vào đó, em được hướng dẫn chọn một trong bốn cánh cửa, nên em chọn… Nhưng về sau, em đã hối tiếc cho sự lựa chọn của em.

‘Lựa chọn của Jeong-woo là màu xanh.’

Mỗi cánh cửa được thiết kế để dẫn người chơi đến một căn phòng khác với độ khó được thiết lập sẵn. Càng về phía bên phải, thì độ khó càng tăng.

Em trai của anh đã chọn cái dễ thứ 2.

Phần A đã quá khó khăn rồi, vì thế cậu ta và đồng đội của cậu đã quyết định chọn cái tương đối dễ để còn được thở.

Nhưng sau đó một thời gian dài, khi cậu ta đã ổn định tại Tòa Tháp và học được các bí mật của Tầng Hướng Dẫn, cậu hối tiếc cho lựa chọn của cậu đã đưa ra ở Phần B.

Những phần thưởng khác nhau phụ thuộc vào màu sắc của cánh cửa được chọn tại Phần B.

“Phía sau cánh cửa đen, cũng được biết đến như ‘Hắc Lộ’, có Rêu Trắng và Quái Thú Ăn Thịt Người đang đợi ở trong.”

Phần A chỉ kiểm tra hiệu suất thể chất vật lý của người chơi.

Nhưng nó chỉ khác một chút ở Phần B.

Nó đòi hỏi một cái khác.

Khả năng phán đoán, nhận thức, sự chú ý cảnh giác, sự tập trung, lòng quyết tâm,...

Việc ra quyết định, những suy nghĩ và hành động can đảm mà những người chơi khác nhau phải thực hiện khi đối mặt với một môi trường giống nhau. Ngay cả đến việc họ nắm bắt được bao nhiêu về tình hình hiện tại của bản thân.

Và cuối cùng, khả năng tìm ra các chi tiết ẩn mà những Người Giám Hộ đã che giấu như thể đó là một cuộc săn kho báu, dựa vào những khả năng được đề cập ở trên.

‘Mình phải có trong tay Thanh Kiếm Vampire Bathory ngay tại đây.’

Khi Yeon-woo nhớ lại vị trí của chi tiết ẩn trong Phần B, anh từ từ đặt tay lên cánh cửa đen.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Second Life Ranker của Sadoyeon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.