Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thụ (5)

Phiên bản Dịch · 3618 chữ

Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Chương 30 - Tiêu Thụ (5)

Team Just T

Những viên Đá Ma Thuật độ tinh khiết cao là nguyên liệu cơ bản để chế tạo những bảo vật xếp hạng cao hơn. Vì có một số lượng người mua hạn chế nên giá của chúng thường xuyên là bất biến. Tuy nhiên, mặc cho việc bị chém giá cắt cổ, người thương nhân thần bí vẫn mua những viên đá đó. Điều này có nghĩa rằng chắc chắn phải có một sự gia tăng đột biến trong nhu cầu về những viên Đá Ma Thuật. Số lượng những Ranker không có sự thay đổi, nên chỉ có thể dẫn đến một kết luận duy nhất.

‘Chỉ có một lý do duy nhất cho việc sản xuất hàng loạt các bảo vật xếp hạng cao hơn. Đó chắc chắn phải là chiến tranh.’

Trong suốt khoảng thời gian khi em trai của anh ở trong Tòa Tháp, Arthia đã bị chọn là mục tiêu bởi nhiều gia tộc và những Ranker do tốc độ phát triển nhanh chóng của họ. Rồi những kẻ thù của họ cũng thành lập một liên minh, dẫn đến việc Arthia sụp đổ.

Bây giờ thì cũng đã trôi qua một khoảng thời gian dài kể từ khi Arthia biến mất. Liên minh đó đã tan rã, điều này dẫn đến cuộc đối đầu của những thành viên trong liên minh đó.

Chưa có một cuộc đối đầu lớn nào diễn ra. Nếu có, thì nó đã ảnh hưởng đến phần hướng dẫn ở một mức độ nào đó rồi. Nhưng ít nhất, rõ ràng đã có những sự chuẩn bị đang diễn ra phía sau cánh gà. Cuộc chạy đua vũ trang này là bằng chứng cho điều đó.

‘Điều đó đúng. Chúng có thể thành lập một liên minh tạm thời để chống lại một kẻ thù chung, nhưng hòa bình sẽ không bao giờ tồn tại được quá lâu trong thế giới đầy lũ sói.’

Yeon-woo mỉm cười hạnh phúc với thực tế rằng dự đoán của anh đang trở thành hiện thực. Chúng càng cắn xé nhau dữ dội thì chúng sẽ càng bị thương nhiều hơn.

Nhưng,

‘Vẫn chưa đến lúc.’

Yeon-woo thậm chí còn chưa vào bên trong Tòa Tháp.

Sẽ mất một khoảng thời gian dài để cuối cùng anh có thể cắn vào cổ bọn chúng. Nên những kế hoạch của anh vẫn phải tạm gác lại khá lâu.

* * *

Kahn và Doyle vô cùng ngạc nhiên với khả năng mặc cả của Yeon-woo, và đồng thời họ cũng vui mừng khi tất cả những rắc rối cuối cùng cũng đã kết thúc. Với Vương Miện của Hargan trong tay họ, những nỗ lực của họ dường như đã được đền đáp. Họ thậm chí còn chấp nhận đi ngược lại phòng chờ Phần B chỉ để hoàn thành được việc này.

Và giờ, đã đến lúc di chuyển đến giai đoạn tiếp theo.

Kahn và Doyle bí mật trao nhau ánh nhìn. Họ đã quá thân thiết để thấu hiểu cảm xúc của nhau mà chẳng cần phải nói thành lời. Chỉ một ánh nhìn thôi đã đủ để trao đổi suy nghĩ của họ.

Kahn tiến về phía trước và hỏi Yeon-woo.

“Thế anh định làm gì bây giờ?”

“Làm gì à?”

Yeon-woo quay lại nhìn Kahn trong khi buộc con dao găm vào thắt lưng của anh.

“Tôi đang hỏi về lịch trình của anh. Kế hoạch của anh sao? Anh chắc đã phải thu thập được cả đống Token rồi chứ gì. Anh có định đi thẳng đến Phần F không?”

Yeon-woo không ngay lập tức trả lời những câu hỏi của Kahn, thay vậy, anh nhanh chóng kiểm tra bảng xếp hạng phần hướng dẫn.

[Bảng Xếp Hạng Phần Hướng Dẫn]

  1. Edora (63,101 Điểm)

  2. Phante (57,612 Điểm)

  3. Kahn (55,212 Điểm)

  1. Ẩn Danh (32,594 Điểm) (Bạn)

‘Chừng đó là tăng gần 10 ngàn điểm.’

Thứ hạng của anh độ nhiệt nhảy vọt từ 150 lên 52. Số Token anh thu được từ cuộc giao dịch chắc cũng phải đóng góp khá nhiều vào việc tăng hạng này. Tốc độ là cực kỳ nhanh.

‘Nhưng, vẫn còn khoảng cách khá lớn giữa mình và hạng 1… Điều đó thậm chí còn điên rồ hơn.’

Điểm Karma của Phante gần như không thay đổi. Nhờ có 5,000 điểm Kahn có được thông qua nhiệm vụ Hang Ổ của Hargan, Kahn giờ chỉ còn lại một khoảng cách nhỏ phía sau Phante.

Tuy nhiên, Edora thì khác. Không chắc liệu anh ta có những nơi điểm cày điểm hay liệu anh ta quá quyết tâm đảm bảo vị trí của mình, nhưng anh ta cũng đã tích lũy được hơn 6,000 điểm trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Tuy nhiên, Yeon-woo không nghĩ rằng việc vượt mặt anh ta là bất khả thi.

‘Mình vẫn còn quân bài tẩy trong tay.’

Gã đó sống tại Phần E. Chi tiết ẩn tốt nhất được cất giấu trong phần hướng dẫn. Đó là mục tiêu mà Yeon-woo đang nhắm đến ngay từ lúc ban đầu.

‘Giờ đã là thời điểm thích hợp.’

Bể chứa đã hoàn tất, và giờ anh đã có mọi thứ anh cần. Yeon-woo dự định sẽ chia tay với tổ đội của anh và hướng đến đó.

Hơn nữa, anh đã thấy rõ nỗi đau mà em trai mình phải trải qua. Yeon-woo có một sự bất tín rất lớn đối với khái niệm tổ đội và gia tộc.

Nên anh lắc đầu từ chối.

“Không. Tôi không đi thẳng đến Phần F.”

Biểu cảm trên gương mặt Kahn sáng lên thấy rõ.

“Vậy, anh có muốn…”

“Nhưng tôi có việc phải làm.”

Kahn dừng lại nửa chừng.

“Một việc phải làm ư?”

“Phải.”

Khi Kahn chẳng biết nói gì nữa, Doyle can thiệp vào cuộc trò chuyện.

“Hyung, có một điều mà bọn em đang muốn hỏi anh. Anh có muốn đi cùng với bọn em không?”

“Đi cùng với hai cậu sao?”

“Phải. Cho đến khi phần hướng dẫn kết thúc. À không, ngay cả sau khi chúng ta tiến vào Tòa Tháp.”

Đang nhìn thẳng vào Yeon-woo, đôi mắt Doyle đang sáng lên lấp lánh.

“Dù gì thì Kahn và em cũng đã nói việc điều này nhiều rồi. Anh và bọn em cũng đã khá ăn khớp với nhau. Và chẳng phải chúng ta còn đạt được nhiều thứ hơn cả những gì chúng ta mong đợi, sao? Có lẽ nếu ba chúng ta hợp thành một nhóm…!”

Doyle cố nói tất cả trong sự phấn khích.

Tuy nhiên,

“Không. Tôi không thể.”

Câu trả lời của Yeon-woo rất hùng hồn.

Doyle hỏi một cách kín kẽ.

“Em có thể hỏi anh lý do tại sao không?”

“Như tôi đã nói, tôi có việc mà tôi cần phải làm.”

“Nếu trong trường hợp đó thì anh vẫn có thể gia nhập với bọn em sau khi anh xong việc đó mà…”

Yeon-woo bình thản lắc đầu.

“Ngay từ ban đầu, tôi đã cực kỳ không hứng thú đến việc ở trong một tổ đội. Tôi không thích bị ràng buộc.”

“Thế à? Okay.”

Vai Doyle nặng trĩu xuống. Cậu buồn đến mức mà cậu trông như một con cún đứng dưới trời mưa. Rồi Kahn đứng kế bên Doyle và vỗ vào vai cậu.

“Chúng ta chẳng thể thay đổi được điều đó đâu. Mỗi người có một tính cách khác nhau. Chúng ta cũng không thể ép buộc anh ta ở cùng với chúng ta được. Và những việc như thế này sẽ diễn ra còn thường xuyên hơn nữa một khi chúng ta tiến vào Tòa Tháp. Dù gì, anh vẫn sẽ đi cùng với bọn này cho đến khi chúng ta ra khỏi đây, đúng không?”

Yeon-woo gật đầu.

Kahn cười to tiếng rồi quay thẳng về phía lối ra.

“Thế thì đi ra ngoài thôi. Mọi người đang đợi bên ngoài.”

* * *

Đầm lầy phía bắc cực kỳ rộng lớn. Có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để ra khỏi đó. Cũng có rất nhiều con Người Thằn Lằn lảng vảng khắp nơi, nên Yeon-woo quyết định đồng hành cùng họ cho đến khi anh ra khỏi khu đầm lầy.

Những người chơi khác thì đang cố bám theo sau 3 người họ. Nếu họ để bị lạc khỏi tổ đội ngay tại đây thì họ bị xem như đã chết. Tuy nhiên, họ luôn giữ một khoảng cách nhất định với ba người kia. Tất cả họ đều đã chứng kiến cảnh tượng Kahn nhục mạ Brend.

Cuối cùng, những người chơi tạo ra một cảnh tượng kỳ lạ khi mà họ quá lo sợ khi ở gần Kahn và Doyle nhưng chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo sau họ. Kahn và Doyle cũng không mấy thoải mái với thái độ khả nghi và không rõ ràng của họ.

“Giờ hai người định làm gì với những người đó?”

Yeon-woo hỏi, trong khi liếc nhìn một cách nhanh gọn về những người chơi ở phía sau.

Kahn và Doyle trông cũng khá bối rối.

Kahn khẽ thở dài.

“Dù gì thì giờ chúng ta cũng không thể làm gì khác được với chúng. Nên chúng ta sẽ phải hộ tống chúng ra khỏi khu đầm lầy này.”

Vấn đề ở chỗ, Kahn và Doyle cũng có nơi cần phải đi đến, giống như Yeon-woo.

Vì họ đã có được Vương Miện của Hargan mà họ muốn, họ chẳng còn lý do gì để nán lại ở đây lâu thêm nữa. Thời gian còn lại của phần hướng dẫn đang trôi qua khá nhanh.

“Hai cậu đâu có bổn phận phải giữ cho chúng an toàn đâu.”

“Hey, tôi cũng có một trái tim con người, anh biết mà? Sao mà tôi có thể bỏ chúng ở đây được?”

Kahn cau có với Yeon-woo, nhưng Yeon-woo trông vẫn bình tĩnh.

Trái tim con người. Trong phần hướng dẫn ư?

Anh luôn có cảm giác gì đó kỳ lạ về họ. Một mặt thì họ có thể cứng rắn và nghiêm khắc, nhưng mặt khác thì họ lại quá mềm yếu. Họ luôn quá tốt bụng với những người khác. Đôi lúc chính thái độ đó mới là liều thuốc độc. Không cần nói đâu xa xôi, họ hiện tại đang ở trong một nơi mà có rất nhiều con linh cẩu chỉ đang chực chờ cơ hội để cắn vào cổ của họ.

Yeon-woo có rất nhiều lời khuyên mà anh muốn dành tặng cho họ, nhưng anh quyết định không nói vì rõ ràng là họ sẽ không lắng nghe những lời khuyên của anh. Ngoài ra, anh cũng sắp phải nói lời tạm biệt với họ rồi, sớm thôi.

* * *

Cũng chẳng bao lâu trước khi những điều đáng lo ngại của Yeon-woo trở thành hiện thực.

“Uhm, c, các anh có thể, uh, cho tôi ít thức ăn được không?”

Lúc ban đầu thì chẳng có gì khác với thỏa thuận từ trước đó. Nhưng rồi tất cả họ dần dần tiến đến và xin thức ăn. Những người này đã bị bắt giam và không thể ăn uống hợp lý. Doyle xin lỗi vì đã không chia sẻ thức ăn từ trước và cậu đưa cho họ một ít thức ăn mà cậu có.

Người chơi đó ôm chặt lấy miếng thịt khô mà anh ta nhận được trong hai tay và trở về chỗ ngồi. Khi cặp mắt của những người chơi khác đổ dồn về anh ta, người chơi đó nhìn về Ethan. Người chơi đó liền khẽ gật đầu. Đó là gợi ý cho hắn ta biết kế hoạch của hắn dường như khả thi.

‘Thế cơ à?’

Ethan nhếch hai bên mép miệng lên.

Thực tế, đó là mệnh lệnh của Ethan gửi cho tên người chơi kia để đi xin thức ăn.

‘Mình đã có cảm giác khi chúng cố chăm sóc chừng này người rồi, nhưng chúng thực sự là cặp đôi quá dễ tin người.’

Thực tế, kế hoạch mà Ethan trình bày cho Brend cực kỳ đơn giản.

‘Đồng đội của em và em sẽ dựng lên chuyện gì đó để chúng đi chậm lại. Và rồi, đại ca sẽ đi lên trước và xin chúng nghỉ ngơi. Đại ca có nhớ chỗ mà ba hòn đá được đặt bên ngoài khu đầm lầy không? Dẫn chúng theo hướng đó.’

‘Tiếp theo thì sao?’

‘Ba người bọn chúng chắc chắn đã kiệt sức từ cuộc tấn công Vua Người Thằn Lằn, nên em cá là chúng sẽ không từ chối việc nghỉ ngơi đâu. Rồi trong khi chúng ta nghỉ ngơi, tên đó sẽ hành động. Và rồi… Đại ca cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó rồi, đúng không?’

Kế hoạch của chúng là dụ tổ đội của Yeon-woo đến một địa điểm nhất định dưới cái cớ là để nghỉ ngơi, và khiến cho Kahn và Doyle trở nên mất cảnh giác rồi trộm đồ của họ.

‘Đánh giá theo những gì em đã quan sát thì đây là một kế hoạch khả thi và hoàn hảo.’

Đặc Điểm của Ethan là ‘Nắm Bắt’. Đặc điểm của hắn ta cho phép hắn can thiệp vào tính cách và khuynh hướng của người chơi khác sau khi quan sát các thói quen của người đó. Nhờ đặc điểm này, Ethan đã có thể đến được Phần E chỉ bằng việc dựa vào trí thông minh và lời lẽ của hắn ta, mặc dù hắn chẳng có tài năng gì đặc biệt.

Và hắn đã quan sát Kahn cực kỳ kỹ càng khi anh đang xúc phạm Brend. Sau đó, hắn ta đã phát hiện ra một điều gì đó từ việc đó. Thứ mà Kahn quý giá nhất không phải tiền bạc cũng không phải danh dự, mà là ‘sự trung thành’.

Mỗi người có những giá trị và tiêu chuẩn khác nhau. Và khi giá trị của người đó bị đụng đến, họ có xu hướng tin rằng các giá trị mà họ theo đuổi là ‘công lý’ tuyệt đối.

Theo quan điểm của Ethan, có thể dễ dàng khai thác lòng trung thành mà Kahn và Doyle quý trọng. Những người như họ thường bị bắt thóp bởi lòng trung thành mà họ quý trọng và rồi cuối cùng tự đào mộ chôn bản thân. Họ đã có thể mặc kế các người chơi hoặc bỏ rơi họ sau khi cứu sống họ. Tuy nhiên, họ vẫn đang bảo vệ những người khác cũng chỉ bởi vì tinh thần trách nhiệm. Đó là bằng chứng. Họ thậm chí còn không thích nói chuyện phía sau lưng đồng đội của họ.

‘Nói cách khác, nếu mình không đi quá giới hạn, thì mình có thể khai thác được chúng bao nhiêu tùy thích.’

Nên Ethan để người của hắn đi thăm dò xem ngưỡng giới hạn đó là như thế nào, và giờ hắn đang dần dần nắm được nó.

‘Không đụng đến lòng trung thành hoặc lòng tự trọng, đúng không? Chà, thế cũng dễ thôi. Huhu.’

Nhưng vẫn có gì đó đang làm rối loạn trong tâm trí hắn ta.

‘Nếu có gì đó dở dở ương ương trong chuyện này thì đó chính là hắn ta.’

Ethan liếc nhìn nhanh chàng trai đeo mặt nạ người lặng lẽ theo sau Kahn và Doyle. Đó là Yeon-woo.

‘Gã đó… Mình không thể nắm bắt được gì bất kể mình có cố gắng hết sức.’

Anh là người được cho rằng đã có nhiều đóng góp nhất trong việc giết chết Vua Người Thằn Lằn. Ngay cả với kỹ năng cao như thế, thật kỳ lạ là tên tuổi của anh vẫn chưa ai biết đến trong phần hướng dẫn.

Thông thường, chỉ có thể là duy nhất một trường hợp. Một người không muốn tiết lộ bản thân, có một sự kỷ luật tự giác nghiêm khắc, và biết cách để bình tĩnh phán đoán tình hình.

Đặc điểm của Ethan không thể nói lên được gì từ anh ta. Hơn nữa, bất cứ khi nào hắn ta nhìn Yeon-woo với những tên lính lác của hắn để tìm hiểu thêm về anh, thì chẳng biết là tình cờ hay cố ý, Yeon-woo cũng đều quay đầu lại hướng của hắn ta và bắt được ánh nhìn đó.

Bên dưới lớp mặt nạ trắng, 2 con mắt đang lạnh lùng sáng lên. Hắn ta cảm thấy như trần trụi và chẳng có gì cản được trước đôi mắt giống như ma trơ mà dường như có thể nhìn xuyên thấu qua tâm can hắn. Chúng khiến hắn ớn lạnh khắp toàn thân.

Nhưng điều đó không ngăn cản kế hoạch của Ethan. Bất kể anh có nghi ngờ thế nào thì chẳng có cách nào để anh có thể nhận ra chúng đang âm mưu điều gì.

‘Brend, thằng già ngu đó sẽ chịu trận và còn người hưởng lợi là bọn ta.’

Ethan chế giễu sao mà Brend có thể ngu ngốc đến thế. Thực tế, kế hoạch mà hắn nói cho Brend chưa phải đến đoạn kết, nó chỉ mới là bước đầu tiên. Vấn đề thật sự sẽ xảy ra ngay sau đó.

Thu hút sự chú ý của họ trong khi tên bạn của hắn trộm một ít bảo vật và Token của họ ư? Tất cả chỉ là giả dối.

‘Trộm không bao giờ là đủ. Chúng là Kahn và Doyle mà chúng ta phải xử lý. Xếp hạng 3 và 11! Và một gã khác là người đã hủy diệt Vua Người Thằn Lằn. Nếu mình có thể hạ gục tất cả chúng… Chiếm được vị trí hạng nhất sẽ không còn là giấc mơ nữa.’

Ethan liếm môi, đôi mắt hắn toát lên ánh nhìn tàn ác.

Phần quan trọng nhất của kế hoạch là thủ đoạn và đúng thời điểm. Và người đeo mặt nạ kia cũng sẽ không thoát khỏi được cái bẫy này.

Ethan liền ra hiệu cho đám lính lác của hắn.

Một vài người chơi đột ngột bắt đầu tức giận.

“Kahn, bạn của tôi giờ cảm thấy không được khỏe…”

“Chúng ta có thể chậm lại một xíu được không? Tôi, tôi mệt lắm rồi.”

“Tôi xin lỗi nhưng tôi cần đi…”

Một lúc sau, vài người thậm chí còn bắt đầu nằm xuống đất và chẳng chịu di chuyển.

“Tao không đi đâu hết! Tao không đi! Giờ tao chẳng còn gì nữa! Nếu tao đi ra khỏi đây thì tao cũng làm mồi cho lũ quái vật. Thế thì tao thà ngồi ở đây cả ngày còn hơn!”

Kahn và Doyel đang hơi phiền toái. Họ còn một chặng đường dài phải đi, nhưng những người chơi này đang níu chân họ lại. Không, Không chỉ là đang níu chân họ lại đâu. Gần như thể là chúng đang cố tình cản đường họ. Giờ chúng giống xiềng xích hơn là gánh nặng.

Doyle nhìn Kahn hỏi nên họ nên làm gì.

Kahn cau mày và khẽ thở dài.

Không phải là anh không thể hiểu được cảm giác bất lực về tương lai của chúng, nhưng anh không thể giúp đỡ hết tất cả bọn chúng được. Anh thậm chí còn nghĩ đến việc thôi tốt hơn nên bố thí vài Token của anh và rồi bỏ chúng ở đây.

Vào khoảnh khắc này,

‘Ngay bây giờ!’

Ethan ngay lập tức ra hiệu cho Brend.

Brend là người chơi giữ vai trò đại diện cho những người khác. Nếu một người như thế bước lên và hòa giải thì chúng có thể lắng nghe ông ta.

Brend gật đầu và từ từ tiếp cận Kahn.

“Dù gì thì tôi nghĩ việc bị giam cầm quá lâu đã khiến họ mệt mỏi về tinh thần. Tôi nhận thấy mấy người cũng đang bận, nhưng tôi cực kỳ cảm kích nếu bọn tôi có thể nghỉ lại xung quanh đây.”

Kahn dừng lại và bắt đầu suy ngẫm. Rồi, anh nhìn về Doyle và Yeon-woo và hỏi ý kiến của họ.

Ethan, đang quan sát từ phía sau, cười toe toét.

‘Ngay bây giờ. Tao có rất nhiều bạn bè đang chờ sẵn bọn mày.’

Không chỉ vài người chơi đang đợi trong khoảng đất trống. Vài đội với hàng chục người chơi đang ở đó. Đám dọn rác đang đợi bên trong.

Ngay khi họ tiến vào chỗ đã được định sẵn, những cái bẫy sẽ kích hoạt và Kahn cũng như phần còn lại của tổ đội sẽ rơi vào tay bọn chúng.

Khoảnh khắc mà hắn liếm môi với sự tham lam đang dâng trào.

‘Huh?’

Ethan nhận thấy có ai đó đang nhìn hắn ta, nên hắn quay về hướng mà hắn cảm nhận được ánh nhìn đó. Và ở đó, hắn phát hiện cặp mắt đang cong lên bên dưới lớp mặt nạ trắng.

‘Hắn ta đang… mỉm cười ư?’

Khoảnh khắc khi suy nghĩ đó đến trong tâm trí của hắn,

‘Chúng ta đã bị lộ…!’

Ethan theo bản năng bước lùi lại. Hắn không biết làm cách nào mà Yeon-woo nhận ra hắn, nhưng bây giờ, hắn phải bỏ chạy.

Tuy nhiên,

Vụt

Hắn thấy thứ gì đó lóe sáng ngay trước hắn và rồi,

Bụp

Khi hắn cảm thấy một cơn đau nhói ngay giữa trán hắn ta, toàn bộ tầm nhìn của hắn chuyển sang màu đỏ.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Second Life Ranker của Sadoyeon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.