Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Hướng Dẫn (7)

Phiên bản Dịch · 2800 chữ

Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Chương 9 - Tầng Hướng Dẫn (7)

Team Just T

Yeon-woo nhìn chằm chằm vào chàng trai trẻ như thể đang hỏi có gì đó sai sao.

Chàng trai dường như có rất nhiều thứ để nói, nhưng cậu ta cứ giữ im lặng.

Cậu ta đang nghĩ đây là cơ hội. Cơ hội duy nhất của cậu để thoát khỏi nơi tồi tệ này.

Đôi mắt của cậu tràn đầy sự quyết tâm.

“Được rồi. Tôi sẽ giúp anh. Anh muốn tôi giúp gì?”


Chàng trai trẻ giới thiệu mình là Yul.

“Yul?”

“Phải, Yul. Mọi người gọi tôi bằng cái tên đó.”

Yeon-woo nhận thấy rằng đó là bí danh, nhưng anh không muốn hỏi thêm.

Dù gì, họ sẽ đường ai nấy đi sau khi có được thứ họ cần từ người kia.

“Được rồi, Yul. Tôi sẽ mở đường nên hãy theo ngay phía sau tôi. Nếu cậu tụt lại, tôi sẽ bỏ cậu ở đó.”

“Rõ.”

“Và một lần nữa.”

“Hmm?”

“Sử dụng kính ngữ khi nói chuyện với tôi. Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu vì cậu là một đứa trẻ nhỏ đâu.”

“...”

Yul nghĩ không cần thiết phải hành động mạnh mẽ vì cậu đã thất bại trong việc che giấu tuổi của mình, nên cậu trả lời với câu ‘Okay’.

Tuy nhiên, như thể sự bướng bỉnh của cậu ta đã ăn vào máu, nên cậu ta không muốn tỏ ra yếu đuối cho đến cuối cùng.

Với Mắt Rồng của anh kích hoạt, Yeon-woo dẫn đầu và bước đi dọc hành lang. Mỗi lần họ tiến lên một khoảng cách nhất định, một bù nhìn đồng sẽ xuất hiện và chặn đường họ. Bắt chước tư thế giống Yeon-woo, lũ bù nhìn cố tấn công họ. Nhưng mỗi lần, Yeon-woo đẩy chúng sang một bên và đâm con dao găm vào khuyết điểm của chúng.

Kwang

Bất cứ khi nào Yeon-woo vung con dao găm của anh, một hoặc hai tay của con bù nhìn bay vào không trung.

Đôi lúc, những mảnh vỡ của đầu chúng rơi xuống sàn.

Nếu cho đến giờ anh chỉ đang tập trung vào tốc độ, thì bây giờ sự tập trung của anh chuyển sang đụng độ trực tiếp với lũ bù nhìn đồng và hạ gục chúng.

Sau khi chuyển sự tập trung, anh nhận ra phương pháp này tốt hơn hẳn. Anh có thể tìm ra một vài manh mối về cách mới để sử dụng các giác quan của anh với những cơ bắp bây giờ đã mạnh hơn của anh.

Trong suốt khoảng thời gian cậu ta theo sau Yeon-woo, Yul không thể ngăn cho hàm của cậu rơi xuống.

Bất cứ khi nào Yeon-woo vung con dao găm bình thường của anh ta, con bù nhìn đồng quái dị phát nổ thành từng mảnh.

Cậu đang bắt đầu nghi ngờ liệu chúng có phải là những con bù nhìn mà cậu đã chiến đấu lúc trước hay không.

Rồi, Yeon-woo nhìn phía cậu ta.

Ánh nhìn như muốn hỏi tại sao cậu vẫn chưa chịu nói.

Chỉ khi đó Yul mới tỉnh táo trở lại và mở miệng nói.

“Tôi không biết với anh thì sao, nhưng tôi có thể “nhìn thấy” Mana theo cách bẩm sinh.”

“Bẩm sinh?”

Trong khoảnh khắc, Yeon-woo dừng bước và nheo mắt nhìn.

“Đó có phải là thứ liên quan đến huyết thống của cậu không?”

“Tương tự vậy.”

“Hmm…”

Những trường hợp như thế này rất là hiếm có trên Trái Đất, nhưng có thể thường được tìm thấy ở các thế giới khác.

Những trường hợp của một cá nhân sở hữu vài Tài Năng Độc Nhất hoặc thậm chí Sức Mạnh Siêu Nhiên có liên quan đến yếu tố di truyền.

Họ thường có những tổ tiên xuất chúng, và khả năng của họ được truyền lại cho các thế hệ con cháu qua từng thế hệ.

Sau đó, thế hệ con cháu sẽ thức tỉnh khả năng của họ trong suốt cuộc đời, vươn lên một tầng cao mới, và tiếp tục truyền lại khả năng đó cho thế hệ tiếp theo. Đây cũng có thể là trường hợp của Yul.

“Khả năng tôi thừa hưởng là một thứ thuộc về dòng dõi có sự thân thuộc với Mana, điều này giúp cho tôi có thể thấy được, cảm nhận và cả nếm được Mana. Đó là cách tôi phát hiện ra rằng những con bù nhìn đồng sở hữu bộ cảm biến gắn bên trong chúng.”

Yeon-woo rơi sâu vào suy nghĩ trong một lúc.

‘Đây có phải là thứ tương tự như Jeong-woo không?’

Đặc Điểm của em trai anh, Tâm Linh.

Để có thể giao tiếp với mọi thứ, cũng có nghĩa rằng cậu ta có thể giao tiếp được với Mana.

Đương nhiên, em trai của anh không gặp bất cứ sự phức tạp nào khi cảm nhận Mana, không giống như những người khác đến từ Trái Đất thường phải vất vả với nó.

Thay vào đó, cậu ta thậm chí có thể điều khiển Mana một cách cực kỳ mượt mà, như thể cậu ta chỉ vừa hồi phục một thứ gì đó mà cậu ta từng đánh mất vậy.

Và cả tổ đội của cậu ta cũng kinh hoàng sau khi chứng kiến điều đó.

Lý do tại sao cậu ta được chọn bởi con Rồng Cổ Đại Kalatus tất cả là vì đặc trưng đó của cậu ta.

Vì cậu ta có thể giao tiếp được với tất cả mọi thứ, nên cậu ta có thể thừa hưởng được khả năng của chủng tộc rồng mà con người vốn không thể nắm bắt được.

Vì thế, việc mô tả về Mana mà em trai của anh để lại trong nhật ký là không hữu ích lắm với Yeon-woo.

Toàn bộ khái niệm là thứ gì đó Yeon-woo không thể dựa vào được, như một thứ không thể với tới được.

Điều tương tự cũng xảy ra với Yul.

Sự kế thừa huyết thống và thức tỉnh khả năng qua đặc điểm, cả hai đều nghe tương tự như nhau đối với Yeon-woo.

‘Về mặt kỹ thuật, hai người này có thể được phân loại như là thiên tài, còn mình thì không.’

Yeon-woo đang bắt đầu nghĩ rằng thỏa thuận anh lập ra với Yul cuối cùng lại không mang nhiều ích lợi cho anh.

Tuy nhiên, lời bình luận tiếp theo của Yul đã thu hút được sự chú ý của Yeon-woo.

“Anh cứ xem Mana như một dòng sông. Ma thuật sẽ là lượng nước rút ra từ dòng sông đó đến một hồ chứa.”

Yeon-woo tự nói với bản thân với giọng nhỏ.

“Một hồ chứa?”

Một thứ gì đó cứ lởn vởn trong đầu anh và làm xáo trộn suy nghĩ của anh.

Trong lúc đó, Yeon-woo đã đánh bại con bù nhìn đồng cuối cùng và đang tiến đến cánh cửa sắt dẫn đến Phần B.


[Bạn đã thành công hoàn thành Phần A như là một người chơi Solo.]

[Bạn đã thực hiện một thành tích mà không dễ đạt được. Karma bổ sung sẽ được cung cấp.]

[Bạn nhận được 500 Karma.]

[Bạn nhận được 300 Karma bổ sung.]

[Sức khỏe và Mana của bạn sẽ được hồi phục.]

[Tất cả các hiệu ứng trạng thái sẽ được xóa bỏ.]

‘Thật may, bọn mình không bị xem là một tổ đội.’

Nhìn vào đống tin nhắn, Yeon-woo nở một nụ cười nhẹ.

Hệ thống giao diện xem xét mọi thứ như là thành tựu của Yeon-woo, có lẽ vì những con bù nhìn đồng được xử lý bởi Yeon-woo mà không có sự giúp đỡ nào từ Yul.

‘Mình được 800 điểm từ đó.’

Tại Tòa Tháp, khái niệm về Karma rất quan trọng.

Karma, hệ thống tính điểm dựa trên thành tích của người chơi.

Tòa Tháp và các Người Giám Hộ đã ban tặng những phần thưởng dựa trên Karma, và nó cũng được dùng như một loại tiền tệ giữa các người chơi và có thể dùng để trao đổi với các vật phẩm khác.

Về cơ bản, đó là thứ mà mọi người chơi phải làm tốt nhất có thể để kiếm được thật nhiều, càng nhiều càng tốt trong suốt Tòa Tháp.

Nhưng Yeon-woo, người vừa vượt qua Phần A của phần hướng dẫn, đã có được chừng này Karma. Những người khác chắc sẽ sốc lắm nếu họ biết được.

‘Chừng này vẫn chưa đủ, mình cần tích lũy nhiều hơn nữa. Càng nhiều càng tốt.’

Yeon-woo đóng cửa sổ Karma lại, và bước vào phòng chờ của Phần B.

Một bầu không khí sảng khoái tràn vào phổi anh.

“Gã đó… gã đó là ai? Nhìn cái mặt nạ của hắn ta kìa?”

“Hắn ta vừa mới vượt qua Phần A ư, đúng không?”

“Cái gì? Giờ này mà vào đây ư?”

“Chờ đã, những người khác đâu? Hắn ta đi một mình à?”

Bên ngoài cánh cửa sắt, có hàng chục người nhìn về hướng của anh ta với vẻ mặt kinh ngạc.

Thật đáng ngạc nhiên khi vẫn còn có người tham gia cố gắng vượt qua được ngay cả sau 2 tuần từ lúc phần hướng dẫn bắt đầu.

Đó là một kiến thức thông thường mà người nào muốn vào Tòa Tháp vào lúc này, sẽ thường đợi cho phần hướng dẫn tiếp theo ngay vì xông vào lúc giữa.

Nhưng điều khiến họ thêm phần ngạc nhiên hơn nữa là chỉ có một người duy nhất mở cánh cửa sắt và bước vào Phần B.

Họ tự hỏi liệu anh ta có phải đã vượt qua Phần A khó khăn kia chỉ với một mình anh ta thôi không.

“Cậu làm gì thế? Sao không vào đi?”

Yeon-woo nói thế khi anh nhìn lại phía sau.

Rồi, Yul bước qua cánh cổng sắt trong sự hoài nghi. Đôi môi run rẩy của cậu ta như đang lẩm bẩm gì đó với giọng nói nhỏ.

“Cuối cùng, tôi cũng qua được rồi…”

Đó là giọng nói pha lẫn nhiều cảm xúc.

[Bạn đã vào Phần B]

Phòng chờ trong Phần B khá rộng.

Căn phòng có hình dạng như một nhà vòm và nó đủ rộng để chứa được hàng ngàn người.

Cũng có khá nhiều người trong phòng chờ này, và mỗi người trong số họ đang làm một việc khác nhau.

Một số thì đang mài gươm của họ với đá mài, và một số thì đang khởi động. Cũng có một số người đang nằm ngủ ở một góc, trong khi số còn lại bị thương nghiêm trọng với chân tay bị cắt đứt.

Ngoại trừ Yul, họ là những ‘người’ đầu tiên mà anh ta gặp kể từ khi đến với Tòa Tháp.

Nhưng Yeon-woo mặc kệ những ánh mắt mà họ ném vào anh,

‘Vì họ đều là những bị tụt lại phía sau.’

Họ là những người mà không dám nghĩ đến việc tiến về phía trước nữa sau khi gần như vượt qua Phần A đầy khó khăn.

Mỗi người bọn họ đã từ bỏ các thử thách và đang đợi cho thời hạn 30 ngày kết thúc.

Không giống với định nghĩa của nó “hướng dẫn cho người chơi”, phần hướng dẫn là nơi nguy hiểm nơi mà người chơi có thể thật sự mất mạng nếu họ không hợp tác với nhau.

Có rất nhiều người trong phòng chờ của Phần B những người đã cố gắng vượt qua nhiều khó khăn nguy hiểm nhưng thấy bản thân họ không còn đủ sức đi tiếp nữa nên thấy chán nản.

Họ đã mất đi đồng đội và người thân yêu của họ ngay trước mắt họ, và đã chịu thua nỗi sợ chết. Ngay cả em cũng thấy mệt mỏi.

Phần hướng dẫn ngày càng trở nên nguy hiểm khi người chơi tiếp tục tiến lên.

Dĩ nhiên, không thể tránh khỏi việc mà nhiều người chơi quyết định bỏ cuộc, nên nếu anh quá tập trung chú ý đến họ thì việc đó chỉ khiến anh mất tập trung.

Yeon-woo di chuyển đến một khu vực trống. May thay, anh có thể tìm thấy một băng ghế mà không có ai ở gần đó.

Rồi anh gọi Yul người đang đứng im như chết tại một chỗ.

“Yul.”

‘Huh? Vâng!”

Cậu ta đang trừng mắt nhìn về một phía với đôi mắt như rực lửa. Rồi, cậu ta giật mình rồi quay sang Yeon-woo.

“Hãy kết thúc câu chuyện này trước.”

“Ah, vâng!”

Yul liếc nhìn sang đó với ánh mắt giận dữ thêm lần nữa, và nhanh chóng tiến đến Yeon-woo và ngồi xuống đối diện anh ta.

Yeon-woo liếc nhìn sang chỗ mà Yul đang nhìn.

4 người chơi đang tập trung ở đó. Họ có ánh mắt căng thẳng trên gương mặt.

“Họ là đồng đội của cậu à?”

“Đã từng. Nhưng giờ không còn nữa.”

Biểu cảm của Yul lạnh lùng.

Họ đã bỏ cậu lại trước bờ vực nguy hiểm. Nên cũng tự nhiên khi thấy tức giận.

Nhưng Yul dường như không muốn dính líu đến họ nữa.

Rác rưởi thì chỉ là rác rưởi, chẳng được ích lợi gì khi cứ dính đến rác rưởi.

Yeon-woo khá thích thái độ này.

Có một làn ranh rất nhỏ giữa sự trả thù và sự ngu ngốc.

Biết được sự khác biệt khách quan giữa chúng có nghĩa là cậu ta vẫn còn nhiều cơ hội để phát triển tiếp.

“Tôi nói đến đâu rồi?”

“Dòng chảy Mana, hay đại loại thế.”

“Oh, về thứ đó…”

Thật ngạc nhiên, Yul biết rất nhiều về Mana.

Nói chính xác hơn là cậu ta biết rất nhiều về lý thuyết.

Trong hầu hết các trường hợp, những người được thừa hưởng khả năng thường rất yếu kém về lý thuyết, nhưng Yul nói rằng cậu ta bị ép buộc phải học từ khi còn nhỏ vì điều lệ của gia tộc của cậu.

Nhờ có cậu, Yeon-woo đã có thể khái niệm hóa được ma thuật và Mana.

Tuy vẫn còn khó khăn để hiểu hết được các lý thuyết. Nhưng những thứ là nền tảng hay nhập môn đã được định hình trong tâm trí anh, nó giúp cho anh có thể tiếp nhận, ở một mức độ nào đó, những gì mà Jeong-woo đã viết trong nhật ký.

“Vậy.”

“Vâng?”

“Tôi đã phần nào nắm được ý tưởng sơ bộ về Mana là gì, nhưng nếu tôi không thể sử dụng nó, thì nó hoàn toàn vô dụng. Thế có cách nào dễ dàng để điều khiển, ý tôi là sử dụng Mana không?”

“Uhm, vâng…”

Yul gãi gãi đầu của mình.

“Tôi cũng không biết. Chẳng biết sao nữa? Thực tế thì tôi đã có thể điều khiển được nó từ đầu, nên rất khó để giải thích bằng cách thế nào.”

“Vậy sao? Chà, vậy thì thôi vậy.”

Yeon-woo gật đầu như thể anh đã hiểu.

Anh cũng đoán được điều này vì anh cảm thấy Yul giống với em trai của anh.

Nhưng điều đó không có nghĩa không có tiến triển gì.

Ít nhất anh có thể làm dịu đi cảm giác mơ hồ mà anh đang có.

Chỉ điều đó thôi cũng là bội thu lắm rồi.

Anh ta chẳng mất mác gì từ thỏa thuận này vì anh chỉ cần kéo Yul theo đến Phần B thôi, nơi mà anh cũng đang hướng đến.

“Vậy giờ tôi sẽ rời đi. Cậu nên đợi ở đây cho đến khi phần hướng dẫn kết thúc và rồi quay lại, được chứ?”

“Vâng? Ah, vâng.”

Yul dường như có điều gì đó muốn nói khi cậu thấy Yeon-woo đứng lên khỏi chỗ ngồi, nhưng cậu chỉ lẳng lặng gật đầu.

Ngay cả khi cậu muốn vào Tòa Tháp, thì chỉ những người đạt được điểm số cao nhất trong suốt phần hướng dẫn mới có đủ điều kiện để vào, nên cậu gần như không còn cách nào khác.

Tuy nhiên, Yul tỏ ra hơi hối hận.

Yeon-woo, tuy nhiên, quay lưng đi sau lời chào tạm biệt ngắn ngủi.

Anh chỉ mới vượt qua Phần A. Vẫn còn 5 phần nữa cho đến Phần F, nên cần phải nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa anh và những người dẫn đầu, và bù đắp vào khoảng thời gian đã mất.

Khoảnh khắc đó, khi Yeon-woo chuẩn bị rời đi, thì anh bất ngờ nhìn thấy 4 người chơi kia đang tiến về hướng của anh.

Họ là tổ đội đã bỏ rơi Yul lại.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Second Life Ranker của Sadoyeon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.