Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

12 : Chiêu Mộ

2210 chữ

Chiến thuật “đổ bê tông” được các quân đoàn La Mã sử dụng rộng rãi, phổ biến. Chiến thuật này yêu cầu người lính đứng ở tiền trận có thể lực tốt và tấm khiên mạnh.

5000 Hộ Thiên Ngự Vệ đều thỏa mãn hoàn mĩ 2 yêu cầu đó, 2 tay 2 tấm khiên lớn hơn cả người, thể lực của bọn họ cực tốt. Khiên thịt hoàn mĩ.

5000 Thiên Cương Chiến Giáp với lực phòng ngự tốt, công kích cực cao, binh lính tiến công hoàn mĩ.

Hoàn thành vòng khiên thịt ở ngoài bảo vệ, cung thủ ở bên trong chỉ việc cao xạ ra ngoài.

Vì quân khăn vàng trang bị đều rất kém, đa phần bọn họ chỉ có giáp vải và tấm khiên nhỏ bằng gỗ, hầu như không có chút tác dụng nào.

Bên cạnh đó, Thiên Cung Binh là binh lính cấp 7, lực công kích không cần bàn cãi, nhất tiễn nhất mạng, không cần phải bàn cãi.

5000 Thiên Kỵ Binh dư sức tàn sát 5 vạn hoàng cân trong vòng nửa canh giờ (1h).

Chiến cuộc bùng nổ, hai bên lao vào nhau giáp chiến.

2 vạn quân của Lưu Bị không hề bị chững lại một chút nào, tiến thẳng vào giữa lòng quân địch. Họ như một chiếc xe tăng trên đồng cỏ, không có một chút phản kháng nào, hoàn toàn đè bẹp quân khăn vàng.

Lúc Trương Ngưu Giác nhận ra thì đã quá muộn, hắn chỉ còn cách cái hộp vuông ma quỷ kia 500m mà thôi, khoảng cách đang liên tục bị thu hẹp, quay đầu chạy thì đã muộn.

Liều mạng, hô hào cổ vũ, lao lên.

Ba Tài đứng ở hậu phương thấy khí thế như trẻ tre của Lưu Bị thì hoảng sợ. Không thể tưởng tượng nổi, Lưu Bị kiếm ở đâu ra một đạo tinh binh như vậy, 2 vạn quân này có thể sánh với 20 vạn tinh nhuệ của quan quân triều đình rồi.

Triều đình cũng chỉ có 4 vạn tinh nhuệ mà thôi, không có đủ 20 vạn tinh nhuệ nữa.

Thấy lợi thế không còn, Ba Tài lắc đầu, lão Trương a, không phải ta không muốn cứu ngươi, mà là ta không thể hi sinh 30 vạn huynh đệ để cứu ngươi một mạng.

“Đánh chuông thu quân.”

---- ----- ------ ---------

Tiếng chuông “keng keng” lanh lảnh vang lên. Sau đó thì một cảnh hài hước xảy ra, trên cánh đồng rộng lớn được lựa chọn làm chiến trường kia.

2 vạn quân giáp bạc đuổi theo 18-19 vạn quân giáp vải, đầu quấn khăn vàng. Cảm giác như một con chuột đuổi theo một con mèo vậy. Vậy mà không ai không thấy hợp lý cả. ---- ----- ------ ---------

Lưu Bị thấy quân khăn vàng lui về, trận này mới đánh chưa được nửa khắc, đã tiêu diệt hơn 10.000 quân khăn vàng, chỉ 15 phút, cho ngươi một khẩu súng máy, 15 phút cũng không thể giết nhiều như vậy.

Vẫn chưa thỏa mãn, hắn lệnh cho Thiên Kỵ Binh tập hợp, 2 huynh đệ Quan Trương hớt hải chạy tới, hưng phấn miệng năm mồm mười nói “giết đã tay” “giáp của ta thật xịn, bị chém mấy cái mà chả hề hấn gì” “v.v....”.

Lưu Bị cưng chiều nói : “Giết đã chứ, muốn giết nữa không ?”

Quan Trương đồng thanh nói : “Có.”

Gật gật đầu, Lưu Bị tập hợp 5000 Thiên Kỵ Binh, một mình đứng trước trận. Ngay sau lưng hắn là hai đệ đệ Quan Vũ, Trương Phi. Hắn quay đầu lại nhìn một lượt 5000 Thiên Kỵ Binh của mình.

Từ từ rút kiếm ra, mặt trời sáng sớm đã lên, rọi vào lưỡi kiếm sáng choang, lập lòe. 5000 người, 2 vạn con mắt, không một cái chớp mắt, nhìn chằm chằm vào lưỡi kiếm sắc bén kia.

Kiếm chỉ trung tâm quân trại khăn vàng, 1 một lời cũng không nói, 5000 người ngựa lao lên.

Chiến trường yên tĩnh, chỉ còn lại những tiếng “phì phì” của đám ngựa thở hắt ra. Tiếng võ ngựa đều đều “Bịch Bịch” nện xuống nền cỏ, mỗi khi vó ngựa hất lên, một đám đất nhỏ văng lên.

5000 Thiên Kỵ Binh như Thiên Binh từ trên trời giáng xuống (mà cũng đúng như vậy), lao lên vùn vụt. Thế tới bất khả kháng, lao thẳng vào trung tâm quân trại.

Cổng trại quân Khăn Vàng đã đóng lại, 48-49 vạn người chong ngóng, mắt Ba Tài đỏ lòm, tràn đầy tia máu. Trong lòng hắn đang cầu mong, cầu mong cánh cửa kia có thể chặn lại thế công của đám ma quỷ kia.

Lưu Bị lui về sau, 1000 Thiên Hoàng Nghê Thú (trọng kỵ binh cấp 7) được đưa lên đầu. Cánh cửa nhỏ bé và hàng rào đơn sơ kia không thể cản lại đám này một tý nào, trong giây phút tiếp xúc đầu tiên, nó như một miếng màng nhỏ, bị một cái dùi nhọn phá rách. ]

Không một chút khựng lại, 5000 Thiên Kỵ Binh lao thẳng vào, sau đó 1 vạn bộ binh lao vào. Càn quét sĩ khí của quân khăn vàng. Trong lòng những người lính giáp vải kia, bây giờ chỉ có một câu “ma quỷ, đám ma quỷ, lão thiên a, ngài đã làm gì?”.

Ba Tài hụt hẫng đứng đó, không có một chút động tĩnh nào, như một thuyền trưởng quyết định chìm theo con thuyền của mình, hắn thững thờ đứng đó.

Một khắc sau, 48-49 vạn quân khăn vàng đầu hàng, đầu hàng thẳng thừng. Lãnh đạo của họ đã không đưa ra một mệnh lệnh nào, họ cũng như con ruồi mất cánh, quay vòng quanh, mệt rồi thì nghỉ. Chi bằng đầu hàng luôn.

Một lát sau, tỉnh hồn lại, Ba Tài ngước lên nhìn một người đang cưỡi ngựa đứng trước mặt mình.

Người này cưỡi một con tuấn mã màu trắng, toàn thân hắc giáp, thi thoảng có một tia sáng xạm màu lóe lên giữa các hoa văn trên nó. Hắn đội một cái giáp khôi màu vàng, dáng dấp nghiêm nghị đang nhìn mình.

Ba Tài đứng đó nhìn hắn, hai người nhìn nhau một chập.

Lưu Bị xuống ngựa, cởi mũ ra, đứng trước mặt Ba Tài cười nói :

“Ta là người thẳng thắn, đi theo ta đi.”

Ba Tài gật gật đầu, quỳ xuống thi lễ nói : “Chúa công ở trên, xin nhận của Ba Tài một xá.”

Lưu Bị thu vị tướng đầu tiên Ba Tài.

Tướng : Ba Tài

Chỉ Huy : 78 – 2.3

Võ Lực : 70 – 2.3

Trí Lực : 88 – 2.3

“Ba Tài, ta không phải là người thường, ta là thiên mệnh thiên tử. Trời cao phái ta xuống để lập lại nền hòa bình cho đất nước này, nay ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh của Thiên Tướng.” Lưu Bị lẩm nhẩm trong lòng : “Áp dụng chỉ số chỉ huy, võ lực chuyển sinh và tửu quán cho Ba Tài.”

Hệ thống : “Vâng. Chỉ số sau khi áp dụng sẽ là như sau.”

Tướng : Ba Tài

Chỉ Huy : 256 ( 78 + 96 + 82)

Võ Lực : 248 ( 70 + 96 + 82)

Trí Lực : 88

Ba Tài chưa kịp hiểu gì thì cảm thấy một dòng nước ấm áp chảy dọc theo cơ thể, từ trên xuống dưới, thật là thoải mái.

Sau đó thì cơ thể của hắn tràn ngập lực lượng, cơ thể như trẻ ra, những vết sẹo trước đó của hắn liền lại, để lại làn da rám nắng khỏe khoắn. Trong đầu của hắn lại nhiều thêm một chút gì đó. Bây giờ hắn cảm giác được, cho hắn 10 vạn binh lính, hắn có thể chỉ huy đâu vào đó, không chút sơ hở, kỷ luật nghiêm minh.

Chứ không phải như đám quân giáp vải này, chưa đánh đã tan.

Cảm nhận lực lượng “Thiên Tướng”, hắn quỳ mọp xuống, “Mạt tướng, nguyện dâng hiến thanh xuân và mạng sống này đi theo điện hạ.”

“Ngươi bây giờ không còn là Ba Tài nữa, tên của ngươi là Ba Lượng”.

“Vâng.”

Kết nạp Ba Tài xong, Lưu Bị chính đốn toàn quân, khải hoàn. Dẫn theo hơn 30 vạn hàng quân, tiến về đại trại của quan quân.

---- ----- ------ ---------

Sáng sớm, nắng mai vừa lên. Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn theo thường lệ, mặt ủ mày chau ngồi trong chủ trại, suy nghĩ cách phá giặc.

Lúc này một tên lính hớt ha hớt hải chạy vào, nói to : “Thưa hai vị tướng quân, quân khăn vàng đã phá, đại tướng Ba Tài đã bị Lưu Thái Thú chém đầu bêu chúng. Lưu Thái Thú đang dẫn 30 vạn hàng quân về đây.” “Cái gì.”

2 vạn đấu 50 vạn thắng ? ừ thì là quân giáp vải, nhưng mà cũng là 50 vạn người nha, vả lại 50 vạn người này đã đập bẹp 40 vạn quan quân của 2 người bọn hắn.

Vậy mà Lưu Bị chỉ dùng 2 vạn quân của hắn đánh thắng được.

Tỉnh lại, Chu Tuấn nói to : “Mau, mau theo ta ra ngoài nghênh đón Lưu Thái Thú.”

---- ----- ------ ---------

Ba huynh đệ Lưu Bị cười cười nói nói đang đi vào trình diện, thấy 2 vị tướng quân ra ngoài nghênh đón cũng không dám thất lễ.

Ba người thi lễ, Lưu Bị nói : “Phiền hai vị tướng quân ra tận đây đón, tiểu tử Lưu Bị xấu hổ.”

Hoàng Phủ Tung cười to nói : “Không sao, ngươi lập được công trạng lớn như vậy, rất đáng, rất đáng.”

Ba người khách khí một chút, tiến vào trong trại đối ẩm.

Ba Tài không bây giờ đã là Ba Lượng, hắn không có đi theo, vì sợ bị hai vị Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn nhận ra. Dù hắn có trẻ lại, không còn vết sẹo dài trên mặt nhưng cẩn thận vẫn là hơn. Thế là hắn lĩnh chức phó tướng, lãnh đạo 2 vạn Thiên Binh đóng quân ở ngoài. ---- ----- ------ ---------

Ba người vào trong trại, yên vị xong xuôi. Lưu Bị cười nói : “Lần này, nhờ có hai vị tướng quân chỉ huy tài tình, xuất lĩnh 30 vạn quân đối chiến với 50 vạn quân khăn vàng, tạo thế cho tiểu chất đột phá giết chết chủ tướng Ba Tài của Hoàng Cân. Hai vị tướng quân lập được đại công, còn việc giải quyết 30 vạn lính xin hàng của quân khăn vàng, ta xin gánh vác.” Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn kinh ngạc nhìn nhau một chút, sau đó chau mày, sau một khắc suy nghĩ, cuối cùng Hoàng Phủ lão đầu giãn hai hàng lông mày cười nói : “Được, Lưu Thái Thú đã không tham công trạng chúng ta cũng hiểu được, nhưng mà vấn đề 30 vạn người này cũng có chút khó khăn, ta sẽ tận sức che đậy.” Nói xong nháy nháy mắt với Chu Tuấn. Chu lão cũng cười nói : “Ta cùng Hoàng Phủ lão đầu, dẫn theo 40 vạn quan quân, với sự giúp đỡ lớn lao của Lưu Thái Thú, thành công dẹp yên 50 vạn quân khăn vàng. Quân khăn vàng “tẩu tán” đi rất nhiều.” ---- ----- ------ ---------

Mặt trận phía bắc, Lư Thực với cái tính thối không chịu hối lộ của mình, đã thành công chọc giận thái giám Tả Phong, bị hắn tấu lên Hoàng Thượng.

“Lư Thực đã đánh tan chủ lực của hoàng cân, nhưng không chịu rời đi, đóng quân quấy nhiễu bá tánh.”

Thế là một đạo thánh chỉ được ban ra, triệu hồi Lư Thực về triều, Đông trung lang tướng Đổng Trác thay thế nắm quyền mặt trận phía bắc.

Cũng không giống trong lịch sử trở về trong cũi, lần này Lư Thực bình yên trở về. Tuy có chút hậm hực nhưng hắn cũng chịu được.

Mặt trận phía bắc còn tàn dư Trương Lương, Trương Bảo chưa dẹp yên nên Đổng Mập cũng không yên lành bao lâu.

Bên cạnh đó còn nổi lên một thế lực khăn vàng mới, Hắc Sơn - Trương Yên.

---- ----- ------ ---------

Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn cũng ở lại chiến trường phía nam, dẹp yên 20 vạn quân khăn vàng chạy thoát, tránh cho “cỏ xanh đã nhổ, mọc lại sau mưa” như Lư Thực.

Lưu Bị hứa hẹn với họ, “theo ta, các người sẽ được ăn no mặc ấm, không phải lo nghĩ chiến tranh.”

Thành công lung lạc 30 vạn người này về Liêu Đông cùng hắn.

Dẫn theo 30 vạn bình dân, ba huynh đệ Lưu - Quan - Trương về lại Liêu Đông.

Chờ đợi đại loạn xảy ra sau khi Linh đế băng hà, hoạn quan chấp chính, sau đó Đổng mập vào kinh, nắm quyền chấp chính. Một loạt những sự kiện lớn tiếp sau đó.

Bạn đang đọc Mang Theo Phần Mềm Hack Xông Pha Thiên Hạ của ღNhất✬Ngôn✬Kinh✬Thiênღ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chang
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.