Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

25 : Vị Đại Tướng Cuối Cùng

2598 chữ

Gia Cát Lượng ngạc nhiên với sự thay đổi của mình một chút, sau đó cúi người thật sâu, thi lễ nói : "Lượng, nhất định sẽ giúp chúa công thống nhất thiên hạ, hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Đình giao cho." Lưu Bị cười cười nói : "Chúng ta còn rất nhiều thời gian, cứ từ từ, chậm mà chắc, đánh chắc thắng chắc. Nền móng có vững thì mới có thể xây được nhà cao."

Gia Cát Lượng mỉm cười, gật gật đầu, nói : "Lượng lĩnh giáo."

Hai người cười nói một chút, sau đó thì Gia Cát Lượng theo Lưu Bị ra ngoài, mang theo hành lý, quyết trí đi làm đại sự.

Ra ngoài thấy hai tên vô tích sự kia đang ngồi uống rượu, huynh một chén đệ một chén, khá là vui vẻ. Lưu Bị lắc lắc đầu, bước tới bợp cho Trương Phi một cái.

Trương Phi bị đánh, bực mình quay người lại, thấy là Đại ca, cười nịnh nọt nói : "Hắc hắc, Đại ca, huynh xong rồi hả."

Lưu Bị cũng hết cách, tủm tỉm chỉ về Gia Cát Lượng ở sau lưng nói : "Đây là Khổng Minh tiên sinh, tài trí hơn người, sau này, tiên sinh sẽ là quân sư chính của quân ta." Sau đó hắn cười cười nói với Gia Cát Lượng, : "Đây là tam đệ kết nghĩa của ta, Trương Phi - Trương Dực Đức, võ lực hơn người, lấy thủ cấp tướng địch trong thiên quân vạn mã như lấy đồ trong túi." Gia Cát Lượng cười cười, thi lễ nói : "Mong Tam tướng quân chiếu cố nhiều hơn."

Trương Phi thấy Gia Cát Lượng còn trẻ như vậy thì cũng ngạc nhiên, nhưng hắn biết đại ca của mình, không phải nhân tài kiệt xuất thì sẽ không chọn.

Cười cười gật đầu nói : "Không dám, không dám. Lúc nãy có chút vô lễ, còn mong tiên sinh bỏ quá cho."

Trương Phi cũng không khờ khạo, biết vị trí chủ mưu sau này đã là của Gia Cát Lượng nên hắn sẽ không đắc tội với tên này, biết đâu được hắn thù dai, cho mình lĩnh đủ thì thế nào.

Lưu Bị cũng không để ý Trương Phi nhiều, hắn chỉ qua Quan Vũ, giới thiệu với Gia Cát Lượng : "Đây là Nhị đệ Quan Vũ - Quan Vân Trường, võ lực cao hơn Tam đệ một chút, tuy nhiên bản tính của hắn kiêu ngạo, nhìn người bằng nửa con mắt." Nói xong, trừng mắt nhìn Quan Vũ đang híp híp con mắt, tính trang bức trước mặt của ca ? Mơ đi cưng ạ.

Quan Vũ kiệm lời, chắp tay, mãi mới phun ra được một câu : "Quân sư."

Gia Cát Lượng cười cười, chắp tay hoàn lễ nói : "Nhị tướng quân."

Lưu Bị nói : "Giới thiệu đến đây thôi, sau này còn nhiều dịp để nâng cao thiện cảm, chúng ta đi thôi."

Triệu hoán ra thêm một con tuấn mã cho Gia Cát Lượng, bốn người lên đường về Ích Châu.

------------ --------

Hôm nay ngoài doanh có một thanh niên áo trắng, lưng đeo ngân thương, cưỡi một con tuấn mã tới bái phỏng Lưu Bị.

Người này tự xưng là Triệu Vân, trước là tiểu tướng dưới trướng của Công Tôn Toản, sau khi Công Tôn Toản bị Viên Thiệu tiêu diệt thì Triệu Vân lưu lạc nhiều nơi.

Nghe tin Lưu Bị là sư đệ của Công Tôn Toản nên tìm tới bái phỏng.

Có điều lúc tới nơi thì hắn không gặp được Lưu Bị, chỉ gặp được một phó tướng là Ba Lượng, cùng một người khác là Lữ Bố.

Lữ Bố thấy Triệu Vân mặt mày góc cạnh, ăn nói thẳng thắn, lại đeo một thanh trường thương ở sau lưng. Lâu ngày chưa được đánh nhau, nổi máu so tài, mới tiến lại gạ gẫm Triệu Vân làm một kèo "luận bàn".

Ba Tài thấy vậy giới thiệu Lữ Bố với Triệu Vân, : "Đây là Lữ Bố - Lữ Phụng Tiên, đệ nhất võ tướng trong toàn hiên hạ. Ha ha ha."

Lữ Bố quay người trợn mắt với Ba Tài, sau đó thanh minh : "Cái gì mà đệ nhất, không phải bị Tam tướng quân dăm ba chiêu thu thập sao? Bố nào dám mở miệng xưng mình là võ lực đệ nhất." Triệu Vân thân là võ tướng , bấy lâu chưa gặp được đối thủ, nay nghe nói vậy trong lòng cũng ngứa ngáy. Hắn gật đầu nói : "Đã vậy thì mong Lữ tướng quân chỉ giáo mấy chiêu." Lữ Bố xách Phương Thiên Họa Kích ra sân tập, nhìn Triệu Vân đang đứng đối diện nói : "Mấy hôm nay Bố trên phương diện võ công có chút lĩnh ngộ, nếu có thiếu sót gì, còn mong Triệu tráng sĩ bỏ quá cho." Triệu Vân thi lễ, không nói không rằng, xách thương lao tới. Bộ pháp uyển chuyển, không chút sơ hở.

]

Xuất thương như cao bồi rút súng, nhanh như chớp đâm về phía vai trái của Lữ Bố.

Lữ Bố sắc mặt nghiêm túc, thầm than người này lợi hại. Võ lực không kém gì mình trước kia.

Nghiêm túc đối đãi, hai tay nắm lấy cán Kích, quạt ngang phá giải, tiện thế chém xuống hai bàn tay cầm thương của Triệu Vân.

Triệu Vân thấy chiêu của mình bị hóa giải, đối phương lại phản công chém tay, không nhanh không chậm, tay trái buông ra, tay phải nắm lấy đế thương, tiếp tục tay phải buông ra, tay trái nắm thương.

Hóa giải xong xuôi đòn phản công của Lữ Bố, hắn vẩy ngược mũi thương, hướng về vai phải của Lữ Bố.

Thấy thế Lữ Bố cũng không kém, buông tay trái khỏi cán kích, tay phải nắm chắc, nhấc đuôi thanh kích lên, hướng sang ngang, chặn lại đòn công của Triệu Vân.

Hai người đối luyện khá hay, huynh tới chiêu nào, ta phá chiêu đó, ta phản công, huynh phá giả. Đánh như vậy được hơn 50 hiệp, thấy đã hết chiêu để chơi, hai người tách ra.

Lữ Bố cười nói : "Võ lực không tệ, rất không tệ. Triệu tráng sĩ hôm nay tới là muốn bái nhập dưới trướng của chủ công?"

Triệu Vân mỉm cười gật đầu nói : "Triệu Vân trước hiệu lực dưới trướng của Công Tôn tướng quân, sau khi ngài ấy mất thì ta lưu lạc khắp nơi, tình cờ nghe được Công Tôn tướng quân có một sư đệ là Lưu Bị, Lưu Huyền Đức nên mới tới đây bái phỏng.

Nghỉ một nhịp hắn nói tiếp : "Ta còn cần thời gian để xem xét tính tình của ngài ấy, nếu ngày ấy đúng như lời dân chúng vẫn ca ngợi thì ta nguyện ra sức hiệu lực." Lữ Bố cười khà khà nói : "Chủ công thương dân như con, ngươi cũng thấy, Ích Châu này dưới sự cai quản của ngài ấy, trật tự an ninh, dân chúng ấm no, còn có của dư để dành." Ba Tài cũng nói thêm vào : "Chúa công là người như thế nào ta và huynh đã được biết, Triệu tráng sĩ đây còn chưa được gặp ngài ấy lần nào, không biết là chuyện đương nhiên." Hắn nói tiếp : "Trời cũng đã muộn, chắc chúa công hôm nay không về, ngài ấy đi ra ngoài gặp một vị tên là Khổng Minh tiên sinh, ngày mai hẳn sẽ về tới nơi. Nếu Triệu tráng sĩ không chê, chúng ta nguyện cùng tráng sĩ dùng một bữa cơm, không biết ý của tráng sĩ thế nào?" Triệu Vân cũng không khách khí, nói : "Đã vậy, từ chối là không phải phép, Vân làm phiền nhị vị tướng quân khoản đãi vậy."

Ba người cười ha ha vào trong doanh trướng. --------- - ----

Đến tối, bốn người Lưu Bị về đến địa giới Ích Châu, thấy sắc trời đã tối mù, Lưu Bị cũng không muốn mò mẫm trong đêm, hắn nói : "Chúng ta xin tá túc qua đêm trong một nhà dân, sáng mai lại lên đường." Nói xong hắn dẫn mọi người đến một căn nhà lợp ngói gần đó, gõ cửa nói : "Trong nhà có ai không, chúng tôi là khách qua đường, hôm nay trời đã muộn, xin phép được tá túc một đêm, sáng mai sẽ rời đi." Trong nhà vọng ra tiếng của một lão giả, ông lão nói : "Ra đây, ra đây."

Bốn người thấy một ông lão, râu tóc bạc phơ, tay chống một cây trượng, trên miệng treo một nụ cười hiền lành.

Lão giả nói : "Mời các vị vào, hàn xá cũng không rộng rãi, trong nhà còn hai buồng trống, cũng đủ cho bốn người các vị ngủ một đêm."

Nói xong chỉ chỉ các lán bên cạnh, ý bảo chỗ để ngựa, sau đó lão giả đi vào nhà.

Lưu Bị liếc mắt ám chỉ cho Trương Phi dắt ngựa, rồi đi theo sau cười nói : "Nhà của lão cũng rộng quá chứ, thế trong nhà có ai ở chung với lão không?"

Lão giả vừa đi vừa nói : "Trong nhà còn có một cô con dâu với thằng cháu nội, con trai tôi thì đi lính cho Lưu Huyền Đức."

Nghỉ một hơi, lão giả nói tiếp : "Từ ngày Huyền Đức công về nắm quyền ở Ích Châu, cuộc sống của dân chúng chúng tôi tốt hơn nhiều lắm, được ăn no, mặc ấm, có quần áo mới để mặc, đêm ngủ không phải khóa cửa. Ngài ấy là một vị châu mục đáng kính." Nói xong, lão quay đầu tủm tìm nhìn bốn người nói : "Ta xem bốn vị cũng là thanh niên trai tráng, không biết có nguyện ý xuất lực giúp ngày ấy một tay không, lương ngài ấy trả rất tốt nha." Gia Cát Lượng tò mò hỏi : "Lương đi lính tốt lắm sao?"

Lão giả cười nói : "Lương của thằng con tôi, 1 tháng 10 lạng bạc, thừa cho cả nhà ăn uống no đủ, còn thưởng thêm nếu hoàn thành tốt công tác nữa, tháng vừa rồi nó được thưởng thêm 2 lạng." Nói xong bùi ngùi nói : "Trước đây nghèo đói khốn khổ, cũng chỉ cầu mong có một bữa ăn no, bây giờ con nít ăn không có thịt là không chịu ăn. Được nuông chiều quá, hư mất thôi." Nói xong lão cười ha hả nói : "Thế nào, quyết định đi lính chứ, Huyền Đức công là minh chủ hiếm thấy trên đời, không thể gặp được người nào tốt hơn ngài ấy đâu." Lưu Bị ở sau gãi gãi gáy cười khà khà. Còn Gia Cát Lượng thì nhìn hắn trợn mắt, sau đó nói thầm : "Bại gia tử, 1 tháng 1 người lính được 10 lạng bạc, lại còn có thưởng thêm. Thế thì bao nhiêu tiền cho đủ?" Trương Phi ở bên trợn mắt nói nhỏ với Gia Cát Lượng, : "Tiền tài lương thực đại ca ta không thiếu, ngươi không cần lo, chỉ cần bày binh bố trận đánh cho thắng, mau chóng thống nhất thiên hạ là được. Ngươi quên huynh ấy là ai rồi sao?" Gia Cát Lượng vỗ vỗ đầu, nói : "Ấy chết, quên mắt, haha."

------- ----

Tối hôm đó, Gia Cát Lượng - Lưu Bị ngủ ở một buồng, Trương Phi - Quan Vũ nằm ở buồng đối diện.

Lưu Bị với Gia Cát Lượng bàn bạc một đêm, thống nhất sẽ làm thịt Trương Lỗ ở Dĩnh Châu bên cạnh trước, sau đó sẽ tiến thẳng tới Lương Châu của Mã Đằng - Hàn Toại.

Lưu Bị đoán, gần đây sẽ có giao tranh giữa Tào Tháo và Viên Thiệu, dù sao, hai tên này đã ngứa mắt nhau từ lâu, trước sau gì cũng đánh nhau to ở Quan Độ.

Chờ lúc hai tên này mang hết binh lực đi oánh nhau, thì mình sẽ làm một mẻ, hốt trọn gói hai châu Dĩnh - Lương. Hắn đã có 3/4 đất Thục trong tay, chỉ còn lại Kinh Châu của Lưu Biểu, ít lâu sau đó, lão già khọm này cũng sẽ bị Quách Thái giết để lên nắm quyền. Lúc đó hắn xua quân qua làm thịt nốt là xong.

Sớm hôm sau, Lưu Bị qua buồng của Trương Phi - Quan Vũ, đá đít 2 tên này dậy, sau đó cáo biệt lão giả, đưa cho lão 4 lạng bạc, nói là tiền mướn phòng, sau đó mặc kệ lão có nhận hay không, lên ngựa rời đi.

Để lại lão giả một mình ngơ ngác cầm 4 lạng bạc đứng đó, thấy bốn người đã đi, lão giả cười cười đi vào trong nhà.

-------- ------

Lưu Bị về tới phủ thành chủ thì cũng đã gần trưa, do kỵ thuật của Gia Cát Lượng hơi kém, nên tốc độ không nhanh.

Về tới nơi thay quần áo ra sảnh hỏi chuyện Ba Tài và Lữ Bố, gần đây có gì xảy ra khi hắn vắng mặt hay không. Tiện thể cũng giới thiệu Gia Cát Lượng với hai người này luôn.

Vào sảnh, thì thấy có một thanh niên anh tuấn cũng ngồi ở đó, hơi kinh ngạc một chút, Lưu Bị hướng về Triệu Vân cười hỏi : "Vị này là?"

Triệu Vân đứng lên thi lễ nói : "Tiểu sinh là Thường Sơn - Triệu Vân, tự Tử Long. Nghe nói ngài là sư đệ của Công Tôn tướng quân, Vân mạo muội đến xin bái phỏng, mong ngài thứ lỗi." Nghe giới thiệu là Triệu Vân, Lưu Bị mừng lắm, ý cười đầy mặt nói : "Là Triệu Vân sao, được được, ngươi đến lâu chưa, 2 tên đầu gỗ này có thiết đãi ổn thỏa chứ, có gì khúc mắc cứ nói với ta, ta đòi lại công đạo cho." Triệu Vân thấy Lưu Bị nhiệt tình như vậy thì cũng vui vẻ, cười nói : "Không có, không có, hai vị tướng quân đối với Vân rất tốt, không có gì không tốt cả." Lưu Bị gật đầu, : "Vậy thì được, nếu bọn chúng dám cậy thế võ lực cao ăn hiếp ngươi, cứ nói cho ta biết, ta giáo huấn 2 tên này cho. Hừ."

Hai người nghe vậy thì rụt cổ lại, Ba Tài cười nịnh nọt nói : "Đâu có, đâu có, hắc hắc."

Lưu Bị nghiêm giọng nói : "Không có là tốt, với đồng bạn không được ỷ thế ăn hiếp, với kẻ thù thì không được nhân nhượng, khoan dung với kẻ địch là tự xẻo một miếng thịt trên người của mình, biết chưa?" Hai người "vâng" một tiếng, sau đó viện cớ chuồn mất, như kiểu hài tử trốn phụ huynh vậy.

Lưu Bị nhìn Triệu Vân nói : "Ta cũng không dài dòng, Tử Long hôm nay tới đây mục đích chính là gì?"

Triệu Vân cười nói : "Vân đến là để xin gia nhập dưới trướng Huyền Đức công, còn mong ngài tác thành cho ta."

Tướng : Triệu Vân Chỉ số cơ bản - Chỉ Huy : 100 - 3.3 - Võ Lực : 103 - 3.3 - Trí Lực : 89 - 3.0 - Dẫn Binh : 50.000

Bạn đang đọc Mang Theo Phần Mềm Hack Xông Pha Thiên Hạ của ღNhất✬Ngôn✬Kinh✬Thiênღ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chang
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.