Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Bị tính toán

Phiên bản Dịch · 2154 chữ

Lưu Bị vui vẻ về nhà, dù sao mục tiêu hôm nay của hắn cũng chỉ là quan sát kĩ càng điện Ôn Đức mà thôi, tạo thế cho ngày mai, ngày trọng đại, đánh dấu một bước đầu tiên của hắn trong loạn thế Tam Quốc này.

Sớm hôm sau, ngày rằm tháng tư cuối cùng đã đến. Khi cơn cuồng phong nổi lên ngoài điện, đó chính là lúc con rắn xanh to lớn trên xà ngang của cung điện rơi xuống ngai vàng. Dọa Linh đế một hồi.

Các quan viên vào chầu như bình thường, không ai để ý đến Lưu Bị, dù sao hắn vẫn chỉ là quan ngũ phẩm mà thôi, chưa đủ cân lượng để lọt vào tầm mắt của mấy vị quan lớn nhị phẩm, nhất phẩm.

Lưu Bị chọn chỗ, ngồi chợp mắt, dù sao, tối qua hắn quá hưng phấn, nên không ngủ được.

Được một canh giờ, hắn giật mình tỉnh dậy. Một cơn gió mát mẻ thổi qua, hắn ghé mắt nhìn ra ngoài cửa điện, một đám mây đen đang dần dần tiến đến. Cơ hội của ông đây rồi, hắc hắc.

Xoa xoa mặt, tỉnh táo nhìn lên cây xà ngang phía trên ngai vàng, con rắn đã hiện, nó to lắm, chí ít cũng phải dài đến 5m chứ không đùa.

Đức vua vẫn nhàm chán ngồi nghe tấu chương.

Một cơn gió to thổi đến, kém theo là một đám lá bay vào trong điện.

Trương Nhượng thính lực không tệ, nghe thấy trên đầu có động ngẩng lên nhìn. Không nhìn thì thôi, vừa thấy trong lòng kinh hãi. Không chút do dự, miệng hô to “Hộ giá”, nhanh chóng lao về phía Linh đế.

Lính đế vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nghe “Bịch” một tiếng, kinh hãi quay đầu lại nhìn.

Hắn hoảng sợ “ối” lên một tiếng, ngã nhào về phía Trương Nhượng.

Quan viên cũng hoảng rồi, một con rắn xanh to lớn đang quấn trên ngai vàng, thi thoảng lè cái lưỡi đỏ lè ra đe dọa đám quan viên.

Không ai mang theo vũ khí vào điện, binh lính ở ngoài nghe trong điện ồn ào, vội vội vàng vàng nhập điện hộ giá.

Không kẻ nào dám liều mạng đấu với con rắn độc lớn hơn 7m này, một chút sơ sẩy thôi là toi mạng.

Lưu Bị tiến lên, thò tay về phía một tên hộ vệ, rút lấy bội kiếm của hắn. Thận trọng tiến về phía con rắn.

Mọi người hồi hộp xem diễn biến, dù sao, yêu thú như vậy, không dễ dàng bị chinh phục.

Rắn xanh cảnh giác nhìn về phía Lưu Bị, nó cảm nhận được mùi nguy hiểm.

Nó cũng không ngại ngùng, bò xuống ngai vàng, thận trọng tiến về phía Lưu Bị, nó ngửi thấy mùi uy hiếp từ kẻ này, rất lâu rồi nó không cảm nhận được uy hiếp, vậy mà hôm nay lại cảm thấy sự uy hiếp từ một đứa nhóc vắt mũi chưa sạch, thật là lạ.

Lưu Bang chém Bạch Xà lên ngôi, hắn Lưu Bị hôm nay quyết chém Lục Xà lập chí.

Lưu Bị cách con rắn còn khoảng 4m. Người và rắn bốn mắt nhìn nhau tóe lửa tình... ách, à nhầm, tóe lửa thôi.

Cả hai thận trọng đánh giá lẫn nhau.

Con rắn này đã có 2 chiếc vảy lớn ở 2 bên phía trên đầu. Xem ra nó cũng không phải dạng vừa, đã chuẩn bị lột xác thuế biến thành Giao Long.

Bên ngoài, Linh đế cùng với quan viên, binh lính, hồi hộp xem biến. Màn so đấu này không thể bỏ lỡ.

Yêu thú bậc này da dày vảy cứng, kịch độc kinh người. Một cái chạm nhẹ thôi cũng có thể mang tới vết thương chết người, không thể không thận trọng.

Lưu Bị tự thân võ lực kinh thiên (320), hắn cũng không sợ một con rắn như thế này, đến lão hổ 100-200 tuổi hắn còn không sợ chứ nói gì đến con Rắn chưa hóa Giao như thế này.

Hắn muốn diễn một vở “Nhân Thú Cuồng Hoan” ách, lại nhầm, “Nhân Thú Tử Chiến” cho mọi người xem. Nếu vở kịch này thành công, hắn sẽ được thêm một cái danh hiệu khác ngoài “Hán Thất Tông Thân”.

]

Khi Lưu Bị còn đang mải mê suy nghĩ xem người ta sẽ cho hắn danh hiệu gì, rắn lớn động.

Thấy đối thủ trước mặt hai mắt vô thần, nó biết hắn phân tâm. Chớp lấy thời cơ, ra đòn chớp nhoáng, thu người phóng tới. 4m khoảng cách chỉ trong tích tắc bị nó san bằng, há mồm cắn tới.

Lưu Bị thấy đại xà xông tới, thoát ra khỏi trạng thái YY. Ngay lập tức, đạp mạnh chân trái né người sang bên phải, tay trái quất ngang, tay phải cầm kiếm chém “nhẹ” về phía con rắn.

Nói là chém “nhẹ” nhưng mà cũng không hề nhẹ, một tiếng “Keng” rất lớn vang lên. Cảm tưởng như 2 thanh binh khí va vào nhau vậy.

Mãng xà thấy đối thủ né được, còn chưa kịp kinh ngạc, nó đã cảm thấy sự đau đớn từ nhát chém của Lưu Bị. Đến đây thì nó biết, tên này không dễ xơi. Thoái ý đã có, không chút do dự tung hỏa mù để lui đi.

Mọi người ở ngoài chỉ thấy rắn lớn há miệng, nhanh như chớp lao đến phía Lưu Bị.

Vồ hụt, sau đó Lưu Bị phản đòn, chém ngang thân. Có điều nhát chém này của Lưu Bị chỉ có thể lưu lại mấy cái vảy của nó mà thôi, không dẫn đến tổn thất gì quá lớn.

Thiên đại Yêu Xà.

Đây là kết luận mà đại đa số người có mặt trong điện Ôn Đức ngày hôm nay đưa ra.

Rắn lớn bỗng nhiên quay ngoắt người há rộng miệng, để lộ 2 cái răng nanh trắng hếu nhọn hoắt, to đùng. Phun ra một luồng nọc vàng ố về phía Lưu Bị.

Lưu Bị nhanh chóng lăn người né đi. Lợi dụng thời gian Lưu Bị lăn người tránh đòn, con rắn quay ngoắt lại, cấp tốc bò về phía sau ngai vàng, ý định muốn trốn.

Dù sao thì nó ở lại đánh cũng không chắc sẽ thắng được Lưu Bị, cho dù thắng cũng không ngon ăn gì, chuồn là tốt nhất.

Lưu Bị thấy đại xà muốn đi, hắn cũng không có ý ngăn trở. Con rắn này rất tinh ranh, hắn cũng không muốn truy cùng diệt tận. Dù sao, mục tiêu xả thân cứu chúa hôm nay cũng đã đạt thành.

Thấy mãng xà rời đi, mọi người trong điện như trút được gánh nặng, thở dài một hơi khoan khoái.

Trương Nhượng lên đến chức này cũng không phải chỉ nhờ may mắn, hắn tỉnh lại đầu tiên. Quỳ mọp xuống, nói to : “Xà tinh đã bị đánh lui, Hoàng thượng uy chấn thiên hạ, Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

Đám người cũng không có ai ngu ngốc, nhanh chóng quỳ xuống đồng thanh hô : “Vạn tuế” liên miệng.

Linh đế thấy đại xà bị đánh lui, trong tâm cũng rất vui vẻ, lời ngon ngọt nghe rất lọt tai, cười lớn một hồi.

Giải tỏa xong, mọi người quay lại vị trí.

Linh đế ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, cười nói : “Trẫm hôm nay hữu kinh vô hiểm, lại được quan sát một trận so tài có một không hai giữa người và yêu thú, rất hài lòng. Lưu Bị tiến lên lĩnh chỉ.”

Lưu Bị bước ra, dõng dạc nói : “Thần, Lưu Bị tiếp chỉ.”

Linh đế nói : “Lưu Bị có công hộ giá lúc nguy cấp, xét thấy tài năng hơn người, nay trẫm phong Lưu Bị làm Võ Đình Hầu, thực ấp trăm hộ, ban thưởng thiên kim.”

Lưu Bị mừng rỡ nói : “Thần, tạ chủ long ân, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

Văn võ bá quan cũng không có ai phản đối, dù sao, võ lực của Lưu Bị đã được phô diễn ra hết, không ai không phục.

Hôm sau, Lưu Bị mua một phủ đệ ở phía thành nam, dù sao, hắn cũng đã là Hầu tước, không thể cứ bám lấy Lư Thực mãi được.

Lưu Bị dọn về phủ đệ mới, tiếp tục chăm chú đối ứng, chuẩn bị đối ứng với cơn lụt lớn chuẩn bị diễn ra.

3 ngày liên tiếp sau đó, mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đoàng, không chút ngơi nghỉ.

Rất nhiều nhà dân bị thổi bay mái, mưa lũ ngập lụt rất nhiều nơi.

Lưu Bị dẫn theo hơn trăm gia đinh đi cứu tế nạn dân, hắn có vô hạn tài nguyên, nên lương thực với hắn chẳng là gì cả.

Hắn cho người ra ngoài thành, lập một ít trạm cứu tế, phân phát quần áo và cháo nóng cho nạn dân.

Dân chúng vừa mất nhà cửa, không nơi nương tựa, nghe được có người mở trạm cứu tế , cho ăn cho mặc miễn phí, nhanh chóng tụ tập lại để “nghỉ ngơi hồi sức”.

Lưu Bị cũng không ngốc đến mức bô bô tuyên bố các trạm cứu tế này là của hắn lập ra để cứu giúp nạn dân. Hắn cho người tuyên truyền, đây là các trạm cứu tế của “Hoàng gia” lập ra để cứu giúp con dân trong tai nạn lần này.

Dân chúng nghe được mừng lắm, trăm người trăm miệng “đội ơn Hoàng Thượng”, “Hoàng Thượng nhân đức”, “Hoàng Thượng yêu dân như con”.

Cuối mỗi ngày, hắn còn cho người phân phát mỗi nạn dân 10 lạng bạc, cho người tuyên truyền, nói là “Xét thấy rất nhiều nhà cửa bị phá, đây là chút kinh phí Hoàng gia phát ra để con dân xây dựng lại nhà cửa.”

3 ngày cứu tế, mỗi ngày 10 lạng, 30 lạng bạc cũng thừa đủ để bách tính xây dựng lại nhà cửa.

Liên tiếp những cứu trợ thiết thực được làm ra, bách tính vừa nếm trải nỗi đau mất nhà, mất gia sản.

Người người nước mắt tuôn rơi, quỳ xuống, đa tạ ân điển của Hoàng Thượng.

Lưu Bị làm chuyện này một phần là động lòng trắc ẩn, cứu giúp thật tâm. Một phần cũng là có tính toán riêng, hắn muốn tìm cớ chuồn khỏi nơi thị phi này, dù sao hắn cũng không rỗi hơi mỗi ngày đều phải vắt óc ra đối ứng.

Gần vua như gần cọp, hắn cũng không muốn chỉ vì vài câu nói hay động tác không hợp ý vua mà bị lôi ra chém đầu.

Tin vui “đã khắc phục sự cố sau con bão lụt” truyền đến tai Linh đế, sau đó là tin hàng trăm hàng ngàn người tụ tập quỳ ở ngoài Hoàng Cung để tạ ơn ân điển của Hoàng Thượng truyền tới.

Lưu Bị cũng không quên “bôi trơn” cho Thập Thường Thị, nên chuyện hắn “tự thân chấp hành lệnh cứu tế nạn dân của Hoàng gia” rất nhanh đến tai của Linh đế.

Linh đế vui vẻ, cười không ngậm được miệng, liên tục khen Lưu Bị hiểu chuyện, rất hiểu nỗi lo của hắn.

Sau 4 ngày, cơn bão qua đi.

Mặt trời ló rạng, văn võ bá quan theo lệ lại lên triều.

Linh đế bước vào điện Ôn Đức. Ngồi xuống, chậm rãi nhìn qua toàn thể văn võ bá quan trong triều. Hắn nói : “Đợt tai nạn này, mưa to làm ngập lụt kéo dài, gió lớn làm đổ nhiều nhà dân. Rất nhiều con dân của trẫm mất nhà cửa, Trẫm rất phiền lòng, cũng may, trẫm đã truyền lệnh cho Lưu Bị đi cứu tế nạn dân. Hắn cũng không phụ lòng trẫm, đội mưa đội gió đi cứu tế nạn dân. Mang ân đức của trẫm truyền khắp thiên hạ.”

“Võ Đình Hầu Lưu Bị đâu.”

Lưu Bị không nhanh không chậm tiến ra, thi lễ nói to “Có thần.”

Linh đế cười hỏi : “Theo thông lệ, có công thì thưởng, có tội phải phạt, nay khanh lập được công lớn, muốn trẫm thưởng gì nào?”

Lưu Bị hắng giọng nói lớn : “Thần nào có lập được công gì, thần cũng chỉ theo lệnh của Hoàng Thượng mà làm, có chút khổ cực nhưng cũng không sao.”

Hắn nói tiếp : “Thần thân là Hán thất tông thân, chưa làm ra được nhiều cống hiến cho Hán thất, nay thấy biên hoang liên tục bị quấy phá, thần xin Hoàng Thương cho phép thần tiến về biên hoang dẹp tan quẫy nhiễu.”

Bạn đang đọc Mang Theo Phần Mềm Hack Xông Pha Thiên Hạ của ღNhất✬Ngôn✬Kinh✬Thiênღ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zenezn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.