Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta chỉ là một chưởng môn bình thường mà thôi .

Phiên bản Dịch · 2705 chữ

" Chưởng.... chưởng môn ... người này ... cũng là thích khách sao hả ? " Lý Trạch Dương mặt mày tái mét nhìn thi thể lắp bắp .

Không chỉ đệ tử của hắn mà ngay cả Diêm Sở cũng vậy , sắc mặt hắn vô cùng khó coi .Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên họ thấy người chết hơn nữa tử trạng lại vô cùng thê thảm , máu thịt be bét . Diêm Sở nuốt nước bọt cái ực cố gắng thích ứng với tình hình .

Mục Thanh Thiển tung người xuống ngựa đến bên cạnh thi thể nhìn nhìn ngó ngó rồi la lên :

" Cường Sâm sư đệ ! "

" Sư tỷ , có chuyện gì ? " Cường Sâm lon ton chạy đến .

" Giúp ta lật cái thi thể này lại . "

Cường Sâm hì hục lôi thi thể tả hộ pháp lên rồi lật lại. Vì hắn từ trên cao rơi xuống nên dính chặt vào mặt đất , Cường Sâm phải phí sức chín trâu hai hổ mới lôi được thi thể lên . Mục Thanh Thiển rút ra một tấm khắn lụa quấn lấy tay mình rồi lục lọi sờ soạng thi thể một hồi lấy ra một tấm lệnh bài .

" Đây là Hộ Pháp Lệnh của Xích Hồng Môn . Chưởng môn ! Người này là hộ pháp của Xích Hồng Môn ! " Mục Thanh Thiển lạnh giọng nói .

Con mẹ nó , quả nhiên là phái người theo dõi ta . Xem ra lão già khốn khiếp Kỳ Quân kia vẫn không từ bỏ ý định . Diêm Sở liền đem ánh mắt dời đến đám người Thính Vũ Các đang run rẩy quỳ ở đó . Đám người này nhất thời lạnh sống lưng , mồ hôi đổ đầy đầu . Phản kháng sao ? Ha ha ha ... Diêm chưởng môn mạnh như vậy , phản kháng chỉ làm bản thân thêm thống khổ mà thôi .

Mục Thanh Thiển nắm chặt Hộ Pháp Lệnh nghiến răng nói :

" Thật không ngờ đám người tự xưng là danh môn chính phái lại là một đám trộm cướp . Chờ sau khi đến Hạnh Hoa Thôn ta sẽ báo tất cả việc này cho cha ta , nhất định phải đem đám người tâm địa bất chính này đuổi ra khỏi Vĩnh An Thành . "

Diêm Sở suy nghĩ một lúc rồi sử dụng Đại Đạo CHi Nhãn tìm hiểu tên cầm đầu đám người Thiên Vũ Các .

[ Lưu Nghiễm Sơn , đại trưởng lão của nhất phẩm môn phái Thiên Vũ Các . Tu vi Hóa Đan sơ kỳ . Bề ngoài vô hại nhưng nội tâm vô cùng âm hiểm xảo trá . ]

A ? Láo à ?

Diêm Sở vốn đã định buông tha cho Lưu Nghiễm Sơn , nhưng mà hệ thống đã nhận định như vậy thì chẳng còn lý do gì bỏ qua được nữa . Nhưng mà đối thủ có ba mươi mấy ngươi , nếu xuất thủ thì chưa hẳn có thể giải quyết toàn bộ một lúc , rất có thể sẽ đưa người của mình vào tình thế nguy hiểm a .

" Lưu trưởng lão ! " Diêm Sở bỗng kêu lên .

Lưu Nghiểm Sơn thoáng sững sờ rồi lắc đầu cảm thán . Diêm Sở đã biết được mai phục thì cớ gì không biết tên hắn chứ ? Thế là hắn chắp tay nói :

" Diêm chưởng môn ! Mong giơ cao đánh khẽ a "

" Thực ra thì Lưu trưởng lão làm người như thế nào bổn tọa cũng nghe nói qua một chút . Bổn tọa cảm thấy Lưu trưởng lão cũng không giống với đám người tâm thuật bất chính kia ... "

" Hổ thẹn , hổ thẹn ! Thật là khiến ta ngại ngùng ! " Lưu Nghiễm Sơn đại hỷ nói .

" Tu đạo là tu tâm , độ nhân chính là độ mình . Phật pháp có nói phóng hạ đồ đao lập địa thành phật . Diêm Sở ta nguyện ý tin tưởng cách làm người của Lưu trưởng lão , cho các ngươi một cơ hội để hối cải làm người . Chỉ là không biết Diêm Sở ta tin đúng người hay không chứ hả ? "

" Nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của Diêm chưởng môn . " Lưu Nghiễm Sơn vội vàng nói .

" Được lắm ! Các ngươi đều đứng lên cả đi . " Diêm Sở khoát tay nói .

Mục Thanh Thiển khẽ nhướng mày , nàng cảm thấy không nên dễ dàng buông tha cho đám người này như vậy . Nhưng mà đây đã là ý của chưởng môn thì thân là đệ tử , nàng cũng không tiện can thiệp .

Lưu Nghiễm Sơn thở phào đứng dậy thì Diêm Sở nói tiếp : " Lưu trưởng lão ! Bổn tọa tin tưởng ngươi nhưng mà đám đệ tử sau lưng ta chỉ vừa mới bước ra giang hồ , tâm lý yếu ớt còn đang rất lo sợ . Chẳng hay .... các ngươi có thể đứng xếp hàng lại bên đường để đệ tử của ta đi qua được chăng ? "

" Đương nhiên là được ! Tự nhiên , tự nhiên ! " Lưu Nghiểm Sơn vồn vã nói rồi quay đầu lại quát lên : " Tất cả tấp vào lề , xếp thành hàng một nhường đường cho Diêm chưởng môn ! "

Đường đi trong rừng , một bên là sông , một bên là rừng tùng . Đám người Thiên Vũ Các lập tức lùi lại xếp thàng hàng ngang dọc theo rừng tùng , không khí vô cùng nhộn nhịp như dọn nhà ngày Tết .

" Diêm chưởng môn ! Mời ! " Lưu Nghiễm Sơn cúi đầu dang tay khoa trương nói .

" Đa tạ ! Nhưng mà bổn tọa còn có chuyện muốn nói . " Diêm Sở cười nhạt . " Nếu là một chưởng môn bình thường khác e là sẽ vì an toàn của đệ tử mình đem toàn bộ đám người các ngươi giết sạch ..... "

Lưu Nghiểm Sơn vô cùng căng thẳng vội nói : " Diêm chưởng môn cũng là người phi phàm .... ân tình này tại hạ nhớ kỹ trong lòng , vài ngày sau nhất định sẽ đích thân đến Kinh Lôi Phái dâng lễ cảm tạ . "

Lưu Nghiễm Sơn nghĩ rằng Diêm Sở đang muốn kiếm chác chút đỉnh nên lập tức đáp ứng . Hơn nữa hắn cho rằng khi thoát được lần này , sẽ trở về liên hợp mấy tông môn lại , đem Kinh Lôi Phái tiêu diệt một lần gọn gàng .

Bất chợt Diêm Sở lấy ra Mặc Ảnh Kiếm , hai đạo kiếm quang lóe lên . Lưu Nghiễm Sơn đầu thân tách rời , trên mặt vẫn còn vương lại nụ cười giả tạo . Không chỉ có Lưu Nghiễm Sơn mà tất cả đám người Thiên Vũ Các đang đứng thành một hàng lập tức bị kiếm quang quét qua , một loạt đầu người rơi rụng .

" Ức .... " Lưu Nghiễm Sơn khóe môi mấp máy như đang muốn chất vấn tại sao giết hắn , hai mắt hắn trừng trừng oán hận không tan .

" Thật xin lỗi ... ta vốn là một trong những chưởng môn bình thường đó nha . " Diêm Sở thu hồi Mặc Ảnh Kiếm lạnh nhạt nói .

Con muội nó chứ , còn mày là lão tử thông minh lừa các ngươi đứng xếp hàng lại . Chứ nếu để các ngươi đứng lộn xộn thì đúng là một kiếm không thể giải quyết tất cả được . Vậy mới nói , xếp hàng quả thật là một chuyện tốt nên phát huy !

Trên mặt đất trong lúc nhất thời xuất hiện thêm ba mươi mấy thi thể không đầu , máu me ướt đẫm mặt đất chảy thàng dòng dính vào chân đám đệ tự khiến cho đám trẻ trâu mới ra khỏi nhà lần đầu tiên thi nhau nôn ói .

" Tất cả mở to mắt ra mà nhìn đi hả . Đây là tiên lộ mà các ngươi tranh nhau để tiến vào đó ! " Diêm Sở cố nén cảm giác nhờn nhợn trong cổ họng , tranh thủ nắm lấy cơ hội giáo dục chúng sanh : " Thế giới tu tiên vô cùng tàn khốc , hỗn loạn . Nhưng tại sao chúng ta lại không chút do dự , dứt khoát bước lên con đường này chứ hả ? Lý Trạch Dương ! Ngươi nói xem ! "

Lý Trạch Dương tái mét mặt mày , cắn răng nói : " Vì trường sinh! "

" Ha ha ha ... vì trường sinh sao ? Chỉ vì trường sinh thôi sao ? " Diêm Sở cười lạnh . " Một con đường ngập tràn máu tươi , giết chóc thì ngươi có sống ngàn vạn năm cũng có ý nghĩa gì chứ ? "

Lý Trạch Dương nhất thời nghẹn họng .

Diêm Sở chỉ tay lên trời quát lớn :

" Tu tiên ! Đấu với người , đấu với thiên , đấu với địa . Đấu để minh bạch , đấu để không thẹn với lương tâm . "

Oanh !

Lời của Diêm Sở như một đạo sấm sét nổ giữa đầu đám đệ tử . Vốn dĩ tất cả còn đang mê man không biết phương hướng tu tiên thì ngay lập tức đã thấu hiểu tất cả , Mục Thanh Thiển cũng như ngộ ra gì đó , dị sắc biến đổi liên tục trong mắt nàng .

" Đa tạ chưởng môn dạy bảo ! Đệ tử sẽ khắc cốt ghi tâm , vĩnh thế không quên ! " Lý Trạch Dương đột nhiên quỳ xuống .

Đám đệ tự ào ào ngộ ra lập tức quỳ xuống thi lễ .

" Bổn tọa hỏi lại lần nữa ! Các ngươi tu tiên vì cái gì ? "

" Đấu phá thương khung! " Lý Trạch Dương mấp máy môi rồi hô lớn .

Diêm Sở : " ...... "

Lý Trạch Dương .... tiểu tử ngươi là mới xuyên qua sao hả ?

Nhìn đám đệ tử bình ổn tâm thần trở lại , Diêm Sở thở phào nhẹ nhọm . Cũng còn may hôm nay không ăn sáng , nếu không thì nôn ói trước mặt đám đệ tử thì mất mặt chết mất .

" Được rồi ! Không nên dừng lại lâu ở đây . Tất cả lập tức khởi hành , nhanh chóng về Hạnh Hoa Thôn ! " Diêm Sở hô lớn .

Đám đệ tử lập tức ào ào động thủ đem một đống thi thể ném vào rừng , nhanh chóng dọn dẹp đường đi .....

" Trạch Dương , ngươi tới đây một chút ." Trên đường đi , Diêm Sở chợt gọi .

" Chưởng môn ! Có gì phân phó sao ? " Lý Trạch Dương lù lù xuất hiện .

" Hiện tại ngươi đang là Trúc Linh cảnh , có lẽ có thể ngự kiếm phi hành chứ hả ? Ngươi bay lên trời cảnh giới đi hả . Nếu có thích khách hay ai đó mai phục thì cũng kịp thời cảnh báo . " Diêm Sở nói .

Lý Trạch Dương gật đầu nhưng lại hỏi : " Chưởng môn ... ngài mạnh như vậy còn sợ thích khách xao ? Ngay cả lúc nãy Hộ pháp của Xích Hồng Môn trốn trong mây cũng bị ngài một phát bắn rụng .. "

Diêm Sở mặt đen như đít nồi , hắn tuyệt không thể nói thật là mình bắn bậy nhưng do vận khí quá tốt .

" Ta mạnh hay không chẳng lẽ ta còn không biết sao ? " Diêm Sở hừ lạnh . " Mọi thứ đều phải do ta tự làm thì ..... chẳng lẽ ta đi cầu xin các ngươi tu tiên sao hả ? "

" Chưởng môn ! Ta hiểu rồi ! Ngài muốn chúng ta phải tự lập a . " Lý Trạch Dương sợ hãi .

" Biết rồi còn không nhanh làm đi ? "

" Nhưng mà .... " Lý Trạch Dương khổ sở nói " Nhưng mà đệ tử chỉ vừa đột phá , còn chưa học qua ngự kiếm chi thuật . Không biết bay lên kiểu gì .... "

"............ "

Hay thật , được lắm ..... nguyên lai ngự kiếm phi hành cũng cần phải có bí kiếp , không phải đến Trúc Linh cảnh là có thể tự biết . Diêm Sở phất tay đuổi Lý Trạch Dương đi , xem ra con hàng này không giúp được gì rồi . Cũng không biết đám tôn tử Xích Hồng Môn kia đang núp ở đâu nữa ..... Thiên Vũ Các , Xích Hồng Môn ! Các ngươi đợi đấy , chờ lão tử đánh dấu thêm mấy ngày sẽ đến tận nơi đào ba thước đất sào huyệt các ngươi lên .

................

Phía sau rừng tùng , hữu hộ pháp loạng choạng bay về . Kỳ Quân trầm giọng hỏi :

" Hữu hộ pháp ! Đã có chuyện gì sao hả ? Tả hộ pháp đâu ? "

Hữu hộ pháp thở hồng hộc như chó chết một lúc rồi bi thương nói : " Tả hộ pháp... hức hức .... hức .... oa oa oa ... chết rồi ! Hú hú hú .... "

" Cái gì chứ ? Tả hộ pháo là Hóa Đan cảnh đó nha , trong Vĩnh An Thành này người giết được hắn chi có thể đếm trên đầu ngón tay , sao lại chết chứ ? " Kỳ Quân hoảng sợ nói .

" Ta cùng tả hộ pháp đang quấn quýt bên nhau ...à không đang cùng nhau núp trong mây theo dõi đám người Kinh Lôi Phái thì phát hiện có một đám người khác muốn đoạt con mồi của chúng ta . Nhưng mà không hiểu tại sao chúng lại quỳ xuống trước mặt Diêm Sở . Cùng lúc đó chợt Diêm Sở đưa tay lên trời , một ám khí bay ra ..... chúng ta chưa kịp phản ứng thì tả hộ pháp đã rơi rụng như chim trúng tên cắm đầu xuống đất .... "

" Ám khí ? Ám khí cỡ nào chứ ? " Kỳ Quân thắc mắc .

" Quá nhanh quá nguy hiểm ! Căn bản không thể thấy rõ ! " Hữu hộ pháp lắc đầu .

Kỳ Quân hít sâu một hơi , lòng không thể bình tĩnh . Hắn rất rõ ràng Diêm Sở vốn chỉ là một phế vật Tụ Khí cảnh sơ kỳ mà thôi . Trước đó thì dựa vào cực phẩm phi kiếm , giờ đây lại lòi ra một cái ám khí kinh thiên .

" Tên này ...cướp mộ tiên nhân sao chứ ? Sao trong tay hắn lại có nhiều bảo bối như vậy a ? " Kỳ Quân nghiến răng nói .

" Kỳ trưởng lão ! Ta thấy Diêm Sở e là không đơn giản như vậy đâu hả . Cho dù hắn có ám khí cực mạnh cũng không thể tùy tiện phát hiện ra chúng ta . " Hữu hộ pháp sợ hãi nói tiếp : " Hắn thả ta về chỉ sợ là muốn ta đem lời nhắn cho ngươi .... chúng ta đừng nên đối nghịch với Kinh Lôi Phái nữa . "

Kỳ Quân không cam tâm cắn môi son nói : " Không ! Diêm Sở tuyệt đối không lợi hại như vậy đâu .Lập tức đem ngươi đuổi tận giết tuyệt là được rồi . Đưa tin làm gì cho vẽ vời lắm chuyện chứ ?

" Cũng phải a .... "

" Diêm Sở này chỉ có vẻ bề ngoài mà thôi . Hắn đang dựa vào bảo bối trong tay giả thần giả quỷ . Nếu ngươi thực sự sợ hãi thì sẽ trúng kế hắn . " Kỳ Quân nói : " Đây là kỳ ngộ , là cơ hội của Xích Hồng Môn chúng ta . Diêm Sở càng lợi hại thì chứng tỏ bảo bối trong tay hắn càng nhiều , càng mạnh . Chỉ cần giết được hắn là tất cả sẽ thuộc về chúng ta . Tất cả nghe lệnh . Lặng lẽ theo sau Kinh Lôi Phái đến tông môn của chúng . Tuyệt không được manh động , tùy cơ ứng biến giết chúng không kịp trở tay ! "

Bạn đang đọc Mạnh Nhất Chưởng Môn Theo Đánh Dấu Bắt Đầu ( Dịch ) của Bất Hủ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.