Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Sĩ Thiên

Phiên bản Dịch · 876 chữ

Thanh âm vang lên, như ngọn đèn trong bóng đêm, đem ý thức Diêm Ninh đánh thức, Diêm Ninh kinh hỉ mà mở to mắt, liền phát hiện phía sau lưng Quách Văn Xương mơ hồ có một bóng người đang đứng.

"Người nào!" Quách Văn Xương sắc mặt biến đổi, đem cánh tay từ trong thân thể Diêm Ninh rút ra, một trảo đánh ngược ra phía sau.

"Đồ đệ của ta, chỉ ta mới có thể giáo huấn hắn, người khác nếu là dám động đến một cộng lông tơ của hắn, ta sẽ cho hắn hối hận khi xuất hiện trên cõi đời này!"

Thanh âm của Phương Sĩ Thiên nhàn nhạt quanh quẩn bên trong phòng bệnh, Quách Văn Xương như lâm phải đại địch, sắc mặt xanh tím.

Đúng lúc này, thân ảnh Phương Sĩ Thiên xuất hiện phía sau Quách Văn Xương, thời gian phảng phất nhưng đông đặc lại, Diêm Ninh rõ ràng nhìn thấy có 36 cây kim châm đang lâm không trôi nổi, từng cái bao quanh vào thân thể Quách Văn Xương!

Ngay sau đó, 36 kim châm liền hóa thành lưu quang, bay nhanh mà châm vào từng huyệt đạo của hắn ta.

"Cô hồn dã quỷ từ đâu ra, dám can đảm cùng ta đối nghịch!"

Quách Văn Xương hừ lạnh một tiếng, thân hình mập mạp bỗng nhiên co rút lại, lộ ra những đường gân xanh, những kim châm bay đến trên thân thể hắn, cọ xát tóe ra những tia lửa, lại không có biện pháp nào đâm thủng làn da Quách Văn Xương!

"Kim thi?" Phương Sĩ Thiên trố mắt mà nhìn, rồi sau đó khinh thường mà nói, "Không biết tự lượng sức mình!"

"Thử xem liền biết!" Quách Văn Xương đột nhiên phát lực, những kim châm dây dưa bên ngoài thân thể hắn bị đánh lui mất thước, môt lần nữa lại phiêu du trong khung trung.

Nhưng mà lúc này Phương Sĩ Thiên ra tay kết ấn, miệng lẩm bẩm:

"Thiên địa Huyền tông, càn khôn trấn pháp, y luật phụng mệnh, thần công đế tuyên! Sắc!"

36 kim câm đang phiêu du trên không trung, trong phút chốc bộc phát ra kim quang chói mắt, Quách Văn Xương thấy vậy, rốt cuộc lộ ra thần sắc sợ hãi: "Ngô Môn?! Ngươi là người của Mao Sơn Ngô Môn?"

Phương Sĩ Thiên nhàn nhạt mà nói: "Cương thi sau khi chết không có hồn phách, nói cho ngươi cũng không sao! Gia gia ngươi là Mao Sơn đại đệ tử đời thứ mười hai, Phương Sĩ Thiên!"

"Phương Sĩ Thiên...."

Quách Văn Xương trong mắt toát ra biểu tình tuyệt vọng, vậy mà lại từ bỏ chống cự, kim châm nháy mắt xuyên qua thân thể hắn, Quách Văn Xương thậm chí liền tiếng kêu thảm thiết đều không kịp phát ra, liền hóa thành tro bụi tiêu tán!

Diêm Ninh mở to hai mắt nhìn, cẩn thận nhìn hết thảy trước mắt phát sinh, đợi đến Quách Văn Xương chết đi, lúc này mới phát ra tiếng nói: "Lão gia hỏa, ngươi rốt cuộc cũng tìm đến ta! Ngươi đem ta hại thật thảm!"

Phương Sĩ Thiên quay đầu nhìn lại, cười cười: "Còn không tính là quá thảm, có thể cứu ngươi trở về được, yên tâm đi!"

Diêm Ninh từ trên mặt đất bò dậy, lại khẽ động đến vết thương trên bụng, tức khắc đau đến nhe răng: "Còn đang chờ cái gì a, nhanh đến cứu a!"

Phương Sĩ Thiên chậm rãi bay tới bên người Diêm Ninh, từ trong tay áo lấy ra một hồ lô nhỏ màu tím, đem bột phấn bên trong rắc lên trên miệng vết thương,

Bột phấn chạm vào miệng vết thương, vết thương lại nhanh chóng phục hồi như cũ, chỉ trong chốc lát liền đã đóng vảy, Diêm Ninh thử giật giật, đã không còn cảm thấy đau đớn, mặt mày hới hở:

"Ngươi đây là thuốc gì? Đem phương thuốc này dạy cho ta, nếu nghiên cứu chế tạo thành công, độc quyền bán ra mười đời ta sài cũng không hết!"

Phương Sĩ Thiên hung hăn mà gõ lên đầu Diêm Ninh: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."

Diêm Ninh cũng biết dược hiệu đáng sợ thế này, trình độ trân quý không cần nói cũng biết, tự nhiên không có khả năng sản xuất nhiều, vừa rồi bất quá là ba hoa mà thôi.

"Từ từ, Chu bác sĩ đâu?" Diêm Ninh đột nhiên nhớ tới Lý Phỉ Phỉ, mới phát hiện Phỉ Phỉ đang ngã trên mặt đất, mà Chu bác sĩ đã chạy trốn từ khi nào.

"Vương bát đản, hai kẻ này cấu kết ám hại lão tử, lần sau ta mà gặp được hắn, ta nhất định phải lộng chết hắn." Diêm Ninh tiến lên kiểm tra Lý Phỉ Phỉ một phen, phát hiện nàng cũng không có bị thương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

"Oan oan tương báo khi nào mới dứt, Diêm Ninh, ngươi đừng vì việc nhỏ này mà ấm đầu," Phương Sĩ Thiên ánh mắt chưa đầy thâm ý mà liếc nhìn Diêm Ninh, "Đây là bạn gái nhỏ của ngươi?"

Bạn đang đọc Mao Sơn Chi Âm Dương Quỷ Y (Bản Dịch) của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lyhd1221
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.