Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bế Khẩu Thiền

Phiên bản Dịch · 1631 chữ

Chờ phù văn phát sáng, Trần Vũ liền xuất thần thức ra, vừa muốn đi vào Thế Giới trong kính, đột nhiên bộp một tiếng, trên mặt tê rần, trực tiếp bị đập nằm sấp trên giường.

Bát Quái kính đến rơi xuống, nện ở trên mặt hắn.

Đây là.. Một bàn tay?

Trần Vũ có chút khó hiểu, nhặt Bát Quái Kính lên xem một cái, nửa bên mặt đã sưng lên phía trên rõ ràng có dấu bàn tay.

"Là tiểu tỷ tỷ váy trắng đánh mình sao? Nàng không cho ta đi vào?"

Trần Vũ lại thử một lần, lần này may là không có bị đánh, nhưng ngay cả Bát Quái Kính cũng không thể đi vào được.

Đang im lặng Bát Quái kính đột nhiên lóe lên, từ bên trong bay ra một tấm Linh Phù màu vàng kim, đồng thời âm thanh của nữ tử váy trắng xa xa truyền đến:

" Đợi thời điểm thích hợp, sử dụng nó."

Trần Vũ bối rối,vội hỏi:

" Thời điểm thích hợp là lúc nào?"

"Chính mình tự nghĩ đi."

Sau đó, trong gương cũng không còn âm thanh nào nữa.

Trần Vũ liền nghĩ một lát, Nhìn Bát Quái kính nói :

"Tiền bối, ngươi có phải hay không có thể thấy chuyện phát sinh bên ngoài, cho nên Linh phù này là giúp ta giải quyết phiền toái?"

Ba!

Lại là một vệt kim quang theo mặt kính bay ra, đánh vào trên mặt hắn, lần này trực tiếp đánh hắn từ trên giường rơi xuống, nằm sấp trên mặt đất.

Thật đau à.

Trở lại trên giường, cầm lấy Bát Quái kính, Trần Vũ còn muốn mở miệng hỏi, vừa nghĩ tới bàn tay vừa rồi đánh mình,lập tức sợ hãi.

Được rồi, chính mình suy nghĩ vậy

Hai tay cầm linh phù màu vàng bắt đầu đánh giá.

Phía trên rải rác mấy bút phù văn, nhìn qua phù đầu, phù gan, phù chân đều có, phù hợp tiêu chuẩn Linh phù đạo gia chính là... Nhưng Phù văn này rất lạ hắn hoàn toàn không biết.

Bên trên phù văn cảm giác không có linh lực tồn tại, nhưng ẩn chứa một loại sức mạnh không thể nói ra được.

"Có thể, tiền bối kêu ta dùng nó tới đối phó Hà Thần ?"

Trần Vũ trong lòng vui vẻ, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại lấy ra Bát Quái kính, tay bưng bít nửa khuôn mặt bị đánh sưng, nói:

"Tiền bối, không phải ta nói nhiều, ngươi chỉ cho ta đạo phù, cũng không có không có chú ngữ...làm sao sử dụng đây."

...

Lý Mục cùng Hề Hề, lúc chạng vạng tối đã chạy đến.

Trước lúc đó ở trên Wechat Trần Vũ đã cùng bọn họ nói chuyện qua, biết bọn hắn là đến giúp đỡ, thế là ở nhà lấy.

"Mặt ngươi làm sao sưng thành dạng này?"

Vừa vào cửa, Lý Mục liền nhìn chằm chằm vào mặt trái của hắn, giật mình hỏi.

Không đợi Trần Vũ trả lời, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười cười, không hỏi nữa.

"Cầm lấy." Hề Hề đem một cái hộp giao hàng ném cho Trần Vũ.

"Cái gì đây?"

Trần Vũ mở ra, là một hộp bánh bao, chỉ ngửi mùi thơm , liền biết là bánh ở tiệm Hinh tỷ.

"Các người đi tới chỗ nàng sao?"

"Đúng, vừa vặn đi ngang qua, liền đi vào ăn một chút, thuận tiện mua cho ngươi chút đồ ăn, chúng ta đối xử với ngươi không tệ chứ ." Hề Hề nói đến đây liếm môi một cái, "Nhưng ta bây giờ lại đói bụng."

Nói xong đi lên lại đoạt lấy hộp bánh bao, ngồi ở trên giường ăn.

Trần Vũ cười khổ:

"Ngươi muốn ăn thì cứ ăn đi, còn đưa cho ta làm gì?"

Hề Hề phồng má, nói:

"Chuyện này khác nhau à , lúc nãy cho ngươi, nói rõ ta mang cho ngươi... Ít nhất lúc ấy là muốn đem cho ngươi thật "

Trần Vũ chính thức cạn lời với cô gái này.

Vừa ăn bánh bao, Hề Hề một bên từ trong túi quần không ngừng móc ra mấy đồ vật, kết quả móc ra một đống cây dương mai, đậu phộng, kẹo que...

Trần Vũ một bên giật mình nhìn nàng, một mặt khó hiểu nhìn nàng.

"Tìm được rồi !"

Hề Hề cuối cùng mò ra một tờ giấy, đưa cho Trần Vũ, nói :

"Lão bản nhờ ta mang cho ngươi, nói ngươi chuyện buổi sáng, có thể đi tìm người này."

Trần Vũ trong lòng mừng rỡ, cầm tờ giấy xem xét, trên đó chỉ viết một cái địa chỉ:

Đường Tuyên Hoá, nhà thứ ba đầu đường đi vào năm trăm mét, thấy cái thùng rác thứ 2 xoay trái, vào cái hẻm thứ 3...

"Mẹ, đây là loại địa chỉ gì!" Trần Vũ đọc xong địa chỉ cũng cạn lời.

"Là nơi này sao... Chẳng lẽ là đại thúc kia?"

Lý Mục cũng đi đến nhìn xem địa chỉ, lông mày chợt nhíu lại.

Trần Vũ nói:

"Đại thúc nào ?"

Lý Mục thế là nói ra một kiện chuyện cũ, đó là lúc hắn vừa được điều đến nơi này, xử lý sự kiện linh dị đầu tiên, kỳ thật cũng không phải chuyện gì lớn, là chung khu vực với địa chỉ trên tờ giấy kia , có một toà nhà lầu bởi vì dây điện chập mạch bốc cháy, thiêu chết một gia đình, sau đó người dân báo cáo nói nơi đó có quỷ quấy phá, hồ sơ sau đó được chuyển tới Công Đường, hắn liền đi đến hiện trường thăm dò.

Vừa vặn gặp được Lệ Quỷ gây chuyện kia, một đường truy sát, Lệ Quỷ kia chạy vào một con hẻm nhỏ, mắt thấy nó sắp chạy thoát, kết quả chỉ nghe phịch một tiếng, Lệ Quỷ kia liền bị đánh nát.

Lý Mục quay đầu nhìn lại, còn cho là mình nhìn lầm:

Đầu hẻm chỉ đứng đó một vị đại thúc, trong tay giơ một cây súng lục.

"Dùng súng...bắt quỷ à?"

Trần Vũ nghe đến đây, cảm thấy rất ngạc nhiên xen vào một câu.

"Đúng vậy, ta lúc ấy cũng rất giật mình, liền đuổi theo hỏi hắn, hắn nói đây là đạn đặc chế , bên trong đựng chu sa... Ta liền cảm thấy hết sức tò mò, muốn theo hắn nói chuyện một chút, còn mời hắn tới Ccông Đường báo danh, nhưng hắn hoàn toàn không để ý tới ta, trực tiếp đi luôn. Vừa thấy địa chỉ này, ta liền nghĩ đến hắn."

Hề Hề trong miệng ăn bánh bao, mơ hồ không rõ nói:

" Địa phương này của các người, nhỏ như vậy, làm sao ẩn giấu nhiều cao nhân như vậy ."

" Chuyện này, ta cũng rất tò mò." Lý Mục nhìn Trần Vũ, " Ngay cả ngươi cũng vậy, ta hiện tại cũng không rõ, ngươi đến cùng tới đây làm gì."

"Chính ta còn không biết đây , sư phụ ta kêu ta tới, để cho ta ở chỗ này chờ một người, lại không nói là chờ ai..."

Trần Vũ nhún vai:

"Trước không nói chuyện này, qua kia xem một chút đi."

Hắn sau đó liên hệ Hồ Kiệt, hỏi hắn ở đâu, sau đó cùng Lý Mục lái xe đi, thuận đường đến đón hắn, sẵn hỏi hắn những vật kia chuẩn bị thế nào.

"Đúng rồi, tiểu tỷ tỷ Thi Bộc của ngươi đâu, ta muốn gặp mặt nàng."

Lúc ra cửa, Hề Hề đột nhiên hỏi .

Trần Vũ đành phải nói chuyện nàng bế quan, Lý Mục nghe, giật mình, nói :

" Vậy ngươi làm sao bây giờ, định một mình ngươi đối phó Hà Thần sao ?"

"Ai nói một người, không phải chúng ta có ba người sao?"

"Ba người... Không, ngươi ngay cả chúng ta cũng lôi vào sao" Lý Mục nhảy dựng lên, phản ứng vô cùng mãnh liệt nói, "Ta nói giúp ngươi đối phó Hà Thần hồi nào !"

Trần Vũ liếc mắt,

"Lúc trên Wechat không phải ngươi nói muốn đến giúp đỡ sao?"

"Ta nói là... Giúp ngươi đối phó Linh Phong!"

"Có gì khác chứ, đều là đánh nhau thôi." Trần Vũ gãi đầu, vô tình hỏi.

"Đánh người thì khác nha, Linh Phong là người, Hà Thần là Âm Thần, ngươi dám Đồ Thần hay sao?"

"Ta cảm thấy rất thú vị, ta cùng Lý Mục tham gia." Hề Hề một mặt hưng phấn nói.

Lý Mục tức giận nói:

"Ngươi lấy tư cách gì đại biểu ta!"

"Tư cách ta so với ngươi lợi hại hơn." Hề Hề vừa vặn ăn xong bánh bao, tay đưa ra phía sau lưng bên trên cọ xát.

"Đừng nnói mấy chuyện tào lao nữa, nhanh đi lái xe đi !"

Trên đường, Lý Mục cùng Trần Vũ nói về cuộc họp nửa đêm của Công Đường, cùng chuyện cãi cọ với phái Lao Sơn.

Trần Vũ nghe xong, nhe răng cười nói:.

"Ta một tên pháp sư nhỏ nho ở Pháp Thuật Giới, cũng có thể làm cho các đại lão công đường chuyên môn họp thảo luận về ta, hết sức có mặt mũi nha."

Lý Mục lái xe, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái,nói:

"Ngươi còn cảm thấy vinh dự sao, Linh Phong rất nhanh sẽ tới bắt ngươi, hiện tại khả năng đã đến rồi à."

Linh Phong... Trần Vũ nhớ lại trước đó Wechat Lý Mục có nói qua :

" Cửu Hoa Sơn đệ tử, ngươi cùng hắn biết nhau sao ?

Bạn đang đọc Mao Sơn Đệ Tử - Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Phần 3 của Thanh Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dichgia1412
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.