Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống bài vận

Tiểu thuyết gốc · 2248 chữ

Quận Nagano, Trường trung học phổ thông Kiyosumi.

Là một học sinh cấp 3 thường thấy, Takabana Mahiro bắt đầu một học kỳ mới từ mùa hè năm nay.

Khoác lên mình bộ đồng phục của ngôi trường mới, là học sinh năm nhất Mahiro vẫn còn nhiều bở ngở khi đến phía trước cổng trường.

Nơi này mặc dù không quá giống như cô mong đợi, tuy nhiên khí trời thật tốt, thật nhiều cây xanh và quang cảnh này cũng tương đối an bình.

Khác với những tờ báo chí trước đó nói về các Danh giáo chuyên đào tạo ra các bài thủ chuyên nghiệp.

Pháo đài miền Tây của tỉnh Osaka, nơi cho ra lò những bài thủ với sức công phá mãnh liệt, hay là ở phía Tây tỉnh Tokyo, nơi tọa vị ngôi trường đã đoạt hai lần chức vô địch ở giải liên trường lần thứ 69 và 70 toàn quốc gia – Shiraitodai cao trung.

Đồng thời nắm giữ nhà vô địch của giải cá nhân hai năm liên tiếp, Miyanaga Teru!

Kiyosumi cao trung ngược lại là một trường học không quá nổi tiếng về mạt chược, dù sao thì bộ môn này đòi hỏi phải có rất nhiều kiến thức mới có thể lành nghề.

Ở thế giới này, mạt chược là bộ môn nóng hổi nhất thậm chí còn vượt qua các môn thể thao như bóng đá, bòng rổ,…

Và sự tham gia của các bài thủ đông đảo từ mọi lứa tuổi, các bài thủ chuyên nghiệp ra đời, mở rộng cho các giải đấu quốc gia và quốc tế.

Tuy nhiên, Mahiro cũng không hoàn toàn là một nữ sinh bình thường, cô là nắm mục đích tiến tới cao trung Kiyosumi.

Một bộ phận nguyên nhân là vì nhà cô vừa mới chuyến tới khu vực này, một nguyên nhân khác mà Mahiro không gia nhập các trường học khác là vì nơi này có mặt một nữ sinh liên quan tới nhà vô địch 2 năm liền giải quốc gia, Miyanaga Saki.

“Hẳn là ở đây đi” Đi về phía trước cửa phòng học, có hơi do dự gõ cửa rồi bước vào.

Hẳn là tiết đầu tiên của ngày hôm nay, giáo viên phụ trách lớp học liền vỗ tay kêu cả lớp giữ trật tự.

“Mọi người, im lặng, hiện tại cô giới thiệu một bạn học mới, bạn ấy mới chuyển từ Tokyo về đây vì lý do gia đình, Takabana – san, phiền em tự giới thiệu” Giáo viên nghiêm mặt nói xong quay lại nhìn Mahiro gọi.

“Vâng” Trả lời giáo viên, sau đấy dưới ánh mắt tò mò và hiếu kỳ bước lên trước bục giảng, ghi lên tên mình xong quay lại cúi người chào cả lớp

“Mình là Takabana Mahiro, hi vọng được chỉ giáo trong thời gian tới” Dứt lời, cô ngẩng đầu lên nhìn mọi người.

Cả lớp hưởng ứng một chút, giáo viên xếp Mahiro về phía chỗ ngồi sát cửa sổ, ở gần đấy toát ra một luồng áp lực vô hình mà không ai để ý tới.

Chỉ có những người chơi mạt chược có một vài năng lực nhất định mới có thể cảm thấy.

Đấy là Bài vận!

Kẻ được các quân bài yêu quý một cách khủng khiếp, đứa con được thần mạt chược chiếu cố, cũng là nhân vật chính của thế giới này.

Đúng vậy, Takabana Mahiro là một xuyên việt giả, lý do xuyên qua đây là một vấn đề đáng xấu hổ, cô cũng không muốn lại nhắc đến.

Bất quá Mahiro cũng không có ký ức ngay từ khi sinh ra, mà là ngay vừa lúc gia đình chuyển về quận Nagano thì cô sau một lần sốt nặng mới khôi phục ký ức.

Đồng thời thức tỉnh một cái Bài vận hệ thống.

Chức năng của cái hệ thống này rất đơn giản, đó là thông qua không ngừng chiến đấu mà gia tăng bài vận.

Không phải các trận đấu đều sẽ gia tăng bài vận, và chỉ có những trận đấu trực tiếp ở hiện thực mới có thể kích hoạt hệ thống.

[Bài vận: 15]

[Bài kỹ: Không]

Muốn gia tăng bài vận hay bài kỹ đều phải thông qua không ngừng đấu mạt chược mới có thể gia tăng.

Tuy nhiên vì vừa mới chuyển tới đây, cho nên Mahiro còn chưa hoàn toàn vận dụng tốt hệ thống của mình.

Trước đây cô cũng từng tham gia qua một câu lạc bộ mạt chược hồi cấp 2, tuy nhiên trường cấp hai của Mahiro không quá mạnh, và cũng không thể vô được giải toàn quốc.

Ngay khi giờ học kết thúc, Mahiro liền bắt chuyện làm quen với mọi người, các bạn trong lớp không ngừng hỏi cô về cuộc sống ở Tokyo.

Đơn giản xử lý một chút, Mahiro nhanh chóng bám tới mục tiêu mà mình muốn tiếp cận, đối với Miyanaga hỏi thăm

“Xin lỗi, Miyanaga-san phải không? Vì mình chưa hoàn toàn quen thuộc với trường học, cậu có thể dẫn mình tới căn tin được không?” Mahiro mỉm cười.

Miyanaga Saki có phần bất ngờ, xong hơi rụt rè xấu hổ trả lời “À… được, cậu là… Takabana-san phải không?”

“Vâng, Takabana Mahiro, cậu có thể gọi mình là Mahiro” Cô gật đầu đáp.

“Cậu đi theo mình” Miyanaga Saki dẫn đường, hai người rất nhanh đuổi tới căn tin trường, nơi này khá lớn và dòng người thật sự đông đúc.

Cũng không biết hội trưởng hội học sinh của trường ở đâu, nếu nhớ không nhầm thì đối phương cũng là bộ trưởng câu lạc bộ mạt chược của trường.

Trong lúc đi bên cạnh Miyanaga, Mahiro có phần tò mò muốn xem thử đối phương bài vận rốt cuộc mạnh bao nhiêu, làm sao lại nắm giữ khí tràng kinh khủng như vậy.

Mà không nhìn không biết, vừa nhìn liền cảm thấy chênh lệch có phần lớn đến quá mức

Miyanaga Saki

[Bài vận: 478]

[Bài kỹ: Rinshan Blooming (A+), Sense of God (A)]

C.c.c Cái quái gì

Bài vận này cao đến bất thường, thậm chí bài vận của Mahiro còn không bằng con số lẻ của đối phương.

Thêm nữa đối phương còn sở hữu một lần hai bài kỹ cấp A, trong đó kỹ năng Rinshan Blooming hẳn là có thể tùy ý đạt được quân mình cần khi bốc bài từ Tử thành.

Đồng thời Sense Of God hẳn là kỹ năng có thể phán đoán được các quân bài mình cần ở đâu, Saki gần như có được những khả năng điên rồ trong giới mạt chược.

Tất nhiên các bài thủ khác sẽ có những đặc điểm khác nhau, dù bài vận có mạnh đến mấy nhưng nếu bài thủ không cố ý khai thác thì vẫn có thể nhằm vào.

“A, Saki, chỗ này chỗ này, kia là… bạn học sinh chuyển lớp đúng không?” Một anh bạn tóc vàng vóc dáng khá cao đối với Miyanaga Saki vẫy tay gọi.

Sau đấy đối phương nhìn thấy Mahiro, có phần tò mò, ánh mắt mang theo một chút mê muội, cũng phải, vóc người của Mahiro có phần đầy đặn, không đến mức quá nẩy nở, nhưng không phải bàn là giống như Miyanaga Saki.

“Kyo – Chan, à phải, Mahiro, đây là Suga Kyotaro, bạn hàng xóm của mình, còn đây là…” Miyanaga Saki nhanh chóng giới thiệu hai bên.

“Takabana Mahiro, rất vui được gặp cậu, Suga-san” Mahiro chào hỏi.

Đến rồi, những người bạn của Saki, mặc dù đối phương không nằm trong nhóm nhân vật chính, nhưng vẫn là một linh vật thiếu yếu cung cấp Tacos cho một thành viên của nhóm.

Ba người kết bạn với nhau ngồi ăn trưa, có điều Suga Kyotaro rất tập trung vào máy điện thoại của mình.

Giống như là nhất thời không dứt ra được, thấy vậy Miyanaga có hơi tò mò lướt mắt qua nhìn.

“A? Mạt chược?” Miyanaga ngạc nhiên “Cậu cũng bắt đầu chơi mạt chược à, Kyo chan?”

“Hả, à ừm, đợi tý để tớ đánh xong nốt ván đã, đã là Đông 4 rồi cho nên kết thúc nhanh thôi” Suga nhanh chóng trả lời, ánh mắt vẫn tập trung vào màn hình.

Vì có thời gian suy nghĩ khá ngắn cho nên mỗi lượt đều cần theo dõi bàn cờ, sau đấy vài giây liền nghe được tiếng hét thảm của Suga

Xem ra là thua cuộc

“Ừm, mạt chược, tớ cũng mới chơi thôi nên còn non lắm, cậu nghĩ thế nào về mạt chược? Cả Takabana san nữa” Suga cất máy vào túi, tò mò hỏi

“Tớ sao? Tớ ghét mạt chược” Saki trả lời dứt khoát, tuy nhiên trong lời nói có một chút bối rối

“Tớ thì khá thích, nhưng mà tớ chơi cũng không được hay cho lắm” Mahiro gãi đầu trả lời

“A, vậy là cả hai người đều biết luật chơi đúng không? Cơ mà Saki, bà ghét mạt chược á?” Suga có hơi bất ngờ về câu trả lời của Saki

“À ừ, biết thì có biết, nhưng lần nào tiền lì xì của tớ cũng bị cả nhà trấn lột vì nó” Miyanaga có chút hồi tưởng trả lời

“Ra vậy, như thế cũng dễ hiểu, nếu không thì chắc cậu cũng sẽ thích mạt chược thôi, cơ mà, hai người có rảnh không?” Suga gật gù, sau đó hỏi

“Hở, cậu dự tính gì vậy, trông mặt cậu gian lắm đấy Kyo chan” Miyanaga Saki đề phòng

“Câu lạc bộ mạt chược sao?” Mahiro rất nhanh hiểu ý hỏi

“Đúng, CLB mạt chược, hai cậu cùng đi thôi, dù sao thì bọn tớ cũng đang thiếu người chơi” Suga Kyotaro trả lời, dẫn theo hai người Mahiro rời khỏi căn tin

Ba người bọn cô rời khỏi trường học, đi về phía khu trường cũ, trong lúc đi thì Suga cũng có giới thiệu

“CLB mạt chược nằm ở tầng trên cùng của khu trường cũ, mặc dù hơi cũ kỹ nhưng mà bàn mạt chược vẫn còn xài siêu tốt”

Saki thì có hơi phàn nàn, nhưng vì Suga liên tục chủ trương dẫn đường nên cô đành đi theo.

Với cả Mahiro cũng muốn đánh một ván mạt chược, đối đầu với người bài vận siêu khủng như Saki cũng tốt, hay các thành viên của câu lạc bộ Kiyosumi cũng tốt.

Muốn kiếm đủ một bàn 4 người chơi có hơi khó khi vừa chuyển về đây, muốn chơi thì cũng chỉ có thể tới mấy quán cà phê mạt chược chuyên dành cho người đam mê bộ môn này.

Nhưng như vậy khá tốn tiền với một học sinh cao trung như cô, đến thường xuyên thì có vẻ không ổn.

Vậy nên đến đi, mạt chược CLB.

“Hàng đến rồi này bà con ơi” Suga Kyotaro mở cửa nói lớn.

Ngồi ở một góc của bàn mạt chược là một nữ sinh cao trung có phần trưởng thành, bộ ngực khủng và mái tóc dài màu hồng đang đọc sách trầm tĩnh.

Nhìn thấy Suga Kyotaro tới hơi ngẩng đầu lên nhìn, hơi tò mò hỏi “Thành viên mới?”

“Chính xác, giới thiệu cho mọi người, đây là Haramura Nodoka, cậu ấy từng đoạt giải quán quân cấp quốc gia hồi sơ trung ấy” Suga Kyotaro cực kỳ hưng phấn giới thiệu

“A… là bạn hồi nãy” Miyanaga ngạc nhiên nói

“Hai người biết nhau à?” Suga nghe vậy có chút bối rối

“Ừm, lúc đầu giờ có gặp mặt ở bờ sông” Nodoka trả lời, sau đấy nghe hai người Mahiro giới thiệu

“Cơ mà, quán quân cấp quốc gia luôn sao, đáng kinh ngạc thật đấy” Mahiro tán thán

“Phải nói là đáng kinh dị mới đúng, Tadah!” Đột nhiên một giọng nói từ phía sau phát ra.

Cánh cửa mở tung với một đứa nhóc giống học sinh sơ trung trên tay cầm một bịch bánh Tacos.

“Xin chào mọi người, nay đông đúc ghê ha, tớ mới mua Tacos về làm bữa trưa này” Kataoka Yuki kích động trả lời.

“Vậy để tớ đi pha trà” Haramura Nodoka nói

Trong khi đấy, Kataoka san liên tục giới thiệu về tiểu sử của Nodoka, nào là bố là công tố viên, mẹ là luật sư, rồi còn giải vô địch quốc gia, một tràng tiểu sử phải nói là sáng mù mắt chó Mahiro.

Suga hỏi về bộ trưởng câu lạc bộ, Takei Hisa, có vẻ như cô ấy đang ngủ ở giường trong phòng câu lạc bộ phòng kế bên.

“Vậy trước đấu một trận đi, Saki không thành vấn đề chứ, còn Takabana – san?” Suga Kyotaro hỏi

“Ừm, nhưng mà có tới năm người lận, vậy thì…” Mahiro có hơi do dự

“Thế tớ…” Saki còn chưa kịp nói xong, Suga đã vội nhường đường

“Ladies First! Hai người trước đấu đi, nếu mà đấu giải đồng đội thì bọn cậu mới cần phải làm quen nhiều, tớ vẫn còn nhiều điều chưa hiểu về luật mạt chược lắm”

Nói xong, Nodoka và Yuki gật đầu, như thể rằng Saki và Mahiro đã đồng ý vào CLB rồi vậy

Bàn mạt chược khởi động, các quân bài được xoay đều, trận đấu đầu tiên tại CLB bắt đầu.

Bạn đang đọc Mạt Chược: Bậc Thầy Tế Lễ sáng tác bởi banhbaomap181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi banhbaomap181098
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.