Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi vấn: ai được nhặt từ bãi rác?

Tiểu thuyết gốc · 2148 chữ

Quả nhiên ngay sau khi trận đấu kết thúc, Haramura Nodoka thể hiện thái độ không quá thoải mái, cũng không phải là vì thua trận đối, với một người có quan điểm mọi thứ đều là ngẫu nhiên, trò chơi mạt chược hoàn toàn dựa vào xác suất và lối đánh bền vững kèm theo một chút may mắn mới có thể chiến thắng.

Như vậy việc thua cuộc là hoàn toàn có thể xảy ra, các bài thủ chuyên nghiệp chỉ là có lối đánh vững chắc hơn thôi.

Đó là những gì Haramura Nodoka suy nghĩ.

Hiện thực thì các bài thủ đều có khả năng tính toán cao và những phong cách chơi an toàn, có điều nơi này cũng không phải thế giới bình thường.

Các thiếu nam, thiếu nữ ở trong thế giới này hở một chút là bật hack trong mạt chược dễ như chơi.

Cũng không biết là năm 3 sơ trung Haramura Nodoka đã gặp may mắn đến thế nào mà né được hết mấy con quái vật lần ấy.

“Được rồi, tra đã pha sẵn rồi, mọi người nghỉ ngơi một lát trước khi bắt đầu trận kế tiếp cái đã” Suga Kyotaro rất là gentleman cúi người dâng trà.

Hương trà thoang thoảng làm cho cảm giác mệt nhọc của Mahiro nhẹ nhàng thả lỏng, vừa rồi thắng được vượt qua số han hiến tế mang lại cho cô một chút áp lực nhỏ.

Takei Hisa lập tức tiến tới hỏi thăm về màn chiến thắng vừa rồi, muốn biết xem liệu Takabana Mahiro có thể khống chế việc chiến thắng vượt số lượng quân sangenpai đánh ra hay không

“Không thể, tỷ lệ thắng vượt số han là rất thấp, nhưng nếu thắng được thì em sẽ có dự cảm” Takabana Mahiro lắc đầu trả lời.

Cô cũng muốn lắm chứ, tuy nhiên không phải mong muốn là sẽ đạt được.

“Tớ ra ngoài một lát, hôm nay chơi vậy đủ rồi” Haramura Nodoka rời khỏi phòng CLB.

“A, tớ đi theo với” Miyanaga Saki cũng nhanh chóng đuổi theo Haramura đi ra ngoài, không hiểu sao hai người này lại dính với nhau như vậy, cũng không phải là bạn thân từ nhỏ.

Takabana Mahiro tò mò, chẳng lẽ bài kỹ hợp gu nhau cho nên theo một lẽ tự nhiên hai người đi gần với nhau?

“Chúng ta đấu tiếp chứ?” Takabana Mahiro quyết định luyện hết số lần hiến tế ngày hôm nay.

Trong thời gian một tuần sau đó, có một bài kiểm tra giữa kỳ của các khóa, cho nên việc tập trung vào CLB mạt chược sau giờ học cũng bị Takei Hisa hạn chế lại.

Chơi ra chơi mà học ra học, cũng không thể vì đánh mạt chược mà bỏ bê việc học được, thế là CLB tạm thời đóng cửa thời gian một tuần.

Cho đến khi mọi người làm xong bài kiểm tra mới có thể một lần nữa tụ tập đánh mạt chược với nhau.

“Aaa… tớ còn chưa học được chữ nào” Suga Kyotaro chán nản nhìn đống sách vở trong cặp.

“Kyo chan vẫn còn ổn đi? Bình thường điểm số của cậu vốn dĩ cũng không có cao mà?” Miyanaga Saki hồn nhiên mà đâm nhiều phát dao vào lòng Suga – kun

“Đừng như thế, Saki chan, cậu hoàn toàn không hiểu được nỗi khổ của thằng con trai này đâu, cơ mà Mahiro chan thì sao? Đối với việc thi cử có nắm chắc chứ?” Suga Kyotaro phàn nàn, xong vẫn không quên hỏi Takabana Mahiro.

“Huh? À, tớ sao? Không có vấn đề, dù sao thì việc học cũng không quá nặng nề” Đối với một người dễ dàng đậu vào trường top hồi cấp 2 ở tỉnh Tokyo, Takabana Mahiro biểu thị kiến thức học được ở cao trung Kiyosumi hoàn toàn không làm khó được cô.

Bình thường có lẽ Mahiro sẽ dành nhiều thời gian để ôn tập kỹ càng hơn, nắm chắc lấy thứ tự cao trong niên cấp.

Có điều khi xác định được đây là thế giới mạt chược, và có được bàn tay vàng trong lòng bàn tay, cô chẳng lẽ không dám hướng phía đỉnh phong theo đuổi một hồi?

Ít nhất là có phương hướng để tiến bộ, nhưng năm nay coi như có tham gia với mọi người giải mạt chược, dù là giải cá nhân hay giải nhóm, thì bản thân cũng không đọ lại với những con quái vật các năm vừa rồi.

Hai năm trước, sự xuất hiện như ngôi sao diệt thế Miyanaga Teru, nhà vô địch giải cá nhân cao trung 2 năm liền, ở năm ngoái dẫn dắt đem cao trung Shiratodai thắng cả giải mùa hè và giải mùa xuân, trong một lần tình cờ đem Miyanaga Teru đặt ở vị trí Tiên phong, đối phương phong sát đối thủ thành âm điểm trong giải đấu nhóm.

Cả 100000 điểm bị phong sát vỏn vẹn trong 1 one – chan, điều này cũng không phải không thể xảy ra, nhưng ở trong tay của Miyanaga Teru mà nói, một không cẩn thận việc kết thúc giải đấu nhóm ở trận Tiên phong liền xảy ra thường xuyên rồi.

Năm ngoái, sự xuất hiện của Jindai cũng như một quả bom nặng ký cho giới cao trung, mặc dù không thắng được Miyanaga Teru nhưng vẫn an ổn đứng thứ 2 giải toàn quốc cá nhân.

Năm nay, hoặc là nói cùng năm với Jindai, hiện tại là cao trung năm 2, thành viên của cao trung Ryuumonbuchi, Amae Koromo!

Đối phương cũng có bài kỹ rất khủng bố, nghe nói ở giải bán kết vòng đấu nhóm năm ngoái giải toàn quốc đánh cho đối thủ sợ hãi và bỏ trốn, mặc dù cuối cùng vẫn thắng không được vì chênh lệch thực lực của các thành viên trong nhóm còn lại quá lớn.

‘Nhưng một tuần không chơi mạt chược sao? Như vậy thì sự tiến bộ của Dragon Ritual sẽ rất chậm, cần thiết phải nghĩ cách’ Takabana Mahiro suy nghĩ.

Ở trong quân Nagano khá nhỏ này, một nơi an toàn cho nữ sinh cao trung đánh mặt chược ngoại trừ CLB trên trường còn có thể ở đâu?

Cà phê mạt chược!

Xác định mục tiêu, sau khi giờ học kết thúc, nhanh chóng trở về nhà cùng với ba mẹ chào hỏi một chút, tiếp đến liền thay đồ thường phục ở nhà.

Quần dài, áo thun kèm theo chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, xách theo túi nhỏ ở bên vai

Chuẩn bị hướng tới quán cà phê mạt chược cách nhà không quá xa rời đi, có điều chưa kịp đi bao xa thì đột nhiên cảm giác dưới dân bị cái gì đó nắm lấy

“Kazuto? Có chuyện gì?” Takabana Mahiro không cần nhìn cũng biết là thằng em trai của mình bám đuôi

“Đi đánh mạt chược? Em theo với?” Takabana Kazuto lập tức nài nỉ

“Nhóc biết đánh mạt chược sao? Kazuto? Thật sự?” Takabana Mahiro biểu cảm hoài nghi nhìn về phía Kazuto.

“Đừng đùa, em rành hơn chị nhiều đấy, với cả khinh thường vì em là học sinh tiểu học sẽ ăn thiệt thòi lớn đấy” Takabana Kazuto lập tức phản đối.

Đối với lời nói của Kazuto, Mahiro cũng không quá tin tưởng, thử sử dụng bài vận hệ thống đối với em trai của mình theo dõi.

Thật sự không thể tin được

Takabana Kazuto

[Bài vân: 150]

[Bài kỹ: Double Slap C+]

Đùa chứ, thằng nhóc này bài vận còn gấp 6 lần cô, hơn nữa còn có bài kỹ cấp C+, hai người bọn cô có phải chị em không?

Rốt cuộc là cô hay Kazuto là con rơi mà ba mẹ nhặt được ngoài bãi rác?

Cơ mà nếu Kazuto thật sự am hiểu đánh mạt chược, mang theo thằng nhóc cũng được, dù sao có thêm một người sẵn sàng đánh mạt chược vẫn tốt hơn là đi kiếm một lần 3 người.

“Được rồi, đi thôi!” Đột nhiên thay đổi thái độ 180 độ, Takabana Mahiro dứt khoát đồng ý quá nhanh khiến biểu cảm của Kazuto đờ ra đôi chút

“Sao… không đi nữa?” Đối với sự chậm chạp của em trai mình phàn nàn, Mahiro nhíu mày hỏi

“À không, đi đi chứ!” Takabana Kazuto vội vàng đuổi theo.

Hai chị em nối đuôi nhau đi tới quán cà phê gần đấy, nhìn tên quán cà phê có phần quen thuộc

Phong cách thuộc dạng quán cà phê vừa phục vụ đồ ăn kiểu gia đình vừa buôn bán nước uống, tương đối đa dạng và có phần hợp pha tạp

“Trông có vẻ cập nhật xu thế dữ đấy!” Takabana Kazuto và Mahiro nhìn về phía bảng giới thiệu đồ ăn, cũng không thấy menu đâu mà chỉ có một dòng chữ.

[Someya Café: Hôm nay là ngày của maid!]

Là kiểu maid cà phê của các thành phố lớn đúng không?

Quận Nagano cũng có một vài quán net và tiệm sách maid mới mở gần đây, nghe nói rất lửa nóng.

Như vậy quán cà phê kiêm bán đồ ăn có chút dị dị này cũng trở nên bình thường hơn bao giờ hết.

Cạnh tranh mà… dễ hiểu!

Con khỉ ấy!

Quán này đâu có cấm trẻ em, để con nít tiếp xúc với dạng phục vụ này có ổn không đấy?

“Cơ mà, Someya Café? Giống như họ của Mako senpai vây?” Takabana Mahiro có dự cảm không ổn lắm

“Mako senpai là ai? Thành viên CLB mạt chược trong trường chị sao?” Takabana Kazuto hiếu kỳ hỏi

“Ừ, là một đàn chị, đi vào thôi” Mahiro gật đầu coi như trả lời, dẫn đầu mở cửa tiến vào.

Cánh cửa gỗ sau khi mở ra, có một lớp kính phía trên tuy nhiên từ ngoài nhìn vào không thấy gì ngoài một vài họa tiết được vẽ lên.

Nhưng sau đấy mở cửa thì không gian đúng là rộng rãi thoải mái thật, Kazuto ở phía sau lại trước tiên đi vào, muốn trước gọi đồ ăn.

Đừng nhìn thằng nhóc là học sinh tiểu học, vì thành tích học tập ưu dị cho nên ba mẹ cô cũng vô cùng sủng thằng bé, ăn uống ở tiệm này hoàn toàn vừa sức đối phương.

Kazuto trước tiên báo báo một tô cơm kasudon, Mahiro mới chậm theo theo sau đi tới.

Do khu vực đánh mạt chược ở gần cửa ra vào nên cô đang tập trung nhìn bàn mạt chược trước tiên, có một khu riêng dành cho việc đánh mạt chược.

Hiện đang có hai ông chú đang sẵn bên trong, có vẻ đang chờ đợi để có người tụ đủ để tham gia thi đấu

“Xin chào chủ nhân đã trở về, ngài muốn dùng gì …” Âm thanh thân thiện tràn ngập sự hiếu khách của nữ maid vang lên đột nhiên khựng lại.

Cái giọng này… chính nó, nghe quen lắm

“Mako… senpai?” Takabana Mahiro nhìn thấy gương mặt của đàn chị trường mình, có điều trong bộ dạng nữ hầu gái.

Rất quen thuộc sao?

Hoàn toàn không ngượng ngùng

“Mahiro?” Someya Mako ngạc nhiên

“Một cà phê nhé, cảm ơn senpai” Mahiro thu hồi bình tĩnh như ban đầu, đối với Mako senpai thuận tiện hỏi

“Em với em trai của em đánh mạt chược khu vực kia được chứ? Có cần trả thêm phụ phí không?”

Nghe vậy Someya Mako lập tức hiểu ra vị đàn em này của mình hóa ra là không được đánh mạt chược ở CLB nên tính toán tới đây để đánh bài?

“Không vấn đề gì, nơi này là để cho người đánh mạt chược tới thể hiện mà, thoải mái đi, cơ mà cậu bé này là em của em à? Tên gì vậy?” Someya Mako gật đầu đáp, không quên tò mò nhìn em trai của Mahiro

“Em là Takabana Kazuto, rất vui được gặp chị, cảm ơn vì đã chiếu cố chị gái vụng về của em…” Chưa dứt lời lập tức bị một cú đấm mạnh vào đầu, kèm theo câu nói giận dữ “Bớt nhiều chuyện, muốn đánh mạt chược thì vô đây”

Nói xong Mahiro liền kéo theo em trai của mình ngồi vào bàn cờ, hai ông chú cũng rất thân thiện chào hỏi, cũng không có nghi vấn học sinh tiểu học biết đánh mạt chược hay không mà rất tự nhiên bắt đầu trận đấu.

Khởi đầu điểm là 25000, có năm quân đora đỏ, đấu theo hanchan, mọi người nhanh chóng bộc quân gió để xác lập vị trí ngồi.

Như vậy ván đấu ở ngoài CLB bắt đầu!

Bạn đang đọc Mạt Chược: Bậc Thầy Tế Lễ sáng tác bởi banhbaomap181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi banhbaomap181098
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.