Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người khách đáng khinh

Phiên bản Dịch · 728 chữ

Lena tâm không cam lòng không muốn hung hăng trừng mắt nhìn Yểu Ương Từ một cái, mới xoay người đi theo Bắc Cung Mộ Duệ vào.

Yểu Ương Từ nhìn khách sạn Dạ Ca này.

Rõ ràng là nơi cao cấp, nhưng vì sao Yểu Ương Từ lại cảm thấy giống một huyệt mộ đáng sợ, mà sau khi mình đi vào, cuối cùng sẽ không ra được nữa.

Ngay khi Yểu Ương Từ đi vào, một bóng người bỗng lóe ra trong góc, bóng người cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói với một người phia sau: “Ông chủ, Mạt Ương đại nhân đã bị dẫn đến nơi thần bí nhất trong thành phố ngầm, một khách sạn gọi là ‘Dạ Ca’.”

Bên trong truyền ra giọng dịu dàng nho nhã của Niko Tùng Đạm Thủy: “Theo sát cho ta, không thể để chuyện sai lầm gì xảy ra, ta sẽ đến ngay.”

Sau khi Niko Tùng Đạm Thủy nhận được tin, sắc mặt có chút nặng nề nhìn mấy người bên cạnh.

Mọi người đang chờ trong khách sạn, đến thời gian hẹn lại không nhìn thấy bóng Mạt Ương đâu, liền cảm thấy ra có điều không đúng.

May mà Đạm Thủy luôn cẩn thận, tìm người theo dõi, nếu không lúc này bọn họ cũng không biết phải làm gì tiếp theo.

Nếu đổi lại là Xích Hỏa, bây giờ có khi chỉ nóng nảy bất an.

Sắc mặt Kim Quý khẽ trầm một chút, người luôn trầm mặc như hắn lạnh giọng nói: “Lại liên quan đến thành phố ngầm, nơi đó là địa bàn của Dạ Đế, xem ra, bối cảnh của Nhà Bắc Cung kia, đợi sau khi tìm được Mạt Ương đại nhân, phải điều tra toàn diện một lần. Mạng lưới của tôi hoàn toàn không có tư liệu về gia thế nhà Bắc Cung, và Dạ Đế, xem ra, Dạ Đế trong truyền thuyết có thể ngang hàng với Mạt Ương đại nhân kia không chỉ là lời đồn.”

Xích Hỏa bỗng xuất hiện biểu tình kỳ quái quỷ dị trên mặt, nhìn qua có chút mờ mịt nói: “Nếu Nhà Bắc Cung kia có Dạ Đế…… Còn có Mạt Ương đại nhân, hai cường giả đông tây này lại gặp nhau trong tư thế quỷ dị như thế, thật đúng là khiến người ta……”

“Xích Hỏa, đừng nói lung tung!” Thổ Tiếp lạnh lùng ngăn Xích Hỏa liên tưởng quỷ dị lại, tuy trong lòng họ đều biết chuyện đó có khả năng thành thật, nhưng vẫn phản xạ có điều kiện chọn im lặng, ngoài Xích Hỏa luôn thẳng thắn ra.

Xích Hỏa luôn sợ Thổ Tiếp thần bí nhất trong năm người, bị hắn gọi một tiếng, nhất thời rụt vai lại không nói nữa.

Đạm Thủy nhìn nhóm bạn, nói ra chuyện bây giờ họ nên làm: “Chuyện khác đều tìm Mạt Ương đại nhân về rồi nói sau. Bây giờ chúng ta đến thành phố ngầm thôi.”

Bốn người kia cũng đồng ý gật đầu.

Trước khi bọn họ đuổi đến, Mạt Ương đại nhân đừng nên xảy ra chuyện gì!

Trong khách sạn Dạ Ca, nhìn qua đúng như Bắc Cung Mộ Duệ nói, chỉ gặp một người khách, thuận tiện ăn bữa cơm trưa miễn phí.

Nhưng mà Yểu Ương Từ cũng biết trên thế giới này không có cơm trưa miễn phí.

Tuy nhìn qua mọi người nói chuyện thật vui vẻ, cũng chẳng có mấy người nhận ra sự tồn tại của Yểu Ương Từ nhỏ gầy ngồi trong góc.

Nhưng Yểu Ương Từ lại không thể nào quên đi sự tồn tại của ánh mắt đối diện kia, trong ánh mắt kia xen lẫn quá nhiều dục vọng, nhiều tà tứ, nhiều sự xâm phạm khó coi, mà ánh mắt kia lại vừa đúng dừng trên người mình!

Từ một khắc nàng bước vào cửa kia, ánh mắt hắn đã không rời khỏi nàng!

Nhìn chàng trai đối diện nhìn qua tà ác đáng khinh kia, vừa cao vừa gầy, cao như sào trúc, gầy như con khỉ mỏ nhọn, từ một khắc Yểu Ương Từ tiến vào nhìn thấy hắn, liền cảm thấy hắn làm người ta không thoải mái.

Người này, chính vị khách Hồ Ngô mà hôm nay Bắc Cung Mộ Duệ muốn làm ăn.

Bạn đang đọc Mật Thám Thiếu Niên của Thập Tứ Khuyết, Thanh Ca Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.