Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúng tình độc

Phiên bản Dịch · 692 chữ

Hơn hai mươi năm qua, một lần bị hành hạ đêm qua đều phải tự mình gắng gượng qua, sớm đã thành thói quen bên cạnh không cần ai quan tâm và lo lắng, nhưng vì sao khi nhìn thấy tiểu quỷ kia đi đi ra khỏi phòng chú ba, hai người lại cùng đi làm, còn nói chuyện cười cười với nhau, sự tự tin và khả năng tự kiềm chế hoàn toàn sụp đổ?

Chẳng lẽ, mình lại để ý tên tiểu quỷ kia như thế sao? Chẳng lẽ mình đã yêu tên tiểu quỷ kia?

Yêu?! Từ này làm Bắc Cung Mộ Duệ kinh sợ thiếu chút đánh lên vách tường một quyền.

Điều này làm sao có thể?! Hắn làm sao có thể yêu một đứa bé còn chưa phát dục? Lại còn là một bé trai?

Thật đáng chê cười!

Bắc Cung Mộ Duệ cười mỉa mình vài tiếng, nhưng lại cảm thấy giấu đầu lòi đuôi, nhất thời sắc mặt biến thành màu đen âm trầm, cả người tản ra hơi thở dã thú nguy hiểm.

Không thể, hắn thể yêu một thằng bé.

Bắc Cung Mộ Duệ lời thề son sắt nói với mình.

Xem ra, hắn phải làm kế hoạch kia sớm.

Hai mắt Bắc Cung Mộ Duệ nhíu lại, bấm điện thoại trên bàn làm việc, trầm giọng nói với người bên kia: “Hắc Ưng, báo cho Nam Mộc Suối đi châu Âu một chuyến, đưa cô ấy đến cho tôi.”

Sau hành động khó hiểu của Bắc Cung Mộ Duệ sáng nay, Yểu Ương Từ cuối cùng cũng có thể ngồi vào vị trí nghỉ ngơi một chút.

“Chủ nhân, em có muốn biết vì sao hắn tức giận không?” Yểu Ương Từ vừa mới ngồi xuống, cạnh thân thể nàng bỗng hiện ra một bóng người.

Yểu Ương Từ sợ tới mức thiếu chút nữa tim đập nhanh mà chết.

“Lần sau khi xuất hiện có anh có thể đừng dọa người như vậy được không?” Yểu Ương Từ nghiến răng nghiến lợi nói.

Vẻ mặt Blair vô tội: “Chủ nhân, tôi luôn luôn như vậy mà. Ác ma xuất hiện đều không có tiếng động.”

Yểu Ương Từ bị vẻ mặt của hắn đánh bại, “Vì sao anh lại đến đây?”

“Đương nhiên là vì bảo vệ chủ nhân không rời bước hai mươi tư giờ.” Blair đáp đương nhiên.

Yểu Ương Từ cũng không coi nhẹ nụ cười tà ác kia của hắn.

Blair lại hỏi tiếp chuyện chính: “Chủ nhân, em thật sự không muốn biết vì sao hắn bất thường à?”

“Vì sao?” Hỏi như hắn mong muốn, Yểu Ương Từ biết nếu không sớm để hắn như ý muốn, nhất định hắn sẽ không để yên cho mình.

Như vậy có khi nàng sẽ làm uổng phí cả sáng nay.

Blair vuốt cằm, ra vẻ u ám nói: “Xem ra đúng là hắn ta trúng độc rất nặng. Không biết có còn cứu được không.” Blair cố ý nói đến thần thần bí bí .

“Trúng độc?” Yểu Ương Từ cuối cùng cũng bị hắn gợi lên hứng thú, tò mò hỏi: “Trúng độc gì?”

Chẳng lẽ hôm nay Bắc Cung Mộ Duệ thất thường, là do trúng độc sao?

Blair hít thật sâu một hơi, giống như phát hiện ra một chuyện trọng đại lớn tiếng nói: “Tình độc.”

Nghe xong, Yểu Ương Từ lúc này đây mất hết hứng thú , biết lại là Blair nói vớ vẩn.

Blair không nổi giận, tiếp theo nghiêm mặt hỏi: “Biết độc kia do ai hạ không?”

Yểu Ương Từ không để ý đến hắn nữa, bắt đầu làm việc.

Nhìn một đống văn kiện trên bàn như có thể chôn vùi thân hình nhỏ bé của nàng, Yểu Ương Từ biết nếu không quản lý tốt thời gian, hôm nay có thể đến giờ cơm cũng không có thời gian ăn.

Thấy nàng không để ý tới, Blair bám riết không tha tiến đến bên người nàng hứng thú nói: “Độc kia, là chủ nhân hạ. Hắn á, là yêu chủ nhân. Cho nên đang ghen đấy!”

Bạn đang đọc Mật Thám Thiếu Niên của Thập Tứ Khuyết, Thanh Ca Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.