Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú triều tới !

Phiên bản Dịch · 1618 chữ

Gừ !

Trong khoảnh khắc, những con dị thú, bao gồm cả Truy Phong Báo đều phát ra âm thanh, giống như đang tuyệt vọng vậy.

Thế nhưng bất chợt

Phệ Nguyệt Thiên Lang liền bị Diệp Vân Dật túm lấy gáy một cách tàn nhẫn.

Phệ Nguyệt Thiên Lang dãy dãy, như đang bất mãn ai đó đang bóp lấy cổ mình.

Diệp Vân Dật cũng thấy sự sợ của Truy Phong Báo và đám dị thú.

Xem ra tiểu cẩu tuy còn nhỏ, nhưng uy áp huyết mạch vẫn không phải dạng vừa a.

“Được rồi được rồi, ngươi cũng đừng hại tụi nó, ta vẫn cần chúng để di chuyển đấy.”

Diệp Vân Dật vuốt ve tiểu cẩu, sau đó lấy ra xác của một con Đại Lực Kim Cương Nghĩ từ hệ thông ra rồi nói: “Ăn nó đi.”

Hắn thả tiểu cẩu phía trước Đại Lực Kim Cương Nghĩ, tiểu hắc cẩu cũng không kén chọn mà bắt đầu ăn.

Nhưng mà nhìn bộ dáng nó ăn, giống như Phong Quyền Tàn Vân !

Trong thời gian ngắn, một con Đại Lực Kim Cương Nghĩ đã bị nó ăn hết.

Diệp Vân Dật “…” 

Hắn nhấc tiểu cẩu lên rồi nhìn

Con hàng này, sau khi ăn lượng thức ăn gấp mấy lần cơ thể mình, thế mà cái bụng vẫn phẳng lỳ !

Cái quái gì vậy, là một đứa ăn hàng à ?

Tuy nhiên, Diệp Vân Dật vẫn phát hiện ra , cơ thể của tiểu cẩu có lớn hơn một chút.

Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.

“Đúng là đồ quái vật.” Diệp Vân Dật lầu bầu nói.

Sau đó hắn lấy ra tất cả thi thể dị thú từ trong không gian hệ thống ra.

Cấp cho tiểu cẩu ăn.

Ca sát.. ca sát .

Âm thanh tiểu cẩu ăn liên tục vang lên.

Diệp Vân Dật cũng không để ý nữa, mà quay vào nhà làm bữa sáng.

Một lúc sau hắn quay lại.

Mẹ nó ? !

Ăn hết rồi !

Thực sự là ăn hết rồi !

Bên cạnh, tiểu cẩu cũng nằm ngửa xuống, bốn chân dơ thẳng lên trời

Cái bụng thì phình to như quả bong !

Thân hình cũng lớn hơn khá nhiều

“Đây cũng là phần thưởng thần cấp a, không đến nỗi no tới chết chứ.” Diệp Vân Dật bước tới nhìn nhìn nhìn, sau khi xem xét một hồi, hắn phát hiện tiểu cẩu đã ngủ say.

Miệng vẫn còn phát ra tiếng ngáy.

Điều này làm hắn cảm thấy bó tay.

Sau đó hắn lại quay vào trong biệt thự.

Đúng lúc này

Hắn cũng bắt gặp Chu Hoài Vi tam nữ cũng từ cầu thang bước xuống.

Tuy nhiên, cả ba nàng đều phải dựa vào tay vịn cầu thang để đi xuống.

Biểu tình trên khuôn mặt khá là đau đớn.

Khi nhìn thấy Diệp Vân Dật, cả ba nàng đều bĩu môi một cái.

Nhìn chằm chằm vào Diệp Vân Dật

Đúng là quái thái !

Giờ vẫn còn đứng đó xem kịch nữa .

Nếu đêm nào cũng lao lực như vậy, thì bọn họ làm sao chịu đựng nổi.

Bây giờ, các nàng đều có suy nghĩ, nếu không , thì để lão công cưới thêm nhiều thê tử cũng tốt.

Có thêm nhiều tỉ muội, các nàng có thể tiết kiệm được chút thể lực !

Cũng không cần phải lao lực vậy !

“Ăn cơm thôi.” Diệp Vân Dật bảo các nàng tới ăn sáng.

Đang ăn thì Phệ Nguyệt Thiên Lang cũng tỉnh dậy, trực tiếp đi vào trong biệt thự.

“A! Tiểu hắc cẩu !” Chu Hoài Vi nhìn tiểu cẩu chạy vào, sau ngày tận thế, những con dị thú dị thường mạnh mẽ và hung dữ.

Đã lâu rồi nàng chưa gặp một tiểu gia hỏa dễ thương như vậy.

Hai tỉ muội Hàn Băng Tuyết và Hàn Băng Ngọc cũng tràn đầy hứng thú nhìn tiểu hắc cẩu.

Thậm chí còn lấy đồ ăn sáng cho nó ăn.

Nhưng Phệ Nguyệt Thiên Lang chỉ liếc mắt nhìn một cái, không thèm đáp lại.

Nó không có hứng thú với đồ ăn của họ.

Hàn Băng Ngọc: “…”

Nàng hướng Diệp Vân Dật hỏi “Lão công, con tiểu hắc cẩu này tên là gì, từ đâu đến vậy?”

Diệp Vân Dật suy nghĩ một lúc rồi nói : “ Nó vẫn chưa có tên, từ giờ cứ gọi nó là Tiểu Hắc Tử đi.”

Dù sao thì cả người nó cũng toàn màu đe.

Tiểu Hắc Tử ? !

Nghe có vẻ là lạ.

Tuy nhiên ba nàng cũng không phản đối.

Sau khi ăn xong, ba nàng đều tập trung xoa nắn Tiểu Hắc Tử.

Phải nói rằng, Tiểu Hắc Tử này thực sự là được ba mỹ nữ yêu thích.

Trong biệt thự, thời gian trôi qua yên bình.

Nó khiến ba nàng cảm giác như quay lại thời gian trước khi tận thế.

Trong khi đó.

Bên ngoài thành, đội ngũ dị nhân bắt đầu tập hợp !

Hôm nay lại là một ngày tổ chức tiêu diệt dị thú.

Tuy nhiên, ngoài việc tiêu diệt dị thú, hôm nay còn có một nhiệm vụ khác.

“Các ngươi biết không? Thanh chủ hôm nay lại đưa ra phần thưởng khác đấy, năm viên tinh hạch Bạch Ngân sơ kỳ để đổi lấy thảo dược tính nhiệt, hoặc là cung cấp manh mối cũng được.”

“Ôi trời, ghê vậy ? Hình như mấy hôm nay không có thông tin gì về thảo dược này, thật là ngứa ngáy a ”

“Năm viên tinh hạch Bạch Ngân sơ kì a!”

“Chậc chậc, có vẻ như mục tiêu nhiệm vụ hôm nay của chúng ta sẽ thay đổi a !” 

“Đi thôi! Hôm nay nhất định phải tìm được thảo dược tính nhiệt !”

“Xuất phát thôi !”

Từng đạo âm thanh truyền tới !

Tất cả các dị nhân đều tỏ ra phấn khích !

Như thể tài phú này đang ở trước mắt bọn họ.

Tuy nhiên !

Trong khi bọn hắn đang phấn khích

Thì ở xa .

Một số thân ảnh đang cấp tốc chạy về !

Tất cả các dị nhân sắc mặt đều tái nhợt, tiếng hít thở khó khăn !

Trong số đó, thậm chí còn có dị nhân cấp Bạch Ngân sơ kì.

Những người đang chuẩn bị xuất phát, nhìn thấy điều đó cũng cảm thấy bối rối.

Có chuyện gì vậy ?

Không phải bọn họ vừa mới ra ngoài sao? Tại sao quay lại sớm vậy ?

“Chuyện gì vậy ?”

“Tại sao bọn họ vừa đi đã phải quay lại ? ”

“Chuyện gì vậy ? Tại sao bọn họ lại tỏ vẻ hoảng sợ như vậy ? ”

Từng đạo âm thanh dồn dập vang lên.

Các dị nhân khác nhìn những dị nhân vừa mới trở về, lo lắng hỏi.

Một Bạch Ngân dị nhân nhìn mọi người rồi nói: “Phù, thú thú triều ! ”

Sau câu nói này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, không tin vào những gì mình vừa nghe được.

Đừng có đùa chứ, chuyện này sao có khả năng !

Thú triều !

Nghĩa là sẽ có hàng trăm con dị thú ùn ùn kéo tới như hải triều

Và tấn công thành !

Tại thời điểm này, tất cả các dị nhân trong thành cần phải đồng lòng hợp sức chiến đấu !

Chính là liều chết chiến đấu !

Bằng không thì… !

Trước đây cũng có một số thành có tiền lệ như vậy !

Thế nhưng các dị nhân trong thành không hề phản kháng lại, vì vậy dị thú đều tiến vào trong thành, triển khai tàn sát !

Hầu như cả mọi người đều chết hết !

Thành trì bị hủy hoại!

Những dị nhân còn sống bị mất thành, cũng không còn nơi nghỉ ngơi và hồi phục.

Từ đó đành phải lang thang trong rừng rậm, cuối cùng thì làm thức ăn cho dị thú.

Nghĩ tới điều này, khuôn mặt của tất cả mọi người đều xám xịt.

Bọn họ vừa chuẩn bị có hành động.

Thì ở trên tường thành !

Lính canh gác nhìn về phía bên ngoài

Mục quang nhìn về phía nơi xa

Nơi đó cây cối đang đổ rạp xuống giống như cây lúa bị cuồng phong thổi qua và đang tiến nhanh về hướng bên này !

Này là ?

Thú triều !

Trong chớp mắt !

Lính canh trên thành lập tức gõ chiến cổ cảnh báo !

Tùng tùng tùng !

Chiến cổ được làm từ da dị thú, âm thanh lúc gõ vang vọng rất xa !

Âm thanh ngay lập tức truyền đi khắp trong thành !

Khi tiếng trống vang lên, những người bình thường sinh sống trong thành liền ngẩng đầu nhìn về phía tường thành, trong lòng nghi hoặc.

Họ hoàn toàn không hiểu tiếng trống này tượng trưng cho điều gì !

Nhưng khi những dị nhân nghe được tiếng trống này, ánh mắt liền toát lên vẻ kinh hoàng.

Ngay cả Bạch Chỉ Khê, cũng lập tức đứng phắt dậy.

Nàng liền vội vã bước ra ngoài !

Nhìn về phía phó tướng của mình !

“Âm thanh này là truyền tới từ cổng nam, ta sẽ lập tức dẫn người tới đó. Ngươi hãy đi tập hợp những dị nhân khác, những ai trái lệnh, giết!”

Chữ “Giết” được phát ra với sự lạnh lùng vô tận!

Sau đó, Bạch Chỉ Khê dẫn đoàn người chạy về phía cổng nam !

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.