Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đáp ứng ngươi !

Phiên bản Dịch · 1616 chữ

Lời này vừa nói ra, trên mặt Diệp Vân Dật cũng mang theo ý cười, đã đáp ứng rồi, cái kia chẳng phải là đơn giản?

"Tùy thời có thể. "

Diệp Vân Dật nói xong, mấy nàng Chu Hoài Vi nghe thấy, trên mặt cũng hiện lên vẻ lo lắng.

"Lão công, anh muốn vào sâu trong rừng rậm à?"

"Chỗ đó có phải sẽ có dị thú cường đại không?"

"Không có việc gì, các em yên tâm. " Diệp Vân Dật nhìn các nàng "Anh cũng rất mạnh, những con dị thú đó, anh tùy tiện tiện liền có thể giải quyết. "

Câu nói này để cho Bạch Chỉ Khê lập tức bĩu môi.

Tùy tiện tiện có thể giải quyết ?

Sắp tới, đối mặt thế nhưng là di thú Hoàng Kim sơ kỳ Xích Viêm Hổ!

Không phải là thứ để ngươi chém gió trước mặt gái !

"Đồ mặt dầy chỉ biết chém gió là giỏi."

Bạch Chỉ Khê hừ nhẹ một tiếng.

Diệp Vân Dật quay đầu nhìn nàng, "Ngươi nói cái gì? "

"Không có gì, đi thôi! "

Bạch Chỉ Khê vẫy vẫy tay, kêu Diệp Vân Dật ra, dù sao muội muội mình có thể không còn kiên trì được lâu như vậy.

Bên này, Diệp Vân Dật lấy ra chiến phủ từ trong phòng, vác tại trên lưng.

Bốn nữ hài cũng tụ lại.

"Lão công, anh nhất định phải cẩn thận một chút. "

"Nhất định phải về sớm chút. "

Từng lời nói ân cần phát ra, Diệp Vân Dật nhìn các nàng, cũng gật đầu, "Yên tâm đi, anh làm xong việc sẽ trở về ngay."

Sau đó, hắn cưỡi Truy Phong Báo đi theo Bạch Chỉ Khê.

Bên trên tọa kỵ, Bạch Chỉ Khê nhìn hắn từ trên xuống dưới.

Vừa rồi bộ dạng mấy nữ sinh cũng rơi vào trong mắt của nàng.

Điều đó khiến nàng có chút nghi ngờ nổi lên.

Các nàng đều hầu hạ Diệp Vân Dật, nhưng hình như cũng không ăn giấm, hơn nữa còn rất quan tâm tới Diệp Vân Dật, thật sự giống như tiểu kiều thê (người vợ hiền).

Tên này.

Đến cùng có mị lực gì ?

Diệp Vân Dật nhìn thấy ánh mắt của Bạch Chỉ Khê, liền biết Bạch Chỉ Khê đang nghĩ gì.

Có mị lực gì ?

Thứ này, chỉ có thể hiểu mà không diễn đạt được bằng lời!

Hơn nữa, muốn lĩnh hội thì cần phải chờ tới buổi tối !

"Đừng nhìn nữa, sau khi nhiệm vụ chấm dứt, ta cho cô tham gia vào đội là được rồi. "

Tham gia?

Tham gia vào cái gì đội?

Ngay sau đó, Bạch Chỉ Khê kịp phản ứng!

Tên này !

Tuy nhiên, hiện tại điều kiện đã đạt thành, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, nàng chính là người của Diệp Vân Dật!

"Ta! Ta biết rõ! Không cần ngươi nói, ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta khẳng định tuân thủ hứa hẹn! "

"Chỉ có điều, nếu ngươi làm hỏng chuyện, ta không tha cho ngươi! "

Bạch Chỉ Khê hung dữ nói xong, trong lòng cũng nghĩ đến, có thể hay không có một loại khả năng .

Đó là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tên này bị Xích Viêm hổ nhìn chằm chằm vào!

Sau đó không thể chạy thoát, trực tiếp táng thân trong miệng hổ.

Như vậy nàng vừa có thể cứu muội muội, hơn nữa còn không cần trở thành người của hắn.

Nhưng Bạch Chỉ Khê biết, điều này không có khả năng.

Hai người, đi ra khỏi thành!

Không ít dị nhân nhìn thấy

Lập tức bọn hắn liền sững sờ.

Thành chủ cùng Diệp đại nhân đi ra thành?

Đây là muốn làm cái gì?

Chỉ có điều, bọn hắn cũng không dám đi lên hỏi thăm, dù sao chuyện người ta muốn làm, cũng không cần nói cho bọn hắn biết.

Hai người ngược lại là trực tiếp đem tọa kỵ đứng ở cửa thành.

Sau đó đi bộ ra khỏi thành.

Sau khi ra khỏi thành, Bạch Chỉ Khê dựa theo tin tức những dị nhân đưa cho.

Mang theo Diệp Vân Dật xuất phát đến địa điểm !

Trên đường đi.

Diệp Vân Dật trông thấy mấy con cấp thấp dị thú.

Một cái lắc mình!

Thần cấp thân pháp lập tức xuất hiện!

Mấy con dị thú chỉ thấy một đạo hư ảnh hiện lên!

Sau đó là đón lấy một đạo thanh âm phốc phốc vang lên!

Lại sau đó, liền cảm giác cổ mình bị chạm nhẹ một cái!

Yên tĩnh mà rời xa cái thế giới xinh đẹp này!

Diệp Vân Dật thu mấy viên tinh hạch dị thú, sau đó nhìn thi thể của bọn nó.

Có chút đáng tiếc.

Nếu không có người mà nói, hắn có thể trực tiếp đem những thi thể này bỏ vào trong không gian hệ thống cho Tiểu Hắc Tử ăn.

Nhưng hiện tại.

Ai!

Hắn nhìn Bạch Chỉ Khê, thầm nghĩ Tiểu Hắc Tử nhất định hận ngươi chết đi được!

Bạch Chỉ Khê thấy biểu hiện của hắn dọc theo con đường này, cũng nói không nên lời !

"Ngươi có thể yên ổn một chút được hay không, dị thú như vậy mà ngươi cũng muốn?"

"Ngươi biết cái gì? Thịt muỗi dù nhỏ cũng là thịt! Ngươi chưa từng trải qua, sao hiểu được. " Diệp Vân Dật nói xong, trợn mắt liếc Bạch Chỉ Khê, chẳng muốn cùng nàng nói chuyện.

Bạch Chỉ Khê thấy điệu bộ Diệp Vân Dật nhìn mình, lập tức tức giận kêu hừ hừ.

Nhưng cũng vô ích.

Chỉ có thể nhịn xuống!

Sâu trong rừng rậm!

Hai người cẩn thận đi tới.

Xung quanh, đã dần dần có nhiều dị thú Bạch Ngân trung kỳ trở lên !

"Nó ở xung quanh đây!"

Bạch Chỉ Khê nhìn tin tức, cũng xác định vị trí.

Sau đó.

Một tiếng hổ gầm!

Vang vọng cả sơn lâm !

Dị thú Bốn phương lập tức trốn chạy ra !

Trong nháy đã rời đi thật xa khỏi xung quanh chỗ này!

"Ở bên kia! "

Diệp Vân Dật nghe âm thanh đã phân biệt được vị trí, nhìn về phía xa xa, chân đạp gió, hướng phía bên kia lao đi thật nhanh !

Thật nhanh!

Bạch Chỉ Khê thấy thân pháp của hắn, nội tâm cũng chấn động !

Tên này, sao tốc độ trở nên nhanh như vậy!

Nàng vừa nghĩ vừa đuổi theo sát phía sau!

Một lúc sau.

Diệp Vân Dật cùng Bạch Chỉ Khê đứng trên cành cây của một gốc đại thụ!

Phảng phất như đứng trên khối đất bằng.

Bạch Chỉ Khê nhìn về phía trước.

Cách đó không xa.

Chính là Xích Viêm hổ.

Chiều cao năm trượng, đuôi giống như cây côn!

Mỗi lần cái đuôi vung vẩy, đều nghe thấy âm thanh gió rít!

Tóm lại nhìn con mãnh hổ này rất là ngầu !

Lúc này nó đang gặm một con Đại Lực Kim Cương Nghĩ !

Cái răng nanh lúc vừa tiếp xúc với Đại Lực Kim Cương Nghĩ, giống như là đang cắt đậu hũ !

Trực tiếp cắn sâu vào bên trong !

Sau đó dễ dàng nhai nuốt!

Cái lưỡi mọc đầy gai thò ra liếm, mỗi lần như vậy là một tầng huyết nhục bị lấy ra!

Nhìn đến đây, Bạch Chỉ Khê mắt cũng híp lại !

Sau đó, hai người nhìn phía khác !

Cái kia chính là biến dị Hỏa Long Quả? !

Cùng Hỏa Long Quả (*) trước lúc tận thế hình dạng không sai biệt lắm!

(*) Trái Thanh Long

Nhưng ngược lại là thật lớn!

Khoảng chừng bằng đầu của một người lớn !

Xung quanh, còn có hỏa diễm bao bọc !

Hơn nữa!

Còn có một đạo hư ảnh Hỏa Long quay chung quanh phía trên Hỏa Long Quả!

Lộ ra yêu dị !

Cái này đúng là thiên địa dị bảo!

Bạch Chỉ Khê thấy vậy, trong mắt mang theo vẻ nóng bỏng!

Thứ này, nhất định có thể chữa tốt cho bệnh của muội muội nàng!

Thế nhưng, con Xích Viêm Hổ này làm sao bây giờ?

Bỗng nhiên, một giọng nói nhỏ từ bên tai nàng truyền đến.

"Lát nữa, ngươi đi đem đầu Xích Viêm Hổ dẫn dụ đi, dùng kế điệu hổ ly sơn, ta đi lấy Hỏa Long Quả. " Diệp Vân Dật nói xong, sau đó thổi một làn gió nhẹ vào tai Bạch Chỉ Khê.

Khến cho nàng ngứa ngáy, một loại cảm giác khác thường xông lên đầu.

Thế nhưng, trong nháy mắt nàng liền thanh tỉnh lại.

"Tại sao ngươi không dẫn dụ ? ! " Bạch Chỉ Khê lập tức hỏi lại, đôi mắt dễ thương trợn lên!

Khi nàng ngốc a...!

Dẫn dụ Xích Viêm Hổ rời đi? !

Cái hệ số nguy hiểm này không phải là cao bình thường!

Tên này tại sao không đi?

Khá lắm, tên này chỉ muốn nhặt chỗ tốt thôi phải không ?

Đối diện, Diệp Vân Dật thấy nàng vậy mà không bị lừa, liền chỉ tay về hướng phương xa!

"Nhìn kìa ! "

Bạch Chỉ Khê trong nội tâm rùng mình!

Làm sao vậy? !

Nàng lập tức nhìn lại về phương hướng Xích Viêm Hổ !

Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? !

Sau một khắc!

Nàng cảm giác bờ mông bị đạp một cước!

Cả người ngã nhào xuống dưới đại thụ !

Bạch Chỉ Khê: "…"

Diệp Vân Dật, ta@#¥%! ! !

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.