Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh lại

Tiểu thuyết gốc · 3164 chữ

Lý Minh mở bừng mắt, mồ hôi tuông ra như suối, miệng thì thở dốc, có vẻ như cậu đã gặp phải ác mộng hoặc thứ gì đó khủng khiếp khiến tâm cảnh của một vị hoàng đế trở nên như vậy.

Nhìn thấy khung cảnh quên thuộc cùng thân ảnh kiều tiểu nằm trong lòng, Lý Minh thở phào một hơi.

Xem ra đó chỉ là mơ thôi, sao chuyện đó có thể sảy ra được chứ.

Lấy lại bình tỉnh, cảm nhận bản thân đang được truyền máu.

Xung quanh giường là chi chít túi máu theo ống dẫn đi vào cơ thể Lý Minh.

Lúc này hắn nhớ lại bản thân vì ngăn cản năng lượng bảo hóa của dị năng thức tỉnh kép của Đỗ Nhược Vân mà cưỡng ép tăng nội khí khiến thân thể quá tải trọng thương.

Hắn còn mơ hồ nhớ lúc tỉnh lại lần hai có nghe thấy Đỗ Nhược Na muốn truyện máu của nàng cho hắn.

Tới khúc này hắn lập tức xoay qua liền nhìn thấy Đỗ Nhược Na khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ nay có chút tiều tụy nằm ngủ bên cạnh giường.

Hiển nhiên nàng truyền máu cho hắn khiến thân thể mệt mỏi ngủ thiết đi.

Nhìn cánh tay thon dài trắng ngần xuất hiện chấm đỏ ở giữa động mạch khiến Lý Minh đau lòng.

Tuy vậy hắn cũng rất vui mừng vì điều này chứng tỏ hắn đã thành công bước vào trái tim của nàng.

Nở nụ cười ôn nhu, đưa bạn tay thô ráp có chút gầy vuốt ve khuôn mặt diễm lệ của Đỗ Nhược Na.

Đỗ Nhược Na là sát thủ, tính cảnh giác rất cao, Lý Minh vừa chạm nàng liền tỉnh giấc.

Mở mắt ra thấy Lý Minh đang vuốt ve mặt còn dùng ánh mắt ôn nhu nhìn nàng khiến trí tim nàng đập thình thịch.

Tuy nhiên nàng vẫn cố tỏ ra bình tỉnh lên tiếng.

"Cậu tỉnh rồi à, tôi sẻ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho cậu..."

Không đợi Lý Minh kịp nói nàng liền đứng dậy chạy nhanh ra ngoài, nhưng Lý Minh tình ý phát hiện vành tai nàng đã đỏ lên chứng tỏ nàng đang xấu hổ.

Hắn cười cười, có vẻ như nàng cũng nhận ra tình cảm của bản thân rồi.

Có lẻ nàng cần thời gian để chấp nhận hắn.

Lý Minh có chút áy náy khi sử dụng cấm thuật tác động cảm xúc của nàng.

Hắn thề sẻ mang lại hạnh phúc cho nàng dù có trả giá như thế nào hắn cũng sẻ bảo vệ nàng.

Dời mắt xuống người ngọc trong lòng, hắn cảm nhận được Đỗ Nhược Vân đã tỉnh lại.

"mèo con, đã tỉnh rồi thì nhanh dậy đi,anh sắp bị em đè chết rồi đây này.": Lý Minh cười ôn nhu vuốt ve mái tóc đen dài óng mượt của nàng cười nói.

"Hừ...ý anh là em mập đấy à" : Đỗ Nhược Vân nghe liền xù lồng ngước lên nhìn hắn phòng má đáng yêu nói.

Nhưng giây sau liền xụ mặt, nước mắt rơi xuống thút thít nói.

"có phải em là sát tinh không..., em xuất hiện khiến mẹ đau khổ, đến anh cũng nhiều lần gặp nguy hiểm vì em...em có đáng lý ra không nên tồm tại..."

Đỗ Nhược Vân từ lúc trước khi biết chuyện của mẹ khiến nàng dây đứt.

Sau đó Lý Minh vì nàng mà trọng thương xém chút mất mạng càng khiến nàng thêm tự trách.

" Ngốc...em sao có thể là sát tinh?, trong mắt anh cùng mẹ em, em chính là Thiên thần...

Không có em mẹ em sẻ rất cô đơn trong xã hội đen tối này...

Không có em thì cũng không có anh...

Em chính là tia sáng ấm áp trong lòng anh, là Thiên thần xinh đẹp nhất...

Anh không cho phép em nói bản thân như vậy nữa..."

Lý Minh thấy nàng vẫn tự trách liền hôn lên trán nàng một cái yêu thương nói.

Đỗ Nhược Vân nghe hắn nói thì lòng như được nếm mật, ánh mắt hạnh phúc cong lên thành hình bán nguyệt.

Tâm trạng u buồn tự trách biến mất, chỉ còn lại nụ cười ngọt ngào, nép vào lòng Lý Minh.

Hắn cũng ôm lấy nàng yêu thương không dứt.

"có phải em không còn cứu được nữa không, em cảm nhận năng lượng bảo hóa trong cơ thể mạnh lên rất nhiều...": Đột nhiên Đỗ Nhược Vân lên tiếng, thân thể run rẩy.

Thân thể nàng, nàng hiểu rõ, năng lượng bảo hóa mạnh hơn lúc trước rất nhiều, đây là lý do khiến Lý Minh trọng thương.

Nàng sợ cách mà Lý Minh nói không còn tác dụng, sợ phải rời xa hắn cùng mẹ...

Nàng rất sợ đều này, còn vượt qua cả cái chết.

Lý Minh thấy tâm lý nàng đang bất ổn liền ôm chặc lấy nàng nói.

"em sẻ không chết đâu...ngược lại có thể nói là may mắn...

Vì em đã thức tỉnh thêm một dị năng nữa, còn là dị năng cấp thần thoại cực hiếm phù hợp với dị năng của em...

Tiếc là dị năng này cũng bảo hóa nhưng em yên tâm, anh có cách trị...

Dù không trị được đi nữa, chỉ cần không rời khỏi anh em sẻ không chết, vì vậy đừng nghỉ bậy nữa."

"ừm...em tin anh...": Đỗ Nhược Vân nghe vậy tâm trạng liền bình bổn gật đầu.

" hắc hắc...anh còn phải khiến em to bụng sinh cho anh một tiểu công chúa đáng yêu như em nữa mà...": thấy tâm trạng nàng tốt lên Lý Minh lên tiếng trêu đùa.

" Đáng ghét...người ta vẫn chưa 18, anh không sợ ở tù sao...": Đỗ Nhược Na hùa theo nũng nịu

"ha ha...đúng vậy anh chính là tên Dâm tặc chuyên đi hiếp những thiếu nữ chưa 18 đây hắc hắc...": Lý Minh cười xấu xa đưa tay vuốt ve cặp vếu đã có chút quy mô của nàng nói.

"ưm...không được...anh phải làm mẹ em to bụng trước...để nàng sinh cho em một em gái đáng yêu...": Đỗ Nhược Vân bị hắn tập kích bất ngờ rên lên một tiếng nói.

" Không được...phải gọi là dì..." : Lý Minh Đính chính lại.

"hihi...anh đúng là đồ dâm tặc xấu xa, ăn mía ăn cả cụm, đảo loạn luân thường...": Đỗ Nhược Vân ngón tay nhỏ nhắn thon dài dí trán Lý Minh một cái cười nói.

Ở thời mạt thế này luân thường đạo lý chỉ có ở những nơi còn giữ luật lệ thế giới cũ.

Thậm chí dù ở đó thì trong bóng tối vẫn có tình trạng này.

Đỗ Nhược Na chỉ hùa theo đùa với Lý Minh, chứ nàng chính là người mong Lý Minh chinh phục mẹ nàng nhất, có như vậy nàng mới được ở bên mẹ vừa được ở bên Lý Minh còn giúp mẹ có được hạnh phúc, vẹn toàn thập mỹ.

Hai người cứ thế đùa giợn mà không biết mình lại bị ai đó nghe hết.

Đỗ Nhược Na lần nữa bắt gặp hai người nói về mình khiến nàng đỏ mặt xấu hổ.

Thân thể run rẩy, đặc biệt khi nghe con gái muốn nàng mang thai con của Lý Minh.

Thân thể nàng không tự chủ được liền run lên, trong đầu hiện lên hình ảnh trong nhà tắm lúc trước nhưng khác ở chổ là nàng tưởng tượng Lý Minh bá đạo nàng vào tường banh rộng hai chân nàng rồi dùng côn thịt to dài của hắn dâm vào âm hộ béo múp của mình rồi bắn tinh dịch đầy bên trong.

Chuyển cảnh nàng tiếp tục tưởng tượng cảnh nàng đang ôm một bé gái giống hai người, Đỗ Nhược Vân đang hí hửng chọc bé, còn Lý Minh thì ôm nàng, cả nhà hạnh phúc bên nhau...

Càng tưởng tượng, thân thể nàng càng run rẩy, đã thịt đả đỏ hồng, giữa hai chân có chất dịch nhớt nhớt chảy ra.

Khụ...

Một âm thanh yêu kiều vang lên cắt ngang suy nghỉ của Đỗ Nhược Na.

Nàng giật mình tỉnh táo, chợt nhớ ra bên cạnh còn có người.

Lập tức nàng đỏ mặt xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.

Mà lúc này phía sau nàng là hai thân ảnh yêu kiều.

Một mỹ phụ xanh đẹp, cùng một thiếu nữ tuyệt sắc thế gian mê đảo chúng sinh.

Hai nàng chính là Hoa Mai cùng Hoa Ý Nguyệt.

Cả hai sau khí nghe tin Lý Minh đã tỉnh lại liền đến thắm, trên đường gặp Đỗ Nhược Na đang mang đồ ăn đị về phòng, cả ba cùng đường đi chung.

Khi đến trước phòng thì nghe tiếng nói chuyện của hai người bên trong, ngay lập tức cả hai nàng đỏ bừng mặt.

Cả hai đều là xữ nữ sao có thể chịu được lời nói kia.

Hoa Ý Nguyệt thì không nói, nàng được cha cùng gia tộc nâng niêu cưng chiều, không cho tên nam nhân nào lại gần, đến nắm tay nam nhân còn chưa từng nói gì đến chuyện kia.

Về phần Hoa Mai được gia chủ nhặt về nuôi khi còn bé, dù nàng rất xinh đẹp và được nhiều nam nhân theo đuổi nhưng nàng một lòng vì cống hiến cho Hoa gia nên chưa từng động đến năm nhân dù nàng đã 40.

Đừng nhìn Hoa Học Hành nhìn như trung niên, thật chất lão đã trên 60 rồi.

Vì gia tộc nên 43 tuổi lão mới có con.

Quay trở lại..., Hoa Mai rất nhanh bình tỉnh lại ho khang một tiếng cắt đứt không khí ngượng ngùng.

Hoa Ý Nguyện cũng bình tỉnh lại nhưng trên mặt vẫn còn phiến hồng.

Cả hai dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Đỗ Nhược Na.

Theo hai nàng biết, Đỗ Nhược Na và Đỗ Nhược Vân không phải mẹ con sao?, vậy là mẹ con chung chồng?.

Đỗ Nhược Na cảm nhận hai ánh mắt sau lưng liền ngượng ngùng xấu hổ muốn độn thổ, thầm nghiến răng nghiến lợi hai người bên trong.

Cố áp chế ngượng ngùng, nàng đẩy cửa đi vào.

Hai người Lý Minh đang đùa giởn nghe có tiếng mở cửa liền trở lại bình thường nhìn qua.

Phá hiện 3 nữ tiến vào ai nấy khuôn mặt phiến hồng.

Hai nữ Hoa gia thì còn đở, Đỗ Nhược Na khuôn mặt đỏ bừng vì cảm giác nứng do suy nghỉ bậy bạ lúc đầu khiến tâm khó bình tỉnh được.

Cả hai nhìn nhau âm thầm nghỉ, chẳng lẻ họ đã nghe hết những gì nói lúc nãy.

Đỗ Nhược Vân ngay lập tức đỏ mặt núp vào lòng Lý Minh.

Còn hắn vẫn tỉnh như ruồi, trong lòng thì đang vui mừng.

"Nhược Na cô quay lại rồi..., chào Hoa hội trưởng cùng dì Mai..., mọi người sao lại đi cùng nhau thế...?": Lý Minh lên tiếng Chào hỏi.

"Chào cậu Minh buổi sáng..., hôm qua cậu dọa chị đây không nhẹ đâu đấy...": Hoa Ý Nguyệt nở nụ cười câu hồn đoạt phách đi tố chào nói.

"để mọi người lo lắng rồi, chỉ là tu luuện gặp sự cố mà thôi không có gì nghiêm trọng...": Lý Minh xua tay cười đáp.

"sao có thể không lo lắng được, cậu là đối tác lớn nhất của Hoa gia đấy, cậu mà có mệnh hệ gì thì chúng tôi mang ô danh đấy...": Hoa Ý Nguyệt nghiêm túc nói.

"mà cậu đúng thật là xấu nha, giấu chị đây thật khổ, thật chẳng có thành ý gì cả...": Hoa Ý Nguyệt u oán tiếp tục nói.

Lý Minh biết nàng đang nói về tuvi nội khí của mình liền cười bất đắc dĩ nói.

"ha ha...sống trong thời này không thể không phòng, các vị hiểu cho..."

"không biết đoàn đội tôi cần đã đến chưa?" : Lý Minh thấy cứ nói chủ đề này không được liền chuuển chủ đề.

"Đã đến mấy ngày trước rồi, vì cậu hôn mê mấy ngày nay nên tạm thời để họ ở trong hội tình báo, tôi đến cũng là nói với cậu chuyện này...

Không biết khi nào cậu xuất phát...": Hoa Ý Nguyệt thấy hắn chuyển chủ đề liền thuận theo nói.

Mà lúc này Đỗ Nhược Na như ngươi vợ hiền múc cháo ngượng ngùng đút cho Lý Minh ăn.

Được mỹ nhân chăm sóc hắn ngu mới từ chối.

" tình hình không thể chậm trể, ngày mai lập tức xuất phát. ":Lý Minh vừa ăn cháo vừa nói.

"Sao lại gấp như vậy?" : Đỗ Nhược Na động tác đút cháo không dừng nhíu đôi mày đẹp nói.

"Nhược Vân thức tỉnh kép...hơn nữa còn là dị năng thần thoại bị bảo hóa...": Lý Minh ánh mắt trở nên nghiêm trọng nói.

Xoảng...

Đỗ Nhược Na nghe hắn nói thì kinh hãi đánh rơi luôn cả chén cháo, ánh mắt lo lắng vội hỏi.

"Vậy tình trạng của con bé rất nguy hiểm sao?"

"Hiện tại thì không có nhưng tương lai thì không biết, đề phòng bất trắc chúng ta cần giải quyết bảo hóa càng nhanh càng tốt.": Lý Minh đáp.

Đỗ Nhược Na ánh mắt lo lắng nhìn sang con gái thấy Đỗ Nhược Vân nhìn nàng với ánh mắt trấn an.

Nàng thấy vậy bình tỉnh lại, nàng tin Lý Minh sẻ trị được.

Hai nữ Hoa gia thì đang khiếp sợ ngây người nhìn Đỗ Nhược Vân.

Một cái cực hạng dị năng đã đủ khủng bố rồi này còn thức tĩnh thêm dị năng thần thoại còn hiếm hơn.

Cái tiềm lúc này không thể hình dung được nữa rồi.

Sau một lúc cả hai bình tỉnh lại nhưng chấn động trong lòng khó mà phai đi.

Hoa Ý Nguyệt ánh mắt lóe lên sự ghen tỵ ủy khuất buồn tuổi.

Lúc nhỏ thấy cha là một thiên tài cường đại thì ước muốn lớn lên cũng sẻ mạnh mẽ như cha, nhưng ở đời mọi chuyện đâu có diễn ra như mong muốn.

Khi nàng 16 tuổi đã thức tĩnh dị năng, cứ tưởng bản thân sẻ cường đại như cha nhưng hiện thực tàn khốc khi nàng phát hiện dị năng của mình không thể thăng cấp.

Dù tính cách nàng có mạnh mẽ đến đâu khi đối mặt với chuyện này vẫn khiến nàng sụp đổ.

Nàng đã có một tời gian khó khăn để vượt qua nó.

Tuy đã vượt qua nhưng trong thâm tâm nàng luôn buôn tuổi ủy khuất khi thấy những người bên cạnh có sức mạnh cường đại.

Lý Minh tinh ý nhìn ra tâm trạng của nàng, hắn hiểu nàng muốn gì vì kiếp trước hắn từng giúp nàng thực hiện ước muốn đó.

Không sai...kiếp trước hắn và nàng cũng có một đoạn tình cảm như trong phim.

Tình cảm hắn dành cho nàng không thua kém Đỗ Nhược Vân.

Kiếp trước hắn vì thù hận và sự ngăn cẳn của gia đình nàng mà bỏ lở nàng.

Còn Hoa Ý Nguyệt nàng vì hắn mà nhiều lần phạm luật của hội tình báo, thậm chí không tiếc đặt gia tộc vào tình thế nguy hiểm giúp đở cứu mạng hắn.

Cuối cùng nàng lại vì hắn mà chết, chết trong hạnh phúc khi nằm trong lòng hắn.

Lý Minh không thể nào quên được cảnh đó.

Trong trận chiến giữa Hoa gia và hai gia tộc VanRort và Lâm gia.

Hắn lúc đó chưa đủ lớn mạnh nhưng lại đắc tội Lâm gia một gia tộc không kém Hoa gia.

Hoa Ý Nguyệt biết được liền đưa hắn về gia tộc che giấu.

Nhưng cái kim trong bọc có ngày lòi ra, Lâm gia biết không thể đơn độc đối đầu với Hoa gia liền lôi kéo gia tộc VanRort kẻ thù không đội trời chung với Hoa gia.

Cả hai liên hợp đánh Hoa gia, ép họ giao Lý Minh ra.

Hoa gia vì Hoa Ý Nguyệt kiên quyết không giao ra, thế là trận chiến giữa hai bên sảy ra.

Hoa gia lấy một địch hai trở nên yếu thế và sau cùng bị hai gia tộc kia diệt.

Hội trưởng hội tình báo vì bị vị Hoàng Đế chống lưng cho Lâm gia gây sức ép nên không thể ra mặt hay phái người hổ trợ.

Lý Minh không thể nào quên đêm mưa gió tầm tả ở giữa chiến trường đó.

Hoa Ý Nguyệt cả người đầy máu vì đở cho Lý Minh một đòn.

Trước khi chết nàng nở nụ cười hạnh phúc nói 'cuối cùng anh cũng khóc vì em, em rất hạnh phúc'.

Câu nói đó của nàng khiến tâm Lý Minh gần như chết lặng, trái tim đau nhói như vạn thanh kiếm xuyên qua tim.

Hắn đã la hét trong tuyệt vọng đau đớn tột cùng, sự thù hận càng nuốt chửng hắn sâu hơn.

Khi hắn trở thành Hoàng Đế, việc đầu tiên hắn làm là diệt Lâm gia.

Hắn dùng toàn bộ hình thức tra tấn kinh khủng nhất để tra tấn chúng nhưng cảm giác trống rổng hối hận tự trách luôn đeo bám hắn cho đến bây giờ vẫn bám lấy hắn.

Lý Minh hít sâu một hơi bình ổn tâm tính, hiện tại hắn đã trùng sinh trở lại, dù cho có chết hắn cũng không để bi kịch đó sảy ra.

Hoa Ý Nguyệt đang ghen tỵ với Đỗ Nhược Vân đột nhiên cảm thấy trái tim thắc lại, sau đó đập loạn nhịp khiến nàng giật mình khó hiểu.

Chợt nàng để ý thấy ánh mắt Lý Minh nhìn nàng, tuy chỉ nhìn bình thường nhưng khi nàng đối mặt với hắn, cái cảm giác kia càng mãnh liệt.

"chẳng lẻ ta đã yêu hắn...?": Hoa Ý Nguyệt giật mình lắc đầu.

Chuyện là điều không thể, không nói đến việc nàng chỉ mới gặp hắn mấy lần, riêng việc hắn cho nàng ăn bơ cũng đủ lý do nàng khôn thích hắn.

Vậy cái cảm giác này ruốt cuộc là sao?

"Hội trưởng...gia chủ gọi ngài...": đột nhiên một nhân viên đứng bên ngoài thông báo.

Việc này kéo nàng khỏi dòng suy nghỉ, quay qua nhìn Lý Minh nói.

"khi nào cậu chuẩn bị khởi hành hãy thông báo với tôi một tiếng...Hiện tại tôi có việc, xin phép đi trước"

"Cảm ơn Hoa tiểu thư đã đến thăm" : Lý Minh gật đầu nói tiếng cảm ơn.

Hai người Hoa Ý Nguyệt rời đi, Lý Minh nhìn theo bóng lưng thước tha của nàng, trong lòng thầm nghỉ.

Tính thời gian thì sự kiện kia cũng sắp sảy ra rồi, ta cũng nên chuẩn bị thôi...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 442

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.