Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái thú cổ đại

Tiểu thuyết gốc · 3128 chữ

Đỗ Nhược Na với 10 năm làm sát thủ mà nàng chưa từng gặp tình trạng kỳ dị như hiện tại.

Lúc Lý Minh vừa trảm chết tên Hấp Huyệt thụ kia, một lực lượng kỳ dị vô hình đột nhiên xuất hiện trong khắp cơ thể nàng từ lục phủ ngũ tạng tạng đến cả tế bào nhỏ.

Lực lượng này cực kỳ ôn hòa chảy trong từng tế bào cường hóa cơ thể nàng.

Dù lực lượng này rất mạnh nhưng không hề khiến nàng đau đớn.

Ngược lại nó như làn nước nóng phủ lên cơ thể lạnh băng, cực kỳ thỏa mái.

Đến nổi nàng không nhịn được phải rên lên một tiếng xấu hổ.

Đỗ Nhược Vân có cùng cảm nhận như mẹ, thậm chí còn thỏa mái hơn.

Như đã biết cơ thể nàng bị năng lượng bảo hóa tàn phá đến mức suy yếu cực kỳ.

Nguồng năng lượng này như một cơn mưa rào đổ vào vùng bị hạn hán lâu năm.

Sau khi được năng lượng kia cường hóa, nàng cảm thấy cơ thể mệt mỏi thời gian dài do bảo hóa của mình khỏe hơn bao giờ hết.

Thỏa mái đến mức nàng rên rỉ không ngừng được.

Đến khi quá trình cường hóa kết thúc cả hai nàng mới ý thức được bản thân vừa làm ra hành động xấu hổ gì.

Cứ nhìn ánh mắt kinh ngạc như muốn rớt ra ngoài của Lý Minh thì đủ hiểu.

Lý Minh lúc này đã hóa đá nhìn chân trối vào hai khuôn mặt đỏ ửng Kiều diễm theo hai khí chất khác nhau.

Một là mị diễm tuyệt luân...

Một thanh thuần diễm lệ...

Hai khí chất trái ngược khiến hai nàng hấp dẫn hơn bao giờ hết cùng với khuôn mặt đỏ ửng sau khi trải qua cường hóa càng khiến hai nàng đẹp gấp bội, khiến kẻ nhìn quen mỹ nhân như hắn cũng thất thần.

May mà đám đội Chiến Cơ ở xa nên không thấy, nếu không Lý Minh lại tốn sức đe dọa.

Hai nữ mặt đỏ như trái cà chua chín Mọng, ngượng ngùng nép vào lòng hắn để che đi sự xấu hổ.

Lý Minh rất nhanh bừng tỉnh, cố áp chế dục hỏa đang bộc phát trong cơ thể.

Tình hình hiện tại không cho phép hắn trầm luân.

Thu lấy rễ cây của Hấp Huyết thụ và thụ tâm, ánh mắt hắn trở nên nghiêm trọng ôm lấy hai nữ, vận dụng nội khí phóng nhanh về hướng đội Chiến Cơ nhưng không hề dừng lại mà vượt qua họ, chỉ quay đầu lại quát.

"Còn đứng ra đó làm gì..., mau chạy thôi..."

Đám đội Chiến Cơ đang bị cái vũ khí 5 sao làm kinh ngạc nghe thấy lời hắn liền giật mình tỉnh lại, phản ứng nhanh chạy theo.

Tuy họ không hiểu chuyện gì sảy ra nhưng họ hiểu chuyện này không bình thường.

ẦM....

Cả đám đang chạy thì nghe một tiếng nổ lớn cách đó 20km.

Vụ nổ tạo ra một cột khói hình nấm cao hàng ngàn mét.

Sóng xung kích quét ra xung quanh, đám người Lý Minh đứng xa như vậy cũng bị chân đến mất thăng bằng.

"Chuyện gì sảy ra?" : cả đám đều có chung câu hỏi như vậy.

Cả đám không dám đứng lại xem, ngược lại vận tốc độ cao nhất bỏ chạy.

"Đội 08 Chiến Cơ báo cáo khẩn..., chúng tôi gặp hiện tưởng lạ nghi ngờ có quái thú cấp Bá Chủ...

Nhắc lại...chúng tôi gặp hiện tượng là, nghi ngờ là quái thú cấp Bá Chủ gây ra....

Tọa độ : Tây Nam '184 Y, 98 X'...

Yêu cầu căn cứ phái người hổ trợ..."

Sở Nhan nhận ra tình hình không ổn liền lấy bộ đàm liên lạc đến sở chỉ huy ở Hoa gia cầu viện.

Nàng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vừa nhìn sức mạnh của vụ nổ liền đoán ra chuyện không đơn giản, ngay lập tức yêu cầu hổ trợ từ tổng bộ.

" Đây là tổng bộ...tôi là Trương Định, đại đội trưởng đại đội 1 Chiến Cơ, yêu cầu trung đội trưởng Nhan báo cáo cụ thể tình hình...": Từ trong bộ đàm phát ra giọng ồm ồm của một trung niên.

"Tôi không thể tiếp cận hiện trường, không cách nào tìm hiểu chính xác, tuy nhiên căn cứ vào ba động năng lượng từ vụ nổ, tôi nghi ngờ là do quái thú cấp Bá Chủ gây ra...": Sơ Nhan lông mày đẹp nhíu lại đáp.

Bên kia chưa kịp đáp lại thì đột nhiên Lý Minh xuất hiện giật bộ đàm từ tay Sở Nhan, giọng nói nghiêm trọng.

" Tôi là Lý Minh khách cấp Đế Vương của Hoa gia..., hổ trợ thì không cần đâu...

Tôi đề nghị các vị nên tập trung toàn bộ lực lượng qua bên kia thì hơn...

Tôi nghi ngờ nó là quái thú cổ đại cấp Bá Chủ..."

"Cái gì?" : từ trong bộ đàm phát ra giọng kinh hãi.

Đến cả đám người Sở Nhan cũng chấn động kinh hãi xém chút té xấp mặt.

"Ngài Lý Minh phải không!...ngài thật sự chắc chắn đó là quái thú cổ đại...?": Một lúc sau trong bộ đàm lại phát ra giọng nói của trung niên kia, nếu để ý kỷ sẻ phát hiện giọng nói đó có chút run rẩy.

Cũng phải thôi, riêng quái thú cấp Bá Chủ đã là quái thú cấp cao đến 95 trở lên.

Đằng này còn là quái thú cổ đại, đừng nghỉ đều là quái thú thì trong cùng cấp chiến lực sẻ sêm sêm nhau.

Ở một khía cạnh quái thú bình thường thì đúng nhưng quái thú cổ đại là ngoại lệ.

Không ai biết chúng từ đâu mà ra, chỉ biết chúng thức tỉnh từ trong đá, chui lên từ lòng đất, từ dưới biển đi lên...

Chúng mang một sức mạnh khủng khiếp vượt xa quái thú thông thường.

Sức mạnh của quái thú cổ đại mạnh gấp 10 lần một con quái thú bình thường cùng cấp.

Muốn giết được nó phải có ít nhất 20 người cùng cấp với nó.

Nhưng vậy có thể thấy quái thú cổ đại khủng bố thế nào.

"5 phần...": Nghe trung niên hỏi, Lý Minh không dài dòng đáp.

" tôi là phó tư lệnh của quân chủng Chiến Cơ, Nguyễn Anh Thư...Xin thứ lỗi, tôi có thể hỏi nguyên nhân nào khiến ngài khẳn định đó quái thú cổ đại?" : đột ngột một giọng nữ vang lên trong bộ đàm.

" Vì cái khí tức nó phát ra...": Lý Minh không ngạc nhiên với sự xuất hiện của nữ phó tư lệnh, liền đáp ngay.

Kiếp trước hắn không ít lần đối đầu với quái thú cổ đại và giết vài con, nên khí tức của nó hắn không thể nào nhầm lẫn được.

" nếu là vậy sao cậu chỉ chắc 5 phần, 5 phần còn lại là gì?" : nữ phó tư lệnh nghe được thì im lặng một lúc hỏi tiếp.

" Năm phần là nó không phải cấp Bá Chủ...": Lý Minh nhanh chóng đáp, vì quá xa nên hắn không cảm nhận rõ khí tức của nó nhưng theo kinh nghiệm của hắn, vẫn có thể đưa ra đánh giá như vậy.

"Được rồi..., cảm ơn ngài đã cung cấp thông tin...

Trung đội trưởng Nhan xin hãy hộ tống khách quý đến nơi an toàn...": giọng nói Nguyễn Anh Thư vàng lên, có thể nghe ra giọng nói nàng có chút gấp gáp.

Nghe giọng Lý Minh nói thì biết hắn chắc chắn con quái thú kia là quái thú cổ đại, như vậy đã đủ rồi.

Không đợi Lý Minh đáp, họ liền ngắt kết nối.

Lý Minh thậy vậy cũng không ngạc nhiên lắm.

Hắn hiểu vì sao Nguyễn Anh Thư là phó tư lệnh lại vì một con quái thú mà mất kiên nhẩn.

Quái thú cổ đại được biết với sức mạnh khủng khiếp, như vậy đồng nghĩa với giá trị của nó cao tương đương sức mạnh.

Quái thí bình thường chỉ có thể chọn một vài bộ phận của mình là nơi tập trung sức mạnh và chỉ mấy bộ phận đó mới đáng giá.

Quái thú cổ đại thì khác, tất cả bộ phận trên người nó đều có giá trị cực cao, đến một giọt máu cũng có giá cao đến dọa người.

Một điều nữa khiến chúng có giá trị cao là vì chúng rất khó săn.

Những con mạnh ở cấp bá chủ thì không thể săn được vì không thế lực nào đồng ý trả giá đắc để giết nó, kể cả thế lực cấp Hoàng Đế.

Còn những con không phải cấp bá chủ thì trốn rất kỷ khó phát hiện, hầu như chúng đều nấp trong hang hoặc ngụy trang che đậy bản thân, vì chúng có linh trí không kém nhân loại.

Sự xuất hiện của tên kia là tình huống cực kỳ hiếm thấy.

Cơ duyên lớn như vậy dù có thật hay họ cũng không thể bỏ lở được , nếu Hoa gia có thể nuốt riêng con quái thú cổ đại này thì sẻ là một bướt tiến lớn đấy.

Nói không ngoa chứ một con quái thú cổ đại tiếp cận cấp bá chủ tương đương một nữa tổng tài sản của Hoa gia chứ chẳn đùa.

Vì vậy nếu để những thế lực khác đánh hơi được sẻ phải cạnh tranh một trận máu me, như vậy sẻ thiệt hại lớn, sao có thể không vội được?.

Lý Minh vì sự cố này cũng âm thầm thay đổi kế hoạch, hắn sẻ giúp Hoa gia trở thành gia tộc cấp Hoàng Đế để hậu thuẩn cho hắn trước khi hắn trưởng thành.

Nếu là lúc trước hắn sẻ không có ý nghỉ này, nhưng vì sự xuất hiện của con quái thú cổ đại kia khiến hắn nảy ra ý tưởng này.

Vì trong cơ thể quái thú cổ đại có vật xúc tác người cấp 100 tiến hóa lên cấp Hoàng Đế nhanh chóng.

Đối với một Hoàng Đế như hắn thì biết cách tiến hóa là điều bình thường, cách này của hắn hiện tại vẫn chưa có ai biết.

Đây là lý do hắn tiếc lộ thông tin này cho Hoa gia, để họ đạt được con quái thú.

"Con quái thú kia thật sự là quái thú cổ đại sao?" : Sơ Nhan hoàn hồn trước chấn động lớn, run giọng hỏi.

Không thể trách nàng như vậy, vì đây là lần đầu nàng tiếp xúc với quái thú cổ đại trong truyền thuyết, dù là ở khoản cách xa.

Lý Minh bị câu hỏi của nàng kéo ra khỏi dòng suy nghỉ, hắn mĩm cười quay qua đáp.

"Cái đó thì chắc chắn, nhưng không biết là Hoa gia có nuốt trôi được không..."

"Nếu cô còn nghi ngờ thì nghỉ lại con Hấp Huuết thụ kia vì sao lại bay đến chổ chúng ta...": Lý Minh nói tiếp.

"Khoan...nó là bị đánh bay đến hả?" : Sơ Nhan nghe hắn nói liền giật mình hỏi.

"Chứ cô nghỉ một con quái thú cấp 65 có thể phá được phòng ngự của một tankker cấp 76 sao?" : Lý Minh ánh mắt trợn trắng nói.

Nghe hắn nói nàng mới để ý, lúc đầu vì bất ngờ nên không để ý, nay nghỉ lại quả thật đúng vậy.

Đừng nói là cấp 65, cho dù nàng cũng không có tự tin phá được phòng ngự của lão sẹo.

Đột nhiên nàng nghỉ đến một chuuện khiến da gà nàng nổi lên.

Địa bàn của Hấp Huyết thụ cách họ 20km, thứ có thể đánh bay nó một khoản cách xa như vậy mà còn dư lực khiến phòng ngự của lão sẹo vở vụn, phải là loại sức mạnh khủng khiếp thế nào mới làm được.

Cành nghỉ càng rùng mình, nàng đã hoàn toàn tin lời hắn nói.

Đám đội viên còn lại cũng rùng mình không thôi.

Hai nữ Đỗ Nhược Na kiến thức hạn hẹp nên không hiểu mô tê gì nhưng thấy phản ứng của đám người Sơ Nhan cùng đối thoại của Lý Minh thì biết chuyện này cực kỳ quan trọng.

Quan trọng đến mức khiến cả Hoa gia rung động.

Mà mấy cái đó chẳng liên quan đến các nàng, quan tâm làm gì.

"Thật muốn đến đó cùng các chỉ huy kề vai chiến đấu...": Sơ Nhan sau một lúc kinh hãi, ý chí chiến đấu một lần nữa rực cháy.

Một người hiếu chiến như nàng sao có thể nhịn được một cuộc chiến có quy mô lớn như vậy được.

"Cô đến đó để nó nhét kẻ răng à?" : Lý Minh nghe liền bậc cười, không kiên nể gì dội cho nàng gáo nước dập lửa.

"Cậu..."

Sở Nhan bị hắn đập tắc ý trí liền tức giận, ánh mắt giết người hận hận nhìn Lý Minh, bộ tên này không chọc ngoáy nàng sẻ chết sao.

Mà hắn nói cũng đúng, với cấp bậc của nàng quả thật không đủ trình tham gia trận chiến cấp độ đó.

"Được rồi..., chuyện kia cứ để Hoa gia lo, mục tiêu tiếp theo là mật của Dục Tình xà...": Lý Minh lên tiếng, việc cấp bách là phải trị được bảo hóa cho Đỗ Nhược Vân.

Cả đám nghe vậy cũng gật đầu nghe lệnh, sau chuyện hắn cứu lão sẹo, cả đám dành cho hắn sự tôn trọng, không còn khinh thường như trước.

~ ~

Lúc này bên phía Hoa gia, trong phòng làm việc của Hoa Học Hành...

"Cái gì?...lời cô nói là thật...?": Hoa Học Hành vừa nghe Nguyễn Anh Thư báo cáo liền kinh hãi đứng bậc dậy hỏi lại.

Trước mặt hắn là một mỹ phụ xinh đẹp thân hình gợi cảm với làn da hơi nâu khỏe khoắn.

Nàng chính là phó tư lệnh của quân chủng Chiến Cơ của Hoa gia, Nguyễn Anh Thư...

Sau khi nhận được tình báo Lý Minh cung cấp nàng liền đi đến thông báo cho Hoa Học Hành.

"Đúng vậy thưa gia chủ..., thông tin này một người tên là Lý Minh, khách hàng cấp Đế Vương cung cấp cho chúng ta, tôi cảm thấy chuyện này đáng tin nên thông báo cho ngài định đoạt...": Nàng đáp.

"Là cậu ta?...hahaha...không sai...chuyện này chắc chắn là thật...hahaha..." : Hoa Học Hành nghe đến cái tên Lý Minh liền ngạc nhiên, sau đó thì mừng như điên cười lớn.

Không hiểu sao lão đối với Lý Minh cực kỳ tin tưởng, hắn nói có quái thú cổ đại thì chắc chắn có.

" chuyện này không thể chậm trể mau bí mật tập hợp tất cả cường giả cấp 90 trở lên của Hoa gia, phải trong 5 phút tập hợp...

Tất cả cường giả của Hoa gia đều phải có mặt, ta sẻ mời cha mẹ ra tay..., chúng ta cần đánh nhanh rút gọn... Nhớ là phải bí mật tuyệt đối.."

Hoa Học Hành kích động khó giữ nổi bình tỉnh, lão liên tục ra lệnh.

Nguuễn Anh Thư ngạc nhiên trước phản ứng của gia chủ, lão là người lý trí và quyết đoán.

Chuyện có thể khiến lão kích động như vậy nàng chỉ thấy qua một lần khi đại tiểu thư thức tỉnh dị năng.

"Rõ..."

Dù rất tò mò lý do lão quyết đoán như vậy nhưng nàng hiểu chuyện này hệ trọng liền nhận lệnh đi triệu tập.

Hoa Học Hành thấy nàng đã rời đi liền vội chạy đi.

Sâu trong khu biệt thự Hoa gia, khác với vẻ hào nhoáng xa hoa bên ngoài của biệt thự.

Bên trong một vườn tre nằm trong khu biệt thự là một căn nhà bình thường kiểu của nhật cổ.

Một ông lão đầu tóc bạc trắng, toàn thân mặt một bộ đồ cổ trang, khuôn mặt bình thường có chút nhăn nheo, ánh mắt điềm tỉnh như mặt hồ nhưng không giấu nổi khí chất uy nghiêm của cường giả.

Lão chính là Hoa Học Bá, cha của Hoa Học Hành, ông nội của Hoa Ý Nguyệt, là lão tổ của Hoa gia, cường giả mạnh nhất Hoa gia.

Lão một tay gây dựng Hoa gia cường đại như ngày hôm nay, nên nói về thiên phú và trí tuệ thì lão cũng được xem là hiếm có trên thế giới.

Một vị cường giả như vậy mà hiện tại đang ăn vạ như một đứa trẻ.

"Bà nó à...nhường tôi một nước đi...đi mà...": Hoa Học Bá ánh mắt cầu xin bà lão trước mặt.

Mà trước mặt ông lão lúc này là một mỹ phụ xinh đẹp, tuy khuôn mặt đã có chút nếp nhăn do thời gian gây ra nhưng cũng không đủ che đi vẻ đẹp của nàng.

Chứng tỏ lúc còn trẻ nàng cũng là một tuyệt sắc mỹ nhân.

Mỹ phụ này không ai khác chính là mẹ của Hoa Học Hành, bà nội của Hoa Ý Nguyệt, người quuền lực nhất Hoa gia vì có thể khiến lão tổ Hoa gia cuối đầu, La Phương Hoa.

Hai người hiện tại đang đánh cờ vây, Hoa Học Bá vì bị vây bí quá liền lăn ra ăn vạ.

"lão già ông đã một bó tuổi rồi mà cứ như trẻ con..., một nước nữa thôi đấy nhé..."

Mỹ phụ nhìn ông chồng trẻ con của mình cười nói, tình cảm suốt mấy chục năm của hai vợ chồng già vẫn như ngày nào.

Lão già này bên ngoài cường thế nhưng khi về nhà lại trở nên ngoan ngoãn trước mặt vợ.

Nàng cũng cho thấy mình là người vợ tốt giúp đở chồng rất nhiều, Hoa gia có được như ngày hôm này, công của nàng cũng rất lớn.

"Vẫn là bà xã xinh đẹp thương anh...": Hoa Học Bá thấy chiêu ăn vạ Thần công của mình đã có tác dụng liền ra thêm chiêu nịnh vợ.

"Bớt nịnh đi...lần này mà vẫn thua thì không có nhường nữa nhé...": La Phương Hoa cười cười trừng mắt Lào già.

Hoa Học Bá làm bộ bé ngoan gật đầu, nâng ly trà bên cạnh húp một ngụm.

"Bố, Mẹ...có chuyện lớn rồi..."

Phốc...

Đang chuẩn bị tâm lý ra chiến trường thì bị một gióng nói lớn vang lên làm phun hết ngụm trà ra ngoài...

Cái thằng trời đánh nào phá lão tử....

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 333

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.