Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Đại Thần Long.

Tiểu thuyết gốc · 2915 chữ

"Ông xã...anh mau nhìn bên này..."

Giọng nói kinh hô của Đỗ Nhược Na khiến Lý Minh giật mình ngừng động tác, quay qua xem.

Thấy Đỗ Nhược Na đang chỉ về một cái gì đó ở xa, Lý Minh nhìn theo hướng chỉ của nàng thì thấy cách xa mấy ngàn mét có cái gì đó lấp lánh.

Sở Nhan cũng vì tiếng kinh hô của Đỗ Nhược Na mà hoàn hồn thoát khỏi suy nhỉ hổn loạn.

Tuy vậy khi nhìn thấy Lý Minh, trái tim nàng lần nữa đập loạn nhịp, ngay lập tức nàng dời sự chú ý đến vật mà Đỗ Nhược Na phát hiện để bình ổn tâm tình.

Lý Minh hiếu kỳ cùng chúng nữ đi đến gần xem cho kỷ, hắn không quên bật kỹ năng quan sát.

Khi chỉ còn cách vật đó 10m, trước mặt Lý Minh xuất hiện bản thông báo.

[ trái tim của Cổ Đại Thần Long : cấp???

Quái thú sơ khai.

Ghi chú :????????]

Nhìn bản thông báo Lý Minh lần nữa nhíu mày, đầu tiên là Băng Thần Long cấp độ không biết, hiện tại đến Cổ Đại Thần Long cũng vậy.

Hơn nữa chỉ là một trái tim lại không thể nhìn thấy cấp bậc.

Nếu không phải có hệ thống game nói thứ kia là trái thì hắn cũng không thể biết được nó là trái tim, vì hình dáng của vật trước mặt hoàn toàn không liên quan đến bộ phận cơ thể chứ đừng nói trái tim.

Trước mặt hắn lúc này là một bệ đá, bên trên là một cái vòng tròn chú thuật màu trắng tinh xảo đang xoay tròn.

Bên trên vòng tròn là chi chít cổ ngữ kỳ lạ chưa từng thấy trên trái đất, tất cả chúng tạo thành hình tròn bao quanh vòng tròn phép thuật kia như một phong ấn.

Trầm tư một chút hắn quyết định tiến lên thu thứ kia lại.

Kỹ năng quan sát không thể nhìn thấu vậy thì thu vào trong túi đồ xem có thể nhìn thấu hay không.

"Hai em ở đây đợi anh...": Lý Minh quay lại dặn dò hai nữ rồi cỏng Đỗ Nhược Vân tiến lên.

"Anh cẩn thận nhé...": Đỗ Nhược Na lo lắng nói.

Nàng không ngăn hắn vì nàng có chút hiểu hắn, thứ hắn không nắm chắc thì sẻ không làm nên nàng tin tưởng lần này cũng vậy.

Sơ Nhan không nói gì nhưng ánh mắt lo lắng đã nói lên tất cả, nàng cũng không hiểu sao từ khi chuyện xấu hổ lúc nãy diễn ra, nàng trở nên để ý Lý Minh hơn, nổi lo lắng không hiểu sao cũng xuất hiện.

Lý Minh quay lại gật đầu rồi tiến lên, hắn tăng cương đề cao cảnh giác, ánh mắt đảo liên tục.

Nội lực âm thầm vận chuyển cực hạng, tất cả dị năng cướp được kích hoạt toàn bộ, vừa đi vừa thủ thế sẵn sàng lùi lại bất cứ lúc nào nếu có dị tượng.

1 mét....5 mét.... 7 mét....

Đến mét thứ 9, trái tim Lý Minh đập thình thịch vì hồi hợp.

9,5 mét mà vẫn chưa có dị tượng sảy ra, giờ hắn chỉ cần đưa tay chạm vào quả cầu văn tự cổ bên ngoài là có thể thu vào túi đồ.

Hít sâu một hơi, Lý Minh điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, đến mứt này rồi hắn không để bất kỳ sai sót nào.

Hai nữ bên dưới trái tim cũng đập thình thịch vì hồi hộp.

Trạng thái đã hồi phục cao nhất, ánh mắt Lý Minh mở ra, cơ thể cương lên hết công xuất, cánh tay chụp tới với tốc độ cực nhanh.

10cm...9cm...4cm...1cm...

Thấy gần chạm tới mà chưa có chuyện gì sảy ra thì Lỳ Minh cũng yên tâm thở phào.

Nhưng khi còn cách 1ml thì đột nhiên dị biến phát sinh.

Ánh mắt hắn tối sầm lại dù vẫn đang mở mắt, nói đúng hơn là trước mặt hắn là màng đêm vô tận.

Lý Minh chưa kịp định hình thì đột nhiên một luồng ánh sáng chói mắt phát ra khiến hắn không thể nhìn thẳng lấy tay che mắt.

"Ồ...là sinh vật cấp thấp sao?"

Một giọng nói trầm thấp phát ra khiến Lý Minh giật mình cảnh giác nhìn về phía trước.

Vừa nhìn ánh mắt hắn co rút mãnh liệt, chấn động ngơ ngác, kinh hãi không dám tin vào mắt mình, đây là cảm xúc của hắn lúc này.

Rốt cuộc thứ gì mà khiến tâm cảnh của một Hoàng Đế như hắn phải như vậy.

Trước mắt hắn lúc này là một con rồng khổng lồ...không, phải nói là siêu siêu siêu khổng lồ.

Theo ước tính của hắn thì nó to gấp đôi trái đất hiện tại, cái ánh sáng chói mắt kia chính là ánh mắt của nó.

Dù hắn đứng cách xa nó cả trăm km nhưng cứ như hắn đang đứng gần mắt nó vậy.

Toàn thân nó đều là một màu trắng bạc, hai cánh của nó không phải cánh dơi mà là hai cái vòng tròn chú thuất khổng lồ được hàng trăm tỷ cái vòng tròn chú thuật nhỏ hơn tạo thành, nhìn cực kỳ hùng vĩ.

Bộ phận còn lại thì không khác một con rồng phương tây bình thường.

Dù nó không tỏa ra chút khí tức nào nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận, chỉ cần một ý niệm của nó cũng đủ giết hắn.

"Hừ...đúng là sinh vật cấp thấp...": giọng nói kia lại vang lên mang theo bất mãn.

Lý Minh nghe giọng nói bất mãn kia thì giật mình, cố áp chế kinh hãi vội vàng cuối đầu nói.

"Vãn bối Lý Minh ra mắt tiền bối..."

"Hừ...không ngờ bổn thần long lại sa sút đến mức để một sinh vật cấp thấp tiến vào..." : con ròng kia ánh mắt khó chịu thở phì phò nói.

May mà nó hướng Lý Minh phì, nếu không hắn đã chết rồi.

"Thôi vậy..., này sinh vật cấp thấp nghe cho kỷ đây...

Ta là Cổ Đại Thần Long, tồm...ủa?...sao tới đây lại không nhớ ra gì nhỉ?...thôi bỏ qua đi...

Nay ta chọn ngươi làm người kế thừa quyền năng của ta...

Ngươi hãy....ủa?...sạo lại không nhớ nữa?

Rốt cuộc là cái gì đã ngăn chặn ký ức của ta...gào gào..."

Lý Minh khóe miệng giật giật, đây là đang diễn hài sao?

Nói gì mà được một câu ngắt một câu, lộn xộn vậy.

" Có tồm tại nào đó cô ý phong ấn ký ức của ta, vì vậy sinh vật cấp thấp ngươi tự tìm hiểu đi...

Thời gian của ta không còn nhiều nữa, mau tới đây nhận truyền thừa đi..." : Cổ Đại Thần Long bất đắc dĩ nói.

Sau đó không để Lý Minh phản kháng, một lực hút cường đại hút hắn đến giữa hai đôi cánh của nó.

Lý Minh chưa kịp hiểu chuyện gì sảy ra thì dị biến phát sinh.

Chỉ thấy hai đôi cánh với hàng tỷ vòng tròn phép thuật ánh lên rồi cấp tốc thu nhỏ lại, sau đó hợp thành một rồi tiến vào người Lý Minh nơi vị trí trái tim.

AAAAAAAAA.........

Đột nhiên cơn đau tê tâm liệt phế xuất hiện khiến hắn đau đớn chết đi sống lại khiến hắn hét lên thảm thiết rồi mất ý thức, cơ thể cũng đang dần tiêu tán...

Cùng lúc đó tiếng hệ thống game vang lên...

[ báo động...báo động...có vật thể lạ xâm nhập , yêu cầu chủ nhân khắc phục...]

[ Báo động... Báo động... Chủ nhâm đã mất ý thức và đang chết dần, hệ thống tự động kích hoạt tường lửa bảo vệ chủ nhân.]

[ kích hoạt thành công...mời chủ nhân lựa chọn một trong hai cách...

Một...xóa bỏ vật thể lạ...

Hai....phong ấn vật thể lạ...

Mời chủ nhân lựa chọn, nếu trong 10 giây không đưa ra lựa chọn, hệ thống sẻ tiến hành lựa chọn ngẩu nhiên...]

[ 10 giây đã hết, chủ nhân không đưa ra lựa chọn...

Tiến hành lựa chọn ngẫu nhiên...

Chòn thành công...chủ nhân đã chọn phong ấn vật thể lạ..., tiến hành phong ấn...]

Liên tục có tiếng máy móc vang lên trong đầu Lý Minh.

Cơ thể đang tan biến của hắn cũng được lực lượng thần bí tái tạo lại.

"Cái gì?..." : Cổ Đại Thần Long đang tiến hành truyền thừa thì cảm nhận lực lượng của mình đã biến mất không tâm hơi khiến nó giật mình kinh hãi.

[ Vật thể lạ đến từ vật kia...xét thấy độ ngụy hiểm cao, tiến hành tiêu diệt...] : Tiếng máy móc lại vang lên.

"Không...không, ngươi không thể làm thế... Khôngggggg..." : Cổ Đại Thần Long chưa hiểu chuyện gì thì cảm nhận một lực lượng khủng bố đến mức không thể hình dung bảo bọc lấy nó.

Lực lượng này khủng bố gấp vô số lần nó thời kỳ toàn thịnh.

Còn chưa kịp tìm hiểu thì nó cảm nhận linh hồn đang bị thứ lực lượng kia ăn mòn, nó hét lên không cam tâm rồi biến thành hư vô.

[ Đã tiêu diệt mực tiêu...]

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, từ lúc Lý Minh tiến vào không gian này cho đến khi Cổ Đại Thần Long tan biến chỉ qua chưa đầy 1 phút.

Tất cả đều biến mất chỉ còn lại màng đêm u tối.

AAAAAAAAA........

Lý Minh mở bừng mắt, hét lớn bậc người ngồi dậy, ánh mắt hắn kính hoàn sợ hãi tột độ.

"Hả?...ta chưa chết?...": Lý Minh mờ mịt tự hỏi.

"Minh...anh sao thế?...đừng làm em sợ... Hức Hức...."

Đột nhiên bên tai có giọng nói quen thuộc khiến Lý Minh giật mình tỉnh lại, quay qua thì thấy khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của Đỗ Nhược Na đang khóc.

Sơ Nhan, ánh mắt cũng lo lắng vô cùng ngồi bên cạnh.

" chẳng lẻ đó là mơ sao? "

Nhìn thấy hai khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc, đầu của Lý Minh lúc này mới nhảy số suy nghỉ, vì quá sợ hãi mà không kịp định hình.

"Anh không sao chứ?" : Đỗ Nhược Na lần nữa lên tiếng, giọng nói run rẩy vì sợ.

Lúc nãy thấy Lý Minh tự nhiên ngã xuống trái tim nàng co thắc lại như muốn ngừng đập, đau đớn vô cùng.

Sự sợ hãi chiếm trọn tâm trí, nàng sợ mất hắn, sợ mất đi hạnh phúc mới vừa có được, sợ mất đi con gái...

Lý Minh hoàn hồn nhìn khuôn mặt xinh đẹp vì khóc mà đỏ lên và thân thể không ngừng run rẩy của Đỗ Nhược Na, đột nhiên tim hắn quặn đau, ngay lập tức ôm lấy nàng thật chặc an ủi.

"Không sao...anh không sao rồi, đừng lo nhé...": Lý Minh cảm động trước tình cảm nàng dành cho hắn, thậm tự trách bản thân để nàng lo lắng.

Đỗ Nhược Na cảm nhận hơi âm của cở thể hắn, thân thể nàng đã ngừng run rẩy nhưng nổi sợ vẫn chưa tiêu tán.

Cảm thấy ôm nàng vẫn chưa đủ, Lý Minh lập tức cuối xuống ngậm lấy đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, cố gắn biểu hiện tình yêu qua nụ hôn để an ủi nàng.

Đỗ Nhược Na được hắn hôn, cảm nhận hơi ấm từ miệng hắn truyền qua và cái lưỡi tinh nghịch đang quấn lấy lưỡi nàng.

Nổi sợ trong lòng vơi đi không ít, cứ thế hai người kéo dài nụ hôn thế kỷ.

Bên cạnh, Sở Nhan chứng kiến hai người hôn nhau, không hiểu sao trong lòng nổi lên mất mát cùng ủy khuất, còn có ghen tỵ.

Không biết qua bao lâu, cảm nhận hơi thở Đỗ Nhược Na càng ngày càng khó khắn, Lý Minh mới buôn nàng ra.

Đỗ Nhược Na ánh mắt ngập nước mê ly, bên dưới bắt đầu rỉ nước chứng tỏ nàng động tình.

Lý Minh thấy vậy máu huyết sôi trào muốn đè nàng làm thêm trăm hiệp nhưng may mắn lý trí chiến thắng, cố áp chế dục hỏa trong người, đưa tay đánh vào cặp mông tròn lẵng của Đỗ Nhược Na nói.

" Dâm phụ em muốn nữa sao..."

"ưm...đáng ghét, người ta mới không phải dâm phụ nha...": Đỗ Nhược Na bị đánh mông liền giật mình tỉnh táo lại, trừng mắt hắn, giọng điệu nũng nịu.

"Được rồi, không nháo nữa...": Lý Minh không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, nếu không hắn không nhịn được mà đè nàng ra mất, đúng là yêu nữ mê chết người mà.

"Xin lỗi đã khiến em lo lắng nhé tiểu Nhan...": Lý Minh không quên quay qua nhìn Sở Nhan ôn nhu nói.

" Ai...ai lo lắng cho cậu...đừng tự mình đa tình...": Sở Nhan nghe hắn nói liền giật mình như mèo bị bị dẫm phải đuôi, xù lông phản bác.

Tuy phản bác nhưng không hỉêu sao trong lòng nàng lại có chút ngọt ngào khi được hắn quan tâm.

Lý Minh nhìn bộ dạng xù lông đáng yêu của nàng thì âm thầm vui mừng, nàng càng chối chứng tỏ nàng càng quan tâm hắn, việc ôm được nàng về không còn lâu nữa.

Bỏ qua vấn đề này, ánh mắt hắn nghiêm trọng nhìn lên tế đàn trống rổng, thứ kia đã biến mất.

Đó không phải mơ, hắn rõ ràng cảm nhận được đau đớn khủng khiếp đó.

Nó còn khủng khiếp hơn việc bị xẻo từng miếng thịt rồi sát muối vào mà không có thuốc gây tê.

Hắn không biết dùng từ ngữ nào có thể diễn tả được cơn đau khủng khiếp đó.

Hít sâu một hơi bình tỉnh lại, hai mắt hắn nhắm lại cảm nhận thân thể.

Ngoài việc các cơ quan nội tạng dã thịt xương cốt mạnh lên thì không có vấn đề gì.

Vị trái còn lại là tim, Lý Minh cẩn thận cảm nhận thì đột nhiên hắn giật thót.

Ngoài việc nơi chứa năng lượng của hắn rộng gấp 10 lần thì ở giữa trái tim hắn lúc này đang có một quả cầu bị chú ngữ kỳ lạ cổ lão vây quanh.

Thứ bên trong quả cầu kia chính là thứ được gọi là Trái tim của Cổ Đại Thần Long kia.

Những cổ ngũ kỳ lạ kia tuy giống như ban đầu nhưng hắn cảm giác được có một lực lượng cường đại gia trì thêm để trái tim kia không thể thoát ra.

Nhớ lại những lời con rồng kia nói, hắn liền biết đó là truyền thừa của nó nhưng hắn hiện tại vẫn chưa thể tiếp nhận.

Lực lượng kia vô tình cứu hắn một mạng, mà khoan...lực lượng kia từ đâu ra?

Nghỉ đến gì đó, Lý Minh lập tức mở hệ thống game lên.

Vừa mở lên, một đống thông báo đập vào mặt khiến hắn choáng váng.

Nhìn từng bản thông báo trước mặt, Lý Minh liền hiểu ra, chí hệ thống game đã cứu hắn.

[ Chủ nhân nhận được trái tim truyền thừa của Cổ Đại Thần Long (phong ấn)]

[ hoàn thành, thành tựu lần đầu tiên nhận được truyền thừa.

Phần thưởng : Quyền Năng của Cổ Đại Thần Long.]

Nhìn vào cuối cùng, ánh mắt Lý Minh híp lại, nhấn vào xem chi tiết cái quyền năng kia.

[ Quyền Năng của Cô Đại Thần Long là sức mạnh bản nguyên của nó.

Có bốn công dụng chính....

Một...có thể bỏ qua tất cả những chiêu thức liên quan đến chú ngữ, trức tiếp thi triển...

Hai...??????

Ba....???????

Bốn....???????]

Lý Minh nhíu mày, ngoài công dụng đầu tiên ra, mấy công dụng còn lại hắn không đủ cấp độ dùng.

Mà cái công dụng kia đối với hắn nó cực kỳ phế, hắn dùng dị năng chứ không phải phép thuật, khổ tu cũng không cần chú ngữ thi triển.

[ Chủ nhân có muốn dung hợp Quuền Năng Cổ Đại Thần Long vào cơ thể...?]

"Được dung hợp đi..." : Sau khi suy xét Lý Minh quyết định dung hợp.

Cái này không phải dị năng, không cần lo bị mất slot chưa dị năng của dị năng Vô Cực.

[ Dung hợp thành công...]

Lời hệ thống game vừa dứt, ngoài việc có cảm giác mờ ảo như có thể thi triển mọi thứ mà không cần chú ngữ ra thì không còn gì nữa.

Thở dài một hơi, thôi thì kệ vậy.

Ánh mắt Lý Minh trở nên ngưng trọng, hôm nay hấn đã tiếp xúc với hai thực thể thần bí hùng mạnh vượt qua sự nhận biết của hắn, ở kiếp trước không hề có chuyện này.

Biết càng nhiều, Lý Minh nhận ra chuyện này không hề đơn giản.

Từ những thông tin mơ hồ Cổ Đại Thần Long cung cấp, Lý Minh phát hiện nhiều chổ cực kỳ mâu thuẩn và khó hiểu, đơn giản là hắn không đủ thông tin mà thôi.

Hắn chỉ có thể chắc chắn một một điều là mạt thế này cùng nó có liên quan đến nhau, thậm chí rất có thể tai nạn kia cũng có liên quan tới nó.

Haizz, xem ra bản thân đã bị cuống vào một âm mưu gì đó rồi...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 372

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.