Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Tập Kích

Tiểu thuyết gốc · 3389 chữ

Lý Minh sau khi làm xong việc, hắn quay về hội tình báo xem hai nữ...

Ầm...

Mới đi tới cửa phòng thì một tiếng nổ vang lên trong phòng.

Lý Minh giật mình đẩy cửa lao vào thì thấy căn phòng bị xới tung lên...

Bôn tên mặt đồ đen che kín toàn thân đang bao vây ba nữ Hoa Mai, Hoa Ý Nguyệt và Đỗ Nhược Vân...

Hoa Mai khóe môi rỉ máu, trên ngực còn có một vết chém khá sâu, máu chảy liên tục.

May mắn hai nữ Hoa Ý Nguyệt và Đỗ Nhược Vân được Hoa Mai bảo vệ nên không sao.

[ Ngô Thất : cấp 84...

Dị năng : Siêu tốc...

Ghi chú : tử sĩ của Ngô gia, được Ngô Truy Mệnh phái tới bắt Hoa Ý Nguyệt.]

[ Ngô Bác : Cấp 83...

Dị năng : tiềm hành...

Ghi chú : tử sĩ ngô gia........]

[ Ngô Cữu : cấp 83....

Dị năng : tàng hình...

Ghi chú : tử sĩ Ngô gia.......]

[ Ngô Thập : cấp 82....

Dị Năng : Niệm Lực...

Ghi chú : tử sĩ Ngô gia.....]

Kỹ năng quan sát của Lý Minh nhờ dung hợp với dị năng Đọc Tâm mà có thể nhìn thấy thông tin ẩn của mục tiêu.

"Các người dám...": Lý Minh ánh mắt co rút, sát khí trùng thiên phẩn nộ gầm lên.

Nội lục Võ Thánh bùng phát, dị năng Sấm sét thần zurs thông qua nội lực thi triển đến cực hạng.

Trên tay xuất hiện Súng Cường Lục, mở ra dị năng quan sát yếu điểm.

Nhắm vào một tên bóp cò...

Đoàn...BÙM...

Tia sáng hủy diệt phát ra, một tên trong đó liền bị bắn đứt nữa người, tường nhà phía sau hắn bị đục thủng một lổ lớn.

Tia sáng bắn ra ngoài tạo ra một tiếng nổ lòng trời lở đất...

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh tên kia không kịp phản ứng đã chết.

Từ lúc Lý Minh gầm lên cho đến khi tên kia chết chỉ mất 2 giây...

Ba tên còn lại giật mình quay lại thì Lý Minh đã xuất hiện trước mặt một tên nữa, bàn tay như trảo rồng chụp lấy đầu tên đó

Xoẹt...xoẹt...

Sức mạnh sấm sét hủy diệt bộc phát toàn lực, giật tên đó thành tro.

Cánh tay còn lại tụ thành một quả cầu sét bắn về tên bên cạnh.

BÙM...

Trước sức mạnh và tốc độ khủng khiếp của nó tên bên cạnh không kịp né tránh bị nổ banh xác.

Tên còn lại giật mình bật toàn lực dị năng phóng nhanh bỏ chạy.

Lý Minh sao có thể để tên đó chạy, Sứng Cường lực lần nữa xuất hiện nhắm chuẩn bóp cò.

Đoàn...chíu...bùm...

Tên kia vừa mới chạy ra cửa đã bị bắn đứt nữa người.

Tia sáng hủy diệt lần nữa đục thủng tường bay ra ngoài nổ tung.

Đối với cường giả thân kinh bách chiến, đi ra từ núi thây biển máu như Lý Minh, đám này sao đủ trình đánh với hắn.

Cộng với dị năng Thần zurs nấm giữ sấm sét và cơ thể mạnh mẽ, khiến tốc độ của hắn cực nhanh nên hắn có thể dễ dàng giết đám này mà chúng không kịp phản ứng.

Thậm chí hắn còn có thể vượt cấp giết cường giả cấp 90 luôn ấy chứ.

[ Chủ nhân nhận 830.000.000 exp...]

[ Chủ nhân lên cấp 71...toàn thuộc tính cộng 7, 25 điểm dư

Chủ nhân lên cấp 72...toàn thuộc tính cộng 7, 25 điểm dư...]

Bản thông báo lần nữa xuất hiện nhưng Lý Minh nào quan tâm.

Hắn lão đến xem xét hai nữ, thấy hai nàng không bị thương liền mừng rỏ ôm chặc hai nàng.

Thân thể hắn không ngừng run rẩy vì sợ hãi, giọng nó run rẩy...

"may quá các em không sao...các em không sao..."

Nghe giọng hắn, hai nữ từ trong sợ hãi tỉnh lại,thấy thân thể hắn không ngừng run rẩy ánh mắt sợ hãi, ôm lấy hai nàng...

Hắn rất sợ...sợ mất các nàng, sợ bi kịch kiếp trước lại tái diễn...

Nếu hắn không về kịp thì mọi chuyển sẻ thế nào, hắn không dám nghỉ nữa...

Trái tim hai nàng run lên, một cảm giác vừa ngọt ngào vừa đau lòng xuất hiện.

Từ trong ánh mắt hắn hai nàng có thể nhìn thấy sự sợ hãi tột cùng, sự sợ hãi này xuất phát từ hai nàng.

Nước mắt cả hai chảy ra, ôm chặc lấy hắn khóc lớn...

Hai nàng khóc không phải vì sợ mà là khóc vì Lý Minh, thấy hắn như vậy hai nàng không thể kìm được nước mắt.

Hắn là Hoàng Đế trùng sinh, tâm cảnh vững vàng, đến cái chết cũng không làm hắn sợ...

Người như thế mà vì hai nàng, mà sợ hãi đến mức thân thể run rẩy...

"Ngoan...đừng sợ, có anh ở đây rồi...ngoan..": Lý Minh thấy hai nàng khóc thì đưa hay tay vẫn còn run rẩy vuốt mái tóc mềm mại của hai nàng, lên tiếng dỗ dành, dù bản thân mới là người sợ hãi nhất.

"Bọn em xin lỗi...": Hai nữ thân thể run rẩy, khóc thúc thít vừa không ngừng nói xin lỗi, dù việc này không phải lỗi của hai nàng.

"không sao rồi...không sao rồi...": Lý Minh vẫn kiên trì an ủi hai nàng...

Phụt...

Đột nhiên một tiếng phun máu vang lên, cả ba giật mình nhớ ra Hoa Mai còn đang bị trọng thương.

Lý Minh vội buôn hai nàng ra, quay lại thì thấy Hoa Mai đã nằm trên đất, miệng phun máu.

Vết thương trước ngực không ngừng chảy máu, hơi thở nàng càng ngày càng nặng nhọc, khuôn mặt xinh đẹp hiện tại đã tái nhợt do mất máu quá nhiều, nếu không kịp thời cứu thì nàng sẻ mất máu mà chết.

Lý Minh vội vàng chạy tới đở nàng, hay tay dùng lực xé toạt áo nàng ra.

Không còn áo che đậy, hai bầu sữa to tròn trắng nõn của nàng lộ ra nẩy tưng tưng.

Cảnh đẹp như vậy nhưng Lý Minh không có tâm trạng ngắm.

Hắn lấy ra thụ tâm của Hấp Huyết thụ, bên trong chứa máu huyết tinh khiết nhất, có thể bổ sung máu cho người bị mất máu.

Đưa đến trước ngực nơi vết thương của nàng, dùng sức bóp nát.

Máu huyết nống đậm từ bên trong hiểu xuống vết thương thẩm thấu vào cơ thể.

Khuôn mặt tái nhợt của nàng đã có chút huyết sắc và không ngừng hồi phục.

Không dừng lại ở đó, Lý Minh vào cửa hàng, bỏ 50k vàng mua một ống dược tể hồi phục cấp cao.

Mở nắp đổ vào miệng nàng nhưng vì mất máu quá nhiều và đau đớn nên lý trí nàng đã mơ hồ chỉ biết cắn răng chịu đau nên hắn không thể đổ vào được.

Ánh mắt quyết đoán, đưa dược tể lên miệng nốc ngậm lại, sau đó hắn cuối xuống ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng.

Có như vậy mới không làm nước thuốc chảy ra ngoài và có thể từ từ thẩm thấu vào khe răng.

Sau một lát nước thuốc thẩm thấu đã phát huy tác dụng, cơ thể nàng dần hồi phục...

Hoa Mai cũng lấy lại lý trí, vừa mở mắt thì thấy khuôn mặt Lý Minh, môi mềm bị một cái gì đó thô ráp bịch kín.

Đến khi Lý trí hoàn toàn bình phục thì nàng hai mắt trợn lớn, vì phát hiện Lý Minh đang hôn nàng.

Lý Minh thấy nàng đã tỉnh lại thì buôn môi nàng ra nói. "Nằm yên..."

Sau đó hắn đổ nữa ống thuốc còn lại lên vết thương của nàng.

Hai tay thoa lên vết thương để thuốc ngấm đều.

Ưm...

Cảm nhận đau đớn từ vết thương khiến nàng nhíu mày rên lên đau đớn.

Nhưng rất nhanh cơn đau đã biến thành ngứa ngáy khó chịu, vì vết thương của nàng đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy sinh ra thịt mới và bắt đàu kết vẩy.

Chưa tới 5 giây đã bình phục như củ, không có lấy một vết sẹo nhỏ, làn da trở lại trắng ngần không tỳ vết.

Mấy nữ ánh mắt lo lắng nhìn Hoa Mai, trong đó có cả Đỗ Nhược Na.

Nàng đang ngủ thì bị tiếng nổ làm giật mình tỉnh lại, vội mặt tạm cái váy rồi chạy đến, cả đồ lót cũng chưa kịp mặc.

Khi nàng đến nơi thì thấy một đống hoan tàn, Lý Minh thì đang chữa trị cho Hoa Mai.

Nàng hiểu ý im lặng cùng hai nữ một bên quan sát.

Lý Minh sau khi chữa trị xong thì lấy ra cái áo choàng đen hắn đã dùng khi rời đi, bọc kín người Hoa Mai, sau đó bế nàng lên đi kiếm một cái phòng.

Hoa Mai hiện tại mặt đã đỏ như gất, trái tim đập thình thịch.

Lúc bị hắn ôm vào lòng, nàng đột nhiên cảm thấy an tâm lạ thường, nhiều hơn là ngượng ngùng.

Hơn 40 năm cuộc đời nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với nam nhân như vậy, sao có thể không ngượng.

Nếu không phải cơ thể đã không còn sức thì nàng đã bỏ chạy rồi.

Mấy nữ thấy vậy cũng đi theo hắn, vừa ra tới cửa thì gặp đội của Sơ Nhan chạy tới.

Mọi việc từ lúc bắt đầu đến giờ chỉ mới trôi qua 1 phút, họ có thể đến đây cũng xem như là phản ứng nhanh.

"Chuyện gì sảy ra?" : Sơ Nhan nhìn đống tàn tích trong phòng và hai cái to trên tường nhíu mày hỏi.

"bị sát thủ tập kích...": Lý Minh ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập nộ hỏa nói.

Lần này hắn thật sự tức giận, có thể nói là phẩn nộ.

Mấy nữ là Nghịch lân của hắn, mấy tên đó động đến các nàng chính là động tới giới hạng của hắn.

Hắn sẻ không tha cho chúng, một tên cũng không.

Hít...

Đám Sở Nhan vừa nghe liền hít một hơi khí lạnh, trong trụ sở hội tình báo mà cũng bị sát thủ tấn công sao?

Ai mà gan lớn như vậy?

"Chuyện này để nói sau..." : Lý Minh đã biết kẻ đứng sau là ai, trước tiên xắp xếp cho Hoa Mai cái đã.

Lý Minh bế Hoa Mai đến một căn phòng trên tầng 3, chững nữ cũng đi theo cùng hắn.

Nhìn thấy đám Lý Minh rời đi, Sở Nhan quay ra các đội viên phân phó.

"Các người chia ra tìm kiếm, rất có thể chúng còn đồng bọn ẩn nấp..."

"Rõ đội trưởng..." : Đám đội viên nhận lệnh rời đi.

Sơ Nhan thấy vậy quay qua đi theo Lý Minh, ánh mắt lúc nãy lần đầu tiên nàng nhìn thấy từ hắn, nó khiến nàng lo lắng.

Dù là đối mặt với nghịch cảnh bị quái thú bá chủ truy sát tên này vẫn không biến sắc.

Có thể khiến hắn trở nên như vậy, chuyện này không hề đơn giản.

Vào phòng Lý Minh đặt Hoa Mai xuống giường, ánh mắt ngưng trọng nhìn qua hai nữ hỏi. "Đã có chuyện gì sảy ra?"

"Lúc đó bọn em đang tu luyện thì đột nhiên Mai di xuất hiện kéo bọn em lùi lại...

Trong lúc đó bốn tên sát thủ xuất hiện ngay chổ bọn em vừa ngồi, nếu không phải có Mai di thì bọn em đã bị bắt.

Bốn tên đó hợp lực vậy công bọn em, Mai di vì vừa bảo vệ bọn em vừa đở đòn nên không cẩn thận bị thương.

Sau đó thì anh xuất hiện..., nếu không có anh thì không biết sẻ sảy ra chuyện gì nữa...": Hoa Ý Nguyệt thân thể run rẩy, ánh mắt sợ hãi kể lại.

Lý Minh ôm lấy nàng cùng Đỗ Nhược Vân, cố gắn trấn an hai nàng.

Hai nàng trước giờ chưa trải qua chuuện này, sợ hãi là điều bình thường.

"chúng là tử sĩ của Ngô gia..." : Lý Minh ánh mắt đầy sát khí nói.

Hít....

Cả đám nghe liền hít một hơi khí lạnh.

"Ngô gia trong lời cậu nói là?" : Hoa Mai ánh mắt kinh nghi mang chút cầu may hỏi.

"không sai...chính là Ngô gia kia...

Hơn nữa rất có thể là chính Ngô Truy Mệnh chính tay ra lệnh...

Mục tiêu là Ý Nguyệt..." : Lý Minh giải đáp.

Hít...

Cả đám lần nữa hít một hơi khí lạnh...

"Chuyện này sao có thể?..." : Hoa Ý Nguyệt kinh hãi nói.

Tuy tên con trai lão mê luyến nàng nhưng như vậy không đủ để khiến Ngô Truy Mệnh vạch mặt đối đầu với Hoa gia.

"không thể sai được..., bốn tên sát thủ kia anh biết, là bốn trong mười tử sĩ dưới quyền Ngô Truy Mệnh...

Rất có thể bên phía Hoa gia bên kia đã sảy ra gì đó...

Một chuyện đủ sức hấp dẫn Ngô Truy Mệnh vạch mặt với Hoa gia...

Mà theo anh đoán thì mục đích họ bắt Ý Nguyệt là vì đe dọa Hoa gia giao ra thứ đó...": Lý Minh nhíu mày phân tích.

Hắn có cơ sở để phân tích như vậy.

Thứ nhất chuyện quái thú cổ đại gây ra oanh động rất lớn, các thế lực đang điên cuồng điều tra và Ngô Truy Mệnh cũng không ngoại lệ.

Hoa gia chắc chắn sẻ dùng mọi thủ đoạn để che giấu, kể cả để lộ một số bí mật để đánh lạc hướng.

Có lẻ Ngô Truy Mệnh vì biết được một chút thông tin về bí mật kia mới ra quyết định vạch mặt với Hoa gia.

Tất nhiên đó là trường hợp khi bị lộ, tên đó không phải kẻ ngu, sẻ không để lộ là bản thân đứng sau.

Hắn có thể dùng nhiều cách cùng Hoa gia giao dịch mà không lộ nếu họ bắt được Hoa Ý Nguyệt.

Cũng có khả năng nhỏ là vì con trai hắn...

Đây chỉ là suy đoán của hắn, còn mục đích thật sự là gì thì có trời mới biết.

Cả đám nghe hắn phân tích thì ngưng trọng.

Hoa Ý Nguyệt vội lấy ra máy tính khẩn cấp kiết nối tới Hoa gia.

Đây là một chiếc đồng hồ có tích hợp công nghệ màng hình chiếu như máy tính.

Hoa Học Hành cho nàng một cái để phòng nàng gặp nguy hiểm thì liên lạc cầu cứu.

"Con gái...con ổn chứ...": trên màng hình chiếu Hoa Học Hành ánh mắt lo lắng hô.

Nếu con gái ông đã dùng đến thiết bị liên lạc khẩn cấp thì nhất định đã gặp nguy hiểm.

"Con không sao...may mà có anh Minh cứu con...": Hoa Ý Nguyệt cười nói cho ông yên tâm.

"Đưa máy cho cậu ấy...": Hoa Học Hành sao có thể yên tâm, lão liền nói.

Hoa Ý Nguyệt đưa qua cho Lý Minh, ánh mắt không ngừng ra ám hiệu, hãy lựa lời mà nói.

Lý Minh làm như không thấy, nhận lấy cười nói." Chào cha vợ buổi tối..."

Hoa Ý Nguyệt mặt đỏ lên, tên đáng ghét này lại thế nữa, có biết nói như vật sẻ khiến người ta ngượng không.

"nghiêm túc..., đã có chuyện gì sảy ra?" : Hoa Học Hành không có thời gian tán nhảm liền nhíu mày hỏi.

Lý Minh ánh mắt ngã ngớn cũng biến thành ngưng trọng nói. "là sát thủ Ngô gia phái đến bắt Ý Nguyệt, cũng có thể là Ngô Truy Mệnh trực tiếp ra lệnh..."

Ầm...

Bên trong mành hình, khi nghe là Ngô gia làm, Hoa Học Hành liền đập bàn, cái bàn sắt cứng rắn bị một chưởng lỏm xuống, chứng tỏ ông cực kỳ tức giận.

"Lý do gì khiến cậu chắc chắn là do tên đó làm...?" : Hoa Học Hành hít sâu một hơi lấy lại bình tỉnh hỏi.

"Bốn tên sát thủ tôi biết..., đó là Ngô Thất, Bác, Cữu, Thập trong thập đại tử sĩ dưới trướng Ngô Truy Mệnh...

Rốt cuộc bên đó đã sảy ra chuuện gì vậy cha vợ?

Chẳng lẻ thứ kia bị phát hiện rồi?" : Lý Minh nói.

"Thứ đó vẫn an toàn, ngược lại là là thứ khác...

Ta không ngờ tên đó lại quyết đoán như vậy...

Khốn kiếp...đợi cha đột phá Hoàng Đế, Hoa gia sẻ tính cả vốn lẫn lãi...

Không được..., tên đó biết kế hoạch thất bại nhất định sẻ tiếp tục phái người đến.

Ta sẻ cử người đến đón mọi người, cậu cũng phải đi, tên đó biết cậu phá hỏng kế hoạch của hắn, nhất định sẻ không tha cho cậu...": Hoa Học Hành tức giận nói.

Lão thật không ngờ tên đó lại quuết đoán như vậy, mới là suy đoán đã cho người đến bắt con gái lão.

Lý Minh cứu nàng là trực tiếp lộ mặt trở thành thù với tên đó, nhất định sẻ phái người xử lý Lý Minh.

Cứ nghỉ hắn sẻ nghe theo, ai ngờ Lý Minh lắc đầu cười nói. " Xin lỗi tôi không thể đi được, bên này tôi còn có việc phải làm...

Hơn nữa chưa chắt tôi sẻ gặp nguy hiểm, ngài cũng biết tôi sở hữu cái gì mà...

Muốn giết tôi trừ khi đích thân tên đó tới..."

Hoa Học Hành nghe hắn nói thì trầm mặt suy nghỉ lại.

Quả thật Lý Minh còn có một con sủng thú có thực lực tương đương cấp 100, những kẻ yếu hơn đến cũng không làm gì được.

Dù tên kia có đến thì với thực lực của hắn cũng có thể chạy trốn.

" Được rồi, nếu cậu đã nói vậy thì ta cũng không miễn cưỡng...

Thiết bị khẩn cấp này cậu cầm đi, nếu gặp nguy hiểm có thể liên lạc cho ta..."

"Được..": Lý Minh không khách sáo gật đầu đáp.

"Vậy ta đi điều người , tầm 1 tiếng nữa là tới, trong thời gian này mọi người phải cẩn thận..." : Hoa Học Hành dặn dò một câu rồi ngắt kết nối.

Thấy cha đã ngắt kết nối, Hoa Ý Nguyệt nước mắt lưng tròng nắm lấy tay hắn, ánh mắt cầu xin nói. "anh đi cùng bọn em đi, ở Hoa gia nhiều cường giả, sẻ an toàn hơn..."

Từ khoản khắc Lý Minh lao vào cứu nàng thì trí tim nàng đã hoàn toàn thuộc về hắn, nàng không muốn hắn gặp nguy hiểm.

"thực lực của anh em còn không hiểu sao?

Ngoan...nghe lời anh, về bên đó chờ anh, anh xong việc bên này sẻ đến tìm em..." : Lý Minh thấy vậy liền ôm nàng vào lòng dỗ dành.

Tuy ở lại sẻ nguy hiểm nhưng chuyện ở đây chưa làm xong, hắn không thể đi.

"Vậy hứu nhé..., hứa với em sẻ không để bản thân gặp nguy hiểm...": Hoa Ý Nguyệt thấy không thể lay chuyển hắn đành nói.

Nàng cũng tin vào thực lực của hắn, với lại hắn là Hoàng Đế trọng sinh, không dễ chết như vậy.

"Được anh hứa...": Lý Minh chạm trán vào trán nàng cười nói.

Hai ánh mắt tình ý nhìn nhau, Hoa Ý Nguuệt nhắm mắt lại dân hiến môi thơm.

Lý Minh thấy vậy cuối xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại của nàng.

Cả hai trao cho nhau nụ hôn nòng cháy, một lúc sau hai người tách môi.

Hoa Ý Nguuệt nhìn qua hai nữ Đỗ Nhược Na và Nhược Vân cười nói. "chăm sóc anh ấy luôn phần tôi nhé."

Nàng biết hai nữ dù có chết cũng không rời xa hắn, nàng có chút ghen tỵ với hai nàng, nữ cũng nghiêm túc gật đầu.

Sơ Nhan bên cạnh ánh mắt phức tạp nhìn một nhà bốn người quấn quýt tình cảm, trong lòng cảm giác mất mát xuất hiện.

" Được rồi...trước khi đi anh có chút chuyện muốn dặn dò các em..."

Mấy nữ nghe vậy liền túm lại nghe....

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.