Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liên tục thăng cấp.

Tiểu thuyết gốc · 3161 chữ

Lý Minh sau khi tiễn mấy người Hoa Ý Nguyệt thì không về hội tình báo nữa.

Hắn đi thẳng đến biệt thự của Vương Uyển khiên nàng kính ngạc.

Hắn mới rời đi hơn 1 tiếng trước, giờ lại quay lại xin ở nhờ, còn dắt theo một cặp mẹ con tuỵêt sắc đến nữa.

Lý Minh chỉ giải thích sơ bộ cho nàng rồi nhờ nàng xắp xếp cho một căn phòng.

Nhà nàng rộng nên phòng trống không thiếu.

Lý Minh để hai nữ làm quen cùng Vương Uỷên, còn hắn lên phòng tu luyện.

Đã để lộ bản thân với Ngô gia, hắn chắc chắn Ngô gia sẻ phái người đến giết hắn, nên trước khi chúng đến hắn buộc phải gia tăng thực lực càng mạnh càng tốt.

Vương Uyển thấy hắn đã lên phòng liền không câu nệ nữa kéo hai nữ lại ghế hỏi.

"Các cô ai là nữ nhân của bệ hạ..."

"Hả..bệ hạ???" : hai nữ nghe cách Vương Uyển gọi Lý Minh thì ngẩn người.

"Tôi bị hắn uy hiếp phải gọi như vậy..": Vương Uyển tỏ ra ủy khuất giải thích.

Nhưng nàng đâu biết hai cô nàng là người hiểu tính cách Lý Minh nhất, hắn cực kỳ ghét dùng sức mạnh ức hiếp nữ nhân, trừ những trườnh hợp bất đắc dĩ.

"Cô cũng là nữ nhân của anh ấy sao?" : Đỗ Nhược Vân ngây thơ hồn nhiên, ánh mắt quái dị hỏi.

Vì theo nàng nghỉ một mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh như vậy, với bản tính Háo sắc của Lý Minh sẻ không bỏ qua.

"phi..." Vương Uyển bị nói là nữ nhân của Lý Minh thì khuôn mặt đỏ lên gắt một tiếng.

Nó làm nàng nhớ lại nụ hôn lúc nãy, nàng không đùa nữa mà nói thật. "không phải...tôi là ùm...có thể xem là người hầu của cậu ta..."

"là người hầu sao?...vẫn có thể phát triển thành nữ nhân của anh ấy..." : Đỗ Nhược Na làm bộ mặt nghiêm túc phân tích.

"đúng nha...cô không thể thoát khỏi tay anh ấy đâu...": Đỗ Nhược Vân cũng hùa theo trêu.

Vương Uyển bị hai nữ hợp công đã ngượng đến mức muốn bỏ chạy.

Hai nữ nhìn khuôn mặt tuyệt thế yêu cơ diễm tuyệt thiên hạ của Vương Uyển khi ngượng ngùng thì cũng âm thầm cảm thán.

Quả nhiên là đẹp đến nữ nhân cũng mê luyến, hai nàng tuy cũng là tuyệt sắc mỹ nhân nhưng lại không có nét mặt và khí chất mị hoặc như Vương Uyển.

Vuông Uyển cố chấn tỉnh lại, ánh mắt liếc sang hai nữ hỏi. "rốt cuộc trong hai cô ai là hoàng hậu nương nương để tôi còn điện kiến..."

Nàng đây là xem phim cổ trang quá 180 phút đây mà.

"Cô đoán xem...": hai nữ cười nhìn nàng đồng thanh nói.

"Vậy chắc là cô rồi..." : Vương Uyển nhìn sang Đỗ Nhược Na nói.

Vì trong hai người Đỗ Nhược Vân còn nhỏ, Đỗ Nhược Na khí chất diễm lệ có chút thành thục của thiếu phụ nên nàng đoán vậy.

Nào ngờ Đỗ Nhược Na mĩm cười lắc đầu.

"không phải chứ?...cố bé này chỉ mới 15 tuổi thôi mà...": Vương Uyển ánh mắt kính ngạc cổ quái nhìn sang Đỗ Nhược Vân nói, nào ngờ bắt gặp cái lắc đầu cùng nụ cười tinh nghịch của nàng.

Vương Uyển giật mình, nghỉ đến một trường hợp vô lý những cũng cực kỳ thuyết phục.

" Không...không lẻ hai người đều là nữ nhân của hắn?" : Vương Uyển ánh mắt khó tin run giọng nói ra suy nghỉ táo bạo.

Khiến nàng sốc là hai nữ gật đầu chứng minh cho suy nghỉ của nàng.

Vương Uyển choáng váng, dù mẹ con thờ chung một chồng không hề hiếm gặp nhưng là đôi mẫu nữ tuyệt sắc thì lần đầu nàng thấy.

Ai trong số các nàng chỉ cần ho một tiếng thôi, nam nhân xếp hàng dài chỉ mong được sự chú ý của nàng ấy chứ.

Vậy mà hai nàng lại cùng chung một nam nhân.

Hơn nữa nàng nhận ra Đỗ Nhược Na chính là sát thủ chi vương Sát Quả Phụ lãnh huyết vô tình tiếng tâm lừng lẫy, cực kỳ ghét đàn ông.

Có thể khiến một nữ nhân như vậy lộ ra bộ dạng ôn nhu như hiền thê thế này thì bản lĩnh của hắn không phải dạng vừa.

Thấy nàng như vậy hai nữ Đỗ Nhược Na không đùa nữa tránh nàng trách lầm Lý Minh.

Đỗ Nhược Na lên tiếng giải thích cho quan hệ của họ.

Nhưng nàng càng giải thích thì Vương Uyển càng kinh hãi.

Không ngờ hắn ngoài hai nàng còn có hai nữ nhân nữa, còn đều là Thiên chi kiêu nữ, danh gia vọng tộc.

Không có thiên phú hơn người thì cũng có thân phận cao quý.

Hơn nữa còn là đại tiểu thư của Hoa gia, thế lực hàng đầu thế giới.

Vương Uyển đã có chút tò mò về Lý Minh rồi, không biết hắn đã dùng thủ đoạn gì có thể khiến đại tiểu thư Hoa gia mê mẫn chấp nhận chung chồng với nữ nhân khác.

"hắn như vậy các cô không tức giận, không ghen sao?" : Vương Uyển nói ra suy nghỉ trong lòng.

Các nàng là con người là nữ nhân có cảm xúc chứ không phải con rồi, các nàng cũng sẻ biết ghen chứ.

"bọn tôi ghen không nổi...": Đỗ Nhược Na lặc đầu đỏ mặt cười bấc đắc dĩ nói.

"tại sao?" : lần này không chỉ Vương Uyển khó hiểu mà đến cả Đỗ Nhược Vân cũng vậy, vì nàng chưa biết mẹ đã ăn vụn với hắn trong khi nàng đang tu luyện.

"sinh lý của anh ấy quá mạnh, một người là không thể chịu nổi...": Đỗ Nhược Na đỏ mặt giải thích.

Mới vài tiếng trước nàng vừa trải qua cảm giác sướng đến ngất đi mà hắn vẫn sinh long hoạt hổ, trong tử cung của nàng vẫn còn vết tích hắn lưu lại đây này.

"phi...": Vương Uyển nghe liền đỏ mặt gắt một tiếng.

Dù nàng bằng tuổi Đỗ Nhược Na nhưng vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ đấy, sao có thể không ngượng trước lời xấu hổ như vậy.

"Mẹ dám ăn vụn..., thật không công bằng, anh ấy còn chưa phá trinh còn nữa.!" : Đỗ Nhược Vân không tim không phổi tức giận phồng má lao lên bóp lấy bầu sữa to tròn của Đỗ Nhược Na nhào nặn.

Tất nhiên nàng không phải tức giận thật, chính nàng là người mong muốn Đỗ Nhược Na mang thai con của Lý Minh nhất ấy.

Phốc...

Vương Uyển nghe lời lớn mật không biết xấu hổ của Đỗ Nhược Vân liên phun ra một ngụm.

Ngươi có thể cư xử cho đúng độ tuổi được không, mới chút tuổi đã nói mấy chuyện xấu hổ đó rồi, còn không thấy xấu hổ nữa chứ.

Vương Uyển bị hai mẹ con nhà này làm cho cảm xúc rối bời lên hết.

Tuy vậy nàng cảm thấy nói chuyện với họ rất thỏa mái, chắc có lẻ đó là những lời nói thật lòng.

Vì nàng sống trong môi trường ngươi lừa ta gạt, âm mưa quỷ kế, mọi lúc đều phải cảnh giác nên khi được nói chuyện thật lòng khiến nàng cảm thấy thỏa mái.

Ba nữ chụm lại rất nhanh đã thân nhau, nói chuyện trên trời dưới đất, khiến không khí lạnh lẻo cô đơn của căn biệt thự trở nên ấm áp tràn ngập tiếng cười.

Trong lúc đó Lý Minh đang ngồi xếp bằng trên giường với đống Tinh thạch chất cao.

Hầu hết chúng đều là Tinh thạch cấp 1 điến câp 3 hắn thu thập từ mấy ngàn con quái thú đã giết.

Bên cạnh còn có hai cái hộp sắt đóng kín, một cái chính là cái chứa mấy viên tinh thạch cấp 5 cao cấp Hoa gia đưa tới lúc trước.

Hắn đã dùng 2 viên, còn lại 3 viên.

Cái hộp còn lại là Hoa Học Bá trước khi đi đưa cho hắn, bên trong chứa 5 viên tinh thạch cấp 5 cao cấp.

Đây là phần mà Hoa gia đã hứa với hắn khi thử nghiệm xong bản thiếc kế kia sẻ trả đủ.

Như vậy có thể đoán ra họ đã thử nghiệm thành công.

Thu đống tinh thạch cấp thấp lại, với thực lực của hắn hiện tại tinh thạch cấp thấp đã không có tác dụng nhiều còn mất thời gian, trong khi đó nguy hiểm bên phía Ngô gia luôn rình rập.

Thu luôn cái hộp có chứa 3 viên tinh thạch cấp 5 cao cấp vào túi đồ.

Hắn tính để 3 nữ bên dưới dùng tăng thực lực.

Cái hộp chứa 5 viên cấp 5 cao cấp lần này tốt hơn nhiều.

Chỉ cần ấn vào biểu tượng phía trên hộp là một viên bay ra.

Lý Minh bắt lấy viên tinh thạch này, ngựa quen đường cũ củ, thủ thuật ống dẫn khí sử dụng lô hỏa thuần thanh.

Lần nữa cảm nhận năng lượng cường đại tiến vào trong cơ thể.

Lần này không như lần trước nữa, hiện tại cơ thể hắn đã cường đại lên rất nhiều, có thể chịu được nguồn năng lượng khổng lồ kia mà không bị chảy máu nữa nhưng vẫn có chút đau đớn.

Vận chuyển Nạp Vạn Khí quyết, năng lượng không ngừng bị hấp thụ về phía đan điền chuyển hóa thành nội lực.

Vì là thời điểm nhạy cảm nên hắn quyết định dồn toàn lực tăng tiến tuvi khổ tu.

Đan điền kinh mạch đều được mở rộng, các cơ quán khác được cường hóa mạnh lên không ít.

Dù cùng là tăng sức mạnh cơ thể nhưng dùng nội lực rèn luỵên cơ thể, dị năng game không tăng cấp theo.

Vì cấp độ dị năng game chỉ có giết quái mới được thăng cấp.

Võ Thánh cấp 2...

Võ Thánh cấp 3.......

......Võ Thánh cấp 9....

Đên khi đạt Võ Thánh cấp 9 thì dừng lại, vì năng lượng đã tiêu hao hết.

Sở dĩ một viên như vậy có thể giúp hắn lên đến cấp Cữu Trùng Thiên Võ Đế nhưng vì hắn dành phần lớn lực lượng mở rộng đan điền nên chỉ tăng lên 8 cấp.

Trọng sinh trở lại, lần này hắn quyết tâm đánh vững căn cơ tăng chiến lực lên thay vì cấp độ.

Đan điền hắn càng rộng thì càng mạnh, chiến lực cũng tăng lên mãng lớn.

Điều tức một chút, Lý Minh tiếp tục lấy ra một viên nữa hấp thụ.

Vì có kinh nghiệm kiếp trước nên bình cảnh không làm khó được hắn, một đường xông thẳng lên Võ Đế cấp 3 mới dừng lại.

Càng lên cao càng cần nhiều năng lượng đột phá nên lần này hắn chỉ tăng được 4 cấp và tất nhiên hầu hết năng lượng đều dùng mở rộng đan điền.

Sở dĩ hắn có thể đợt phá nhanh như vậy là nhờ vào dị năng game cường hóa cơ thể hoàn mỹ, không chỉ cơ bắp mà não bộ cũng được cường hóa nên hắn mới có thể xử lý tình huống và khống chế năng lượng nhanh như vậy.

Tiếp tục lấy ra thêm một viên, lần này hắn chỉ lên được 3 cấp, Võ Đế cấp 6.

Được đà Lý Minh tiến tới lấy thêm một viên, càng lên cao càng khó lên cấp, lần này hắn chỉ lên được hai cấp.

Lý Minh nhíu mày trầm tư, hắn tính để lại viên cuối cùng này phòng thân nhưng hắn sợ Ngô Truy Mệnh sẻ đích thân đến, với thực lực hiện tại vẫn chưa đủ đánh ngang tay với lão.

Hắn thì dễ dàng chạy trốn nhưng chúng nữ thì không.

Suy đi tính lại lại hắn quyết định hấp thụ, ấn nút lấy ra viên cuối cùng trong hộp.

Thủ thuật triển khai, năng lượng khổng lồ tiến vào cơ thể.

Hiện tại cơ thể hắn đã vô cùng mạnh, không còn cảm thấy đau đớn nữa.

Tiến vào Võ Đế cấp 9 đỉnh phong, tương đương cấp 100 dị năng.

Lý Minh lần này thật sự bị bình cảnh chặn lại, vì muốn đột phá không những cần năng lượng mà còn có dược vật kèm theo nữa.

Hắn biết Phương thuốc nhưng nó khó kiếm y hệt quái thú cổ đại.

Sở dĩ hắn biết phương pháp này là vì từng cùng Vô Dị Hoàng Đế uống rượi, cả hai cũng rất thân vì có chung cảnh ngộ là người thân không còn.

Vì vậy hai người có thể trao đổi tâm đắc cho nhau.

Hắn cho Lý Minh phương pháp đột phá của khổ tu.

Lý Minh cho hắn những nghiên cứu được học và những công pháp thu thập được.

Tuy thân thì thân nhưng cả hai vẫn cảnh giác lẫn nhau nên Lý Minh không cho hắn dị năng, hắn cũng không cho Lý Minh công pháp của hắn, vì vậy mới nổ ra trận đấu đặt cược kia.

Năng lượng còn thừa khi đan điền đạt đến cực hạng, Lý Minh dùng tăng cấp dị năng Thống Trị lên cấp 42.

Thở ra một hơi, liên tiếp đột phá như vậy khiến thần kinh Lý Minh hoạt động hết công xuất dẫn đến mệt mỏi.

Đột nhiên một mùi thối không gì tả nổi lướt qua mũi hắn khiến hắn xém nôn tại trận.

Nhìn xuống cơ thể thì thấy một đống chất nhờn màu đen bốc mùi thối.

Đây là tạp chất thải ra trong quá trình rèn luyện tinh lọc cơ thể.

Hiện tại cơ thể hắn có thể nói là gần như không có tạp chất.

Cơ bắc săn chắc cân đối không quá lớn, làn da trắng như da nữ nhân, kết hợp với khuôn mặt đẹp trai cùng khí chất phong lưu tiêu sái, khiến mấy chị em phụ nữ phải rụng trứng.

Hiện tại hắn có thể được xem là mỹ nam hiếm có rồi.

Không chịu nổi cái mùi này, Lý Minh tức tốc vọt vào phòng tấm kỳ rửa.

Hắn phải tắm nhiều lần và tốn cả chai dầu gội và dầu xã mới tẩy hết mùi hôi.

Quấn lấy khăn tắm sản khoái đi ra ngoài, nhìn bãi chiến trường trên giường, hắn nhíu mày.

Như thế không thể ngủ được, ngay lập tức vào cửa hang dùng 50k vàng mua một cái giường thay thế cái giường kia.

Hắn thu cái giường kia vào túi đồ rồi đi ra ngoài vứt.

Làm xong Lý Minh thỏa mái nằm dài trên giường, ánh mắt dần dần cụp xuống chìm vào giất ngủ, hắn đã quá mệt rồi.

~ ~

Hoa gia...bãi đáp máy bay...

Hoa Học Hành, Sở Như Ý và La Phương Hoa cùng khôn ít người Hoa gia đang đứng chờ máy bay về.

Vì họ nhận được tin, đám người Hoa Học Bá sắp về tới...

"Về rồi...": Thấy tia sáng từ phương xa bay tới Sở Như Ý nói.

Nàng đã 1 năm không gặp con gái cưng rồi nên rất nhớ con gái.

Máy bay đáp xuống, khoan mở ra, mười mấy thân ảnh bướt ra ngoài.

"Mẹ...": Hoa Ý Nguyệt vừa thấy Sở Như Ý liền kêu lên một tiếng nhà ở vào lòng bà làm nũng.

Ở ngoài nàng là một hội trưởng uy nghiêm, là một đại tiểu thư kêu ngạo nhưng ở trước mặt Sở Như Ý nàng vẫn là một cô bé thích làm nũng với mẹ.

"Con gái ngoan của mẹ, về là tốt rồi...": Sơ Như Ý ánh mắt yêu thương cưng chiều ôm lấy con gái.

"Hừ...đã bao nhiêu tuổi rồi, còn làm nũng...": Hoa Học Hành bị con gái bơ thì bất bình nói.

Hoa Ý Nguyệt trừng mắt quay qua lão cho, sau đó nhìn qua Sở Như Ý tố cáo. "Mẹ lúc trước cha không tin lời con nói..."

"lão dám...": Sơ Như Ý nghe vậy trừng mắt Hoa Học Hành, tỏa ra uy nghiểm của nóc nhà.

Hoa Học Hành rùng mình âm thầm hô, thôi toang, điệu bộ này chắc là phải ra sopha ngủ rồi.

Quay qua trừng mắt Hoa Ý Nguyệt thì thấy nàng làm mặt quỷ lè lưỡi nhái cực kỳ đáng yêu.

" Được rồi...có gì vào nhà nói...": Hoa Học Bá lên tiếng giải vậy cho thằng con trời đánh.

"Tiểu Nguyệt lại đây với bà nào...": La Phương Hoa cưng chiều nói.

"Vâng bà nội...": Hoa Ý Nguyệt ngoan ngoãn chạy tới ôm cánh tay La Phương Hoa dìu bà đi vào.

Đoàn người cũng giải tán, chỉ có một nhà 6 người đi về một hướng, Sở Nhan cũng có trong đó.

Về biệt thự, cả đám ngồi lại với nhau, Sở Như Ý lên tiếng cười nói. "còn gái ngoan, kể cho mẹ nghe chuyện của con rể nào..."

"Mẹ...": Hoa Ý Nguyệt nghe liền đỏ mặt ngượng ngùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn kể ra.

Đám người khi nghe tới Lý Minh một mình giết bốn tên sát thủ hơn cấp đến mức chúng không kịp phản kháng thì kinh dị.

Lúc đầu vì quá gấp nên không kịp hỏi tình hình trận chiến, nay biết thì kinh ngạc.

Theo thông tin chính xác thì hắn mới Võ Thánh cấp 1 tương đương cấp 81 dị năng, mà bốn tên sát thủ là cấo 82 trở lên, như vậy là hắn vượt cấp miểu sát rồi.

Thực lực đúng là khủng khiếp, không chỉ thiên phú khủng bố mà đến kinh ngiệm chiến đấu cũng cực kỳ cao.

"....con chỉ biết đến thế, mọi người nếu muốn biết thêm thì hỏi dì Nhan đi, dì ấy đi cùng anh ấy nên chắc biết không ít tin tức." : Hoa Ý Nguyệt kể một hồi thì gian xảo đẩy chuyện qua cho Sở Nhan.

Sơ Nhan đang ngồi nghe tự nhiên đính đạn thì giật mình, khuôn mặt bấc giác đỏ lên.

Nhìn thấy phản ứng của nàng, cả đám liền cảm thấy kỳ quái.

Sơ Nhan rất nhanh bình tỉnh lại, làm như không phải người đỏ mặt kia là mình, nàng cũng kể ra chuyến đồng hành cùng Lý Minh.

Nhưng nàng giấu những chuyện hắn không cho nói.

Cả đám nghe thì gật gù cảm thán không thôi.

Riêng cái việc thu phục Băng Ngục Lang cùng đủ chấn động rồi.

Cả đám cứ thế nói chuyện đến đêm muộn, chủ đề chỉ xoay quanh Lý Minh.

Chỉ có Sở Như Ý tinh tế phát hiện điều bất thường của em gái...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 306

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.