Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phùng Mạnh

Tiểu thuyết gốc · 2663 chữ

Ở một vùng núi nào đó trên thế giới...

Ầm...phốc...

"lũ vô dụng..., chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong...": Tên dị tộc đang ký sinh trên người một con quái thú cổ đại cấp Hoàng Đế tức giận tung một chưởng đánh nát tên thuộc hạ.

Hắn mất mấy ngày mới có thể điều động các đàn em của mình đi thực hiện kế hoạch.

Thế mà mới hành động đã bị tổn thất 1/10 quân lực.

" Khốn kiếp, đám nhân loại này bị gì thế?, không giống chúng thường ngày..." : Tên dị tộc trở nên âm trầm nghiến răng nói.

Theo như hắn biết thì nhân loại phải sợ hãi quái thú, dù có săn giết quái thú thì cũng sẻ cẩn thận hơn.

Nhưng hiện tại nhân loại như phát điên, cứ gặp quái thú là xông lên giết, không hề sợ chết.

Đáng nói hơn là ánh mắt họ nhìn đám quái thú như nhìn con mồi, đầy tham lam và sát khí.

Hắn cứ tưởng nhân loại đang di dời sẻ là một cơ hội tốt để săn giết nhưng ai ngờ, người thì không giết được bao nhiêu mà bên hắn tổn thất nặng nề.

May mắn có một vài thành không có cường giả bảo vệ nên vớt vác được một chút.

"không được...cứ thế này thì truyền tống trận không thể kích hoạt được, nếu đám nhân loại phát triển mạnh sẻ rất phiền phức..." : Tên dị tộc nghiến răng thầm nghỉ, suy nghỉ một lát hắn chợt nghỉ ra một kế. "Người đâu, cử người đến lãnh địa của đám kia, kích động chúng tấn công nhân loại, ta không tin đám nhân loại đó có thể cống lại quái thú toàn thế giới tấn công..."

"Tuân lệnh đại nhân...": Đám thuộc hạ lĩnh mệnh rời đi.

Tên dị tộc thấy vậy cũng quay trở về nơi ẩn nấp, nhìn vào phát trận truyền tống.

Hai tay kết ấn, một viên châu đỏ như máu từ miệng hắn bay ra.

Viên châu tỏa ra khí tức khát máu và sát khí âm u nồng đậm.

Tên dị tộc chính là dùng viên châu này thu thập màu huyết nhân loại để cung cấp cho trận pháp.

Viên châu bay lơ lững ở giữa trận pháp liên tục phát ra huyết khí truyền vào trận pháp.

Trận pháp đỏ như máu sáng lên được một chút nhưng còn xa mới có thể hoàn thành.

"khốn kiếp..., dù lấy lực của ta cũng chỉ có thể đạt đến 6 phần, còn thiếu rất nhiều..."

Nhìn trận pháp, tên dị tộc thầm mắng, nếu không phải vì cảm thấy uy hiếp từ Lý Minh, hắn cũng không hi sinh lực lượng bản thân.

Đột nhiên ánh mắt hắn lóe lên nhìn về một hướng." Hahaha...xem ra khí vận đứng về phía ta rồi...hahaha..."

Tên này lập tức mừng rở cười điên cuồng, rời đi theo phương hướng vùa cảm ứng được...

Lúc này ở một góc rừng, một thân ảnh thanh niên cô khuôn mặt âm trầm trắng bệch như xác chết đang điên cuồng hút máu quái thú.

Xung quanh cũng đầy rẩy xác quái thú bị hút khô nằm la liệt.

"Hahaha...nữa,thêm nữa...ta cần nhiều lực lượng nữa...": Thân ảnh này hai mắt đỏ ngầu cười điên cuồng dữ tợn.

Nếu Lý Minh ở đây sẻ nhân ra thân ảnh này, tên này chính là Phùng Mạnh.

Không sai đâu...tên này đúng là phùng Mạnh.

Hắn quả thật cũng đã bị Lý Minh tra tấn rồi giết nhưng không ngờ bời vì màng tra tấn đó vô tình giúp tên này thức tỉnh kép dị năng thần thoại Quuền Năng Huyết thần.

Mà dị năng này có khả năng hồi phục cực kỳ biến thái, chỉ cần còn một bộ phận vẫn có thể hồi phục trở lại.

Tuy nhiên dị năng này cũng có điểm yếu đó là nếu bị nghiền thành tro thì không thể sống lại.

Nhờ vậy dù bị Lý Minh chặt đứt chân tay, đánh nát đầu hắn vẫn có thể hồi phục.

Lúc đó vì đang vội nên Lý Minh chỉ tra tấn một chút rồi giết, sau đó rời đi.

Mà khi Lý Minh vừa rời đi thì Phùng Mạnh cũng nhờ dị năng hồi phục lại như thường.

Hơn nữa nhờ vào quân đoàn quái thú tấn công mà hắn có cơ hội hút máu và lực lượng của chúng.

Thực lực theo đó tăng mạnh, cho đến hiện tại hắn đã đạt đến Cực cấp, chỉ cần hấp thụ năng lượng tiến hóa nữa là đột phá cấp Hoàng Đế.

"Hahaha...nhân loại, ngươi có muốn mạnh hơn không?"

Đang hấp thụ máu huyết thì Phùng Mạnh nghe một giọng nói âm trầm vang lên.

"Ai?" : Phùng Mạnh giật mình quay lại quát.

Trước mặt hắn lúc này là tên dị tộc kia, Phùng Mạnh không hề sợ hải mà dùng ánh mắt cùng giọng điệu âm trầm. "Ngươi là ai?"

"Hahaha...là người cho ngươi sức mạnh trả thù...": Tên dị tộc thấy biểu cảm của Phùng Mạnh thì hài lòng cười lớn đáp.

Hắn nhìn ra Phùng Mạnh có mối thù không chết không với ai đó, điều này khiến hắn cao hứng.

Vì loại người này có thể bất chấp tất cả để báo thù, cũng là như vậy mới có thể dễ dàng khống chế.

"Hừ...ngươi nghỉ ngươi là ai?, nói mạnh miệng như vậy không biết thực lực ngươi có mạnh bằng miệng không...": Phùng Mạnh nghe liền khinh thường, không nói nhiều bùng phát năng lượng lao tới muốn biến tên này thành chất dinh dưỡng của hắn.

Tên dị tộc thấy vậy không những không tức giận mà còn gật đầu hài lòng.

Cùng lúc đó, từ trong cơ thể năng lượng hắc ám bùng phát, không để Phùng Mạnh kịp phản kháng, nhanh như chớp lao tới túm cổ Phùng Mạnh rồi cả hai biến mất.

Vì sợ linh trí thế giới tìm ra nên không dám ở đây lâu.

Chuyện sảy ra quá nhanh khiến Phùng Mạnh không kịp phản ứng.

Đến khi phản ứng thì phát hiện bản thân đang ở trong một hang động thối tăm, phía trước là một cái trận pháp đỏ như máu to lớn.

Phùng Mạnh kinh ngạc trước khung cảnh này, lập tức lùi ánh mắt cảnh giác nhìn tên dị tộc hỏi. "Ngươi rốt cuộc là ai?, vì sao lại đưa ta đến đây?"

"Ta đã nói rồi, là người giúp ngươi mạnh lên...": Tên dị tộc bình tỉnh đáp.

"Nói miệng ai mà chẳng nói được...": Phùng Mạnh đã có chút tin nhưng vẫn tỏ ra khinh bỉ nói.

Tên dị tộc không nói nữa, cho dù có nói gì cũng vô dụng, hành động thực tế sẻ tốt hơn.

Chỉ thấy hắn phất tay lấy ra một viên Tinh thạch quái thú cổ đại.

Sau đó nhanh như chớp khống chế Phùng Mạnh, bóp nát Tinh thạch.

Năng lượng tiến hóa nồng đậm phát ra, tên đị tộc phất tay khống chế năng lượng tiến hóa đi vào thân thể Phùng Mạnh.

Ngay lập tức khí tức Phùng Mạnh kéo lên nhanh chóng, chỉ trong vài phút đã thành công đột phá cấp Hoàng Đế.

Làm xong tên dị tộc ánh mắt đắc ý nhìn Phùng Mạnh hỏi. "Thế nào, ta không lừa ngươi chứ?"

Phùng Mạnh cảm nhận lực lượng cường đại đang dân trào trong người mà hưng phấn không thôi, hắn đã đạt đến cấp Hoàng Đế.

Một lúc sau hắn bình tỉnh lại, ánh mắt âm trầm nhìn tên dị tộc hỏi. "ngươi muốn gì ở ta?"

Hiên nhiên hắn không ngu đến mức cho rằng tên này tốt như vậy.

"Rất đơn giản, ngươi giúp ta đi thu thập máu huyết của nhân loại bất kể đẳng cấp..." : Lúc này tên dị tộc mới nói ra mục đích của mình.

Hắn muốn lợi dụng Phùng Mạnh trà trộm vào đám nhân loại thu thập máu huyết của chúng về cung cấp cho trận pháp.

Vì Phùng Mạnh là nhân loại nên việc này cực kỳ dễ dàng.

" Ngươi muốn ta phản bội nhân loại?" : Phùng Mạnh nhíu mày hỏi.

"Không được sao?" : Tên dị tộc ánh mắt nheo lại.

"Có thể, nhưng phải thêm tiền...": Phùng Mạnh lập tức cười dữ tợn khát máu nói.

Đến cha mẹ hắn còn giết thì việc phản bội nhân loại thì có là gì.

"Hahaha...nhân loại các ngươi quả nhiên là loại hạ đẳng tham lam, nhưng ta thích tính cách này của ngươi, ta sẻ giúp ngươi đạt cực hạng của thế giới này và giúp ngươi báo thù...thấy thế nào?" : Tên dị tộc cười lớn nói.

"Thành giao..., vậy nói mục tiêu của ngươi ra đi...": Phùng Mạnh nghe lập tức gật đầu nói.

"Đi đến các toàn thành của Liên Minh Tự do, lấy hết máu huyết của chúng...": Tên dị tộc cười khát máu nói.

"Liên Minh Tự Do?" : Phùng Mạnh nghe nói đến cái tên này thì khó hiểu, hắn chưa từng nghe đến cái thế lực này.

Cũng phải thôi, thời gian qua hắn toàn ở trong rừng cầy cấp, đâu có biết đến sự biến hóa của thế giới mấy ngày nay.

Tên dị tộc thấy vậy cũng lên tiếng giải thích, nói cho Phùng Mạnh về sự biến đổi của thế giới.

"Lý Minh!?" : Khi nghe đến cái tên Lý Minh thì Phùng Mạnh lập tức bạo tẩu, năng lượng bùng phát, sát khí nồng đậm tỏa ra, trong mắt hiện lên hận thù thao thiên.

Tên dị tộc thấy vậy liền ngạc nhiên, xem ra kẻ thù của tên này là Lý Minh, là kẻ đến hắn cũng phải kiêng kỵ.

"Ngươi đừng làm chuyện ngu ngốc, thực lực hiện tại của tên đó cực kỳ mạnh, đến ta cũng không phải đối thủ...": Sợ Phùng Mạnh bị hận thù che mắt đi tìm Lý Minh, tên dị tộc vội lên tiếng khuyên ngăn.

Phùng Mạnh vừa nghe, ánh mắt liền co rút, đến tên khủng bố này cũng không đánh lại sao?

Vậy hắn đi báo thù chẳng phải tìm chết, tuy cực kỳ hận nhưng Phùng Mạnh vẫn còn lý trí, biết bản thân không thể nóng vội báo thù, phải chờ thời cơ.

Hắn của hiện tại đã trưởng thành rồi, không còn bồng bột ngu ngốc như lúc trước nữa.

"Tuy nhiên ngươi không cần lo, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, kích hoạt Pháp trận này, người của ta sẻ đến chi viện, đến lúc đó 10 tên Lý Minh cũng phải chết, ta sẻ để tên đó cho ngươi sử lý...": Tên dị tộc lên tiếng trấn an cảm xúc của Phùng Mạnh.

Chỉ cần người của hắn thành công kích hoạt Pháp trận, thế giới này sẻ là vật trong túi của hắn, nói gì đến một tên kiến hôi như Lý Minh.

Phùng Mạnh nghe vậy và nhìn biểu hiện tự tin của tên này, hắn đã có phần tin tưởng, cố áp chế cơn giận trong lòng lên tiếng. "Vậy sao chúng ta không đánh Đại Việt Đế Quốc mà lại đánh Liên Minh Tự do?"

Đại Việt Đế Quốc nhiều người hơn chẳng phải sẻ tốt hơn sao?, hơn nữa người dân đang di dời là một cơ hội tốt.

"Không thể..., nếu hiện tại chúng ta động đến Đại Việt Đế Quốc sẻ kinh động tới tên Lý Minh, nếu hắn nhận ra ngươi sẻ bằng mọi giá truy sát, với thực lực của ngươi hiện tại không phải đối thủ của hắn...": Tên dị tộc lắc đầu lên tiếng giải đáp.

Phùng Mạnh nghe lập tức hiểu ra gật đầu, quả thật hắn chưa suy xét đến tình huống này.

Hiện tại chưa phải lúc để lộ bản thân, dù hắn có dị năng bất tử nhưng đừng quên Lý Minh có dị năng cướp đoạt dị năng của người khác, nếu bị Lý Minh cướp đoạt dị năng thì không thể bất tử nữa, đến lúc đó chỉ có con đường chết.

"Được rồi, cứ làm như kế hoạch của ngươi đi...": Phùng Mạnh gật đầu chấp nhận làm theo kế hoạch của tên dị tộc.

"Hahaha...rất tốt, đi thôi ta giúp ngươi tăng thực lực...": Tên dị tộc cười lớn hài lòng lên tiếng, sau đó kéo Phùng Mạnh rời đi.

~ ~

Lúc này bên Liên Minh Tự Do...

Toàn bộ liên minh phát động thảo phạt quái thú, tìm kiếm tài nguyên.

Trước sức ép của Đại Việt Đế Quốc buộc họ phải đẩy nhanh tốc độ phát triển.

Số lượng cường giả của liên minh không ngừng tăng lên nhờ vào thông tin mà hai người Darcula cung cấp.

Cấp Hoàng Đế của Liên Minh hiện tại đã lên tới 68 và vẫn không ngừng tăng lên.

Không chỉ về mặt thực lực nhân loại mà còn có công nghệ kỹ thuật cũng tăng lên nhờ hai người Darcula cung cấp.

Công trạng và uy vọng của Darcula và Martha, hiển nhiên hai người Darcula trở thành thủ lĩnh của liên minh.

Đến hoàng đế Titan dù không cam tâm nhưng cũng đành chấp chận dưới trướng hai người.

Vì không chỉ uy vọng của hai người tăng lên mà còn có thực lực của họ cũng vậy.

Lúc trước vì bị quy tắc của thế giới áp chế nên chỉ có thực lực ngang với đám Hoàng Đế Titan.

Nhưng sau khí giới hạng của thế giới tăng lên, thực lực của hai người cũng dần hồi phục, trở thành người mạnh nhất liên minh.

Hơn nữa họ còn có hai phi thuyền 7 sao, đại sát khí này, nên không ai dám ý kiến.

Trong phòng họp liên minh...

Các cường giả đều tập trung lại mở cuộc họp, vì bọn họ nhận được tin quái thú dạo này ngày càng hung hăng.

Liên tục có thú triều diễn ra, một ngày có tới vài trận thú triều lớn nhỏ, khiến liên minh tổn thất không ít.

"Đây là báo cáo gần đây của thú triều, các vị có ý kiến gì không...": Darcula với thân phận thủ lĩnh thông báo.

"tôi có ý kiến..., theo như phân bố các trận thú triều, tôi đoán là tên dị tộc kia đứng sau những chuyện này..., nếu là vậy sao chúng ta không điều động cường giả ra tay phủ đầu, ép tên kia phải chuyển mục tiêu sang Đại Việt Đế Quốc...": Một trung niên đứng lên nói.

" Đúng vậy, tôi đồng ý với ý kiến của lão Bàng...": Một người khác lên tiếng đồng thuận.

Những người còn lại cũng gật đầu đồng ý với ý kiến này.

" Các vị có điều không biết, Đại Việt Đế Quốc vừa điều động lượng lớn robot cấp cao đi thảo phạt quái thú, nếu chúng ta ép quái thú qua đó cũng chỉ làm tài nguyên cho họ thôi...": Darcula lên tiếng giải thích, sau đó tiếp tục nói. "Nhưng ý kiến của Bàng Địa hoàng đế không phải là không tốt, chúng ta đang cần tài nguyên nên cần xuất động chiến lực cao tầng..., các vị nghỉ sao?"

"Tôi đồng ý..."

"Haha...tay tôi đã ngứa lắm rồi đây..."

"Cứ làm vậy đi..."

Người trong phòng lập tức hưởng ứng lên tiếng.

Thời gian qua vì kiêng kỵ Đại Việt Đế Quốc nên chiến lực cao tầng không hề xuất động, ở lại bảo vệ trụ sở.

Hiện tại sau khi điều tra động thái của Đại Việt Đế Quốc, biết bên đó không quan tâm đến họ thì mới yên tâm xuất động cường giả.

Liên Minh Tự Do không hề biết rằng một thảm họa máu tanh sắp ập lên đầu họ...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 183

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.