Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh thạch cấp 5

Tiểu thuyết gốc · 3266 chữ

Sau một đêm ngon giấc, Lý Minh mở đôi mắt ngái ngủ.

"anh Minh...chào buổi sáng..."

Bất chợt giọng nói như chuông bạc ngọt ngào vang lên bên tai hắn.

Lý Minh quay qua nhìn thì thấy Đỗ Nhược Vân khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu, nụ cười như thiên thân chào đón hắn.

Lý Minh đáy lòng ngọt ngào, nụ cười của nàng xua đi cảm giác ngái ngủ của hắn, cho hắn cảm nhận được hạnh phúc bình dị.

"Chào buổi sáng...Nhược Vân...": Lý Minh hôn vào trán Đỗ Nhược Vân một cái đáp lại.

Đỗ Nhược Vân ngượng ngùng vui vẻ, ánh mắt híp lại thành hình bán nguyệt.

Đột nhiên khuôn mặt tươi cười của nàng biến thành nghiêm nghị khiến Lý Minh giật mình.

"Có phải anh có ý đồ xấu với mẹ em không?" : Đỗ Nhược Vân nhìn chằm chằm Lý Minh hỏi.

Nàng không phải con ngốc, từ chuyện trong phòng tắm đến chuyện trong hội tình báo, nàng vẫn luôn quan sát hắn.

Với trí thông minh của nàng, dễ dàng nhận ra điểm bất thường của hắn.

Từ hôm qua nàng đã muốn hỏi nhưng chưa kịp hỏi hắn đã ngất, nàng cũng tạm gác lại chuyện này.

Hiện tại có cơ hội nàng phải hỏi cho ra lẻ.

Lý Minh nghe nàng hỏi chỉ hơi bất ngờ một chút, vì hắn đã chuẩn bị tâm lý trước cho tình huống này.

"Đúng vậy...anh muốn yêu cả em và mẹ em...thật ra.....": Lý Minh khống chối mà thừa nhận luôn, sau đó kể về quá khứ của Đỗ Nhược Na cho nàng và lý do cơ thể nàng yếu như vậy.

Hắn thấy chuyện này đường nào cũng phải nói cho nàng, biết sớm có lẻ sẻ tốt cho nàng hơn.

Để nàng thích ứng và chấp nhận thân phận của bản thân, nó sẻ giúp nàng nhìn nhận trưởng thành hơn về xã hội đen tối này.

Trong quá trình kể Lý Minh cảm nhân thân thể nàng đang run rẩy, khôn biết vì sợ hãi hay gì?.

Lý Minh ôm nàng thật chặc, hay tay vuốt ve tấm lưng mềm mại trơn mịn của nàng an ủi.

"hức hức....huwa...mẹ đã trải qua chuyện kinh khủng như vậy, mà em chẳng biết gì...huhu...đáng lẻ em không nên tồm tại..."

Khi Lý Minh kết thúc câu chuyện cũng là lúc Đỗ Nhược Vân không kìm được nữa bật khóc.

Sinh nàng ra đã là thiệt thòi cho mẹ, đằng này nàng còn bị bảo hóa dị năng khiến mẹ càng thêm khổ.

Lý Minh thấy khuôn mặt đáng yêu đã ướt đẩm lệ thì đau lòng đưa tay lau đi nước mắt của nàng an ủi.

" em đừng nói vậy...mẹ em mà nge thấy sẻ đau lòng đấy, cô ấy yêu thương em thế nào em là người rõ nhất, nên đừng tự trách...

Sở dĩ cô ấy không nói với em vì không muốn em tự trách bản thân và có thể cô ấy đã quên đoạn quá khứ đó vì dù sao nó chẳng tốt đẹp gì.."

Lý Minh rất áy náy khi lợi dụng sự thật này để nàng vì chuyện này mà chấp nhận hắn yêu cả mẹ nàng.

Hắn tự dặn lòng sau này phải yêu thương các nàng nhiều hơn để bù đắp.

Sau một lúc an ủi Đỗ Nhược Vân cũng đã bình tỉnh lại nhưng hai viền mắt vì khóc quá nhiều mà sưng đỏ khiến Lý Minh đau lòng.

"Em sẻ giúp anh ôm được mẹ ...": Đỗ Nhược Vân sau một lúc suy nghỉ liền đi đến quyết định giúp Lý Minh ôm được mẹ.

Đỗ Nhược Na đã quá đâu khổ vì quá khứ và vất vả vì nàng rồi, hiện tại nàng muốn mẹ được hạnh phúc.

Lý Minh chính là nhân tuyển tốt nhất, vì hắn là người tốt nhất định có thể mang lại hạnh phúc cho mẹ.

Hơn nữa làm như vậy hai mẹ con nàng không bị chia cách, tiện cả đôi đường.

Còn về luân thường đạo lý...trò cười, đừng nói hai mẹ con hầu cùng một nam nhân, ở mạc thế này đến chuyện cha ruột cưỡng hiếp con gái, con trai cưỡng hiếp mẹ sảy ra như cơm bữa thì luân thường đạo lý ở đây không đáng một xu.

Trừ những tòa thành còn duy trì luật pháp của thế hệ củ thì hầu hết những tòa thành còn lại đều sảy ra tình trạng này.

Chỉ cần ngươi có thực lực mạnh mẽ thì muốn làm gì cũng được.

"Anh thề sẻ mang lại hạnh phúc cho mẹ con em...": Lý Minh cảm động ôm lấy đỗ Nhược Vân.

Hắn cảm thấy may mắn khi có nàng vợ hiểu chuyện như vậy.

"Nhớ chuyện này không được nói với mẹ em, nếu không cô ấy giết anh mất...": Lý Minh nghiêm túc căn dặn.

"Hì hì...thì ra anh cũng biết sợ?" : Đỗ Nhược Vân đã giải tỏa lòng liền trở về bộ dạng thiếu nữ đáng yêu tinh nghịch cười nói.

"Sợ chứ...mẹ em giống một con hổ cái vậy...chuyện bị mẹ em kề dao vào cổ vẫn khiến anh run rẩy đây này...": Lý Minh giả vờ sợ hãi nói.

"Hahaha...biết sợ sao còn dám tán mẹ em..hahaha..." : Đỗ Nhược Vân bị hắn chọc cười hùa theo trêu hắn.

"Đành chịu thôi, ai bảo anh là người tốt chứ, anh phải chịu thiệt lắm đấy,em phải bù đắp cho anh...": Lý Minh làm ra vẻ mặt ủy khuất nói.

"Xì...đúng là mặt dày, mẹ em xinh đẹp như vậy, bị anh ôm về mới là chịu thiệt...": Đỗ Nhược Vân nghe hắn nói liền phồng má đáng yêu phản bác.

Hai người cứ thế cười đùa mà không biết có người đứng ngoài cửa nghe hết toàn bộ.

Đỗ Nhược Na sau khi ngủ một giấc đã lấy lại vẻ bình tỉnh thường ngày.

Nàng tính ghé qua thăm hai người Lý Minh nhưng khi đi đến cửa nghe được Lý Minh đang kể về quá khứ của nàng thì khựng lại.

Thân thể chấn động run rẩy kịch liệt, nàng không ngờ hăn biết quá khứ của mình.

Hơn nữa hắn đang nói cho con gái nàng biết.

Điều này khiến nàng nổi lên lo lắng bất an vô cùng, tính đi vào ngăn hắn thì nghe tiếng nức nở của Đỗ Nhược Vân khiến nàng khựng lại.

Trái tim như bị bóp nghẹt, khi nàng nghe con gái tự trách thì hai hàng nước mắt không tự chủ rơi xuống.

Quá khứ đen tối đó nàng không thể nào quên được, nàng không muốn cho Đỗ Nhược Vân biết vì nó sẻ khiến con gái nàng tủi thân và tự trách.

Nàng chỉ muốn con gái hồn nhiên vui vẻ sống hạnh phúc.

Mà điều này khiến hảo cảm của nàng với Lý Minh mất sạch, ngược lại nàng bắt đầu hận hắn.

Đỗ Nhược Na tính vào giáo huấn Lý Minh thì một lần nữa khựng lại khí nghe những lời Lý Minh an ủi Đỗ Nhược Vân.

Hảo cảm vừa mất đi lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn nhiều hơn trước.

Đột nhiên khuôn mặt nàng đỏ bừng khi nghe con gái muốn tác hợp nàng với Lý Minh, trái tim vừa bình tỉnh lại lần nữa đập loạn nhịp.

Cảm xúc liên tục thay đổi khiến Đỗ Nhược Na choáng váng, tính chạy về phòng làm lạnh đầu thì nghe hắn nói xấu mình thì khựng lại.

Đỗ Nhược Na tức giận thầm mắng nhưng nụ cười trên khóe môi đỏ Kiều diễm đã bán đứng nàng.

Sau đó là một hồi đùa giởn của hai người khiến tâm trạng nàng tốt hơn.

Hảo cảm đối với Lý Minh đã đạt một ngưỡng mới.

Thông qua lời của con gái, rào cản cấm kỵ trong lòng cũng được gở bỏ.

Hiện tại chỉ còn vấn đề nàng có chấp nhận Lý Minh hay không thôi.

Tâm trạng vui vẻ, Đỗ Nhược Na rời đi gọi đồ ăn sáng cho cả bọn.

Trong phòng, sau một hồi đùa giởn, hai người Lý Minh rời giường vệ sinh cá nhân.

Hắn giúp nàng đánh răng, nàng cũng giúp hăn đánh răng nhìn như đôi tình nhân.

Đặc biệt trong lúc thay đồ, Lý Minh vậy mà nhân cơ hội nàng không mặc gì ngồi xuống húp con sò béo mập múp míp của nàng, khiến nàng xấu hổ thở dốc.

Đáng hận nhất là tên này chỉ làm nữa đường rồi dừng khiến nàng hụt hẩn.

Kết quả Lý Minh bị nàng cho ăn bơ, phải tốn một hồi công phu giải thích nàng mới bỏ qua.

Thật sự không phải hắn không muốn làm tới, nhưng vì tình hình hiện tại của nàng không thể kích thích quá độ.

Chuyện vừa rồi chỉ là hắn nhịn không được mới giải tỏa một chút thôi.

Sau khi thay đồ xong cả hai người ra ngoài tìm Đỗ Nhược Na.

Hắn vẫn như thường áo sơ mi cùng quần jen.

Đỗ Nhược Vân cũng bộ váy sơ mi liền áo, có điều là màu xanh lam nhạt.

Đồ của hai người nhìn thì bình thường nhưng thật chất nó được làm từ sợi tơ của quái thú Tầm Băng cấp 60 đấy.

Trừ đạn xuyên giáp và phá giáp ra thì nó có thể chống lại các loại đạn còn lại.

Hơn nữa nó cực kỳ mềm mại và thích ứng với tất cả môi trường, mang lại cảm giác thỏa mái cho người mặc.

Nếu tính theo giá trị của nó thì tương đương một bộ giáp 3 sao đấy.

Như vậy đủ thấy thành ý Hoa gia giành cho họ thế nào.

Hai người Lý Minh vừa ra khỏi phòng thì thấy Đỗ Nhược Na đẩy xe đồ ăn đi tới.

Đỗ Nhược Vân thấy mẹ thì hơi giật mình cảm xúc dân trào nhưng nhớ lại lời Lý Minh nàng đành áp chế cảm xúc này, khuôn mặt cũng trở lại bình thường cười tươi nói.

"Chào mẹ buổi sáng..."

Đỗ Nhược Na thì khống chế cảm xúc tốt hơn nên vẫn bình thường, đẩy xe đi đến cốc đầu con gái một cái mắng yêu.

"Sáng cái gì nữa...sắp trưa tới nơi rồi..."

Đỗ Nhược Vân như thói quen lè lưỡi cười tinh nghịch đáng yêu vô cùng.

Lý Minh đứng bên cạnh thu hết mọi thứ vào ánh mắt, hắn âm thầm cảm thán không hổ là hai tuyệt sắc mỹ nhân.

Mỗi người một vẻ đứng cạnh nhau khiến hắn nhìn không rời mắt.

"Chào buổi sáng...Nhược Na...": Lý Minh giọng nói ôn nhu hướng Đỗ Nhược Na nói.

Đỗ Nhược Na nghe hắn nói chuyện thân mật với mình thì thân thể run nhẹ nhưng nàng cố áp chế cảm giác rung động trong lòng bình thản đáp.

"Chào buổi sáng..., được rồi vào phòng ăn sáng đi, lúc nãy người của hội tình báo đến thông báo yêu cầu gặp chúng ta..."

Cả hai gật đầu vào phòng bắt đầu ăn sáng.

Trong lúc ăn sáng cả ba ăn ý không nhắt đến chuyện lúc nãy.

Tội nhât là Lý Minh liên tục bị Đỗ Nhược Na thẩm vấn.

Nàng rất tò mò vì đâu hắn biết được những thông tin mật của hội tình báo.

Vì sao hắn lại có bản thiết kế kia và khẩu súng 5 sao kia nữa.

Lý Minh không biết giải thích sao chỉ đành kiếm đại cái lý do đến con nít cũng không tin là 'hắn tình cờ cứu được một ông lão, ông ta cho hắn cây súng và bản thiết kế kia cùng quyển sổ chứa thông tin mật của các thế lực lớn'.

Tất nhiên hai nữ không tin rồi, chỉ là hắn không muốn nói, các nàng cũng không ép nhưng hắn bị điểm trừ vì tội nói dối.

Lý Minh cũng bất đắc dĩ không thôi, chẳng lẻ nói hắn là người trùng sinh từ tương lai về, những cái kia là từ tương lai biết.

Nói vậy không khéo bị các nàng nghỉ hắn bị điên.

Ăn uống xong xuôi, cả ba đi đến phòng hội trưởng của hội tình báo.

Hiện tại cả ba người được đặc cách có thân phận Đế Vương của hội tình báo.

Nên họ đi đâu cũng có nhân viên Chào hỏi, thậm chí có một số nữ nhân viên bạo gan ném mị nhãn cho hắn nhưng đều bị Đỗ Nhược Vân xù lông bắt hết.

Lý Minh và Đỗ Nhược Na được một trận cười trước sự ghen tuông đáng yêu của nàng.

Rất nhanh cả ba người đi đến phòng hội trưởng.

Vệ sĩ đã được thông báo nên khi thấy họ tới liền mở cửa cung kính mời vào.

Vừa vào trong liền thấy Hoa Ý Nguyệt, nàng vẫn xinh đẹp tuyệt trần như vậy, lúc nàng tập trung làm việc khiến khí chất ôn nhu của nàng thêm đài các thục diễm.

Ba người Lý Minh đi vào tự nhiên ngồi vào ghế không chút câu nệ.

Hoa Ý Nguyệt đang ngồi ở bàn làm việc ghi chép gì đó thấy họ vào liền ngừng lại đi tới cười khuynh thành nói.

"Chào mọi người...hôm qua mọi người ngủ có ngon không?..."

Lý Minh nhìn nàng mà trong lòng hoài niệm, ánh mắt xẹt qua tia tình ý rồi biến mất, cười đáp.

"Cảm ơn Hoa tiểu thư đã tiếp đãi, chúng ta đều ngủ rất ngon...

Không biết hàng của tôi đến chưa?"

Lý Minh không có quên vụ tiền cọc hôm qua, dù hắn là đang giúp đở Hoa gia nàng nhưng cũng phải có chút tiền công chứ.

"Cậu Minh nhạy bén, nó vừa được gửi tới sáng nay...": Hoa Ý Nguyệt thấy hắn không muốn dài dòng liền đáp, sau đó lấy ra một cái hộp sắt được bảo mật rất kỷ.

Cũng phải thôi, đây là một món tiền lớn tất nhiên phải bảo vệ kỷ rồi.

Hoa Ý Nguyệt nhập mật mã mở hộp, vừa mở ra một luồng sáng tỏa ra chiếu thẳng vào mắt đám người.

Bên trong hộp là 5 viên đá màu đỏ như máu tỏa ra năng lượng cường đại.

Đây chính là 5 biên Tinh thạch cấp 5 cao cấp mà hắn yêu cầu.

Với trình độ như Hoa gia thì việc ship hàng trong một đêm là dư sức.

Đỗ Nhược Na nhìn 5 viên tinh thạch sáng chói mà âm thầm nuốt nước bọt.

Theo nàng biết tinh thạch cấp 5 cực kỳ hiếm và chỉ khi giết quái thú cấp 90 trở lên mới có.

Nhưng không phải con nào cũng có, có quái thú trên câp 90 nhưng chỉ có tinh thạch cấp 4.

Vì vậy nó cực kỳ hiếm, đằng này là tinh thạch cấp 5 cao cấp nữa chứ.

Nghe nói nó chỉ có ở quái thú cấp 95 trở lên nhưng không phải con nào cũng có, xác xuất tìm được 20 con trên 1.

Vì vậy nó được xem là tài sản chiến lược của những thế lực hàng đầu thế giới.

Đến thế lực mạnh như Hoa gia cũng chỉ có 17 viên là hiểu.

Mà tinh thạch cấp 5 có 3 màu, cam tượng trưng cho cấp thấp, vàng tượng trưng cho cấp trung, đỏ tượng trưng cho cấp cao.

Đừng nhìn chúng chỉ cách nhau một cấp nhỏ mà lầm tương không chênh lệch mấy. Đó là những tinh thạch cấp thấp, riêng tinh thạch cấp 5, năng lượng bên trong tinh thạch trung cấp cao gấp trăm lần tinh thạch hạ cấp, tương tự đối với cao cấp cũng vậy.

Nay Đỗ Nhược Na được chứng kiến tinh thạch cao cấp nhất thì sao không rung động cho được.

Ngày cả Hoa Ý Nguyệt nhìn quen tinh thạch cấp cao cũng cảm thán không thôi.

Chỉ có Lý Minh là bình thường vì kiếp trước hắn sở hữu ngàn viên như vậy, thậm chí hắn còn sở hữu vài viên cấp cao hơn cơ.

Không để mấy nữ nhìn thêm hăn liền đóng hộp sắt lại.

Vì hắn vừa cảm nhận năng lượng bảo hóa trong người Đỗ Nhược Vận vừa mạnh lên một chút, có thể là do tinh thạch cấp cao tác động.

"Vậy không biết đoàn đội tôi yêu cầu đã chuẩn bị xong chưa...": tinh thạch đã có Lý Minh tiếp tục hỏi.

Chuyện của Đỗ Nhược Vân phải giải quyết càng nhanh càng tốt.

" thứ lỗi...phân hội chúng tôi không có nhiều cường giả cấp cao như vậy...

Người bên Hoa gia phái tới sắp đến rồi, phiền cậu đợi một lát.": Hoa Ý Nguyệt khó sử đáp.

Dù gì nơi này chỉ là phần hội nhỏ của hội tình báo nên số lượng dị năng giả cấp 60 trở lên có hạng.

Mà bên Hoa gia phái người tới nếu đi phi cơ cũng phải mất 10 tiếng mới tới nơi.

" Khi nào họ tới phiền Hoa tiểu thư thông báo cho tôi một tiếng, chuyện đang rất gấp." : Lý Minh không còn cách nào đành thúc dục.

"Cậu yên tâm...": Hoa Ý Nguyệt đáp.

"Vậy chúng tôi xin phép...": Lý Minh gật đầu đứng dậy nói.

Hắn muốn về luyện hóa đám tinh thạch nâng cao nội lực mở rộng đan điền có như vậy tốc độ hấp thụ của hắn mới tăng lên, có như vậy hắn mớ có tự tin cùng đoàn người đi vào rừng mà không lo vấn đề Đỗ Nhược Vân.

Hoa Ý Nguyệt nhìn ba người rời đi mà trong lòng ủy khuất khó chịu.

Nàng không đẹp sao?, không hấp dẫn sao?, vì sao tên này đến nán lại nói một câu tâm sự với nàng cũng không có.

Nàng không phục, chẳng phải chỉ là dị năng cực hạng thôi sao.

Nàng không tin với dung mạo và tài năng của nàng lại thua kém hai nữ kia.

Nàng sẻ cho hắn mê mệt mình sau đó cười sản khoái rời đi.

Hoa Ý Nguyệt không biết rằng bản thân đang tự đi vào bẩy Lý Minh dăn ra.

Hắn rất hiểu tính cách của cô nàng này, nàng không thích những lời đường mật, cái nàng thích là hành động thực tế và nàng cũng rất háo thắng.

Muốn tán đổ nàng, trước tiên phải không bị dung mạo hại nước hại dân của nàng đánh bại, sau đó thu hút sự tò mò của nàng, để nàng tự tiếp cận tìm hiểu, cuối cùng là bá đạo cướp lấy trái tim thiếu nữ của nàng.

Mọi việc hắn làm từ lúc gặp nàng đến giờ đều nhằm mục đích này.

Hoa Ý Nguyệt hậm hực quay trở lại bàn làm việc nhìn vào tập giấy tờ trên bàn.

Đây là toàn bộ thông tin về Lý Minh nàng đã cho người điều tra.

Khiến nàng khó hiểu là ngoại trừ thân thế quá khứ của hắn và chuyện sảy ra hôm qua thì không còn thông tin gì nữa.

Vậy những thứ hắn lấy ra thì sao giải thích, có thể hắn còn bí mật mà tổ tình báo không thể thu thập.

Điều này vô hình khiến Lý Minh cành thêm thần bí, khiến Hoa Ý Nguyệt càng tò mò về hắn.

Cách ngày luân hảm đã không còn xa...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 868

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.