Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tháng 3

Tiểu thuyết gốc · 1930 chữ

Sau khi có thêm hơn 100 nô lệ Goblin, thì Hoàng thật sự chả biết làm gì. Đám này ho về sợ gây chuyện mà ở đây lại chả biết có gì làm không.

Sau khi suy nghĩ hồi lâu thì Hoàng nhớ đến mỏ đá gần núi. Nơi này có Xưởng Đá nhưng lại ít ai dùng.

Số là do dân số ít , lại thêm mới đi đánh nhau nên hầu như mấy cái xưởng chả có ai. Thôi thì mấy bạn Goblin qua đó ở tạm vậy.

……

Làm thì làm cho tới, Hoàng đóng gói hơn 100 thanh niên Goblin đá qua Xưởng Đá hết. Qua đó thì có thêm một độ Kiếm Nô đi cùng , chủ yếu vừa trị an vừa làm chung.

Còn về cái làng thì Hoàng lại trằn trọc, bỏ thì tiếc mà để thì chả biết dùng gì. Thấy dân mà bỏ làng thì chi phí kiểm chỗ khó ăn, đem vô Thăng Long Hoàng càng ko muốn.

Thôi nghĩ mãi chả ra chỗ ở mới nên Hoàng viết thông cáo cho thành lập huyện mới. Lấy khu rừng tre chổ làng đó làm địa giới, phân làm huyện Tre.

Nhiệm vụ đám này được đưa ra là đóng thuế bằng tre. Nói thật tụi Goblin nghèo bỏ xứ, có xu nào đâu mà thuế với má.

……

Xung quanh huyện Tre toàn là tre với trúc, nó bao phủ hầu như 1km về phía Thăng Long, còn các hướng khác là khá lớn. Đơn cử như về hướng Bắc là tận 4km rồi phía nam thì dài đến sông lớn.

Nhiệm vụ hiện tại của huyện Tre là, từ hàng rào bao quanh ngoài lúc Lê Nhất bao vây, đem cái hàng rào đó tu bổ thành tường cao. Nhiệm vụ nói dễ không dễ mà nói khó không khó.

Dể ở chỗ là không làm gắp, nên hầu như đều làm rất an nhàn, cứ chặt rồi gôm lại mà làm dần. Khó là dân số thì thấp mà quân trú đóng mỗi 180 người, số lượng có thể làm việc khá thấp.

Để giải quyết vấn đề này thì Hoàng đắng đó hồi lâu, vẫn là nên chiêu thêm người. Phải nói lý do bao lâu nay Hoàng không chiêu là vì lương thực.

…….

Vấn đề muôn thuở của mọi quốc gia là lương thực, an ninh lương thực dù đến thế kỷ 21 vẫn còn rất hệ trọng. Dù muốn dù không thì nó cũng là thứ quyết định vận mệnh một quốc gia.

Vấn đề này sau khi tìm hiểu hệ thống thì Hoàng tìm ra 3 công trình giải quyết. Bao gồm : Ruộng, Xưởng Thực Phẩm và Nông Trại.

Ruộng thì khỏi nói, chỉ 60 gỗ cho 1000m2 nhưng cần 15 ngày công để chuẩn bị. Chúng bao gồm dọn dẹp , chuẩn bị mặt bằng cũng như cày xới. Đồng nghĩa 15 ngày làm xong thì mới được trồng. Cùng với đó cần chỉ 1 người để quản lý .

Xưởng Thực Phẩm thì tên như nghĩa , là công xưởng chuyên chế biến thực phẩm. Cần 1.000 gỗ và 350 ngày công. Có điều là khi xây , chúng chỉ có thể xử lý một dây chuyền thực phẩm . Như nghiền thì có thể nghiền gạo nghiền bắp, nhưng chuyển sang đóng gói thì chỉ có xây mới hay xây lại dây chuyền.

Nông Trại , Nông Trường thì dễ hiểu rồi, chúng là một công trình quản lý 10.000 m2 . Chúng cần 1250 gỗ và 40 ngày công. Bên trong thì có thể xây Ruộng hoặc trực tiếp nuôi gia súc. Nói nôm na thì nó là bản nâng cấp của Ruộng và có thể nuôi thêm gia súc nếu muốn thôi.

Cả 3 có lợi và hại riêng biệt, phải dùng một cách hợp lý để có hiệu quả cao nhất. Theo đó thì thì tất cả phải xây hết nhưng lần lượt từng cái thôi.

……

Đang đắn đo suy ngẫm thì Hoàng phát hiện một điều khá thú vị. Công phẩm huyện Tre mấy hôm nay lại là măng tre .

Như mọi người đã biết thì huyện Tre nằm ở một vị trí toàn rừng Tre. Vì vậy thứ họ ăn chỉ có cá bắt trên sông và măng tre để ăn dần.

Cũng chả biết sao họ sống được cũng hay. Với nguồn măng tre dồi dào thì cứ ra kiếm là có mà ăn.

Thấy thế nên Hoàng liền suy ngẫm hồi lâu, vẫn là quyết định xây Xưởng Thực Phẩm chế biến măng tre cho lành.

Quyết định điều này không phải hứng lên là làm. Lý do dễ hiểu thì thay gì phải đợi 15 ngày để xây Ruộng hay đợi tận 40 ngày rồi thêm 15 ngày để xây nông trại , sơ chế măng chả phải tốt hơn.

Phải nói là Hoàng rất mong có đủ lương thực mà tăng quân. Phải có thế thì mới lắp đủ dân cho huyện Tre phát triển. Huyện Tre phát triển thì lúc đó kinh tế mới chảy về kéo Thăng Long lên.

…..

Nói là làm, Hoàng liền cho xây một nhà máy ở ngay khu công nghiệp trong Thăng Long và một cái ở huyện Tre. Huyện Tre đương nhiên là để sơ chế măng, còn ở Thăng Long là để giải quyết bài toán cá, quả dại và thịt khô.

Thật ra thì cá là do Hoàng thấy thịt khô và quả dại có ngày sẽ hết. Bởi vậy nên Hoàng mới tập tành lấy dây leo đang lưới, xong thử kiếm mấy con suối mà bắt ăn.

Bắt cũng được kha khá nên mấy nay toàn ăn cá chứ thịt làm khô. Cá thì khá mau thối rữa nếu để lâu , bởi vậy mấy nay ăn cá đến ngán. Còn làm khô cá thì cũng có nhưng vẫn chả giải quyết được bao nhiêu.

Nếu xây xong Xưởng làm khô này thì vấn đề dự trữ lương thực sẽ ổn hơn. Cùng với đó thì số hoa quả dại khô khi bán ở chợ cũng mang lại một nguồn lợi kha khá.

Đừng quên tháng trước thì chính số chế phẩm từ đó thu được tận 400 đồng, nó vừa hay cứu Hoàng khỏi nợ nần. Tháng sau thì dự tính sẽ yên bình nhưng cố cho tháng tư chiêu thêm quân.

….,..

Xưởng xây khá lâu, 35 ngày là hơn một tháng. Đổi lại ta sẽ có hai khu chế biến thực phẩm ổn thoả.

Thêm nữa là một Xưởng Gỗ được xây tại chỗ ở huyện Tre . Xưởng này trước tiên là giúp tăng năng xuất xây Xưởng Thực Phẩm, sau là cung nguồn tre qua xử lý để xây tại huyện.

Để tăng năng xuất cho huyện tre vì phải lo cho cả 2 công trình, Hoàng đành chỉ giữ 50 Goblin lại ở mỏ đá, còn lại về làng tre hết.

Nhờ việc giám nhân công ở mỏ đá nên công việc xây dựng ước tính đến tháng 4 thì Xưởng Thực Phẩm hoàn thành.

……

Đầu tháng 3 này thì cũng chả có vấn đề gì mấy. Sau khi kết toán với hệ thống để trả lương thì Hoàng dư tận 150 Đồng.

Tháng trước dư 50 Đồng , tháng này Hoàng có thêm 100 Đồng nhờ đám Goblin kiếm thêm nên xem như cũng khá khẩm. Chủ yếu tháng sau thì cố gắn tích tiền để chiêu mộ thêm người về làm dân.

Để làm việc đó thì Hoàng liền nhớ đến cái khu trại hồi mới đến . Nơi đó vị trí ẩn khuất mà còn cách đây không xa, xác thật là nơi thích hợp để xây quân doanh.

Nói là làm, ngay sau đó 2 ngày Hoàng liền cho người đi phác thảo lại nơi đó. Hiện nhìn lại thì Hoàng đang thiếu người trầm trọng.

Ba Kiếm Nô thì có tới 2 Kiếm Nô đang gác ở mỏ đá và huyện Tre. Còn lại một cái thì đang xây dựng khắp nơi.

Bấm bụng Hoàng đành cho đội Quẩy Đá vào thay cho đội đang xây. Đội Kiếm Nô rút ra đó thì về lại khu trại xây Quân Doanh tại đó .

Quân Doanh là một công trình khá quan trọng vì nó cho phép chiêu quân. Nó cần đến 10.000 gỗ và 100 ngày công để xây . Nó sẽ đủ chỗ cho một Tiểu Đoàn với tối đa 1500 người.

Nó hoàn toàn là một công trình lớn nên có thể nói là bao quát cả khu trại cũng không sai. Quy hoạch ra thì cả cái khu đó đủ xây 10 cái quân doanh, tức là cho 15.000 quân .

Nhưng để xây cả 10 cái như thế là không cần và thừa thãi nên cứ xây một cái trước ở đó rồi sau này xây sau. Dù thế một cái vẫn quá là nhiều rồi.

…..

Để giải quyết vấn đề này thì trong tuần đầu tiên Hoàng cho đám này đi làm còn đường huyết mạch. Con đường thì cứ làm đường mòn, phát quang cây cối rồi làm phẳng đất là xong.

Với gần 200 người thì một con đường nối trại lính đến Thăng Long, từ Thăng Long đến huyện Tre đã hình thành. Dù con đường chỉ rộng 5m để các xe rùa có thể đi qua, nhưng nó giúp ít rất nhiều cho quá trình xây dựng.

Ván được lấy từ Thăng Long, tre được lấy từ huyện Tre, gỗ được lấy tại chỗ. Có thể nói rằng chả còn thiếu gì nhiều cho loạt công trình có tầm quan trọng thế này.

…..

Lại một tháng đi qua, nay là tháng 4 năm thứ nhất.

Cũng chả có gì nhiều, tháng này lại hốt thêm 100 đồng vì năng suất làm việc dù chỉ còn 50 người nhưng cải thiện hơn. Với 250 Đồng thì đây xem như một khoản lương khá khẩm.

Các công trình xem như tạm ổn. Xưởng Gỗ ở huyện Tre đã đã xây xong và đang hoạt động tích cực. Chúng cho ra khá nhiều sản phẩm đảm bảo nhiều nhu cầu thiết yếu .

Về Quân Doanh có lẽ cần đến tháng 5 mới xong. Vấn đề là nguồn tài nguyên bị chia ra nhiều chổ nên Quân Doanh bị xếp cuối. Nhân lúc đó thì Hoàng tích tiền để lúc xây xong chiêu một thế.

Hiện tại nguồn cung ngân sách của Hoàng chỉ có sản phẩm từ đá. Còn lại đều không đủ dùng. Dù có thừa cũng tích trữ chứ không dám bán .

Dù vậy thì có một cơ số chế phẩm từ cỏ và dây leo bị bán . Nó bao gồm các vật phẩm từ đan cỏ cùng dây leo.

Đơn cử là mấy cái giày cỏ , túi cỏ và mấy cái giỏ đan từ dây leo. Nói chung nào thừa thì qua huyện Tre. Huyện Tre thừa thì đem bán bớt.

Kinh tế dù là vật đổi vật nhưng coi như đã có kinh tế thu vào hơn bỏ xó. Hoàng dự định là nếu sau này có dư thì sẽ lấy tiền làm vật trao đổi.

Tiền tệ của hệ thống thì có thể nhận bằng tiền thực và ảo. Thực thì phải tự đúc hay in tiền, còn ảo thì như hiện tại là chỉ có trên hệ thống. Tiền thực thì dễ nói còn tiền ảo chỉ dùng trong hệ thống nên lấy ra chỉ có mua hàng.

Bạn đang đọc Mạt Thế Suy Cho Cùng Cũng Khá Vui sáng tác bởi Akobaleno
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Akobaleno
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.