Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng Ngự Sắt Thép

Phiên bản Dịch · 3945 chữ

Trong hang động, gã một mắt dùng ống nhòm, cẩn thận quan sát con zombie sói đang hôn mê bất tỉnh, khi nhìn thấy máu tươi tuôn ra từ miệng vết thương của nó, lúc này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Ở thời đại mới, hầu hết Trùng thú đều có trí thông minh cao, bọn chúng có thể giả chết để dụ dỗ thợ săn tới gần, sau đó diễn vở kịch phản sát quen thuộc. Chuyện này đã xảy ra không ít lần, kẻ nào dám đánh giá thấp trí thông minh của Trùng thú cũng đều trở thành thức ăn trong miệng chúng.

“Kéo thi thể zombie sói đến đây, sau đó tiêm thuốc mê vào cơ thể hai mồi nhử còn lại, nếu như may mắn, hôm nay chúng ta có thể săn thêm được một con Trùng thú!”

Một gã trên mặt có vết sẹo dữ tợn đứng dậy, nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác nhận không có nguy hiểm, một tay hắn cầm súng, tay còn lại rút một con dao lưỡi dài sắc bén, đây hẳn là phiên bản “trưởng thành” của dao găm.

Tên kia bước ra khỏi hang động, nhanh chóng tiến đến chỗ zombie sói.

Thuốc mê chỉ có tác dụng với Trùng thú trong khoảng thời gian nhất định, với thân thể cường tráng của zombie sói, trong vòng 5 phút nó có thể tỉnh lại, cho nên phải nhanh chóng giết chết nó, sau đó mang chiến lợi phẩm đi.

Tề Uyên ngừng thở, bình tĩnh nhìn tay thợ săn đến gần.

Lưỡi dao sắc bén trong tay gã mặt thẹo lóe lên tia sáng bạc, hình dáng của nó khá giống với lưỡi lê, hai bên có rãnh máu thật sâu, đây quả thật là một món hung khí giết người chính hiệu, chỉ cần đâm vào cơ thể, máu tươi sẽ lập tức men theo rãnh máu, tuôn ra ồ ạt.

Phập!

Sau khi tiến đến gần, gã mặt thẹo dùng một dao thuần thục đâm vào vết thương ở bụng zombie sói, xuyên qua da lông có lực phòng ngự cực lớn, đâm thẳng vào tim.

Máu tươi tuôn ra như suối, mang theo thứ mùi tanh tưởi, thân thể zombie sói run lên một thoáng, sau đó từ từ ngừng giãy dụa.

Gã mặt thẹo rút dao ra, thuận tiện dùng thân thể Tề Uyên để lau sạch máu. Cảm giác được lưỡi dao lạnh lẽo chạm vào da thịt, Tề Uyên lạnh cả người, hắn biết, chỉ cần đối phương nhúc nhích cổ tay một chút, bản thân sẽ đi gặp Diêm Vương cùng với zombie sói.

Thu hồi con dao, gã mặt theo lại lấy ra một cái ống tiêm cỡ lớn, bên trong đã được đổ đầy thuốc tê.

Liếc thấy một màn như vậy, Tề Uyên lập tức hiểu rõ ý định của đối phương, hắn nhịn không được thầm mắng một tiếng, Phòng ngự sắt thép không thể đối kháng được với thuốc tê.

Ngay khi Tề Uyên chuẩn bị thắp sáng “Phòng ngự sắt thép”, nhân cơ hội phản kích thì đột nhiên, tiếng súng lại lần nữa vang lên, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trên đất hoang.

Đoàng!

Cả người gã mặt thẹo run lên, hắn rất quen thuộc với tiếng súng này, nó phát ra từ khẩu AK của đại ca.

Đại ca nổ súng, có nghĩa là có kẻ địch mới xuất hiện.

Mặt thẹo đột nhiên quay đầu lại, chẳng biết từ lúc nào, một con zombie sói cường tráng đã xuất hiện trong tầm mắt, đang điên cuồng lao về phía hắn.

Hiển nhiên, phát súng vừa rồi không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với zombie sói, da lông thô cứng đã ngăn cảnh được phần lớn lực sát thương từ viên đạn, chỉ để lại trên cơ thể nó một lỗ thủng nhỏ bằng ngón cái.

“Cứu mạng!”

Da đầu gã mặt thẹo tê rần, thét lên một tiếng.

So với người thường, hắn chỉ hơi cường tráng hơn một chút, dù trong tay có súng thì cũng không dám chắc có thể đối đầu với một con zombie sói khổng lồ có hình thể cao hơn một mét.

Đoàng!

Lại một tiếng súng nữa vang lên, trên thân thể con zombie sói đang lao đến như điên kia xuất hiện thêm vết thương, tuy nhiên, nó không hề bị dọa, thậm chí, phát súng này chẳng chút ảnh hưởng đến tốc độ của nó.

Mắt thấy nó ngày càng đến gần, gã mặt thẹo tuyệt vọng giơ súng trong tay lên, rống lên một tiếng, điên cuồng nã súng về phía zombie sói.

Tốc độ của zombie sói cực nhanh, nếu không có năng lực siêu phàm phụ trợ, rất khó có thể bắn trúng mục tiêu.

Trong cơn hoảng loạn, gã mặt thẹo bắn phát đạn cuối cùng, viên đạn sượt qua thân thể zombie sói, rồi bay mất, chỉ làm rơi mấy cọng lông màu xám xịt, không đợi hắn kịp bóp cò lần nữa, nó vồ đến, cắn đứt cổ hắn.

Thân thể hắn bị xé toạc ra!

Hú!

Zombie sói ném thi thể gã mặt thẹo sang một bên, xông đến bên cạnh xác con zombie sói đang nằm trên mặt đất, tru lên một tiếng thê lương, sau đó quay đầu, vọt về phía đám thợ săn đang ẩn nấp trong hang động.

Bạn đồng hành tử vong, cộng với sự công kích hung hãn từ zombie sói khiến đám thợ săn sinh lòng sợ hãi.

Hai gã thợ săn rục rịch ý định bỏ trốn!

Đoàng!

Bên kia, gã một mắt vừa nổ súng vừa gào lên.

“Tất cả nổ súng, zombie sói là loài thù dai, nếu như không giết chết nó, nó sẽ đuổi giết chúng ta đến chết mới thôi. Với tốc độ của nó, chúng ta căn bản không có cơ hội quay về trấn Hắc Thạch!”

Đồng tử trong con mắt còn lại của gã nhanh chóng co lại, dường như trong mắt thoáng ẩn hiện “dấu thập tự (+)”.

Đây là năng lực siêu phàm duy nhất của hắn: Nhắm chuẩn cấp 1.

Chính vì có được năng lực siêu phàm này, cho nên gã một mắt mới có thể bắn trúng zombie sói đang lao đến với tốc độ cực nhanh.

Năng lực này đã giúp hắn thành công tiêu diệt được chuột răng đen không ít lần, vậy mà khi đối mặt với sự tấn công trực diện từ zombie sói, nó lại yếu ớt đến đáng thương.

Dù khẩu AK trong tay hắn bắn rất chuẩn, mỗi một phát súng đều trúng mục tiêu, nhưng chỉ có thể tạo thành những vết thương nhỏ trên người zombie sói, chứ không thể gây ra vết thương chí mạng.

“Đáng chết!”

Gã một mắt kêu gào trong lòng, Nhắm chuẩn cấp 1 không có hiệu quả gia tăng cường độ thân thể rõ rệt, thế nhưng so với rất nhiều năng lực cấp một, nó không hề yếu kém. Chỉ cần có được một khẩu súng có uy lực mạnh mẽ của thời đại mới, một mình hắn hoàn toàn có thể đối chiến với hai, thậm chí là ba con zombie sói.

Đáng tiếc!

Trong trấn Hắc Thạch chỉ có một khẩu súng của thời đại mới, chính là khẩu Nát sọ trong tay thủ lĩnh Tư Đồ. Đó là một khẩu súng lục có uy lực cực kỳ khủng bố, có thể bắn nát đầu zombie sói chỉ với một phát súng.

Đoàng! Đoàng!

Hai gã thợ săn còn lại không bỏ trốn, mà rút súng ra, chĩa về phía zombie sói, bóp cò. Thế nhưng, chỉ có một viên đạn duy nhất để lại vết thương trên thân sói.

Bọn họ cũng chỉ là người thường, kết hợp với nhau còn có hi vọng giết chết con zombie sói này, một khi tách ra, chỉ sợ không thoát khỏi kết cục làm mồi trong miệng sói.

Gã một mắt gầm lên một tiếng giận dữ, hạ thấp họng súng, lần nữa bóp cò.

Đoàng!

Trước khi zombie sói tiến vào phạm vi nguy hiểm, phát súng này đã thành công bắn trúng khớp chân trước của nó.

Zombie sói khuỵu một chân xuống, mặc dù không té ngã, nhưng tốc độ của nó đã chậm lại.

“Dùng dao!”

Một mắt rống lên, sau đó ném khẩu AK trong tay, rút một con dao găm đen kịt giắt ở bắp chân ra, vọt về phía zombie sói.

So với súng, dùng dao cận chiến càng có tính uy hiếp cao hơn.

Hai gã thợ săn còn lại liếc nhìn nhau, sau đó cắn răng, đồng loạt rút dao găm ra, xông về phía zombie sói.

Zombie sói rống lên một tiếng, ba người một sói lao vào trận chiến.

Phía bên kia, ngay khi zombie sói quay đầu lao về phía đám thợ săn, Tề Uyên biết cơ hội đã đến.

“Đồng ý tiêu hao một tấn sắt thép và một điểm thiên phú, thắp sáng thiên phú: Phòng ngự sắt thép?”

“Đồng ý!”

Điểm thiên phú dung hợp với xiềng xích, xích sắt ở cổ chân lập tức biến mất, Tề Uyên cảm giác mặt đất dưới thân đang sụp xuống, dường như có thứ gì đó bên dưới đã bị đào rỗng.

Hóa ra, sợi xích khóa chân hắn không chỉ trên mặt đất, mà nó còn nối với một khối sắt cực lớn được chôn sâu dưới lòng đất, vừa khéo, bị cây thiên phú lấy đi.

Hiển nhiên, vị trí đặt bẫy này không phải tùy tiện lựa chọn, mà là cứ điểm đã được đối phương bố trí tỉ mỉ.

Vốn dĩ, Tề Uyên còn lo không đủ sắt thép, không cách nào thắp sáng quả cầu ánh sáng, giờ thì hắn đã yên lòng.

Quả cầu màu xám đã được thắp sáng!

Điểm thiên phú cùng sắt thép hóa thành một luồng năng lượng điên cuồng tràn vào cơ thể Tề Uyên, hắn lập tức cảm nhận được năng lượng vô cùng mạnh mẽ chảy tràn khắp tứ chi bách hài.

“Đây là Phòng ngự sắt thép! Đây là sức mạnh của sắt thép!”

Sức mạnh to lớn mang đến cho Tề Uyên một chút cảm giác an toàn.

Trận chiến trong hang động vẫn chưa kết thúc, không ai chú ý đến con mồi phía dưới đã trốn thoát.

Sau khi thoát khỏi trói buộc, nhân dịp không có ai chú ý, Tề Uyên lẳng lặng đứng dậy, lấy đi súng và dao găm lưỡi dài trên người gã mặt thẹo.

Vốn dĩ, hắn định bụng chạy trốn, nhưng sau khi liếc nhìn trận chiến trong hang động, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tề Uyên, hắn từ từ đi đến cửa hang.

Zombie sói có dã tính của sói cùng sự cường hãn của Trùng thú, dù trên người đã trúng đạn, nhưng khi đối mặt với đám thợ săn, nó vẫn không hề lui bước.

Thế nhưng, rốt cuộc zombie sói cũng chỉ là Trùng thú cấp 1, sau khi cắn chết hai gã thợ săn, nó đã trúng phải đòn công kích chí mạng của đối phương nhằm vào vết thương nghiêm trọng trên thân.

Hai con dao găm sắc bén xuyên qua vết đạn bắn, cắm sâu vào thân thể, tổn thương do dao găm mang lại còn kinh khủng hơn so với viên đạn, đã chạm đến nội tạng.

“Súc sinh! Cuối cùng tao mới là người thắng!”

Nhìn zombie sói lung lay sắp ngã, gã một mắt ngồi bệt xuống đất, nhe răng cười, phun ra một ngụm máu tươi. Tay trái của hắn đã bị zombie sói cắn đứt, chỉ còn sót lại tay phải, hắn giơ khẩu AK lên, hướng về phía con sói bất kỳ lúc nào cũng có thể ngã xuống, liên tục bóp cò, điên cuồng bắn hết số đạn còn lại.

Đoàng đoàng đoàng!

Thân thể cao lớn của zombie sói không ngừng nở ra những bông hoa máu, một tia sinh cơ cuối cùng cũng trôi theo cơn mưa đạn, cho đến khi nó vô lực ngã xuống.

Nghỉ ngơi được một lúc, sau đó, gã một mắt lồm cồm bò dậy, tuy rằng zombie sói đã chết, thế nhưng nguy hiểm vẫn còn luẩn quẩn quanh đây. Mùi máu tươi trong hang động quá nồng, bất cứ lúc nào cũng có thể hấp dẫn Trùng thú tìm đến, nhất là, khi màn đêm buông xuống, đất hoang sẽ càng trở nên nguy hiểm.

Người nhiễm độc đang ngủ say dưới mặt đất kia có thể thức tỉnh bất kỳ lúc nào, so với Trùng thú, bọn chúng càng khủng bố hơn.

Đơn giản băng bó vết thương trên người, kế tiếp, gã một mắt rút dao ra, bắt đầu chia cắt xác zombie sói. Tuy Trùng thú rất nguy hiểm, nhưng xác của chúng lại rất có giá trị, xác của hai con zombie sói nguyên vẹn, dù đã bị cắt ra cũng có thể đổi được 2000 đồng.

Ở trấn Hắc Thạch, với 2000 đồng, hắn có thể sống sung sướng một tháng, được hưởng thụ nguồn nước và thực phẩm không ô nhiễm, đồng thời có thể bao năm ả đàn bà, thậm chí là nhiều hơn thế nữa. Nếu may mắn, biết đâu hắn sẽ mua được một lọ thuốc tiến hóa, đền bù cái tay bị cụt mất.

Trong trấn, thuốc tiến hóa kích phát năng lực siêu phàm mới là thứ đắt đỏ nhất, tiếp đến là nước và thực phẩm. Đàn bà ư? Cùng lắm chỉ là thứ phụ phẩm không mấy giá trị.

Gã một mắt hì hục mãi mới rút được móng vuốt sắc bén khỏi chân của zombie sói, sau đó, hắn nạy toàn bộ răng nanh trong miệng nó, ném vào túi, cuối cùng khoét lấy hai cái nhãn cầu cực lớn, đặt vào bình thủy tinh.

Tuy da lông của zombie sói cũng có giá trị rất xa xỉ, nhưng hiện tại hắn chỉ còn lại một cánh tay, muốn lột sạch lớp da lông trên thân sói cũng không phải chuyện dễ dàng, nên đành từ bỏ trong tiếc nuối.

Xử lý xong xác một con zombie sói, gã một mắt lập tức đứng dậy, chuẩn bị đi xử lý tiếp cái xác còn lại.

Ngay khi gã một mắt vừa bước ra khỏi hang động, thình lình, có tiếng súng vang lên, đồng tử hắn nhanh chóng co lại, thân thể theo bản năng lui về sau, hòng tránh vào hang động.

Đoàng!

Viên đạn ghim vào mỏm đá trước cửa hang, để lại một lỗ thủng thật sâu.

“Móa! Vậy mà vẫn không trúng!”

Tề Uyên nhìn vết tích do viên đạn lưu lại, nhịn không được mắng một tiếng.

Với tư cách là một game thủ đám mây có thâm niên về súng ống, ở khoảng cách gần như vậy, Tề Uyên vốn tin chắc sẽ bắn trúng mục tiêu, nhưng không ngờ lại hụt mất.

Gã một mắt lui vào hang động, chẳng mấy chốc, hắn đã lấy lại bình tĩnh sau nỗi kinh hoàng vì bị phục kích. Nhìn vết đạn trên mặt đất, khóe miệng hắn nhếch lên, để lộ một nụ cười tàn nhẫn.

Người ở thời đại mới có tố chất thân thể hơn xa so với thế hệ trước, nhưng điều đó không có nghĩa là người bình thường nào cũng có thể trở thành tay súng thiện xạ, một xạ thủ phải được nuôi dưỡng bằng đạn (*), dù có thức tỉnh năng lực siêu phàm về phương diện súng ống, cũng không thể biến một người bình thường thành một tay súng thiện xạ trong thoáng chốc được.

(*) Nguyên văn câu này là “mỗi một xạ thủ đều phải cho ăn đạn”, theo mình hiểu thì nó có nghĩa là để trở thành một tay súng, phải bắn rất nhiều viên đạn, mới có thể hình thành được thói quen, phán đoán được khoảng cách viên đạn rơi, quỹ đạo, các yếu tố khách quan,… Nói chung là kinh nghiệm.

Ở khoảng cách gần như vậy mà còn không bắn trúng mục tiêu, đúng là phế vật, dù hắn có súng trong tay thì cũng không tạo thành bao nhiêu uy hiếp đối với mình.

Nếu như không phải bản thân bị trọng thương, mình hoàn toàn có thể xông ra giết hắn trong chớp nhoáng.

Gã một mắt cầm súng nhắm vào cửa hang, nếu tên phế vật kia dám mạo hiểm tiến vào, chỉ với một viên đạn, đủ để hắn bắn nát đầu đối phương.

Với khoảng cách này, dù chỉ có một tay, Nhắm chuẩn cấp 1 của hắn hoàn toàn có thể so với bật hack ngắm bắn tự động.

Phát súng hụt kia khiến Tề Uyên đang mai mục bên ngoài hang động cảm thấy vô cùng xấu hổ, lúc này muốn đi cũng đã muộn, với thủ pháp dùng súng của đối phương khi săn giết zombie sói, chạy trốn chỉ có một kết quả, đó là trở thành tấm bia di động.

Lại nói, với “tài thiện xạ” của hắn, đút đầu vào hang động lúc này chẳng khác nào đi tìm chết.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Tề Uyên bắt đầu suy nghĩ đối sách.

“Hiện tại mình có được Phòng ngự sắt thép, không biết có thể ngăn cản được sát thương từ đạn không? Dù có bị bắn trúng, chắc cũng không đến nỗi một phát chết ngay, nếu vậy, mình vẫn còn cơ hội xoay ngược tình thế!”

Bản năng sợ hãi đối với uy lực của súng ống khiến Tề Uyên rất khó đưa ra quyết định, dù có được Phòng ngự sắt thép, hắn vẫn khó có thể chiến thắng nỗi sợ của mình.

Đột nhiên, bầu không khí trở nên căng thẳng… mùi máu tanh khuếch tán trong không khí, kích thích thần kinh của hai bên.

Sau hai phút giằng co, rốt cuộc, gã một mắt cũng lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

“Anh bạn ngoài kia, chúng ta không thù không oán, cần gì phải ép chết nhau như vậy!”

Tề Uyên không đáp, tùy tiện lên tiếng có thể dễ dàng làm bại lộ vị trí của mình, nhất là trước mặt một tay thợ săn hoang dã.

“Cứ tiếp tục giằng co, đối với chúng ta đều không có lợi!”

Gã một mắt nói bằng giọng suy yếu: “Sau khi trời tối, chắc chắn thi thể ở đây sẽ hấp dẫn sự chú ý của Người nhiễm độc, tôi không muốn chết trong tay bọn chúng, tôi nghĩ anh cũng không muốn đối mặt với đám… quái vật dị dạng kia đâu!”

Người nhiễm độc!

Nghe thấy cụm từ này, bất giác tim Tề Uyên thắt lại, dường như nó ẩn chứa một nỗi kinh hoàng.

Trong trí nhớ của chủ nhân thân thể này, so với Trùng thú, Người nhiễm độc càng mạnh hơn, và càng nguy hiểm hơn rất nhiều. Bọn chúng chính là nguồn ô nhiễm di động, hơn nữa rất khó bị tiêu diệt.

“Giờ đã là hai giờ chiều, còn ba tiếng nữa, trời sẽ tối, từ đây đi đến căn cứ gần nhất mất ít nhất hai tiếng!”

Tề Uyên vốn còn đang mơ hồ, chợt nhớ ra một việc.

“Hình như mình không biết đường! Ở đây cũng không có google map!”

Phút chốc, Tề Uyên cảm thấy nhức hết cả bi, nếu nói điều gì nguy hiểm hơn so với việc qua đêm ở đất hoang, thì đó nhất định là lạc đường.

“Chẳng lẽ phải bắt sống tên này, để hắn dẫn đường cho mình?”

Vô số suy nghĩ vụt qua trong đầu, sau đó nhanh chóng bị bóp tắt. Khi Tề Uyên bắt đầu dùng tư duy của thời đại mới để phân tích tình cảnh hiện tại của mình, hắn phát hiện… hình như càng lúc càng không ổn.

Phòng ngự sắt thép cấp 1 nghe thì có vẻ rất mạnh, nhưng nếu gặp phải Người nhiễm độc, e là chỉ có thể rưng rưng nước mắt mà đánh GG thôi!

Đang lúc do dự, Tề Uyên bất giác đặt sự chú ý lên cây thiên phú, hòng tìm kiếm biện pháp từ nó.

Quả cầu ánh sáng đại diện cho năng lực Phòng ngự sắt thép đã được thấp sáng, trở thành quả cầu tỏa ánh hào quang duy nhất trong vô số quả cầu màu xám xịt.

Dường như quả cầu màu xám ít đi rất nhiều.

Tề Uyên nhạy cảm phát hiện số lượng quả cầu màu xám trở nên ít đi, tuy vẫn khó có thể đếm được con số chính xác, nhưng bằng mắt thường, có thể thấy được mật độ trở nên thưa thớt hơn nhiều, dường như đã giảm đi hơn phân nửa.

“Những… quả cầu màu xám kia biến đâu mất rồi? Sao lại biến mất?”

“Quả cầu ánh sáng biến mất sau khi mình thắp sáng “Phòng ngự sắt thép”, chẳng lẽ giữa các năng lực siêu phàm có sự xung đột, hoặc là không thể kết hợp với nhau, nên khi mình lựa chọn “Phòng ngự sắt thép”, những quả cầu ánh sáng đại diện cho các năng lực siêu phàm không thể kết hợp với “Phòng ngự sắt thép” liền biến mất?”

Tề Uyên vuốt cằm, đưa ra rất nhiều suy đoán về việc những quả cầu ánh sáng màu xám biến mất.

Một phần quả cầu ánh sáng đại diện cho năng lực siêu phàm trên cây thiên phú biến mất, đối với bản thân hắn cũng không mang lại quá nhiều ảnh hưởng. Phải đánh dấu thành công mới có thể có được điểm thiên phú, tuy không biết lần đánh dấu tiếp theo sẽ có độ khó như thế nào, nhưng dựa vào mật độ điểm mốc ở đây, hẳn là không dễ chịu chút nào đâu.

Điểm mốc kế tiếp!

Tề Uyên bỗng nghĩ đến một vấn đề mấu chốt!

Hắn có thể lờ mờ cảm giác được ở phương Bắc, cách nơi này độ khoảng 10km, có tồn tại điểm mốc, hơn nữa không chỉ một điểm.

Vị trí của điểm mốc kế tiếp mặc dù chỉ có khoảng cách đại khái, nhưng có thể xác định được phương hướng.

Tề Uyên có cảm giác, hướng đó… có lẽ là nơi tập trung.

Hắn vô thức nhìn về phương bắc xa xôi, hướng đến điểm mốc kế tiếp, ngay lúc này, Tề Uyên không hề cảm giác được nguy hiểm đang đến gần. Không biết từ lúc nào, gã một mắt vốn đang trốn trong hang đã lẳng lặng di chuyển đến gần cửa hang.

Ngay khoảnh khắc đến gần cửa, cả người hắn cong lại, hai chân đạp mạnh về sau, tung người, thân thể tựa như một con cá búng lên cao, tạo thành một đường vòng cung giữa không trung.

Trên không, gã một mắt giơ khẩu AK lên, biểu tượng thập tự trong con mắt màu xanh biếc lóe lên sát khí dày đặc.

Xuyên qua điểm ruồi, khóa chặt mi tâm của mục tiêu!

Đoàng!

Gã một mắt bóp cò, họng súng phun ra tia lửa đỏ rực, một viên đạn bằng đồng thau bay ra, bắn thẳng vào mi tâm không hề được che chắn của Tề Uyên dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn.

Bạn đang đọc Máu Thịt Cơ Giới của Mã Nghĩ Lao Nguyệt (Tạm dịch: Con kiến mò trăng)

Truyện Máu Thịt Cơ Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iandus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.