Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại tỷ trường học

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Bọn chúng đứng dậy, chỉ vào mặt cô.

" Cái con bé chết tiệt, dám đánh bọn tao, có biết bọn tao là ai không?".

"Không". Việc quái gì cô phải biết bọn chúng là ai.

Cho dù bọn chúng có là con Tổng thống cô cũng không thèm nhìn thêm một cái.

"Đại ca tao là con của Hiệu trưởng, vậy mà mày dám đánh hắn".

Tĩnh Hạ: "....." Chắc liên quan!

Tên đại ca được đàn em đỡ, nói "Bây giờ mày mà quỳ xuống cầu xin, thì may ra tao còn suy nghĩ vẫn cho mày học ở đây".

"Nếu không thì sao?". Cô sắc mặt bất biến, hỏi.

"Nếu không......." Tên đại ca cười lạnh, làm động tác cắt cổ.

Tĩnh Hạ vẫn chưa kịp trả lời, thì có một giọng nói vang lên.

"Có chuyện gì ở đây vậy?".

Mọi người nhìn lại, là Mộng Bạch Băng và...... Lăng Du.

Tên đại ca vừa nhìn thấy hai người, liền cười nịnh nọt " Mộng đại tỷ, Lăng thiếu gia, là do hai cái kẻ này gây sự, bọn tôi định cho chúng một bài học".

Cả hai người nhìn về Tĩnh Hạ cùng Hứa Lân. Mộng Bạch Băng mở miệng.

" Lăng đồng học, ở trường có quy định cấm đánh nhau, nếu để giáo viên biết được, cậu sẽ bị kỷ luật".

Tĩnh Hạ nhìn cô ta, hỏi " Mắt cậu có bị mù không?".

Mộng Bạch Băng nhíu mày, chưa kịp hiểu thì Lăng Du tức giận lên tiếng.

" Lăng Tĩnh Hạ, cậu còn dám mắng cô ấy?".

Hắn còn chưa quên cô đã đấm vào mặt hắn hôm qua đâu.

Nếu có cơ hội thì phải trả thù.

"Nếu như không mù, thì sao không thấy mấy kẻ kia tụ tập bắt nạt người khác ở đây?". Cô vẫn bình thản nói.

Mộng Bạch Băng nhìn xung quanh một lần, sau đó đôi mắt đẹp hiện lên tầng hơi lạnh, chỉ Tĩnh Hạ cùng Hứa Lân.

" Lăng đồng học, tôi chỉ nhìn thấy trên người họ có vết thương, vậy mà sao cả cậu cùng bạn đồng học kia không có vết thương nào?".

"Bọn chúng gây sự trước". Cô không rảnh tới mức tự tìm rắc rối đâu.

"Cho dù bọn họ có gây sự trước cậu cũng không nên đánh bọn họ thành ra như vậy". Mộng Bạch Băng vẻ mặt không đồng ý.

Tĩnh Hạ liếc mắt.

Không đánh chúng thì phải đợi chúng đánh mình rồi mới phản kháng sao?

Nữ chính cũng hiểu cái này, cô ta ra vẻ đạo mạo cái gì vậy?

Đúng là không nên cãi lí với những kẻ vô lí.

Lên lớp!

Cô không thèm nhìn họ thêm một cái, kéo Hứa Lân đi lên lớp.

"Lão đại, cậu đắc tội với bọn họ như vậy, cậu sẽ gặp rắc rối đó". Vẻ mặt Hứa Lân lo lắng.

" Vậy sao?". Cô cũng không thèm để ý.

Có bản lĩnh thì tới chiến, cô chiều.

"Nhưng mà cậu học võ ở đâu vậy, tôi cũng muốn học". Hứa Lân dần dần trở nên hào hứng hỏi cô.

"Tự học".

"Tự học? Vậy ai dạy cậu thế?". Hắn tò mò.

Võ của lão đại hơi kỳ lạ, chắc sư phụ của cô là người nước ngoài.

Tĩnh Hạ nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc.

Cô đã nói tự học là tự học, cần ai dạy?

Hứa Lân cũng không biết hắn bị lão đại của hắn khinh bỉ.

Hắn bây giờ vẫn đang chìm trong suy nghĩ.

"Đến lớp rồi, tôi vào trước".

"Ah, lão đại, trưa nay cậu có muốn mua gì không? Tôi bao".

Tĩnh Hạ quay đầu, suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

Có người mua đồ hộ, đã vậy còn là miễn phí, tội gì không đồng ý.

"Cơ mà, cậu có tiền?". Dù vậy, cô vẫn hơi nghi hoặc.

"Tiền tôi đi làm thêm, không sao cả". Nói xong Hứa Lẫn vẫy vẫy cô " Lão đại, tôi vào lớp trước, trưa gặp".

Tĩnh Hạ cũng quay người bước vào.

"Tiểu Hạ, người vừa nãy là ai vậy?". Sở Tiếu Tiếu nhìn Tĩnh Hạ, thắc mắc.

Cô chưa thấy Tiểu Hạ của cô thân thiết với con trai bao giờ đâu, sao có thể không thắc mắc được.

"Đàn em". Tĩnh Hạ nói ít lời nhiều.

"Đàn em? Cậu định thành lập tổ chức đánh thuê à?". Sở Tiếu Tiếu đùa cô.

"Ừm, không tệ".

"Vậy tên là gì vậy, nếu được thành lập mình cũng sẽ tham gia". Sở Tiếu Tiếu vẫn đùa.

Tĩnh Hạ suy nghĩ một chút, trả lời "........Đệ Nhất Hồi Chiến".

"......" Đệ Nhất Hồi Chiến?

Tên gì vậy?

Ngồi trong lớp được một lúc, đột nhiên loa phát thanh nhà trường vang lên " Học sinh Lăng Tĩnh Hạ lớp 10-1 đến phòng Hiệu trưởng".

"Nhắc lại, học sinh Lăng Tĩnh Hạ lớp 10-1 mau đến phòng Hiệu trưởng có việc".

Sở Tiếu Tiếu nghe xong ngạc nhiên " Tiểu Hạ, cậu làm gì mà phải đến phòng Hiệu trưởng vậy".

"Ai biết, có lẽ bọn họ muốn gây sự".

"....."

- --

Phòng Hiệu trưởng.

Tĩnh Hạ vừa bước vào, liền thấy ngoại trừ thầy hiệu trưởng còn có đám người sáng nay cùng với Lăng Du.

Nam chính sao cũng ở đây vậy?

"Trò Lăng Tĩnh Hạ, có phải em sáng nay đã đánh mấy bạn học này không?".

"Mấy người này là ai?".

Mọi người: "......"

Hỏi vậy ai mà tiếp tục được.

Thầy hiệu trưởng hơi dừng, xong nghiêm mặt tiếp tục " Mấy bạn này nói sáng nay là em động thủ nên họ mới bị thương, có phải hay không?".

"Không phải em". Tĩnh Hạ vô tội lắc đầu.

"Nếu cậu không làm vậy thì sao họ lại bị thương". Lăng Du tiếp tục truy hỏi, đáy mắt đều là dáng vẻ chán ghét.

"Ai biết, có lẽ do bọn họ nổi điên nên đánh nhau thì sao?". Cô hơi nhún vai.

Đám người: "....." Nổi điên cái đầu cô.

Cả nhà cô mới điên.

Thầy hiệu trưởng đập bàn, tức giận " Trò Tĩnh Hạ, bạo lực ở trường sẽ bị kỷ luật nặng, nếu em không nhận tội thì kỷ luật sẽ càng thêm nặng".

"Thầy Hiệu trưởng, em không làm gì sai, sao phải nhận tội?". Cô nghiêng đầu nhìn ông ta.

" Chuyện này ngay cả trò Lăng Du cũng đã chứng kiến, em còn chối?".

"Chuyện là hắn chứng kiến chứ không phải thầy chứng kiến, đổ oan người khác thì tội sẽ càng nặng hơn đó thầy".

"Em dám nói tôi đổ oan, vậy em có chứng cứ nào chứng minh em vô tội không?".

Cô suy nghĩ một chút rồi trả lời " Có bạn Hứa Lân lớp 10-3 có thể chứng minh, với cả bạn ấy hay bị đám người này bắt nạt".

Tên đại ca trong đám người nghe vậy liền thanh minh " Cha........Thầy hiệu trưởng, cô ta nói bậy, là do cô ta tự mình gây sự trước, không liên quan đến bọn em".

Lăng Du tiếp lời " Hơn nữa trong trường cũng chưa bao giờ truyền ra tin tức bạn học nào bị bắt nạt, có thể Lăng đồng học chỉ tùy tiện lấy một bạn học nào đó ra mà thôi".

Tĩnh Hạ hơi co giật khóe miệng.

Nam chính đại nhân, làm người không nên nhỏ nhen như vậy nha.

Tạo nghiệp sẽ bị nghiệp quật đó.

Thầy hiệu trưởng hơi suy nghĩ, ông biết tính con trai ông như thế nào, nhưng cũng không thể vì người ngoài mà buộc tội con trai ông ta được.

"Như vậy đã rõ, trò Lăng Tĩnh Hạ vì đánh bị thương các bạn học nên......."

"Khoan đã".

Hứa Lân bước vào.

May quá, hắn đến kịp rồi.

Lúc nãy nghe lão đại phải đến phòng hiệu trưởng, hắn lập tức nghĩ đến vụ việc sáng nay.

Không thể để lão đại vì mình mà bị liên lụy được.

Bạn đang đọc [Mau Xuyên] Boss Phản Diện Ngịch Tập Ai Dám Tranh Phong của Nguyễn Thị Thảo Ngọc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Âm_Nha_69
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.