Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục binh

Tiểu thuyết gốc · 1573 chữ

Lũy Sa Phụ, Nam triều.

Từ lúc Nguyễn Phúc Thuần trên quan đạo phân binh cứu viện cho lũy Trấn Ninh, đến lúc hắn chỉ huy đại quân tiến vào tiếp nhận nhiệm vụ phòng thủ lũy Sa Phụ, thời gian đã qua hơn nửa canh giờ.

Bóng đêm đã hoàn toàn phủ xuống lũy Sa Phụ, từng đợt gió lạnh từ Đông Hải thổi vào rít lên làm người ta phải lạnh run.

Trên đầu tường thành lũy Sa Phụ, từng hàng Nam triều binh sĩ mũ giáp chỉnh tề, liên tục tới lui tuần tra phòng thủ.

Nguyễn Phúc Thuần trên người mặc huyền thiết trọng giáp, đầu đội huyền thiết mũ trụ, cầm trong tay Kim Thương, đang đi lại trên tường thành kiểm tra công tác tuần tra canh gác, phòng thủ thành lũy.

Trong lòng Nguyễn Phúc Thuần không khỏi cảm thấy hơi bồn chồn, lo lắng suy nghĩ.

“Năm ngàn Túc Vệ quân, tám vạn Nam triều quân chính quy, mười vạn dân binh…Mặc dù xem như nhiều người nhưng có thể ngăn cản được Bắc triều đại quân không?”.

“Số lượng dân binh rất nhiều, nhưng mười dân binh sợ rằng cũng không thể so được với một quân sĩ chính quy Bắc triều.”.

- Dựa vào lợi thế tường thành, hẳn là có thể phòng ngự được!

Nguyễn Phúc Thuần ánh mắt lấp lóe, âm thầm tính toán, lẩm bẩm nói.

Trong chớp mắt, Nguyễn Phúc Thuần đã phác họa trong đầu mình hình ảnh địa hình của toàn bộ khu vực chiến trường.

Tường thành hệ thống lũy Thầy đều cao hơn một trượng, cộng thêm hào nước và các con sông Nhật Lệ, sông Long Đại, sông Kiến Giang có hiệu quả ngăn trở, sẽ trở thành lợi thế của quân Nam triều.

- Nguyên Soái!

Nguyễn Phúc Thuần đang đắm chìm trong suy nghĩ thì một thanh âm ôn hòa vang lên. Hắn thần sắc kinh ngạc, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy ở phía xa xa, một vị thanh niên nam tử trên người mặc thân vệ khôi giáp, eo đeo một thanh trường kiếm, đang đứng trên đầu tường thành khí định thân nhàn, nhìn hắn mỉm cười. Gió lạnh thổi tới, làm áo choàng của vị thanh niên nam tử phất phơ trong gió.

Lúc này trên đầu tường thành, Túc Vệ quân, đám Nam triều quân chính quy đang thực hiện nhiệm vụ tuần tra, canh gác. Bất quá cho dù có dũng khí đến đâu, đứng trước đại chiến sắp đến, đám binh sĩ ai cũng không thể che giấu vẻ hơi lo lắng, căng thẳng trên khuôn mặt.

Nguyễn Phúc Thuần lặng lẽ quan sát tình hình tình thần của Nam triều binh sĩ, rồi chầm chậm đi tới bên cạnh vị thanh niên nam tử đang đứng trên đầu tường thành lũy Sa Phụ.

- Đức Phong đại ca! Người cũng đừng quá khách khí như vậy!

- Thuần đệ! Ngươi cũng đừng quá lo lắng! Lũy Trấn Ninh đã có Chiêu Vũ Hầu trấn giữ, quân Bắc triều đừng mong tiến thêm một bước! Bây giờ có việc cho ngươi làm đây! Tiểu Minh cùng Tiểu Dương vừa báo với ta đã bắt được một tên gian tế của Bắc triều quân! Qua lời khai của hắn thì Bắc triều thủy quân đang bí mật thực hiện kế hoạch từ cửa biển Nhật Lệ men theo dòng sông Nhật Lệ tiến đến mai phục chẹn đường quân ta cứu viện cho lũy Trấn Ninh đấy!

Nguyễn Đức Phong mục quang bình tĩnh, nhìn Nguyễn Phúc Thuần nhàn nhạt nói.

Đột nhiên nhận được quân tình quan trọng, Nguyễn Phúc Thuần gấp gáp vội hỏi tới:

- Tin tức này là thật sao?

- Ta đã tự mình nghiệm chứng! Khá đáng tin!

- Tốt! Quá tốt rồi! Lần này ta sẽ cho Bắc triều quân biết bản lĩnh của quân Nam triều!

Nguyễn Phúc Thuần hưng phấn cười nói.

Hắn lập tức hướng ánh mắt chăm chú nhìn về phía cửa biển Nhật Lệ. Trong nhãn thần của Nguyễn Phúc Thuần tựa như nhìn thấy từng đoàn chiến thuyền của Bắc triều thủy quân đang rẽ nước tiến lên trên dòng sông Nhật Lệ vậy.

Cửa biển Nhật Lệ, Nam triều.

Đêm khuya, bóng tối đã bao trùm khắp cả dòng sông Nhật Lệ.

Bắc triều thủy quân dưới sự yểm trợ của bóng đêm, đã bí mật tập kết tại khu vực cửa biển Nhật Lệ.

Các chiến thuyền của Bắc triều thủy quân đội hình chỉnh tề, rầm rộ, liên miên như từng cơn sóng biển muốn nhấn chìm hết mọi thứ dám cản trở trước mặt.

Trên Soái thuyền Bắc triều, Trịnh Căn đang nằm trên giường vật lộn với bệnh tật, sắc mặt ủ rũ, làm gì còn phong thái của một Bắc triều Nguyên Soái thủy quân.

Chuyện này phải nói từ vài ngày trước.

Trịnh Căn đột nhiên bị trúng gió, đầu váng mắt hoa, mạch đập rối loạn, không ăn không uống, chân tay bất động, dùng nhiều loại thuốc men mà không thuyên giảm, phải nằm trong Soái thuyền không dám đi ra ngoài chỉ huy Bắc triều thủy quân.

Bất đắc dĩ, hắn đành ra lệnh cho Tham đốc Thắng Quận Công thống lĩnh ba mươi chiến thuyền làm tiên phong. Còn hắn thì chỉ huy đại quân Bắc triều thủy quân theo sau, từ cửa biển Nhật Lệ bắt đầu di chuyển, hướng đến mục tiêu bến đò Trấn Ninh.

Trên đồn Sa Chủy, cách cửa biển Nhật Lệ chừng mười dặm.

Cai cơ Kiên Lễ dẫn theo một nhóm Nam triều binh sĩ, vâng mệnh Nguyễn Phúc Thuần đắp đài cát, đặt Thần Cơ sang pháo bố trí mai phục Bắc triều thủy quân đã bố cục hoàn thành.

Khu vực Kiên Lễ lựa chọn làm trận địa pháo kích là vùng mặt nước trên dòng sông Nhật Lệ, cách đồn Sa Chủy khoảng cách chừng ba dặm.

Sắp xếp xong đội hình mai phục, Kiên Lễ hồi hợp chờ đợi quân địch tiến vào khu vực mai phục pháo kích để tiến hành tấn công.

Một lúc sau, Cai cơ Kiên Lễ từ đồn Sa Chủy đang cẩn thận quan sát nhìn xuống dòng sông Nhật Lệ thì đột nhiên hưng phấn phát hiện thấy động tĩnh của thủy quân Bắc triều.

- Nguyên Soái quả nhiên tiên đoán như thần. Thủy quân của Bắc triều quả thật đến rồi!

Đứng trên một mỏm đá ở đồn Sa Chủy, Kiên Lễ quan sát thấy rõ có ba mươi chiến thuyền đang ở phía xa từ từ di chuyển đến phía này, cách không xa là một hạm đội khổng lồ theo sau.

- Ồ! Thủy quân tiên phong của Bắc triều có ba mươi chiến thuyền. Phía sau chính là Bắc triều đại quân rồi!

Cắn chặt hàm răng, Kiên Lễ cố gắng đè nén tâm tình hồi hộp của mình, bình tĩnh chờ đợi thời cơ quân địch tiến vào khu vực mai phục để tiến hành công kích.

Hắn vội hỏi mấy tên Nam triều tướng lĩnh bên cạnh.

- Các huynh đệ! Thần Cơ sang pháo đã chuẩn bị xong chưa?

- Bẩm tướng quân, nhận được quân lệnh của ngài, tất cả Thần Cơ sang pháo đều đã vào vị trí!

Đám Nam triều thập trưởng nghiêm trang đáp.

- Tốt! Các ngươi mang tất cả đại pháo, chĩa thẳng vào trận địa mai phục, chuẩn bị bắn nát hạm đội Bắc triều kia đi!

Kiên Lễ hưng phấn quát khẽ, nghiến răng hạ lệnh.

Tất cả tướng sĩ Nam triều sĩ khí tràn đầy, lập tức ôm quyền, đồng thanh đáp lời.

- Thuộc hạ tuân mệnh!

Đám Nam triều thập trưởng nhanh chóng thúc giục binh sĩ dưới quyền kiểm tra lại đội hình pháo kích.

Những khẩu Thần Cơ sang pháo hung mãnh đặt trên mặt đất, nòng pháo đen xì lấp lóe ánh lạnh nhắm ngay về phía sông Nhật Lệ.

- Thuốc súng đã được nhồi xong, góc độ đã được tinh chỉnh xong. Thỉnh tướng quân cho lệnh!

Tiếng hét lớn của tên Nam triều thập trưởng làm Cai cơ Kiên Lễ đang trầm tư sực tỉnh.

Nhìn qua cách đó không xa, chỉ thấy cờ biểu phất phới, từng khẩu đại pháo đen xì xếp thành đội hình chỉnh tề, khí thế cực kỳ hung mãnh, như một con dã thú chuẩn bị xé xác con mồi của mình.

Đội hình pháo kích đã được điều chỉnh xong, chỉ đợi Kiên Lễ ra lệnh một tiếng liền cùng bắn một lượt, phá tan chiến thuyền địch nhân thành ngàn mảnh vụn.

Không khí hiện trường cực kỳ oai nghiêm, gay cấn đến nghẹt thở.

Không bao lâu sau, đội thuyền tiên phong của thủy quân Bắc triều vừa lọt vào khu vực mai phục pháo kích.

- Chuẩn bị!

Kiên Lễ vung tay lên.

Đám Nam triều thập trưởng vội vàng vung lên kỳ hiệu ra dấu chuẩn bị sẵn sàng. Nam triều binh sĩ điều khiển Thần Cơ sang pháo lập tức tập trung tinh thần, chăm chú nhìn về phía trận địa mai phục.

- Khai hỏa!

Kiên Lễ quyết đoán ra lệnh cho quân đội dưới quyền tiến hành khai hỏa, tất cả Thần Cơ sang pháo nhất loạt pháo kích mãnh liệt về phía đoàn thuyền thủy quân Bắc triều.

Bạn đang đọc Mệnh Số sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.