Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1083 chữ

Bình mình lên, bầu trời đang hơi sẩm tối chuyển sắc sáng, ánh mặt trời mỏng manh còn chưa lộ hết đã vội vã chiếm lấy bầu trời. Ông mặt trời lên cao dần, những ánh nắng như còn đang ngái ngủ như có sức sống, vui vẻ nhảy múa khắp nơi, từ những chuyển động nhẹ nhàng cho đến điệu nhảy tinh nghịch. Những đường nắng xinh đẹp len lỏi vào nhà của từng người qua ô cửa sổ chưa kéo rèm, đánh thức họ dậy. Nắng sớm hôm nay dẫn ta vào nhà một cậu chàng điển trai, còn đang say giấc nồng trên chiếc giường ấm áp. Nắng mai đùa nghịch trên giường cậu ấy, tạo ra những mảng ánh sáng chói lòa xinh đẹp trên chăn cậu. Chàng trai khẽ động đậy, lúc này điện thoại cũng có cuộc điện thoại, tiếng nhạc phát ra năng động, khiến cho những hạt nắng chuyển động dần theo nhạt.

Cậu chàng mở hé mắt, hơi chói. Cậu ngồi dậy, ưỡn mình, ngáp một hơi coi như xua đi hết tàn dư của giấc mộng đẹp để bắt đầu chuỗi ngày mới. Điện thoại đã reo đến cuộc gọi thứ hai, cậu bây giờ mới nhớ ra điều đó. Vươn tay qua với lấy cái điện thoại, cậu nhấn vào nút màu xanh lá để bắt máy. Từ đầu dây bên kia đã vang lên tiếng nói ngay khi cậu chưa kịp đặt lên tai.

"Gulf, lết cái xác ngươi ra khỏi giường cho ta!!"

Cậu không vội trả lời, chỉ bật loa ngoài, để lên mặt tủ cạnh giường rồi mới cất tiếng:

"Sáng sớm mới ra mà đã bị linh hồn người cổ đại ngày xưa nhập rồi à?"

"Mụ nội nhà mày, hôm nay là ngày đầu mày nhập học ở trường mới còn gì? Tao tốt bụng gọi điện kêu mày dậy thì thứ tao nhận lại là một câu nói không thể phũ hơn từ mày là sao?"

"Nói ngày đầu nhập học cho oai chứ năm nay năm bốn rồi mà."

"Ủa rồi ai biểu mày chuyển nhà ngay năm bốn làm gì? Hại tao phải chuyển theo mày luôn nè!"

"Ai mượn mày? Mày tự bò theo mà?"

"Bạn thân của tao chuyển đi, bỏ lại mình tao thì tao sống không vui nổi đâu!"

"Thôi tùy mày, tao vệ sinh cá nhân đây, cúp máy nha bạn hiền!"

Không đợi cậu bạn kịp phản ứng, chàng trai đã nhẫn tâm tắt máy tại chỗ. Cậu - Gulf Kanawut, một chàng trai đang học đại học năm bốn. Ba năm đại học trước cậu học ở trường khác, chỉ vì chuyển nhà mà năm bốn phải học ở ngôi trường mới. Tính cách cậu khá cục súc, lạnh lùng với bạn bè, nhưng điều đó không có nghĩa là mọi người ghét cậu. Gulf có một cậu bạn thân hài hước tên Mild, tính cách hai người trái ngược nhau hoàn toàn, nhưng mà khi nói chuyện thì lại khiến cả hai có cảm giác thoải mái và hài hòa, mặc dù Mild vẫn hay bị Gulf cho ăn đòn vì sự trêu chọc không-đúng-lúc và trúng-tim-đen của mình.

Thế giới này ngoài nam-nữ còn được phân ra thành 3 giới tính: Alpha, Beta, Omega. Alpha là những cá thể xuất sắc, gen vượt trội, khỏe nhất cộng đồng, thường được chọn làm thủ lĩnh, họ luôn nắm được chức vụ cao từ xưa đến giờ và mang nhiệm vụ gieo giống; Beta là những cá thể thường, chiếm số lượng nhiều nhất trong cả 3 giới; Omega là những cá thể chiếm ít nhất trong tất cả, họ có thể lực kém, chỉ sinh ra để làm nhiệm vụ sinh sản và bị xã hội khinh thường. Gulf nhanh nhạy, nhưng sức khỏe hơi yếu, cũng phải thôi, cậu là một Omega và vẫn chưa bị đánh dấu bởi bất kỳ Alpha nào. Ở thời cậu sinh ra, mọi người đã ruồng bỏ thành kiến cổ hủ về Omega, và họ đã được sống tự do hơn, không bị khinh thường và có được chỗ đứng nhất định trong xã hội. Họ có thể hơn Beta, nhưng chắc chắn không thể vượt qua Alpha.

Chỉ mất chưa đến 10 phút để chuẩn bị xong tất cả mọi thứ. Gulf ra khỏi nhà, khóa cửa cẩn thận rồi nhanh nhẹn đến trường. Trường đại học của Gulf khá gần nhà nên cậu không thấy phiền nếu đi bộ đến trường. Đi được nửa đường thì Gulf có cảm giác ai đó đang gọi tên mình, cảm nhận có điềm chẳng lành, cậu nhanh chân chạy một mạch. Cho dù sức có khỏe hơn, thân người cao ráo hơn những Omega khác thì sức chịu đựng của cậu cũng chưa thể chạm tới ngưỡng ngang hàng với những cá thể Beta được. Chân cậu chỉ vừa chạm qua khỏi cổng liền đứng lại lấy hơi, chạy hết nửa quãng đường còn lại với vận tốc nhanh hơn cả một chiếc xe đạp khiến cậu khá mất sức, mồ hôi cũng thi nhau đổ ra. Đứng lại hít lấy hít để không khí chưa được bao lâu thì đã có một bàn tay đặt lên vai cậu, giọng nói thắc mắc.

"Bị gì mà chạy như ma đuổi thế hả mày? Ai chọc điên mày à?"

"Mày."

"À ừ...HẢAAA!!??"

Mild gật đầu đồng ý nhưng tự nhiên nhận ra có gì đó sai sai, Mild thử load lại não và một tiếng hét vang trời như muốn xuyên thủng tai cậu.

"Tao có làm gì mày đâu hả Gulf!? Tự nhiên mày bảo tao??"

"Tao nghe mày gọi tên tao, có cảm giác không an toàn nên tao thục mạng chạy."

"Auuu!! Tao chỉ định rủ mày đi ăn sáng thôi mà-"

"-Nhưng mà tao mời mày?"

Gulf cắt ngang giữa câu, và câu nói đó dường như đã chạm trúng ý đồ của Mild, cậu ta quàng tay qua cổ Gulf, cười cười:

"Haiz, đúng là không qua mắt nổi mày. Đúng rồi, là vậy đó! Tao cạn tiền rồi huhu..."

Gulf hất tay Mild ra, sải bước đi. Cách Mild tầm 5 sải chân thì Gulf lên tiếng.

"Cất xe đi rồi tao với mày đi ăn."

Mild cười mãn nguyện, đang dắt xe chạy theo thì như thấy Gulf sắp đụng phải gì đó, cậu ta hét lên:

"Gulf, cẩn thận đằng trước kìa mày!"

--------------

Bạn đang đọc [MewGulfFanfic] [ABO] Bảo bối, em nhớ anh mà ! sáng tác bởi Dreami
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dreami
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.