Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Thế

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Ba ngày sau .

Bích Lạc Sơn Lâm

Tại một hạp cốc , nơi này là sơn lâm biên giới , hạp cốc cảnh sắc như vẽ , một cái hồ nước trong vắt khổng lồ , bên hồ thì là một bãi cỏ xanh tươi , lại đi ra ngoài , chính là rộng lớn um tùm núi rừng , bụi gai mọc tràn lan , xuyên qua rừng cây đi thêm nửa ngày thì đến nguyên châu thành .

Một cái ở trần thiếu niên , đang tại trong hồ luyện kiếm , trọng kiếm dưới nước giống như cá gặp nước , mặc kệ lực cản của nước , vẫn vô cùng linh hoạt .

Thiếu niên chính là Lê Hạo , đốn ngộ Lực Cảm , cùng liên tiếp đả thông hai đầu kinh mạch , khí lực của Lê Hạo đạt đến bốn ngàn năm trăm cân , dựa vào khí lực với lực cảm , hôm nay Lê Hạo đã có thể đem tông sư cảnh miểu sát , phải biết tông sư cảnh , cũng chỉ có bốn ngàn cân khí lực mà thôi ah .

Hơn năm trăm cân , nghe có vẻ không hơn bao nhiêu , nhưng trong chiến đấu không chỉ dùng khí lực nha , còn có kĩ xảo , kiếm pháp uy lực , lực cảm . dựa vào lực cảm , có thể phán đoán quỹ tích xuất chiêu của đối thủ , khi ngươi xuất chiêu nào đều bị đối thủ biết trước , thì còn đánh cái rắm .

Lê Hạo một lòng đắm chìm tu luyện , cũng không cảm giác thời gian trôi qua , Lực cảm phóng thích cực hạn , bỗng nhiên biến dị linh khí chấn động , truyền vào thân kiếm , Lê Hạo rơi vào một cảm giác huyền diệu , nhưng cảm giác này không như lần trước , hắn cảm giác như thiên địa lực lượng , bị hắn dẫn dắt vào thanh kiếm tụ cùng một chổ .

Toàn thân khí lực cũng đi theo bộc phát ra , Lê Hạo giơ kiếm chém xuống , một tiếng nổ to vang lên , mặt nước bị chém chia thành hai , dâng lên cột sóng cao gần bốn mét .

" nguyên lai kiếm thế cảnh giới là như vậy nha " Lê Hạo chém ra một kiếm , ngơ ngác một lát , kinh hỉ cười to .

Lê Hạo tại Lam Vân Môn tàng thư các , từng lật xem các loại truyền thuyết dị chí kinh thư , có một quyển giới thiệu qua cảnh giới kiếm thế , lĩnh ngộ kiếm thế liền có thể tung hoành ngang dọc , xem xong hắn liền vô cùng hướng tới , hôm nay rốt cuộc được như ý nguyện .

" Không ngờ Kiếm thế chi cảnh , uy lực lại to lớn như thế , hắc hắc , không biết tu tiên giả có thể hay không , đón ta một kiếm nha , bất quá kiếm thế chi cảnh vừa mới nhập môn , liền tiểu thành cũng không phải , huống hồ kiếm thế cũng quá khó tu luyện nha , chỉ có thể cảm ngộ , không phải luyện từng chiêu từng thức , liền có thể luyện thành ." Lê Hạo thì thào tự nói .

....

Nửa tháng sau , Lê Hạo rốt cuộc đi ra hạp cốc , trên người quần áo bị nghiền nát , lộ ra cơ bắp , trên mặt cũng mọc ra chòm râu , tựa như một cái thợ săn , còn đâu cái hình tượng mỹ thiếu niên nha .

Kiếm thế chi cảnh , quan trọng cảm ngộ , cảm ngộ thiên địa , mới có thể mượn thiên địa lực lượng , biến thiên địa lực lượng cho mình dùng , như thế nào là thiên địa

Một bông hoa một thế giới , hoa cỏ cây cối là thiên địa .

Hổ gầm kinh sơn lâm , chim hót vang thinh không , hổ chim cũng là thiên địa .

Nước sông cuồn cuộn chảy , cũng là thiên địa .

Vạn vật đều là thiên địa , nhưng thiên địa không phải vạn vật .

Vốn dĩ từ hạp cốc đến nguyên châu thành , chỉ có một ngày , bởi vì đắm chìm trong tu luyện , Lê Hạo lại đi đến mười lăm ngày .

Nửa tháng cảm ngộ , mỗi ngày cùng phi cầm tẩu thú làm bạn , lấy lá cây vỏ cây làm thức ăn , lấy vạn vật vi sư , lấy thời tiết vi sư , lấy thiên địa vạn vật vi sư . Ngẫu nhiên dừng lại , dùng một nhánh cây , hoặc dùng chỉ thay kiếm tu luyện

Nửa tháng này hoà nhập tự nhiên , lại để cho Lê Hạo kiếm thế cảnh rốt cuộc đạt đến kiếm thế cảnh tiểu thành .

. giờ Lê Hạo xuất kiếm, đã không có quy luật chiêu thức gì hết , cũng không phải vô chiêu thắng hữu chiêu , mà là kiếm chiêu không có bất cứ ý nghĩa gì , không cách nào phán đoán hắn quỹ tích xuất chiêu

Khi thì xuất kiếm như một cái hài tử , đang nghịch ngợm , khi thì như một cái lão nhân , Lê Hạo bây giờ xuất kiếm đã không người có thể hiểu , ít nhất tại thế tục đã không có người hiểu .

....

Bước ra khỏi sơn lâm , đi khoảng một dặm , lỗ tai khẽ nhúc nhích .

" bằng hữu phương nào , sao lại lén lén lút lút , có thể đi ra gặp mặt ?"

Lê Hạo bỗng nhiên dừng lại hướng một cây đại thụ cất giọng nói

" Ngươi là đại ca , đại ca là ta ."

Phía sau đại thụ đi ra một người .

" ngươi làm sao trở thành như vậy ?"

Lê Hạo nghi hoặc quan sát người này , một hồi mới nhận ra chính là Lê Lân , nhưng hắn sắc mặt trắng bệch , lôi thôi lếch thếch , vô cùng suy yếu , thấy đúng là Lê Hạo hắn liền hốt hoảng nói

" đại ca , nhị tỷ xảy ra chuyện rồi . "

" Có chuyện gì , nói rõ ràng ."

Lê Hạo thấy hắn như vậy , cảm giác không ổn nhíu mày trầm giọng nói .

" vốn chúng ta đang đợi ngươi áp tiêu trở về chứng kiến hôn lễ của ta , nhưng hơn nửa tháng trước , trở về chỉ có mấy vị trưởng lão cùng mười mấy đệ tử , trưởng lão trong môn điên cuồng kiếm ngươi , đến chổ ta nói khi nào ngươi trở về , phải lập tức thông báo môn phái ."

" nhưng cách đây bốn ngày , bọn hắn nói ngươi lấy bảo vật môn phái trốn rồi, liền giận chó đánh mèo , muốn đem chúng ta bắt thông cáo thiên hạ , nói trong vòng năm ngày , ngươi phải đem bảo vật trả về , nếu không sẽ đem nhị tỷ chém đầu ."

" hôm đó nhị tỷ vì bảo vệ ta giằng co với bọn hắn , tạo cơ hội cho ta trốn thoát , nếu không ta cũng bị bắt , ta không tin ngươi sẽ làm chuyện như vậy , nên khi ta biết từ bích lạc sơn lâm về nguyên châu thành , chỉ có đường này nên ta ở đây chờ ngươi ."

" đại ca ngươi phải cứu nhị tỷ ah ."

Nghe đến đây Lê Hạo phẫn nộ ngập trời rồi , liền kéo Lê Lân thi triển Tiêu Diêu Bộ , hướng Lam Vân Môn chạy đi .

Lam Vân Môn trong một cái phòng giam , Lê Hi Tuyết tay chân bị trói , cà người đầy vết máu , sắc mặt trắng bệch . trước mặt nàng đứng một thanh niên , trong mắt hiện lên dâm quang nhìn nàng , chính là Lâm Lăng Thiên

" Hi Tuyết muội muội ah , của ngươi Lê Hạo đại ca đã chết rồi , làm gì cứng đầu như vậy nha , chỉ cần gật đầu đồng ý làm người của ta "

" ta liền thả ngươi ra , không phải tốt sao , Lê Hạo tên chó chết đó không biết điều , đối đầu ta bây giờ đã chết , nếu ngươi còn cứng đầu , ta sẽ cho tám tên ăn mày hiếp ngươi đến chết , lúc đó cũng đừng trách ta không thương hoa tiếc ngọc rồi ." Nhìn Lê Hi Tuyết khuôn mặt xinh đẹp , Lâm Lăng Thiên cười hèn mọn uy hiếp nói .

" So sánh với Lê Hạo ca ca , ngươi cũng xứng , ngươi giết ta đi " Lê Hi Tuyết vô cùng suy yếu nói .

" hắc hắc , nói thật nha mỹ nhân như ngươi , nếu cho ăn mày thì quá tiếc rồi , không bằng để ta hưởng thụ trước , rồi cho ăn mày cũng không muộn nha " Lâm Lăng Thiên dâm quang loé lên tiến lại Lê Hi Tuyết bắt đầu cởi y phục .

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.