Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản Bội ( Hạ )

Tiểu thuyết gốc · 1486 chữ

Xoẹt ! Xoẹt ! Xoẹt !"

Trong biển người, Lê Hạo thân ảnh tựa như cơn gió, trọng kiếm đâm ra tất lấy một mạng người.

" Giết!"

Lê Hạo đã trở thành mũi kiếm của đệ tử Thất Sơn Tông, chỉ cần mỗi lần hắn tiến vào một đám người, chúng đệ tử cũng lập tức cùng hắn tiến lên.

Trận chiến này giằng co cũng đã được một canh giờ, tu sĩ song phương đã có không ít người ngã xuống, đệ tử Thất Sơn Tông hơn bốn trăm tên đã chết, còn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng có ba mươi mấy người chết.

Ở trên bầu trời, trận chiến của Ngũ Hành Phong Chủ cùng tên tu ma giả cũng đã đến thời khắc mấu chốt.

Hai người kịch chiến hồi lâu, nhưng không thể phân ra thắng bại giờ phút này đều có chút nóng nảy, nên chẳng còn né tránh lẫn nhau, mà bắt đầu chính diện công kích đối phương.

Tên tu ma giả thân hình lơ lửng giữa không trung, tay bấm pháp quyết, một đại ma trảo màu đen tầm mấy chục trượng hiện ra.

"Hắc Trảo Đi! "

Hắn hét lớn một tiếng, ma trảo lập tức biến mất, sau đó bỗng nhiên hiện ra xuất hiện trước mặt Ngũ Hành Phong Chủ.

Ngay lúc hắc trảo hiện ra, Ngũ Hành Phong Chủ cũng không một chút chậm trể lui về sau bấm niệm pháp quyết, năm thanh kiếm pháp bảo hợp làm một, biến thành mấy chục trượng cự kiếm.

" Phá !"

Cự kiếm lập tức bay lên cao sau đó hướng về Hắc Trảo đâm xuống

"OÀ..ÀNH!"

Cự Kiếm cùng Hắc Trảo ở trên không trung chạm vào nhau, nổ tung thành một đạo ánh sáng vô cùng to lớn, lấy nơi Cự Kiếm cùng Hắc Trảo giao nhau làm tâm, khí lãng nhanh chóng khuếch tán, tựa như một cơn sóng dữ quét ngang tất cả.

"OÀ..ÀNH!"

Dư uy tạo thành một cơ phong bạo lao thẳng xuống mặt đất, mấy chục tên đệ tử Thất Sơn Tông cùng tu ma giả không kịp né tránh liền bị mạt sát, mà dư uy này cũng tạo ra một cái khe hỡ dài mười mấy trượng ở dưới mặt đất.

Lê Hạo đứng trung tâm dư uy cũng không xa, nên ngay lúc hắn cùng một đám tu ma giả chém giết, cũng bị ảnh hưởng thân thể mất khống chế lui về sau mười mấy bước mới dừng lại được.

" Đây là thực lực của tu sĩ Kim Đan Kỳ sao!?"

Hắn nội tâm không khỏi rung động nhìn lên bầu trời thì thào.

Mà song phương tu sĩ cũng đều đình chỉ chiến đấu, sắc mặt khiếp sợ nhìn trên không trung Ngũ Hành Phong Chủ cùng tên tu ma giả.

Hắc Trảo cùng Cự Kiếm bất phân thắng bại, Ngũ Hành Phong Chủ cùng tên tu ma giả đều hết sức chăm chú nhìn đối phương, mỗi người đều bộc phát linh lực, thi triển các loại pháp thuật công kích đối thủ.

Một lát sau lại lâm vào triền đấu, năm thanh phi kiếm uốn lượn toả ra ánh sáng chói mắt, không ngừng tấn công địch nhân. Đáp lại năm thanh kiếm là các loại pháp thuật, cùng một cái chuông hình pháp bảo.

Bây giờ hai người so đấu, chính là ai có tu vi pháp lực thâm hậu hơn mà thôi, nếu người nào không duy trì nổi chờ đợi chính là tử vong.

Ngũ Hành Phong Chủ cùng tu sĩ ma đạo sắc mặt ngưng trọng, đúng lúc này Ngũ Hành Phong Chủ khẽ quát một tiếng. Hai bàn tay hợp lại, tạo thành một cái quái dị ấn chú, năm thanh kiếm pháp bảo lại một lần hợp thành một hoá thành cự kiếm.

" Đi!"

Mà tên tu ma giả thấy vậy, cũng lập tức ngưng tụ Hắc Trảo đáp trả.

"OÀ..ÀNH!"

Chỉ có điều lần này Ngũ Hành Phong Chủ cũng không có điều khiển cự kiếm từ trên đâm xuống, mà đâm thẳng về phía vào lòng bàn tay Hắc Trảo.

Tên tu ma giả giống như pháp lực bị tiêu hao quá độ, nên lần này ngưng tụ Hắc Trảo cũng không ngưng thực như lần trước, cự kiếm rất dễ dàng liền xuyên qua rồi bay thẳng vào người tên tu ma giả. khi bị cự kiếm đâm trúng, thân thể của hắn lập tức nổ tung thành một đoàn huyết vụ.

Ngũ Hành Phong Chủ đứng ở không trung, cự kiếm lúc này đã biến mất, trở thành năm thanh kiếm pháp bảo bay về phía Ngũ Hành Phong Chủ rồi xoay quanh người hắn.

"Sát!"

Không biết ai gào to một tiếng, đệ tử Thất Sơn Tông đang ngẩn ngơ trước màn đấu pháp ở trên không cũng lập tức tỉnh lại, tay cầm pháp khí xông tới tu sĩ ma đạo.

Mà bên đám người tu ma giả, được dẫn đầu bởi ba tên tu sĩ Kim Đan Kỳ, một tên hậu kỳ hai tên sơ kỳ.

Tên Kim Đan Hậu Kỳ thì giao đấu với Ngũ Hành Phong Chủ, còn hai người còn lại thì giao đấu với một tên trưởng lão của Thiên Kiếm Tông được phân phối đi theo đội ngũ Thất Sơn Tông.

Hai tên đó thấy đồng bạn đã chết, cũng minh bạch hôm nay muốn diệt sạch đám người trước mắt là chuyện không thể nào làm được, chỉ có thể không cam lòng hét lớn:

" Tất cả rút lui!"

Thất Sơn Tông chúng tu sĩ thấy vậy liền điên cuồng công kích, chỉ trong chốc lát liền giết mấy chục tên tu ma giả.

Chỉ có điều đám tu sĩ ma đạo này nghe được lệnh, nên cũng không ham chiến lập tức tế ra phi chu, đám tu ma giả cấp thấp cũng lập tức tiến lên, phi chu liền phi tốc bay đi.

Ngũ Hành Phong Chủ thấy vậy, lập tức điều khiển năm thanh kiếm pháp bảo công kích hai tên Kim Đan Kỳ còn lại.

Hai người bọn hắn thấy vậy, liền tế pháp bảo ngăn trở kiếm của Ngũ Hành Phong Chủ. Giằng co trong chốc lát, khi thấy phi chu toàn bộ bay lên trời bọn hắn cũng lập tức hoá thành độn quang bay đi.

" Đừng đuổi theo!"

Ngũ Hành Phong Chủ thấy chúng đệ tử muốn truy kích lập tức lên tiếng ngăn lại.

" Địch nhân quân số đông hơn chúng ta, trận chiến này chúng ta có thể chiến thắng đã là vạn hạnh, bên ta tử thương cũng không ít, bây giờ truy sát tất sẽ rơi vào nguy hiểm!"

Dứt lời hắn cũng lấy một lọ đan dược từ túi trữ vật ra, đổ ra một hạt nuốt vào, sau đó ngồi xuống khôi phục pháp lực.

Một lát sau, Ngũ Hành Phong Chủ mở mắt, trong ánh mắt loé lên tinh quang, nhìn qua liền đoán được hắn đã khôi phục đến toàn thịnh.

Trận chiến này Đệ tử Luyện Khí Kỳ của Thất Sơn Tông tử thương hơn sáu trăm người, Trúc Cơ Kỳ cũng có ba mươi mấy người, tổn thất ươc chừng một phần ba.

Chẳng qua tu ma giả bên kia cũng tổn thất không ít, không nói đến tên tu sĩ Kim Đan Kỳ Ngũ Hành Phong Chủ vừa giết, chỉ là Trúc Cơ Kỳ của bọn hắn cũng chết năm mươi mấy tên, Luyện Khí kỳ thì càng nhiều khoảng chừng tám trăm tên.

Dưới mệnh lệnh của Ngũ Hành Phong Chủ, chúng đệ tử bắt đầu thu thập chiến trưởng, túi trữ vật hay linh khí pháp khí rơi trên mặt đất đều không bỏ qua.

Lê Hạo cũng trong đám người, bắt đầu thu lấy chiến lợi phẩm, thời gian trôi qua tầm nửa nén nhang, thứ gì có giá trị cũng đều bị chúng tu sĩ bỏ vào túi.

Lúc này Ngũ Hành Phong Chủ đang ngồi, thì bỗng nhiên có một tia sáng từ xa bay tới, nội tâm hắn không khỏi cảnh giác nhíu mày nhìn, nhưng rất nhanh liền giản ra, bởi vì đó là một đạo truyền âm phù.

Chỉ có điều sau khi xem xong tin tức bên trong, sắc mặt của hắn biến đổi liên tục sau đó nói:

" Đệ tử Trúc Cơ Kỳ lập tức lấy ra phi chu, chúng đệ tử luyện khí kỳ mau chóng tiến lên, chuẩn bị về tông !"

Những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ còn sống nghe vậy, liền nhao nhao tế ra phi chu chúng đệ tử như Lê Hạo cũng lập tức tiến lên.

Phi chu chậm rãi bay lên, nhưng cũng không hướng về dãy núi Hoàng Liên Sơn, mà chuyển sang một hướng khác bay đi.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.