Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Doanh Tu Ma Giả

Tiểu thuyết gốc · 1572 chữ

Lúc này những tên tu sĩ ma đạo đã trấn định lại, khi nhìn về đối diện chỉ có Lê Hạo cùng năm tên tu sĩ khác, một tên trong đó cười to nói :

" Ha ha, các huynh đệ không cần lo chỉ có mấy tên tiểu tạp chủng mà thôi!."

" ha ha, chỉ có vài người cũng dám phục kích bọn ta, các ngươi lá gan cũng rất lớn, các huynh đệ, giết bọn hắn thôi còn chờ gì nữa."

Một tên tu ma giả khác cũng lên tiếng, hắn vừa dứt lời liền xông đến Lê Hạo.

"Xoẹt ! Xoẹt ! Xoẹt !"

Lê Hạo là người dẫn đầu, đứng mũi chịu sào, nên hơn phân nửa tu ma giả đều hướng về hắn công kích, nhất thời bốn phương tám hướng đều có ánh đao bóng kiếm bủa vây Lê Hạo.

" Hừ!"

Lê Hạo hừ lạnh một tiếng, dùng tốc độ cực nhanh tựa như hoá thành một cơn gió, dễ dàng né tránh từng đạo bóng đao ánh kiếm thoát khỏi vòng vây.

"Phốc ! Phốc ! Phốc!"

Trong lúc né tránh, Lê Hạo cũng thuận thế xuất thủ, tìm chổ sơ hở của đối thủ đâm ba kiếm, mỗi một kiếm đều đâm trúng tử huyệt lấy mạng ba tên địch nhân.

" Cẩn thận !"

Những tu ma giả đang vây công thấy Lê Hạo vô cùng dễ dàng đã chém giết ba người bên bọn hắn, sắc mặt liền biến đổi, bắt đầu tổ chức lại đội hình tấn công Lê Hạo.

"Cùng tiến lên !"

Những tu sĩ ma đạo này không dám phớt lờ nữa, mỗi tên đều đứng ở vị trí khác nhau, tựa hồ đang bày chiến trận.

Lê Hạo ánh mắt lướt qua bọn hắn, sắc mặt hờ hững cầm trong tay trọng kiếm hoá thành một đạo ảo ảnh xông tới một tên trong số đó. Hắn chỉ dùng ba kiếm liền có ba gã tu ma giả kêu thảm ngã xuống.

"Xoẹt ! Xoẹt ! Xoẹt !"

Mà mỗi lần công kích Hạo chỉ dùng một chiêu, chính là đâm thẳng vào đối thủ, nhìn qua không có gì kì lạ, nhưng bên trong lại cất giấu mấy chục loại biến hoá, phối hợp với thân pháp mau lẹ của hắn, chỉ trong chốc lát bảy tên tu sĩ ma đạo đều chết dưới kiếm của Lê Hạo.

Còn dư lại năm gã tu ma giả đang giao chiến với năm tên tu tiên giả, bọn hắn lúc này cũng đã phát hiện tình huống không ổn, đồng loạt nhìn về phía tên tu sĩ tiên đạo xa lạ mặc trên người hắc bào tay cầm trọng kiếm, mũi kiếm của người này còn đang chảy xuống từng giọt máu.

Thấy kẻ này giết người tựa như xắt rau thái thịt mắt không nháy một cái, sắc mặt vô cùng lạnh nhạt, trong đầu bọn hắn không khỏi loé lên một ý nghĩ, " tên này mới là chân chính tu ma giả, còn mình thì không phải."

Năm tên tu ma giả lúc này trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ, pháp khí đang cầm trong tay bắt đầu run lên nhè nhẹ.

"Trốn !"

Không biết ai kêu lên một tiếng, năm tên này lập tức quay người bỏ chạy.

" Chặn lại!, không cho tên nào thoát!"

Dứt lời Ánh mắt Lê Hạo loé lên hàn quang, thân hình tựa như hoá thành một cơn gió, những tên tu sĩ đi theo Lê Hạo nghe vậy cũng lập tức tiến lên chặn đường.

Lúc này Lê Hạo đã xông tới dùng trọng kiếm từ phía sau đâm xuyên yết hầu của một tên tu ma giả, sau khi giết chết người này thân hình của Lê Hạo liền gập lại phóng đến hướng khác.

Một lát sau, mười mấy tên tu sĩ ma đạo đều chết dưới kiếm của hắn. Lê Hạo bắt đầu thu chiến lợi, đổ tất cả đồ đạc trong túi trữ vật của đám tu ma giả này xuống đất.

Sau đó Lê Hạo dùng linh thức quét qua đống đồ nằm dưới đất, xem những đồ vật này có thứ nào đáng giá hay không. Nhưng để cho hắn thất vọng rồi, bởi vì trong đó chỉ có một số pháp khí cùng với các loại đan dược tầm thường mà thôi, linh thạch cũng chẳng có bao nhiêu.

Lê Hạo nhìn năm tên tu sĩ đi theo mình nhàn nhạt nói :

" Các ngươi cứ lấy hết đi."

" Đa tạ sư huynh !"

Một tên trong số đó tiến đến mĩm cười, hướng Lê Hạo ôm quyền nói.

Mà tên này chính là tiểu mập mạp Huỳnh Kim ở trong tông môn từng giúp hắn đi gôm góp dược liệu Trúc Cơ Đan. hôm nay hắn được phân phối đi theo Lê Hạo ám sát tu ma giả.

Bốn tên còn lại thì chỉ mới quen biết Lê Hạo mà thôi, bọn hắn cũng như Huỳnh Kim đi theo Lê Hạo chấp hành nhiệm vụ lần này.

Nói đến ba ngày trước Lê Hạo mặc dù vẫn ẩn giấu tu vi chỉ hiển lộ ra thực lực Luyện Khí Kỳ viên mãn, nhưng trận chiến ở trên Hoàng Liên Sơn hắn bộc lộ thực lực chém giết một đám tu ma giả, Lúc đó Ngũ Hành Phong Chủ đã bắt đầu để ý hắn, nên trận chiến lần này Lê Hạo được Ngũ Hành Phong Chủ bổ nhiệm làm tiểu đội trưởng, quyền lực chỉ hơi kém với những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ở trong tông môn.

Sau khi năm người này chia đều chiến lợi phẩm, Lê Hạo nhặt xác đám tu sĩ ma đạo này lại một chổ, thi triển hoả cầu thuật hoả táng bọn hắn.

Mặc dù Lê Hạo không phải là người tốt lành gì, nhưng dù sao người chết là hết nếu có luân hồi cũng sẽ trở thành một con người hoàn toàn mới, giúp bọn hắn trở về cát bụi không cần phải phơi thây nơi hoang dã chẳng phải chuyện gì khó, thuận tay thì cứ làm thôi.

....

Mười ngày sau.

Cách nơi đóng quân của một tiểu đội tu sĩ ma đạo tầm sáu dặm, tại một nơi có vô số đá vụn ở trên mặt đất, xung quanh thì có mấy tảng đá lớn, lúc này Lê Hạo đang dán lên ẩn thân phù ẩn núp ở phía sau một tảng đá lớn.

Mười ngày qua, Lê Hạo đã dẫn dắt năm tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ đi theo mình ám sát thành công năm trăm tên tu ma giả. Mỗi một ngày hắn đều chém giết gần năm mươi tên tu sĩ ma đạo, cứ gặp là giết.

Nhưng liên tiếp có tu ma giả cấp thấp mất tích, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy, những tu sĩ ma đạo cấp thấp này lâm vào trạng thái khủng hoảng, bây giờ bọn hắn đã không còn chia thành nhiều đội nhỏ đi ám sát tu tiên giả.

Mà bắt đầu hợp lại thành những tiểu đội có khoảng một trăm người do một hai tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dẫn đội, chuyện này đã khiến nhiệm vụ lần này của hắn tăng thêm độ khó.

Do đó, Lê Hạo đã lên một kế hoạch mới.

Tránh cho tu vi cùng với bí mật bị lộ, nên lần này hắn không dẫn theo bất cứ một tên tu sĩ nào, một mình đi đến nơi tiểu đội tu ma giả đang đóng quân, dự định chờ đến trời tối bộc phát toàn lực chém giết bọn hắn.

Vào đêm khuya, bầu trời hôm nay không có một ngôi sao, thiên không đen nhánh.

Đối với người bình thường buổi tối hôm nay nếu không có đèn dầu hay đèn lồng mà nói dù đưa bàn tay lên xem cũng sẽ không thấy được gì, nhưng đối với tu chân giả như tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì bọn hắn có thể phóng xuất linh thức dò xét trong phạm vi vài dặm, mọi chuyện sự vật đều rõ như lòng bàn tay, nhưng duy trì trạng thái như vậy linh thức sẽ tiêu hao rất lớn, nên khi không có chuyện gì cần thiết bọn hắn cũng không làm như vậy.

Còn tu sĩ Luyện Khí Kỳ, dưới đêm tối như vậy muốn nhìn rõ ràng cũng phải dùng thần thức đi cảm ứng, nhưng nhiều nhất cũng chỉ ở trong phạm vi một trăm trượng mà thôi.

Trong quân trại, lúc này tu sĩ ma đạo đại đa số đều đang ngồi tu luyện, bởi vì mười ngày qua có rất nhiều đệ tử cấp thấp mất tích, cho nên hôm nay những tu ma giả này đều nâng cao phòng bị, cứ trong phạm vị mười trượng sẽ có ba tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ đi tuần tra ở trong doanh trại, còn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cứ cách vài phút sẽ phóng xuất linh thức dò xét.

Lê Hạo mặc trên người hắc bào lặng lẽ tiến đến tiểu đội tu ma giả, thân hình dung nhập vào đêm tối, dưới loại tình huống này cho dù tu sĩ Luyện Khí Kỳ phóng xuất thần thức cũng khó mà phát hiện.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.