Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Chiến Nhị Ma

Tiểu thuyết gốc · 1267 chữ

Lê Hạo, Huỳnh Kim cùng những tên tu sĩ khác dùng hết tốc lực, hối hả chạy về doanh địa.

Chín người bọn hắn chỉ là tu sĩ Luyện Khí Kỳ không đủ cho thiếu phụ váy đen nhét kẽ răng, mà Lê Hạo lấy một địch hai phần thắng cũng không lớn, nên hắn cũng không liều mạng, với lại, chỉ cần chạy về doanh địa, liên thủ với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác liền đủ để phản sát lại Thi Ma cùng Thiếu phụ váy đen. Cần gì phải cậy mạnh đi liều mạng.

Nhưng với tốc độ của chín tên đệ tử Thất Sơn Tông, thì rất nhanh sẽ bị địch nhân đuổi kịp.

Lê Hạo có thể ngự kiếm bay trên bầu trời tốc độ sẽ nhanh hơn, nhưng vì bảo hộ chúng đệ tử, hắn đành ở dưới mặt đất thi triển ngự phong thuật lướt đi ở phía sau đám đệ tử bảo hộ bọn hắn.

Lúc này Lê Hạo đang suy tư đối sách, thì bỗng nhiên một thanh âm chứa đầy lo lắng vang lên.

" Ca, ngươi cố lên, chúng ta sắp đến doanh địa rồi! "

Lê Hạo không khỏi kinh ngạc nhìn về nơi phát ra thanh âm.

Lúc này bảy tên đệ tử đang thi triển ngự phong thuật lướt dưới mặt đất, phía sau bảy tên này có một đôi huynh muội, tuổi tầm đôi mươi.

Chỉ thấy nàng đang cõng một thanh niên, thi triển ngự phong thuật lướt đi. thanh niên sắc mặt trắng bệch, nhìn qua vô cùng suy yếu, máu từ trong bụng chảy ra ướt hết lưng thiếu nữ, đang vận chuyển linh lực cầm máu.

Mà thiếu nữ này tựa hồ đã tiêu hao hết linh lực, chạy thêm một đoạn liền ngã quỵ xuống đất, Huỳnh Kim cùng sáu người khác đang chạy phía trước cũng phát hiện chuyện này. tất cả dừng lại đi đến bên cạnh đôi huynh muội.

Thanh niên này không biết từ lúc nào phần bụng đã bị đâm một kiếm, mà hắn mặc dù bị thương, nhưng vì không muốn ảnh hưởng đến người khác nên cắn răng không nói tiếng nào.

Nếu như, không phải thiếu nữ lo lắng cất giọng nói, chỉ sợ lúc này trong tiểu đội cũng không một ai hay biết hắn bị thương.

Lê Hạo nhìn thanh niên cùng thiếu nữ, trong đầu bỗng nhiên loé lên từng hình ảnh khi còn nhỏ, hắn cõng Hi Tuyết trên lưng cùng Lê Lân chạy nạn. Chịu vô số khổ cực, nhưng chưa bao giờ hắn bỏ mặc Lê Lân với Hi Tuyết tự mình sinh tồn.

Lại nhìn đôi huynh muội này, hai hình ảnh tựa như trùng điệp hợp lại làm một, hắn cũng không khỏi đồng tình cất giọng nói :

" Ta lưu lại ngăn cản bọn hắn, các ngươi cõng hai người này đi trước đi !"

" Sư Thúc!"

Cả tiểu đội nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên.

Dù sao Lê Hạo là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, lại thêm, ở trong tông môn bọn hắn cũng không thân thiết gì với Lê Hạo. Chín người bọn hắn trừ đi Huỳnh Kim thì tám người khác chỉ mới đi theo Lê Hạo được một năm, mà trong thời gian này Lê Hạo rất ít nói chuyện, bọn hắn còn nghĩ Lê Hạo do khinh thường đám tu sĩ cấp thấp như bọn họ, mới như vậy.

Lại nói Lê Hạo trẻ tuổi đã là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thực lực mạnh mẽ, tiền đồ sáng lạn, so với bọn hắn là một trời một vực, dù sao tu sĩ Luyện Khí Kỳ viên mãn nhiều vô số kể, nhưng có thể đột phá đến Trúc Cơ Kỳ thì chẳng có mấy.

Mà nói thật, cho dù Lê Hạo có vứt bỏ bọn hắn một mình rời đi, bọn họ cũng chẳng oán hận. Dù sao ai cũng tiếc mệnh, nhất là tu sĩ.

Việc Lê Hạo đi ở phía sau ngăn cản truy binh, đã vô cùng khó tin rồi. Đừng nói đến chuyện ở lại ngăn cản để cho bọn hắn rời đi.

" Đi !"

Lê Hạo nhìn bọn hắn lạnh giọng quát, sau đó quay đầu nhìn về phía xa, vừa rồi Lê Hạo trên đường chạy đi đồng thời bố trí một số bẫy rập cùng trận pháp ngăn cản Thi Ma cùng thiếu phụ váy đen, nhưng các loại trận pháp đó chỉ thứ tầm thường, ngăn cản bọn hắn chẳng được bao lâu.

" Đa tạ Sư Thúc!"

Mặc dù đã tiêu hao hết linh lực, thân thể suy yếu nhưng Thiếu nữ vẫn hướng về Lê Hạo bái tạ. Nàng dứt lời Huỳnh Kim cùng một tên đệ tử khác liền cõng hai người bọn họ lên, sau đó hướng về doanh địa chạy đi.

Dù sao bọn hắn chẳng giúp được gì, ở lại cũng chỉ hiến mạng mà thôi. Chẳng bằng rời đi để Lê Hạo không cần phải phân tâm yểm trợ bọn hắn.

Lê Hạo nhìn cả tiểu đội từ từ đi xa, thần sắc bình tĩnh trở lại.

Tinh Kiếm Thiên, cảnh giới Thất Thập Nhị Kiếm phối hợp ngự kiếm thuật của Lê Hạo, mặc dù hắn chưa từng thi triển đấu pháp với người khác, nhưng đoán chừng với uy lực của chiêu này giao chiến cùng Thi Ma phần thắng cũng rất lớn.

Chỉ là từ đầu đến cuối Lê Hạo phải phân tâm lo cho đám đệ tử đi theo mình. vướng chân vướng tay, không thể thi triển mà thôi.

Lại nói đến, cho dù có trận chiến này có thua đi nữa, hắn chỉ cần bỏ chạy một lúc, sau đó tiến vào tiên phủ liền an toàn.

Lẻ loi một mình, hắn muốn chiến thì chiến, trốn thì trốn, tính ra càng thoải mãi

Lê Hạo tay cầm " Thanh Linh Kiếm" bình thản đứng trên đại địa, lấy ra ba mươi thanh phi kiếm, truyền linh lực vào đó, sau đó điều khiển mười lăm thanh kiếm ẩn giấu dưới mặt đất, những thanh còn lại thì bay lơ lửng ở sau lưng.

Thi Ma phá tan hết trận pháp do Lê Hạo bố trí, tốc độ bị trì hoãn một chút, nhưng rất nhanh hắn liền dẫn theo thiếu phụ váy đen đuổi kịp Lê Hạo.

" Kỳ quái, sao hắn lại đứng một mình ở đây?, chẳng lẽ có bẫy?"

Thi Ma nhìn thấy Lê Hạo lẻ loi một mình đứng trên một sơn đạo, tựa hồ đang chờ hắn, ngạc nhiên thì thầm. Đúng là có sư tất có đồ, Diệp Phá Thiên nghi thần nghi quỷ bao nhiêu, Thi Ma tất có bấy nhiêu.

Thi Ma lập tức dừng lại, nghi ngờ có mai phục, hắn liền phóng xuất linh thức cẩn thận dò xét xung quanh. Chỉ có điều, hắn không dò xét nơi mình đang đứng.

Sau khi dò xét một hồi, hắn chẳng phát hiện được gì, hoang vu sơn đạo không có một tia khí tức nào ngoài Lê Hạo.

" Không ngờ ngươi dám lưu lại, ngăn cản cho đám tiểu tu sĩ rời đi trước."

" Ta không máu lạnh như đám tu ma giả các ngươi, với lại đối phó hai ngươi, một mình ta là đủ. giữ bọn hắn lại, cũng chẳng giúp được gì."

Lê Hạo lạnh nhạt nói, dứt lời, liền khống chế mười lăm thanh phi kiếm công kích thiếu phụ váy đen.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.