Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Linh Pháo

Tiểu thuyết gốc · 1409 chữ

Đội ngũ khổng lồ từ Thiên Ninh Tiên Thành đi đến chổ sâu Thiên Linh Hạp rồi dừng lại.

Ngũ Hành Phong Chủ chỉ huy chúng tu sĩ, chĩa họng pháo trên chiến xa vào vách núi.

Chuẩn bị quyết chiến một trận, phân định thắng bại.

Đại Linh Pháo cần thiết linh khí vô cùng khổng lồ, cho nên chiến xa vừa dừng lại, chúng đệ tử Luyện Khí Kỳ lập tức lấy vô số linh thạch bỏ vào trong rãnh Đại Pháo.

Huỳnh Kim cùng tám tên tu sĩ đi theo Lê Hạo, thấy đại đội đến, nội tâm vô cùng mừng rỡ, vội vàng đi đến Ngũ Hành Phong Chủ, cầu khẩn hắn cho người đi cứu Lê Hạo.

Đồng thời cũng thuật lại mọi chuyện, rằng Lê Hạo đã ở lại ngăn cản cho bọn hắn rời đi trước, hiện giờ không biết ra sao cầu hắn phái người đi chi viện.

Ngũ Hành Phong Chủ nghe vậy thì nhíu mày lại, trầm tư, Ngũ Hành Phong Chủ đối với Lê Hạo có ấn tượng rất tốt nhưng không nghĩ đến hắn vậy mà chủ động ngăn cản tu ma giả, cho một đám tiểu tu sĩ Luyện Khí Kỳ rời đi.

Chuyện này khiến hắn không khỏi bất ngờ.

Chỉ có điều, hiện giờ đại chiến sắp khai màn, còn rất nhiều sự tình cần phải làm.

Thân phận của hắn là người tổng chỉ huy trận Chiến sắp tới, làm gì có thời gian đi lo những chuyện nhỏ nhặt như thế này.

Lại nói Lê Hạo tu vi chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ, chiến lực hắn mặc dù chưa thấy nhưng nghĩ cũng không mạnh hơn tu sĩ bình thường bao nhiêu, mà sau khi nghe đám người Huỳnh Kim miêu tả đối thủ của hắn là Thi Ma, e là đã chết từ lâu rồi, bây giờ phái người tiến đến cũng chẳng làm được gì.

Nhưng dưới sự tha thiết cầu khẩn của Huỳnh Kim cùng tám tên đệ tử, Ngũ Hành Phong Chủ rốt cuộc vẫn đáp ứng, phái ra năm tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tiến đến nơi đó dò xét.

Năm tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ sau khi nhận lệnh, liền rời đi, y theo miêu tả chỉ dẫn của Huỳnh Kim ngự kiếm bay đến nơi giao chiến.

Năm tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dùng hết tốc lực, thời gian nửa nén nhang bọn hắn liền đến nơi bộc phát huyết chiến.

Nhưng chì phát hiện thi thể của một thiếu phụ, bị đâm kiếm xuyên cổ họng mà chết, bọn hắn lục tìm thi thể thì tìm thấy một cái thân phận lệnh bài của Luyện Thi Tông.

Tiếp tục tìm kiếm một hồi cũng không tìm thấy Lê Hạo bóng dáng, chỉ phát hiện được một chút giấu vết ở bên cạnh một cái vực sâu vách núi.

Mà người nào bị rớt xuống vực sâu này, thì tám phần đã chết, bởi vì ở dưới có không ít yêu thú, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nếu không quen thuộc địa hình cũng không dám tuỳ ý xuống dưới.

Nếu Lê Hạo bị bức phải nhảy xuống thì phần sống cũng không nhiều, đến đây năm tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ liền dừng lại không tiếp tục tìm kiếm, quay về báo cáo với Ngũ Hành Phong Chủ.

Chổ sâu Thiên Linh Hạp.

Trong một hạp cốc, trên bầu trời từng đợt cương phong mãnh liệt, trên mặt đất có vô số lều trại.

Trung tâm hạp cốc có một toà tế đàn cao tầm mười trượng, nhìn qua vô cùng nguy nga đồ sộ.

Mà ở dưới tế đàn đó, có một huyệt động.

Trong huyệt động, ma hoả lập loè, Tiết Trọng mặc trên người lục bào đang cùng chư vị trưởng lão Kim Đan Kỳ, thương nghị tình thế trận chiến.

Bỗng nhiên, đại địa chấn động mãnh liệt, mười tiếng nổ kinh thiên vang lên.

"Oanh! Oanh !Oanh !..."

Bên ngoài hạp cốc, trong lúc mười âm thanh to lớn vang lên, cách hạp cốc mười dặm, mười đạo hoả quang cực kỳ chói mắt bay về hướng vách núi bao quanh hạp cốc, chiếu sáng cả vòm trời xám xịt.

Trong nháy mắt, mười đạo hoả quang bay đến va vào vách núi.

Vách núi liền sụp đổ, từng tảng đá to lớn bắt đầu rơi vào hạp cốc, mười mấy hai mươi tên tu ma giả Trúc Cơ Kỳ không kịp né tránh, liền bị những tảng đá này đè tan xương nát thịt.

Vách núi cũng bị mười đạo ánh sáng đục mười cái lỗ thủng.

Ầm! Ầm ! Ầm !...

Trong hạp cốc, vô số tảng đá to nhỏ rơi xuống đất, trong hạp cốc truyền ra vô số âm thanh hét thảm, tựa như là ma quỷ rít gào.

Vách núi bị công kích, chỉ trong nháy mắt liên tiếp sụp đổ.

Tiết Trọng lúc này ra khỏi huyệt động quan sát, vừa ra thì thấy một đạo hoả quang bay tới xẹt qua người.

Mặc dù chỉ xẹt qua một cái, không phải là đánh trúng thân thể, nhưng hắn đã bị chấn bay mấy chục trượng, cháy khét nửa người, phun ra một ngụm máu.

Nếu đạo hoả quang này lệch vài thước, hắn chắc chắn sẽ bị nó oanh thành một đám huyết vụ.

" Đáng chết ! Là Đại Linh Pháo, đám khốn nạn này vậy mà chịu bỏ vô số linh thạch để sử dụng nó!"

Bị oanh bay đi mấy chục trượng, ngã xuống đất phun ra một ngụm máu, Tiết Trọng khiếp sợ thì thầm.

Đại linh pháo, thân pháo năng mười tám vạn cân, hình thể vô cùng to lớn, di chuyển chậm chạp, chính là vũ khí trong cuộc đại chiến Tiên, Ma vào mấy ngàn năm trước còn sót lại.

Cách thức chế tạo cũng đã thất truyền, nên hiện giờ chẳng một ai có thể chế tạo được loại đại pháo này, mà mỗi một lần khai pháo sẽ tốn một bút linh thạch vô cùng lớn, chí ít cũng phải tiêu hao một trăm vạn linh thạch hạ phẩm.

Sau khi tích tụ đủ linh khí, chỉ cần một người đứng ra kích hoạt đại pháo, nó liền chuyển hoá những linh khí có sẵn trong đại pháo, tạo thành một đạo ánh sáng, có thể trong chớp mắt bay đi công kích mục tiêu ngoài mấy chục dặm, nếu bị đánh trúng thân thể liền hoá thành tro tàn.

Chỉ có tu sĩ Kim Đan Kỳ mới kịp thời cảm ứng mà tránh né, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chỉ có một con đường chết.

Trong hạp cốc, chúng tu sĩ ma đạo bao giờ gặp quá đại pháo có uy lực như vậy, có thể cách mười dặm bắn nát một vách núi, uy lực cỡ này chỉ có thể là pháp thuật của các lão quái Nguyên Anh Kỳ.

Vô số tu ma giả bị doạ đến hồn phi phách tán, chạy tới chạy lui tìm chổ ẩn núp, tràng diện hỗn loạn vô cùng.

Tiết Trọng bị trọng thương, thuận tay chụp tới một tên tu ma giả Trúc Cơ Kỳ đang chạy loạn, rồi đặt tay lên đầu hắn, một cỗ hấp lực trong lòng bàn tay tự nhiên xuất hiện, chỉ trong chớp mắt, tên tu ma giả này liền bị hút khô khí huyết cùng linh thức, trở thành bộ thi khô ngã xuống đất khí tuyệt.

Sau khi Tiết Trọng hút khô khí huyết cùng nguyên thần tên xui xẻo này, thương thế của hắn liền khôi phục, hắn nhìn đám tu sĩ đang chạy loạn quát lên :

" Tất cả mau chóng tiến vào huyệt động dưới mặt đất, chuẩn bị ứng đối thế công của tu tiên giả !"

Chúng tu ma giả nghe vậy, đều nhao nhao chạy lại tế đàn tiến vào huyệt động ẩn núp.

Oanh ! Oanh! Oanh ! Oanh!...

Một lát sau, lại có thêm mười âm thanh kinh thiên vang lên, mười đạo hoả quang hướng về hạp cốc bay tới, vách núi bị nổ thành từng tảng đá to rơi xuống.

Một số tên tu ma giả chưa kịp chui xuống huyệt động, liền bị những tảng đá này đè chết, hoặc là bị hoả quang đốt thành tro tàn.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None

Truyện Mịch Tiên Kiếm Đạo tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.