Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể lãng phí

Phiên bản Dịch · 1474 chữ

Chu gia lão tổ Chu Đồng, cùng với đám người Chu gia, bao gồm Thái Huyền Tông đệ tử, đều bị phong ấn tu vi ném ở Chu Gia Bảo địa lao.

Nơi này có cường giả Nguyên Anh Đại Hạ, Tiền gia lão tổ, Đông Lăng tông tông chủ, Phong gia lão tổ tọa trấn, nếu không với tu vi kém cỏi mấy tên le ve hậu bối gánh sao nổi “Trọng trách”.

Đương nhiên, nhiệm vụ tuần tra ở bên ngoài cũng coi như không quá quan trọng, nhưng có Đại Hạ hoàng tử vẫn nên biểu hiện hình thức.

Cảm nhận được chắt trai dòng chính ngã xuống, Tiền Huyền Cùng bạo nổ.

Làm ông ta phẫn uất nhất chính là, địch nhân thế nhưng chỉ có Luyện Khí kỳ tầng 5, dựa vào bùa chú giết hết cả đám.

“Tiểu tử, lá gan chó của mi thật lớn, dám ở Chu Gia Bảo hung hăng, lão phu nhất định phải đem mi sưu hồn luyện phách.”

“Ê lão đông tây, lão tính làm gì, lão là Chu Đồng sao? Chẳng qua là tu hú chiếm tổ, thật sự coi đây là địa bàn rồi?”

Bị mấy lão giả đen mặt vây quanh, Đinh Duyệt không sợ hãi.

Lại nói, hắn cũng không nhận thức Chu gia lão tổ Chu Đồng, nhưng với thái độ của đám người kia, hắn tin tưởng bọn họ đều không phải Chu gia trưởng lão.

“Tiền huynh, cùng thằng nhãi lảm nhảm làm gì, bắt rồi nói.”

Phong gia lão tổ cũng bị tức giận đỏ mắt, cháu gái Phong Bình Bình đã chết, chính thằng nhãi này ban tặng, không đem hắn bắt lấy hung hăng tra tấn, khó triệt đi mối hận trong lòng.

Trong lúc nói chuyện, Phong Chiêu liền chuẩn bị tế ra bản mạng pháp bảo, bởi vì lão cảm giác Đinh Duyệt không hề đơn giản.

Tùy tay ném ra một bó lớn bùa chú Kim Đan, khó bảo toàn trên người hắn còn có hay không con át chủ bài.

Kết quả, thật sự đoán đúng rồi, Đinh Duyệt không chỉ lấy ra bùa chú, mà bùa chú phẩm cấp kém cỏi nhất cũng Nguyên Anh.

“Mau lùi lại!”

Phong Chiêu, Tiền Huyền Cùng, Đông Lăng tông tông chủ sắc mặt đại biến, bùa chú hóa thành gió lốc gào thét nháy mắt đuổi theo phía sau, bởi vì uy năng quá cường đại, đám người vẫn bị ảnh hưởng tới miệng phun máu.

Mà mấy Kim Đan kỳ trưởng lão, tu vi yếu kém hơn, trực tiếp chết thảm tại chỗ, ngay cả nguyên thần đều để thoát ra.

Ầm ầm ầm, bên ngoài Chu Gia Bảo bụi đất bay mịt mù, đại địa luân hãm.

Một ít đệ tử thủ vệ hốt hoảng xoay người, có người may mắn né được, có người xui xẻo hôi phi yên diệt tại chỗ.

“Nhãi ranh, ngươi đến tột cùng là ai?”

Lão giả áo xám mang hơi thở mạnh mẽ xuất hiện, hắn lăng không mà đứng, mắt sắc nhìn Đinh Duyệt.

“Tiểu gia đi không đổi tên ngồi không đổi họ, họ Thư tên Thư Tổ Thanh, lão thất phu, ngươi lại là ai? Chó săn Đại Hạ?”

Đinh Duyệt nếu đã ngụy trang thân phận, liền sẽ không báo ra tên thật.

Tiền gia lão tổ Tiền Huyền cũng biết Đinh Duyệt che giấu thân phận, nhất thời không bắt bẻ. Lão giả bị Đinh Duyệt gọi chó săn hoàn toàn bị chọc giận, lão thi triển thuấn di tại chỗ biến mất, xong lại xuất hiện ngay gần Đinh Duyệt.

“Tiểu bối, tìm chết!”

Áo xám lão giả giơ tay đánh vào phần lộ bên ngoài hào quang bùa chú của Đinh Duyệt, mục tiêu chính là đầu của hắn, hiển nhiên là tồn sát thân thể, suy nghĩ luyện hồn phách cho hả giận.

Mắt thấy lão giả tốc độ quá nhanh, đã không kịp lại lấy ra bùa chú bảo vật Đinh Duyệt thở phào.

Chết thì chết đi, dù sao cũng không phải hắn cố ý không phản kháng.

Chờ khi lão già này giết chết, hắn liền có thể đạt được cấp bậc Hóa Thần, lúc ấy lại chậm rãi báo thù không muộn.

Nhưng mà, ngay chính lúc này, một đạo ánh sáng màu bạc đột nhiên bay ra, tốc độ như tia chớp chém về hướng giữa lưng lão giả .

Kiếm phù, đây là Độ Kiếp kỳ kiếm phù hóa thành kiếm quang, Đinh Duyệt từng sử dụng qua, tự nhiên rõ ràng.

Lão giả cảm giác được nguy hiểm, tay đến gần đầu Đinh Duyệt lại bất ngờ đổi hướng.

Lão vẫn rất yêu cái mạng này của mình, vứt bỏ Dinh Duyệt, đồng thời lấy ra một khối mai rùa hoa văn cổ xưa, chạy trốn lúc này vô dụng.

Oanh ~~

Mai rùa không hề giống với những bảo vật khác, nó nhanh chóng phóng lớn, vân phù phức tạp linh động lưu chuyển, ngăn cản uy lực kiếm phù.

Tránh xong đòn này lão mới hồi thần quan sát người đánh lén bản thân. Trong đám người bên nhóm thủ vệ, xuất hiện một nữ tử bộ dáng không có gì nổi bật đang không ngừng lao ra.

Trên người nàng mặc là trang phục đặc trưng của Đông Lăng tông đệ tử. Bên này đám Đông Lăng đệ tử cũng thất kinh, nàng ta bị điên rồi?

Một thân Kim Đan hậu kỳ, hơn nữa còn có Độ Kiếp kỳ kiếm phù, không cần hỏi, cũng biết nàng ta mạo danh thay thế trà trộn.

Cách cách, ngay vào lúc này, mai rùa rốt cuộc ngăn không được kiếm quang bắt đầu nứt vỡ.

Lão giả hai mắt bắn ra hung quang, lão hướng mai rùa rót những giọt linh lực cuối cùng, mở rộng bản thể hướng phản phệ kiếm quang, bản thân thì tính toán thuấn di đến bên cạnh nữ tử kia giết chết.

Trong mắt lão ta, nữ tử tuy thần thần bí bí, có pháp bảo bảo mệnh thủ đoạn, nhưng so ra vẫn chênh lệch một cái đại cảnh giới. Nhưng không đợi lão triển khai hành động, liền xuất hiện cảm giác đau xót, cả người nhanh chóng chìm vào bóng tối.

Khoảnh khắc hấp hối, lão ta mới không cam lòng phát hiện, tên nhãi Luyện Khí bị lão khinh thường kia không biết từ khi nào cũng nhiều ra một quả Độ Kiếp kỳ kiếm phù.

Lão cứ thế mà bị hủy đi thân thể cùng Nguyên Anh.

Không có biện pháp, lão với Đinh Duyệt khoảng cách quá gần, tốc độ Độ Kiếp kỳ kiếm quang cực nhanh, thêm nữa lão ta chỉ chăm chú tập trung vào nữ tử kia, chờ lúc nhận ra nguy hiểm thì đã muộn.

Răng rắc, mai rùa chia năm xẻ bảy, hai thanh kiếm quang cũng đều hóa thành bùa chú màu bạc .

Chẳng qua, một lá Lôi Phù năng lượng dư thừa, cái còn lại có chút ảm đạm.

“Sư tỷ, là ngươi sao?”

Đinh Duyệt khom lưng nhặt lên kiếm phù, hướng nữ tử kia bay tới.

Cả hai đều thay đổi dung mạo, nhưng trừ bỏ Tiêu Thanh Sương, ai sẽ lấy ra Độ Kiếp kỳ kiếm phù cứu hắn, tuy nói Đinh Duyệt cũng không mong ai tới cứu, mà thâm tâm còn tính toán đem nàng ta dạy dỗ một phen.

Nhưng đối phương không biết nội tình, nên có thể tha thứ.

“Đinh Duyệt, không phải ngươi nói trở về sao? Như thế nào lại ở đây?”

Tiêu Thanh Sương so Đinh Duyệt làm việc ổn thỏa, chọn một cơ hội bắt nữ đệ tử Đông Lăng tông, sau đó dịch dung thành dáng vẻ của đối phương.

Nhưng hưa kịp trà trộn vào điều tra, Đinh Duyệt đã xuất hiện.

Luyện Khí tầng 5, trên người mang một bó lớn cao đẳng bùa chú, trừ bỏ tiểu sư thúc còn có ai?

Bởi vậy, lúc Đinh Duyệt cùng Tiền gia lão tổ động thủ, Tiêu Thanh Sương liền âm thầm chuẩn bị, tùy thời ra tay cứu hắn.

Kết quả, thật sự nàng phải dùng kiếm phù gia gia cho để cứu Đinh Duyệt, chỉ là, gia hỏa này cũng quá không cho người bớt lo, Tiêu Thanh Sương mở miệng khó tránh khỏi trách cứ.

“Ta có thể không tới sao? Ta không tới, sư tỷ mà gặp phải cái đám lão gia hỏa kia, chắc chắn bị nguy hiểm.”

Đinh Duyệt ha hả cười, khom lưng đem trên mặt đất túi trữ vật nhặt lên, đây chính là túi trữ vật cực phẩm Nguyên Anh hậu kỳ, bên trong thứ tốt nhiều lắm đi? Không thể lãng phí.

Bạn đang đọc Miệt Thị Thần Tông Đạo Tử, Ta Muốn Chết Nha! của Toàn Dân Tu Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.