Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 03

Phiên bản Dịch · 4710 chữ

Chương 03

Gửi đến: Ruth Levine

Từ: Mark Levine

Về việc: Xin chào!

Mẹ. Đừng cố gán ghép con với những phụ nữ khác nữa. Con yêu Holly. Mẹ hiểu chưa? HOLLY.

Mark

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Inge Schumacher

Về việc: Xin chào!

Cô biết hôm nay cháu sẽ đến. Thật tuyệt vời! Cô sẽ cố gắng để cháu cảm thấy căn nhà của chú mình, biệt thự Beccacia, như là nhà mình vậy. Tất cả mọi thứ đều sẵn sàng trừ mấy cái khăn tắm còn đang phơi ngoài dây. Cô biết mình cần chuẩn bị ba phòng ngủ. Chiều mai cháu sẽ đến bằng ô tô đúng không? Cô sẽ ở biệt thự Beccacia chờ điện thoại và sẽ đón các cháu ở xa lộ để dẫn về nhà.

Hi vọng cháu sẽ không phiền, vì cô có đứa cháu nội đến thăm trong khi nó được nghỉ học. Thằng bé ngoan lắm, sáng nào nó cũng sẽ lái xe máy đi mua bánh mì nóng cho các cháu. Tschuss[15]!

Inge Schumacher

Biệt thự Beccacia

Castelfidardo, Marche

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Tara Samuels

Về việc: Dịch vụ du hành

Thành công rồi! Tôi đã đặt một chỗ trên chuyến bay đến Rome lúc 6 giờ tối cho anh. Tôi RẤT xin lỗi về chuyện lộn xộn vừa qua! Và để bồi thường, chúng tôi xin chuyển anh lên giá vé hạng nhất. Chúc anh có chuyến bay vui vẻ!

Tara

Gửi đến : Claire Harris

Từ: Jane Harris

Về việc: Con yêu

Mẹ yêu dấu! Con đang viết email cho mẹ trong chiếc taxi của Ý! Chúng con đang trên đường từ sân bay đến khách sạn để nghỉ qua đêm trước khi lên đường đến biệt thự của chú Holly vào sáng ngày mai. Holly đã đề nghị tòa soạn cho tụi con sử dụng Blackberry trong trường hợp khẩn cấp. Con có thể hiểu được tại sao họ đưa nó cho Holly, vì cô ấy là Trưởng phòng Mĩ thuật, công việc của cô ấy rất quan trọng. Nhưng còn CON??? Con chỉ là cộng tác viên, con thậm chí còn không làm việc ở đó. Nhưng Holly đã thuyết phục được họ. Chuyện này không tuyệt vời sao? Dĩ nhiên tụi con phải trả chúng lại khi trở về nhà. Nhưng như vậy cũng hay lắm rồi.

Mọi thứ ở đây thật... khác lạ. Mặc dù con đang ngồi trong taxi, nhưng mọi thứ ở đây đúng là rất khác biệt so với quê nhà. Tất cả các bảng hiệu đều viết bằng tiếng Ý! Con biết chuyện này là hiển nhiên, nhưng đúng thật chúng được viết BẰNG tiếng Ý. Chẳng thể nhận dạng ra từ tiếng Anh NÀO CẢ.

Và tất cả các tòa nhà đều sử dụng cửa cuốn, được sơ bằng những màu sắc tươi sáng để tránh nhiệt từ ánh nắng mặt trời, vì con nghĩ ở đây sẽ rất nóng nhưng không ai sử dụng máy điều hòa không khí cả.

Và người ta đều làm bồn hoa bên cửa sổ ở KHẮP NƠI, với những giàn hoa xanh hồng đỏ rủ xuống như thác nước. Trông rất đẹp mắt!

Nhìn bất cứ nơi nào mẹ cũng có thể trông thấy những chiếc xe dạng một nửa khá ngộ nghĩnh, giống mấy chiếc con bọ Volkswagen cắt đôi, được gọi là Smart Cars[16]. Thật ra chiếc xe lớn nhất con trông thấy ở đây chính là chiếc ô tô nhỏ mà tụi con đang đi. Con nghĩ người Ý chắc không còn những đại gia đình nữa. Nếu không, chắc họ cũng không còn thói quen đi chơi xa với con trẻ như xưa.

Con nghĩ mẹ không cần lo lắng nhiều về chuyện giật túi xách đâu ạ. Những người con thấy lái Vespa ở đây đều là những quí cô thon thả với mái tóc suôn dài, ăn mặc thời trang, lái xe vòng quanh trong những đôi giày cao gót có đế bé xíu!

Con mệt quá, không gõ email nổi nữa đâu. Con không thể CHỜ đến lúc tới khách sạn để ngã vật ra giường. Con chỉ cần tắm táp sơ sơ thôi cũng được.

Nhắn với bố rằng con yêu bố. Nhắc bố luôn nhớ mang găng tay nhé!

Janie

Tái bút: Con Dude vẫn ổn khi con đi. Julio, con ông quản lí tòa nhà, sẽ coi sóc nó sau giờ học. Con đã mua món Pounce hương vị cá ngừ để đền bù. Cho con Dude. Không phải Julio.

J.

Tái tái bút: Bạn của Mark KHÔNG phải là người tử tế. Anh ta rất ư là kinh khủng! Tên anh ta là Cal Langdon và là một phóng viên khá tài giỏi như anh ta vẫn tưởng. Anh ta không tin vào hôn nhân và cho rằng Mark đang phạm phải sai lầm nghiêm trọng. Con không biết làm sao có thể sống sót nổi khi phải đồng hành cùng anh ta cả n như thế này. ANH TA CHƯA BAO GIỜ NGHE NÓI ĐẾN WONDERCAT.

J

Gửi đến: Julio Chasez

Từ: Jane Harris

Về việc: Con Dude

Chào Julio! Là chị, Jane đây! Chị biết mình mới ra khỏi nhà một ngày thôi, nhưng chị muốn chắc chắn mọi việc vẫn bình thường. Em biết đấy, về con Dude. Chị biết nó sẽ thích nghi thôi. Chỉ cần em đảm bảo cho nó ăn đủ hai hộp thức ăn tươi mỗi ngày (một hộp trước khi em đi học, và một hộp trước khi em đi ngủ) THÊM thực phẩm khô và nước uống sạch, như vậy là đủ rồi.

Nhớ mang găng tay nếu em phải chạm vào nó! Cho dù nó làm gì, cũng nhớ đừng đưa cho nó cây bạc hà mèo nhé!

Cám ơn em RẤT NHIỀU vì đã chăm sóc nó giùm chị! Em là TUYỆT VỜI NHẤT!

Yêu em,

Jane

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Cậu tin nổi chuyện này không? Anh ấy nhận được email của bà mẹ quái dị nói về việc giới thiệu cô gái nào đó đang sống ở New York cho anh. Tớ sẽ xóa nó cho coi.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Ừm... Sao cậu lại gửi email cho tớ khi chúng ta đang ngồi chung một xe như thế này? Hơn nữa, tớ tưởng đâu chúng ta chỉ được phép sử dụng cái này cho mục đích công việc thôi?

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Tớ không thể kể cho cậu chi tiết về lá email NGAY TRƯỚC MẶT ANH ẤY. Cậu nhìn xem tớ có thể không? Chỉ còn cách này thôi.

Và làm sao họ biết chúng ta dùng những thứ vớ vẩn này cho việc gì? Cậu sao rồi đấy?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Tốt. Đất nước này thật xinh đẹp.

Nhưng làm sao cậu lại biết mẹ Mark gửi email?

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Ai mà không biết! Tớ đang nhìn trộm từ sau lưng anh ấy đây. Tớ thấy cậu nói chuyện với Cal tại nơi lấy hành lí. Anh ta nói gì vậy?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Ối dào! Chả có việc gì.

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Thôi nào! KHAI ĐI!

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Đây có phải là chuyện sắp đặt không đây? Có phải cậu và Mark đang chơi trò Kết đôi bạn thân không đó? Tớ nói với cậu từ trước rồi, tớ ĐÃ CÓ CHỦ. Hơn nữa, anh ta không thuộc tuýp người tớ thích.

J

Gửi đến: Jane Harris

T>

Về việc: Mẹ của anh ấy

Cậu cũng có mẫu người yêu thích à? Là ai vậy nhỉ? Điểm chung duy nhất giữa các gã trai cậu đã hẹn hò đó là, họ đều thất nghiệp. Hay, nếu họ CÓ công việc đi chăng nữa, họ cũng mèo mỡ với Amy Jerkins thôi, như Dave vậy.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Bây giờ cô ta sao rồi?

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Ai? Amy Jerkins à?

Cô ta kết hôn với tay luật sư giàu có đó, rồi chuyển đến Pound Ridge, rồi rặn ra hai đứa con.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Không! Không thể nào! Tại sao cậu nói chuyện này cho tớ nghe? KHÔNG CÔNG BẰNG CHÚT NÀO! Cô ta đã cố phá hủy đời tớ!!! Tại sao CÔ TA lại có kết thúc có hậu như vậy chứ?

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Cậu cho rằng việc sống ở Pound Ridge với một luật sư và hai đứa con là một kết thúc có hậu hay sao? Cậu nên biết cô ta phải dành thời gian làm việc và giúp đỡ vú em làm những món ăn không bột mì.

Đừng lo. Chỉ trong vài năm nữa thôi cô ta sẽ phì ra và anh ta sẽ thay thế cô ta bằng một cô người mẫu trẻ tuổi. Và cô ta sẽ không thể kiếm được việc nào đó để nuôi sống bản thân vì không còn mối liên hệ nào hết. Rồi một ngày nọ, cậu và Cal sẽ tình cờ bước vào cửa hàng Benetton để mua vớ thì gặp cô ta đang làm thu ngân ở đó.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Tớ không muốn nói về chuyện này nữa.

J

Gửi đến: Jane Harris

T>

Về việc: Mẹ của anh ấy

Tại sao lại không?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Chỉ vì một lí do duy nhất, anh ta đang ngồi kế tớ! Anh ta có thể trông thấy. Cậu thôi ngay đi!

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Anh ta không chú ý đâu. Anh ta cũng đang bận bịu với đống email của mình kia kìa. Thôi nào. Anh ta nói gì vậy? Ắt hẳn anh ta đã nói GÌ ĐÓ. Hai người ngồi sát bên nhau suốt bảy tiếng đồng hồ còn gì. Cậu định nói với tớ anh ta chẳng nói GÌ HẾT suốt thời gian đó à?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Không gì hết. Thật đấy. À, còn chuyện chỗ lấy hành lí, anh ta chỉ nói xin lỗi vì đã giẫm lên chân tớ mà thôi.

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

CHỈ vậy thôi sao? Ái chà! Lạ lùng nhỉ. Anh ấy không nói gì về hôn nhân của mình à?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

CÁI GÌ... CỦA ANH TA????????????????????????????

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Chúa ơi, dùng nhiều dấu hỏi quá vậy!

HÔN NHN của anh ta. Anh ấy đã từng kết hôn. Nhưng đã li dị. Tớ chỉ muốn biết anh ấy có đề cập đến vấn đề này không

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Anh ta không hề hé môi nửa lời. Nhưng chuyện này giải thích được khối chuyện đấy. Ai là cô gái KÉM MAY MẮN vậy?

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Tên Valerie gì đó. Thật tình thì tớ không biết. Cũng cách đây 10 năm còn gì, lúc anh ấy và Mark vừa mới tốt nghiệp đại học thôi. Họ gặp nhau tại quán bar. Khi đó, anh ấy mới chỉ là tân phóng viên, còn cô ta là người mẫu. Họ hẹn hò đâu khoảng một tháng thì anh ta xác định cô nàng chính là điều tuyệt vời nhất dành cho mình và thế là quyết định kết hôn. Mối quan hệ chỉ kéo dài một năm. Rõ ràng là ngay sau khi li dị, cô ta đã kết hôn với một tay chuyên viên đầu tư của ngâàng, và Cal được đề xuất công tác nước ngoài. Theo như lời Mark nói, thì cô ta đã làm trái tim Cal tan nát.

Cậu nói chuyện này giải thích khối chuyện là sao?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Không có gì.

Thế ý cậu nói, hóa ra anh ta cũng có trái tim à?

J

Gửi đến: Jane Harris

Từ: Holly Caputo

Về việc: Mẹ của anh ấy

Thôi mà! Anh ấy là người tử tế. Anh ấy đã có một khoảng thời gian đau buồn vì phụ nữ rồi. Tớ nghĩ mẹ anh đã bỏ nhà đi để “tìm lại chính mình” khi anh còn đang học cấp hai. Và dạo gần đây, em gái bé nhỏ của anh cũng theo nghề may mặc. Anh ấy cũng vừa mới bị một cô người mẫu khác vắt kiệt sức, và đã dành mười năm qua tìm quên ở những nơi thậm chí còn không có dịch vụ điện thoại, hay những toa-lét còn đang sử dụng. Cậu có thể trách cứ anh ấy không hiểu chuyện được sao?

Hơn nữa, anh ấy cũng không hề xấu xa NHƯ VẬY. Mark nói rằng Cal luôn là mẫu đàn ông đích thực của các quí cô - rằng anh ấy ở bến cảng nào cũng có bạn gái chờ đợi, nếu cậu hiểu điều tớ muốn nói. Thật ra, Mark cứ đinh ninh hai người khi gặp mặt sẽ phải lòng nhau ngay lập tức. Mark nói cậu đúng là tuýp phụ nữ của Cal. Rõ ràng là anh ấy luôn yêu thích phụ nữ da ngăm.

Chắc hẳn anh ấy không thích cậu rồi.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo

Từ: Jane Harris

Về việc: Mẹ của anh ấy

Ái chà! Như vậy cũng hay. Cám ơn đã cho tớ biết nhá!

J

Tái bút: À, cũng cám ơn cậu đã cố gán ghép tớ với anh ta! Nhưng cho dù tớ CÓ T chịu nổi anh ta - điều mà tớ không hề làm được - anh ta cũng thuộc dạng chỉ khoái mấy cô người mẫu thôi. Cậu cũng BIẾT một khi gã nào đã làm bạn trai của người mẫu, gã đó sẽ không bao giờ có thể quay lại. Thế nên, có cố gắng đấy, cô bạn ạ!

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto[17]

Hai cô này đang email qua lại về chúng ta đấy.

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Rành rành rồi.

Cal

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Cậu nghĩ họ đang nói chuyện gì?

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Thật tình mà nói tớ cũng muốn biết lắm.

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Cậu không thích cô ấy à? Jane đấy? Holly cứ cam đoan cậu sẽ thích.

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Nhìn có vẻ cũng không làm hại đến ai.

Cal

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Cậu không thích cô ấy rồi.

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Tớ đâu có nói vậy. Tớ chỉ nói cô ấy trông khá vô hại mà thôi. Rất giống loài rắn không gây chết người ở Nam Mĩ, khi nó quấn quanh cành cây cách đầu cậu 3 mét.

Cal

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Cô ấy không như vậy.

Và dù sao cô ấy cũng đã có bạn trai rồi.

Thế nên cậu tự lo cho thân mình nhé, đầu heo!

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Đầu heo à? Nặng lời nhỉ!

Cal

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Nghiêm túc đấy. Cậu đã gặp bất cứ ai - người ĐẶC BIỆT - dạo gần đây chưa?

Mark

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

Họ đều đặc biệt cả, anh bạn của tôi ạ.

Nhưng đủ đặc biệt để khiến tớ trói gô cả đời mình với người đó như cậu đang làm à?

Chưa đâu.

Việc cậu quan tâm đến khả năng lãng mạn có thừa của tớ, tuy chẳng lạ gì, khiến tớ rất cảm kích đấy

Cal

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mark Levine

Về việc: Benvenuto

Nghe này, chỉ là tớ hiểu, cậu đã có thời gian khó khăn như thế nào sau khi...

Gửi đến: Mark Levine

Từ: Cal Langdon

Về việc: Benvenuto

A, nhìn kìa! Khách sạn kia rồi. Làm ơn đừng email cho tớ nữa!

Cal

RICEVUTA TAXI—ROMA

Percos

Da... Fiumacino A... Khách Sạn Alexander

Firma

Importo Corsa 80.000 Euro

Benvenuto al nostro albergo!

(Hoan nghênh quí khách đến khách sạn!)

Gentile Ospite,

Nel porgerLe il nostro cordiale benevuto, abbiamo pensato fe FarLe cosa gradita

offrendoLe, al suo arrivo, un assaggio di acqua dalle proprietaria salutari.

Quí khách thân mến,

Khách sạn chúng tôi luôn mong muốn bày tỏ sự đón chào nồng nhiệt nhất đến quí khách. Để thể hiện sự quan tâm chân thành của mình, chúng tôi xin kính mời quí khách thưởng thức nước uống đóng chai rất tốt cho sức khỏe này!

Nhật kí hành trình của

Holly Caputo và Mark Lavine

Jane Harris

ĐẾN NƠI rồi!!!!!!!! Đến khách sạn rồi. Đó là một nơi nhỏ nhắn đáng yêu, nằm khép mình trên con đường không đủ rộng để hai chiếc xe đi ngược chiều có thể băng qua nhau. Con đường đông nghịt người! Mình cứ tưởng đây là con đường dành cho người đi bộ và anh tài xế taxi đã đi nhầm đường. Nhưng hóa ra đó chính là đường Via di Buffalo, nơi định vị của khách sạn mình sắp đến.

Tuy nhiên, cũng hơi đáng sợ khi mấy đứa học sinh người Ý cứ liên tục gõ vào kính xe. Mình tự hỏi, không biết anh tài đã la hét điều gì khiến chúng co giò bỏ chạy như vậy. Đây chính là hậu quả của việc không cung cấp đủ chương trình giáo dục xã hội cho lớp trẻ. Những đứa trẻ đó lẽ ra nên làm điều gì đó hữu ích vào ngày thứ bảy hơn là việc đứng lảng vảng ở Via di Buffalo này, gõ gõ lên kính xe của du khách như thế.

Không phải mình muốn lên mặt dạy đời một quốc gia khác về cách giáo dục con trẻ. Tuy nhiên, không thể không nói được.

Tất cả những gì mình muốn làm là nhận được phòng và ngủ một giấc. Nhưng Cal đã lên tiếng cãi vã với tài xế taxi khi anh ta trông thấy biên nhận. Anh ta nói rằng dù có chết cũng không chịu trả 80 euro cho chuyến đi từ sân bay đến khách sạn. Tài xế có thể lừa bịp những du khách khác bằng trò này, nhưng anh ta, Cal, người đã từng đến Ý trước đây, biết thừa chi phí cho chuyến đi này không quá 40 euro. Cãi nhau bằng tiếng Anh. Nhưng hóa ra anh tài xế hiểu được hết. Và sau khi cằn nhằn chán chê, anh ta cũng chịu lấy giá 40 euro.

Tính ra Mark mời Cal theo lại là chuyện hay. Mình nghĩ vậy.

Dù sao thì căn phòng của mình cũng thật đáng yêu. Một căn phòng nhỏ theo tông màu xanh-trắng với rèm cửa màu vàng, và khi mình kéo chúng qua một bên, đó là ô cửa sổ nhìn ra sân sau tuyệt đẹp. Những chú chim bồ câu trắng muốt bay lượn xung quanh, khắp nơi đều trông thấy hoa giấy rủ xuống từ những bồn hoa bên cửa sổ, và bầu trời bên trên, mình thề là nó còn trong xanh hơn cả bầu trời ở Manhattan. Nó giống HỆT căn phòng của Helena Bonham Carter tại khách sạn nhỏ, căn phòng để ngắm cảnh. Tuy nhiên ở đây lại không có cảnh. Trừ sân sau và bầu trời.

Ngay trong phòng còn có những chai nước to đùng, để sau này dùng đến, mình mở ti-vi lên, và kênh nào cũng đều

Mình biết là như vậy. Nhưng vẫn cảm thấy QUÁ LẠ LÙNG!

Cứ tưởng mình đuối quá không thể ra ngoài ngắm cảnh, nhưng cuối cùng mình cũng có mặt tại đây, và đang rất hứng khởi! Mình muốn ra đường ngay để thăm thú TẤT CẢ MỌI THỨ. Xét cho cùng, bọn mình chỉ có 24 giờ đồng hồ ở Rome trước khi lên đường đến Le Marche.

Suy đi tính lại, trên máy bay mình không được ngủ ngon giấc cho lắm. Tất cả đều nhờ Tên Quốc Xã Muốn Chiếm Chỗ Gác Tay này. Nghĩ đến chuyện anh ta bị cô người mẫu phụ tình suốt từng ấy năm trời, mình thấy cũng không nên gọi anh ta như thế nữa.

Nhưng thật tình mà nói, anh ta trông đợi điều gì mà lại đi kết hôn với người mẫu chứ? Kẻ nào ham hố người mẫu đều nhận lấy hậu quả xứng đáng mà thôi.

Có lẽ mình nên chợp mắt một hai phút...

Hay thật! Mình nhớ con Dude quá! Mình đã quen với thân hình to lớn xám xịt của nó cuộn tròn trong lòng mình khi đi ngủ rồi. Mình không biết liệu mình có thể ngủ...

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Arthur Pendergast

Về việc: Cuốn sách

Tuần này cậu đi đâu đó?! Nigeria à? Cho dù cậu ở đâu cũng nên nghĩ rằng tôi đang báo cho cậu một tin tốt nhé đã khiến tờ Times phải mở rộng danh sách. Vị trí 18. Nếu cậu chịu khó đi quảng cáo sách, lần phát hành giới thiệu sách của chúng ta còn được chú ý hơn nhiều. Nhưng tôi biết, tôi rất biết. Cậu phải đi dự một đám cưới. À, nó xếp vị trí 48 trên báo USA Today. Cũng không tệ đối với một cuốn sách bìa cứng đâu nhỉ.

Cậu xem thiết kế trang bìa cho nó khi phát hành ở Anh quốc rồi cho biết ý kiến luôn nhé!

Dạo này cậu có nảy ra ý tưởng gì cho cuốn sách thứ hai chưa? Cuốn sách thứ hai trong hợp đồng của cậu. Cũng không cần phải vội vàng gì, nhưng vấn đề là, cậu chỉ có vài tháng để hoàn thành, và bây giờ cậu vẫn chưa nộp bản đề xuất. Cậu có bao giờ chợt nghĩ về kim cương bẩn chưa? Đó là chủ đề khá nóng dạo gần đây đấy. Và tôi cũng nghe nói Angola rất ư là đẹp vào thời gian này trong năm.

Arthur Pendergast

Biên tập viên cấp cao

Báo Rawlings

1418 Avenue of the Americas

New York, NY 10019

212-555-8764

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Aaron Spender

Về việc: Đời

Tớ nghe chuyện cậu đầu hàng công việc phóng viên công tác nước ngoài rồi lui về một vị trí ở Mỹ là sao đây? Cậu định xoa dịu tớ bằng tác phẩm gì với cái tuổi già khú của cậu? Không thể vì cuốn sách triệu đô này mà cậu quay về được, vì Cal Langdon mà tớ biết không bao giờ quan tâm đến tiền. Tớ còn nhớ như in cậu đã nói rằng - vào cái đêm tớ và cậu bị mắc kẹt trong hố bom ở Baghdad - cậu không màng đến việc sở hữu vật chất vì những thứ đó sẽ “hạ thấp” giá trị con người cậu.

Tất cả những gì tớ có thể nói là, cậu có thể mua cả mớ miếng nhấc nồi với đống bạc cậu vừa lùa vào túi đấy, anh bạn ạ.

Tuy nhiên, nếu cậu thật tình muốn về nhà một thời gian, hà cớ gì phải làm cho tờ lá cải đó? Tin đi, tớ đã làm việc ở đó, đó là một nơi không hợp với cậu. Hãy đến những nơi sản sinh ra những bản tin THẬT SỰ. Báo in đã hết thời rồi. Bây giờ là thời đại của truyền thông phát thanh. Tớ có thể giới thiệu cho cậu một công việc hết sức ưng ý, nếu cậu thích. Nhớ trả lời tớ nhé!

Barbara gửi lời chào cậu đấy.

Aaron Spender

Phóng viên cấp cao

CNN-New York

Gửi đến: Cal Langdon

Từ: Mary Langdon

Về việc: M

Em nghe bố nói anh đã về Mỹ được một thời gian - nhưng lại rong chơi đến Ý để làm nhân chứng cho đám cưới của người bạn nào đó tên Mark (Không phải anh Mark hàng xóm đấy chứ? Chẳng phải cuối cùng anh ấy cũng đã yên phận với nghề bác sĩ hay nghề nhạt nhẽo nào đó rồi sao? Đặc trưng của gia đình ảnh mà).

Em còn nghe nói anh kiếm được kha khá từ cuốn sách anh vừa viết, và họ còn muốn anh viết cuốn thứ hai. Anh định làm gì với đống tiền đó vậy? Cố gắng dụ dỗ bà vợ cũ bỏ thằng chuyên viên đầu tư để quay về với anh phải không?

Sao anh không gửi một ít cho em giữ giùm nhỉ? Em sẽ giữ chúng thật cẩn thận. Việc đan dệt này xem ra không khá khẩm lắm, và em cũng đang xem xét việc chuyển đến phương Bắc cùng với anh chàng chuyên nhuộm họa tiết cho vải trên chiếc xe nhỏ này đây.

Dù sao cũng giữ liên lạc nhé! Và chào mừng anh quay về nước Mỹ đẹp lão này. Nó cũng tệ hại chẳng khác gì lúc anh ra đi đâu.

Mary

Tái bút: Anh có nghe tin mới nhất về mẹ chưa? Cuối cùng thì mẹ đã có một buổi TRIỂN LÃM. Một buổi triển lãm NGHỆ THUẬT. Về những hình người làm từ vải sợi hay kẹp phơi quần áo vớ vẩn đó. Em không thể nào hiểu nổi tại sao MẸ lại có được buổi triển lãm còn em thì không. Chuyện đan dệt của em còn nghệ thuật hơn mấy thứ vớ vẩn của mẹ kia mà.

Gửi đến>

Từ: Graziella Fratiani

Về việc: Anh đó nha

Chuyện em nghe nói anh đã đến Ý mà không thèm gọi cho em là sao đây? Em sẽ không mảy may biết tin gì nếu Dolly Vargas không tình cờ nhắc đến nó trong buổi phỏng vấn. Anh đúng là một chàng trai xấu tính. Anh đang ở đâu vậy? Gọi cho em nhé! Anh biết số mà. Em sẽ đến khách sạn của anh để trao cho anh sự chào đón đậm chất Ý nhất.

Ciao[18], amore[19] XXXX

Grazi

PDA của Cal Langdon

Hôm nay, phòng Mĩ thuật gởi bản thiết kế trang bìa cho cuốn Sands sắp phát hành ở Anh quốc. Nó mang hơi thở lãng mạn đến nỗi mình không chắc nó hoàn toàn phù hợp, nếu xét đến chủ đề cuốn sách. Mình nghĩ nếu nó phỉnh được những độc giả dễ dãi mua nó, cứ tưởng nó là một tác phẩm hư cấu về lời nguyền của xác ướp thay vì một luận thuyết khoa học về tình hình dầu mỏ căng thẳng ở Ả-rập Saudi, thì cũng tốt mà thôi.

Mình không tin được Aaron Spender vẫn đang sống sờ sờ ra đó. Mình cứ đinh ninh Barbara Bellerieve đã cắn mất đầu hắn và ăn sạch trong đêm tân hôn của họ rồi chứ. Mình vẫn lấy làm ngạc nhiên về sự may mắn của mình khi thoát khỏi lưỡi hái tình của cô nàng. Nếu không nhờ Daisy Cutter thì...

Bạn đang đọc Mỗi Chàng Một Nàng của Meg Cabot
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.