Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho Vào Nồi

Phiên bản Dịch · 1376 chữ

Hồng Tu Lý không kìm lại được bị đưa lên khỏi mặt nước, ngay khi nó nghĩ rằng mình sẽ rơi xuống ao linh tuyền như thường lệ, thì một cây châm hồng xuyên thủng đầu cá rồi chuẩn bị mang nó vào trù phòng.

"Bắt đầu nổi lửa thôi nào."

"Ngày trưởng thành chính là ngày cho vào nồi, ăn nhiều linh mễ như vậy cũng đến lúc báo đáp ta rồi."

Lục Huyền vén tay áo lên, nhặt ánh sáng màu trắng đang lơ lửng trong ao linh tuyền lên.

"Thu hoạch một con Hồng Tu Lý, nhận được nhị phẩm pháp khí Xích Lân Giáp."

Một đạo ý niệm hiện lên trong đầu hắn, trong tay hắn xuất hiện một kiện nội giáp xích hồng, bên ngoài nội giáp dày đặc lân giáp giống như vảy cá, có lực phòng ngự cực cao.

Lục Huyền thu nhị phẩm Xích Lân Giáp vào trong túi trữ vật, vội vã đi vào trù phòng.

Liệt Ngân Nhận phân chia thành hơn mười tàn phiến ngân bạch, mấy hơi thở sau đã cạo sạch vảy của con Hồng Tu Lý vừa mới hi sinh.

Lục Huyền thu gom hai sợi râu dài màu hồng cùng với rất nhiều vảy cá lại cùng nhau.

Hồng Tu Lý chỉ là linh thú không phẩm giai, râu dài và vảy trên cơ thể nó không đổi được nhiều linh thạch, nhưng Lục Huyền chưa bao giờ có thói quen lãng phí, thu hết chúng vào trong túi trữ vật.

Sau nửa canh giờ bận rộn, một nồi cá tươi bốc khói nghi ngút được bưng lên bàn.

Lục Huyền gắp một miếng, ngay lập tức một hương vị tươi mát và cực kỳ thơm ngát tràn ngập cổ họng hắn.

Nó vừa tiến vào bụng, hắn cảm nhận được ngay một luồng khí ấm áp chạy khắp tứ chi, xương cốt, làm cho toàn thân ấm áp.

"Làm bạn với ta lâu như vậy, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm, thật sự không nỡ..."

Khóe miệng Lục Huyền không nhịn được thương tâm chảy nước, nghĩ đến lúc mới mua chỉ là con Hồng Tu Lý nho nhỏ, mình nuôi và cho nó ăn từng chút một, trong lòng không khỏi xót xa. Hắn hung hăng gắp một miếng thịt cá lớn và ngấu nghiến.

Trước mỹ vị mà Đạp Vân Linh Miêu vẫn duy trì tư thế dè dặt và tao nhã, lẳng lặng nằm dưới chân Lục Huyền, chỉ là không ngừng kêu ngao ngao ý bảo hắn cho thêm mấy miếng thịt cá xương cá.

Lục Huyền không thể chịu nổi tiếng kêu hú khó hiểu của nó, vì vậy hắn nhanh chóng nhét một miếng cá lớn vào miệng nó.

...

"Sư tỷ."

Vương Sùng An khẽ gõ cửa, nhỏ giọng gọi.

Cọt kẹt một tiếng, cánh cửa mở ra, một hồng y thiếu nữ ló đầu nhìn.

"Vương sư đệ, có chuyện gì không?"

"Ta đi phường thị tìm kiếm một lần, tìm được vài loại linh quả thích hợp cho linh thú của sư tỷ. Sư tỷ cầm đi, xem Xích Tiêu có hứng thú không."

Thanh niên anh tuấn Vương Sùng An nhếch miệng mỉm cười, khiến người ta cảm giác như một cơn gió xuân.

"Đa tạ Vương sư đệ."

Hồng y thiếu nữ nhận đĩa linh quả Vương Sùng An đưa tới, rồi đi vào trong phòng, chỉ chốc lát sau lại đi ra, trên mặt lộ ra vẻ bất lực.

Trong đĩa trái cây chỉ có mấy linh quả có vết răng trên bề mặt, nhưng cũng chỉ là lỗ hổng nhỏ, có thể thấy được con Tứ Mục Xích Tiêu không có hứng thú và không thèm ăn những loại linh quả này.

"Vẫn không được, Xích Tiêu đã ăn quen linh quả do tông môn trồng trọt nên đặc biệt kén ăn, có yêu cầu cực cao về chủng loại và phẩm chất của linh quả. Trong vài loại linh quả này, tuy nó có thể ăn nhưng phẩm chất cũng chỉ là phổ thông, cắn một miếng sẽ không ăn nữa."

"Xích Tiêu là kỳ thú, hiển nhiên chướng mắt những trái cây do Linh thực sư phổ thông trong phường thị này bồi dưỡng ra, ta sẽ đi hỏi thăm thay sư tỷ, mau chóng tìm được linh quả nó yêu thích."

Vương Sùng An vừa cười vừa nói, hồng y thiếu nữ trước mắt này có thiên phú dị bẩm, xuất thân phi phàm. Tứ Mục Xích Tiêu mà nàng nuôi dưỡng, dù là truy lùng tà ma ở phường thị, hay là về sau khai khẩn bí cảnh thì đều trọng dụng, cho nên hắn ta cố gắng hết sức đáp ứng các yêu cầu khác nhau của một người một thú này.

"Chờ đến lúc nó đói không chịu nổi, tự nhiên sẽ ăn hết."

Hồng y thiếu nữ nhìn Tứ Mục Xích Tiêu ở trong phòng, có chút thẹn quá thành giận đáp.

"Sư tỷ, tạm thời không cần lo lắng chuyện này, bên ngoài có rất nhiều thanh niên tuấn kiệt từ các đại thế lực bên trong phường thị, họ ngưỡng mộ đệ tử tông môn từ lâu nên muốn kết giao với sư huynh sư tỷ, không bằng tỷ đi cùng ta giải sầu một chút?"

"Được."

Hồng y thiếu nữ đồng ý không chút do dự.

Ba người tới một lâm viên tĩnh mịch, mái hiên nghiêng nghiêng, nước chảy róc rách. Bên trong đình đã có hơn chục nam nữ thanh niên đang chờ đợi, ai cũng khí độ phi phàm.

Tôn nữ của đan sư Trúc Cơ từ Bách Thảo Đường - Hà Vân Đồng cũng ở trong đó, lặng lẽ ngoan ngoãn đứng ở trong góc nhỏ.

Bên trong tiểu đình.

Vương Sùng An giới thiệu thân phận của từng người cho hồng y thiếu nữ.

"Vị này là Nhiếp Văn đạo hữu, con trai út của Nhiếp gia chủ, thiên tư trác tuyệt, rất có khả năng trở thành sư đệ đồng môn với ba người chúng ta."

"Vị này là..."

Rất nhanh, Vương Sùng An dẫn hai người đi tới trước mặt Hà Vân Đồng.

"Vị này là Hà Vân Đồng đạo hữu, tôn nữ của vị Hà đan sư tu vi Trúc Cơ ở Bách Thảo Đường, phụ trách quản lý dược đường lớn nhất bên trong phường thị, thiên phú bản thân cũng không tệ, gần đột phá đến Luyện Khí tầng bảy."

Hắn ta mềm mỏng nói với hồng y thiếu nữ.

Vẻ mặt Hà Vân Đồng kính cẩn, nhỏ giọng vấn an.

Ở trong phường thị thì thân phận nàng ta tôn quý, chấp chưởng Bách Thảo Đường nên rất nhiều đan sư, Linh thực sư trong đó đều cung kính lễ độ với nàng ta.

Từ nhỏ đã tu hành công pháp thượng đẳng, còn có đan dược cung ứng đều đặn để tăng tu vi, dung mạo xinh đẹp, năng lực và tính cách đều rất tốt nên vô cùng được đan sư Trúc Cơ sủng ái.

Nhưng trước mặt hồng y thiếu nữ, nàng ta vẫn tự ti mặc cảm.

Mọi thứ mà nàng ta thường tự hào chẳng là gì so với hồng y thiếu nữ trước mặt này.

Theo những gì nàng ta biết thì hồng y thiếu nữ còn nhỏ hơn nàng ta hai tuổi, nhưng đã là một tu sĩ Luyện Khí cao cấp từ rất sớm rồi, mà tu vi còn ở Luyện Khí tầng chín hoặc Luyện Khí viên mãn.

Phải biết rằng, mỗi cấp bậc tu luyện đều cần tích lũy số lượng lớn tài nguyên và thời gian, có rất nhiều tán tu Luyện Khí tư chất phổ thông, cố gắng cả đời vẫn chỉ quanh quẩn Luyện Khí sơ cấp hoặc trung cấp, vĩnh viễn không bao giờ đạt đến Luyện Khí cao cấp, chứ đừng nói đến chạm tới ngưỡng cửa Trúc Cơ.

Không chỉ là tu vi, ngay cả dung mạo, thân thế bối cảnh của hồng y thiếu nữ đều có thể nghiền ép nàng ta.

Nàng ta khẽ thở dài trong lòng, cố gắng mỉm cười, nỗ lực hòa vào đám đông.

Lời Nhắn Chương 98
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 387

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.