Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1385 chữ

Buổi học đầu tiên cứ thế mà trôi qua , giờ ra chơi tiết 2 Kiều Phương đã xuống văn phòng đổi một chiếc ghế mới . Kiều Phương cũng không ngờ rằng một mĩ nữ như nó lại bị một tên con trai chơi khăm , nó tự nhắn nhủ mình rằng ( anh cứ chờ đó cho tôi ). Cuối cùng thì cũng đến giờ ra về 5 tiết học trôi qua đối với nó và Bảo Trâm thật sự rất nhàm chán bởi vì những kiến thức này nó và Bảo Trâm đã được học từ rất rất lâu rồi . Ra khỏi cánh cửa lớp học băng qua hành lang nó cùng Bảo Trâm cũng đã thấy được chiếc xe hồi sáng đưa mình đi học nhưng lại không có bóng dáng của mẹ Bảo Trâm , thì ra là bà có việc bận nên đã sai người tới đón . Đương nhiên chiếc xe đó sẽ không rơi vào tầm ngắm nếu như nó được đậu ở ngoài cổng trường bởi lẽ xe ô tô không được phép lái xe vào thẳng sân trường đấy là quy tắc bất khả kháng của trường TALENT bấy lâu nay nhưng không ngờ hôm nay lại có một chiếc xe dám phóng thẳng vào trong như vậy .

“ Thưa tiểu thư! Tôi được lệnh từ phu nhân đón hai tiểu thư về ”_ người đàn ông kính cẩn nói

“ mời tiểu thư lên xe ”_ không đợi lời hai đứa nó đáp người đàn ông kia đã tiếp lời của hai đứa . Quãng thời gian nó và Bảo Trâm lên xe thì thực sự không biết là có bao nhiêu lời bàn tán . 15’ sau xe ô tô đỗ trước cửa nhà Kiều Phương cùng Bảo Trâm bước vào nhà thì ba mẹ Bảo Trâm đã ngồi ở ghế sofa ngoài phòng khách như trực chờ sẵn nó với Bảo Trâm về để nói chuyện gì đó rất quan trọng .

“ hai đứa về rồi à ?các con lại đây uống chút nước cho đỡ mệt nào”_Mẹ Bảo Trâm ân cần nói khi hai đứa vừa ngồi xuống thì ba Bảo Trâm cất tiếng :

“ Ba có chuyện muốn nói với hai đứa ”_ ba Bảo Trâm trầm ngâm nói

“Thực ra Kiều Phương à! Con là đứa con gái mà ta thực sự rất quý mến tuy ba của con mất sớm nhưng con không vì thế mà suy sụp . Ba của con trước cũng là một doanh nhân thành đạt có tiếng trong nước chỉ vì một lần tin vào lời gian trá của hắn ta mà trở nên như bây giờ . Ta cũng có một chút giao tình với ba con hồi còn trẻ ta cũng chỉ là vừa mới biết được cách đây không lâu ông ấy là ba con . Ba con là một người tốt con gái à! Trước giờ ta luôn coi con như con ruột không thể thiếu trong gia đình này, hiện tại bây giờ ta lại biết được sự việc này ta chỉ hi vọng có thể được chăm sóc con nốt quãng đường học tập sau này ! Con có đồng ý không ?_ Giọng ông buồn rầu kể lại những chuyện cũ cũng như niềm mong mỏi được con bé trao cơ hội chăm sóc nó cho mình đặt niềm tin vào mình ông hi vọng có thể chữa vết thương lòng cho nó.

“ cô chú cho cháu thời gian suy nghĩ được không ạ! Cháu hơi mệt cháu lên phòng nghỉ chút ạ”_ giọng nó như nghẹn ứ lại , mắt nó bấy giờ đã đỏ hoe bước vội trên những bậc cầu thang lạnh lẽo , vô hồn nó tự cảm nhận được đau một chút trong trái tim này. Kiều Phương chạy một mạch lên phòng đóng sầm cửa lại nước mắt nó đã rơi. Ông trời đã cướp đi ba của nó từ hồi cấp 1 đến giờ nó chẳng thể nào cảm nhận được một chút hơi ấm tình cha. Bao năm qua nó lạnh lùng là vì ba nó một phần vì …..chạy song song đong đuổi từng phút nó cố gắng khép đôi mi còn vương những giọt nước mắt nặng trĩu để tìm đến một giấc ngủ bình yên .

Sáng hôm sau đập vào mắt nó lúc này là tia nắng ban mai khẽ chiếu trên gương mặt của Kiều Phương , nó rất mệt nó đói có lẽ do đêm qua nó đi ngủ mà không ăn uống gì. Kiều Phương mở cửa bước vào phòng bên cạnh viết một tờ giấy ghi ( hôm nay tớ mệt lắm! Xin phép cho tớ nghỉ một buổi nhé). Rồi sau đó Kiều Phương về phòng mình đánh răng rửa mặt thay quần áo song nó bước xuống nhà rồi xuống lấy chiếc xe đạp đạp đến một nơi….

———— Truyện Tối Qua ————

Sau khi nó bỏ lên nhà thì ba mẹ Bảo Trâm cũng không biết nói gì hơn

“ thôi mình à cứ để cho con bé được yên tĩnh ”_ giọng bà Lệ Tuyết mẹ của Bảo Trâm nhẹ nhàng nói với chồng mình

“Cũng đành vậy! Chúng ta hãy cho con bé thêm thời gian suy nghĩ ”_ ông Nam Phong ba của Bảo Trâm cũng thở dài nói

“ Con có cách để cho Kiều Phương đồng ý”_ Bảo Trâm nói

“ con có cách gì ?”_ ông Nam Phong tiếp lời con gái mình

“ bala…bala….”_ Bảo Trâm nói với giọng hí hửng

“ được vậy ngày mai luôn đi ”_ Mẹ cô Lệ Tuyết bà cũng hớn hở với kế hoạch của con gái mình. Thực ra sau khi Bảo Trâm vô tình nhìn thấy tờ báo có hình ba mình thì cô đã ngầm hiểu ra ba mình làm gì và là ai trong xã hội này rồi nên cô cũng không muốn hỏi vì cô đủ thông minh để hiểu ra đấy là việc mà ba mẹ muốn dấu thì đến bao giờ họ muốn cô biết thì cô sẽ biết . Nhưng lần này khi cô nói kế hoạch của mình họ cũng đã nói chuyện của họ cho cô nghe cả rồi.

———— Hiện Thực ————

Kiều Phương vừa ra khỏi phòng thì Bảo Trâm mở mắt cô cũng thấy buồn cho nó vì nó thật sự đã trải qua rất nhiều cái khổ . Hồi ba nó mất nó cũng đã từng giúp mẹ nhặt ve chai kiếm tiền phụ mẹ bán vé số nhưng được một năm mẹ nó đã bắt nó tập chung vào học ngưng lại công việc lam lũ này. Hiện tại Bảo Trâm bật dậy hôm nay cô cũng không muốn đến trường đánh răng rửa mặt song thì cô xuống dưới lầu bàn nốt truyện tối qua vớ bố mẹ cô và xin nghỉ phép một ngày cho cô và nó. Hiện tại Bảo Trâm đang tấp nập gửi những chiếc thiệp và trang trí cái gì đó bí mật thì bên này Kiều Phương đứng trước một đồng cỏ xanh bát ngát , Nó vô tình nhìn thấy được trong thành phố xa hoa này , không ngờ nơi đây lại thoả mái , rộng rãi thoáng mát tới vậy .Dựa lưng vào gốc cây gần đấy nó thở dài một mạch chạy lại đoạn kí ức tối qua nó nhớ đến lời đề nghị của chú Nam Phong, nó không ngờ chú với ba nó có quen biết càng không ngờ rằng chú Nam Phong muốn chăm sóc nuôi nấng nó quãng thời gian học hành . Vừa nghĩ nó lại thấy chua sót cho số phận của mình , nếu ba nó không phá sản có khi nào bây giờ nó đang là một cô công chúa nhỏ được lắp đầy bằng tình yểu thương của ba mẹ . Mải chạy theo dòng suy nghĩ mà nó đã bỏ nhỡ 8 cuộc gọi nhỡ của Bảo Trâm với 13 cuộc gọi nhỡ của cô Lệ Tuyết và chú Nam phong . Định nằm thêm chút nữa nhưng chuông điện thoại réo lên hồi làm nó đành bắt máy không rõ đầu dây bên kia nói gì mà nó đã chạy hồng hộc ra xe phóng thẳng hướng nhà mà tới …

Bạn đang đọc Mộng Ước sáng tác bởi phươngminn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phươngminn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.